Thập Niên 80: Vạn Nguyên Hộ Cưới Cô Vợ Yêu Kiều
Chương 40: Tần Trình Quỷ Kế Đa Đoan
Nguyệt Tễ Quang Phong
29/11/2022
Cậu lại nhìn thấy cạnh hai cây lớn còn có hai cây mầm, liếc mắt một cái là có thể nhận ra đó là cây mận và cây đào con.
Vu Văn Hải cảm thấy lạ, cậu bảo Vu Lục Lộ đến xem: “Chị, hoá ra anh Tần Trình mua cây non cho chị, nhưng hai cây ăn quả to này là ý gì, cũng phải trồng trong sân sao?”
Vu Lục Lộ đang muốn đi qua xem sao, Tần Trình lại nhỏ giọng nói với cô: “Hai cây non em trồng, hai cây lớn thì để chúng trưởng thành cùng hai cây non, che mưa chắn gió cho chúng, cho em hóng mát thêm quả*.”
*Hóng mát và có trái cây ăn
Vu Lục Lộ: “…”
Người này đột nhiên nói chuyện nho nhã, còn hóng mát thêm quả…
Tần Trình là người biết trồng cây ăn quả, nếu không phải sân nhà họ Vu đủ lớn, có thể trồng mấy cây ăn quả theo hàng ngang, chẳng lẽ anh không biết cây lớn sẽ đè ép không gian sinh trưởng của cây nhỏ sao?
Hóng mát thêm quả?
Rõ ràng là Tần Trình sợ cô quên mất lời hứa ra hoa kết trái với anh.
Cũng có khả năng là muốn khiến Vu Lục Lộ cảm động, khiến cô châm chước cho anh.
Dù sao cây ăn quả cũng trồng trong vườn nhà Lục Lộ, cây lớn sẽ ra hoa kết trái trước, cũng có thể tiết kiệm được một năm.
Trong lòng Vu Lục Lộ cảm thán, cũng có chút cảm động, có lẽ Tần Trình là người lắm mưu nhiều kế, nếu cô thật sự gả đi thì cũng phải ngoan ngoãn nghe lời Tần Trình.
Đột nhiên không muốn kết hôn nữa, làm sao đây.
Tần Trình thấy Vu Lục Lộ không nói lời nào thì tưởng anh làm sai, anh đang muốn sửa miệng, Vu Lục Lộ nói: “Anh suy nghĩ thật cẩn thận, anh thật tốt.”
Vu Lục Lộ nói như vậy đơn giản là muốn cổ vũ Tần Trình, để Tần Trình biết anh làm như vậy là không sai.
Vu Lục Lộ nói vậy khiến Tần Trình càng thêm vui vẻ: “Em thích là được, mầm cây hồng và cây bưởi mà lần trước em trai em nói, đến khi em gả đi, chúng ta trồng thêm được không?”
Ý anh là để sau khi Vu Lục Lộ gả đến thì trồng bưởi, trồng quả hồng.
Vu Lục Lộ: “…”
Tần Trình quỷ kế đa đoan, cả ngày muốn khiến cô gả đi, cô cũng chỉ có thể mỉm cười trong lòng.
Sao cứ cảm thấy Tần Trình càng nói chuyện với cô là cô cảm thấy Tần Trình ôn hòa đi nhiều, không giống tính cách của mấy năm trước.
Chẳng qua là Tần Trình như vậy, cô cũng rất thích.
Cho dù Vu Lục Lộ thích một người, cô cũng sẽ không cứ nói từ “thích” bên miệng.
Lúc này Vu Văn Hải đến thúc giục Vu Lục Lộ đi trồng cây: “Chị, đây là mầm cây chị muốn, chị phải tự mình trồng, có điều sau khi kết trái thì em cũng muốn ăn, tốt xấu gì em cũng giúp chị dời cây vào sân.”
Vu Lục Lộ hứa với Vu Văn Hải: “Đương nhiên là có phần của em.”
“Vậy anh thì sao?” Tần Trình nghĩ mầm cây nay là anh giúp Vu Lục Lộ mua, anh cũng muốn ăn trái cây do vợ mình tự trồng.
“Anh cũng có.”
Vu Lục Lộ cầm cuốc, đào bùn đất thành một cái hố, Tần Trình ở bên cạnh chỉ điểm: “Không đủ sâu, anh giúp cậu.”
Anh bảo Vu Văn Hải cầm một cái cuốc, hai người cùng nhau đào.
Vu Văn Hải thấy hai người như hình với bóng, trong lòng vừa chua vừa chát, đợi khi cây ăn quả lớn lên, chị cậu sẽ phải gả cho Tần Trình, thật đúng là có hơi luyến tiếc.
Sau khi trồng cây ăn quả xong, Tần Trình quét mấy lớp sơn cho cây, thấy cành cây sinh trưởng cũng không tệ, cảm giác có thể sống được.
Anh thường xuyên tới nhà Vu Lục Lộ, nói là muốn xem xem cây ăn quả sinh trưởng thế nào, cũng thường xuyên tới tặng chút trứng gà trứng vịt cho Vu Lục Lộ, còn có cá và tôm.
Vu Lục Lộ cũng không nỡ thấy Tần Trình mỗi ngày tới lui vất vả, bèn lấy trứng gà làm thành canh trứng, bảo Tần Trình ăn một chén.
Lấy cá làm thành canh cá vừa tươi vừa nọn, bảo Tần Trình uống một chén.
Lại ướp trứng vịt thành hột vịt muối, bảo Tần Trình lấy theo mấy trứng.
Trứng vịt do vịt mà Tần Tồn Mai nuôi đẻ ra, Tần Tồn Mai và Tần Trình thương lượng mở một trại nuôi vịt, địa điểm là cánh đồng hoang vu cách thôn khá xa.
Bên cạnh cánh đồng hoang có một con sông nhỏ, tiện nuôi vịt, lại nuôi thêm mấy chục con gà, chuyên nuôi để đẻ trứng.
Vu Văn Hải cảm thấy lạ, cậu bảo Vu Lục Lộ đến xem: “Chị, hoá ra anh Tần Trình mua cây non cho chị, nhưng hai cây ăn quả to này là ý gì, cũng phải trồng trong sân sao?”
Vu Lục Lộ đang muốn đi qua xem sao, Tần Trình lại nhỏ giọng nói với cô: “Hai cây non em trồng, hai cây lớn thì để chúng trưởng thành cùng hai cây non, che mưa chắn gió cho chúng, cho em hóng mát thêm quả*.”
*Hóng mát và có trái cây ăn
Vu Lục Lộ: “…”
Người này đột nhiên nói chuyện nho nhã, còn hóng mát thêm quả…
Tần Trình là người biết trồng cây ăn quả, nếu không phải sân nhà họ Vu đủ lớn, có thể trồng mấy cây ăn quả theo hàng ngang, chẳng lẽ anh không biết cây lớn sẽ đè ép không gian sinh trưởng của cây nhỏ sao?
Hóng mát thêm quả?
Rõ ràng là Tần Trình sợ cô quên mất lời hứa ra hoa kết trái với anh.
Cũng có khả năng là muốn khiến Vu Lục Lộ cảm động, khiến cô châm chước cho anh.
Dù sao cây ăn quả cũng trồng trong vườn nhà Lục Lộ, cây lớn sẽ ra hoa kết trái trước, cũng có thể tiết kiệm được một năm.
Trong lòng Vu Lục Lộ cảm thán, cũng có chút cảm động, có lẽ Tần Trình là người lắm mưu nhiều kế, nếu cô thật sự gả đi thì cũng phải ngoan ngoãn nghe lời Tần Trình.
Đột nhiên không muốn kết hôn nữa, làm sao đây.
Tần Trình thấy Vu Lục Lộ không nói lời nào thì tưởng anh làm sai, anh đang muốn sửa miệng, Vu Lục Lộ nói: “Anh suy nghĩ thật cẩn thận, anh thật tốt.”
Vu Lục Lộ nói như vậy đơn giản là muốn cổ vũ Tần Trình, để Tần Trình biết anh làm như vậy là không sai.
Vu Lục Lộ nói vậy khiến Tần Trình càng thêm vui vẻ: “Em thích là được, mầm cây hồng và cây bưởi mà lần trước em trai em nói, đến khi em gả đi, chúng ta trồng thêm được không?”
Ý anh là để sau khi Vu Lục Lộ gả đến thì trồng bưởi, trồng quả hồng.
Vu Lục Lộ: “…”
Tần Trình quỷ kế đa đoan, cả ngày muốn khiến cô gả đi, cô cũng chỉ có thể mỉm cười trong lòng.
Sao cứ cảm thấy Tần Trình càng nói chuyện với cô là cô cảm thấy Tần Trình ôn hòa đi nhiều, không giống tính cách của mấy năm trước.
Chẳng qua là Tần Trình như vậy, cô cũng rất thích.
Cho dù Vu Lục Lộ thích một người, cô cũng sẽ không cứ nói từ “thích” bên miệng.
Lúc này Vu Văn Hải đến thúc giục Vu Lục Lộ đi trồng cây: “Chị, đây là mầm cây chị muốn, chị phải tự mình trồng, có điều sau khi kết trái thì em cũng muốn ăn, tốt xấu gì em cũng giúp chị dời cây vào sân.”
Vu Lục Lộ hứa với Vu Văn Hải: “Đương nhiên là có phần của em.”
“Vậy anh thì sao?” Tần Trình nghĩ mầm cây nay là anh giúp Vu Lục Lộ mua, anh cũng muốn ăn trái cây do vợ mình tự trồng.
“Anh cũng có.”
Vu Lục Lộ cầm cuốc, đào bùn đất thành một cái hố, Tần Trình ở bên cạnh chỉ điểm: “Không đủ sâu, anh giúp cậu.”
Anh bảo Vu Văn Hải cầm một cái cuốc, hai người cùng nhau đào.
Vu Văn Hải thấy hai người như hình với bóng, trong lòng vừa chua vừa chát, đợi khi cây ăn quả lớn lên, chị cậu sẽ phải gả cho Tần Trình, thật đúng là có hơi luyến tiếc.
Sau khi trồng cây ăn quả xong, Tần Trình quét mấy lớp sơn cho cây, thấy cành cây sinh trưởng cũng không tệ, cảm giác có thể sống được.
Anh thường xuyên tới nhà Vu Lục Lộ, nói là muốn xem xem cây ăn quả sinh trưởng thế nào, cũng thường xuyên tới tặng chút trứng gà trứng vịt cho Vu Lục Lộ, còn có cá và tôm.
Vu Lục Lộ cũng không nỡ thấy Tần Trình mỗi ngày tới lui vất vả, bèn lấy trứng gà làm thành canh trứng, bảo Tần Trình ăn một chén.
Lấy cá làm thành canh cá vừa tươi vừa nọn, bảo Tần Trình uống một chén.
Lại ướp trứng vịt thành hột vịt muối, bảo Tần Trình lấy theo mấy trứng.
Trứng vịt do vịt mà Tần Tồn Mai nuôi đẻ ra, Tần Tồn Mai và Tần Trình thương lượng mở một trại nuôi vịt, địa điểm là cánh đồng hoang vu cách thôn khá xa.
Bên cạnh cánh đồng hoang có một con sông nhỏ, tiện nuôi vịt, lại nuôi thêm mấy chục con gà, chuyên nuôi để đẻ trứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.