Thập Niên 80: Vô Sinh? Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 10: Con Gái Thật Hiếu Thảo

Mộc Cận Hoa Thành

12/11/2024

"Mạt Mạt!" Tô Mạt bị Lưu Sanh, cô nàng tomboy này, ôm lấy xoay một vòng, "Vừa rồi tớ đi ngang qua nhà Lục Thâm, nghe hàng xóm nói cậu cãi nhau với Lục Thâm, muốn ly hôn à?"

Tô Mạt khoác vai cô nàng, ổn định thân hình, "Đúng vậy! Tớ muốn ly hôn rồi."

"Thật sao?" Lưu Sanh có chút không tin.

Tô Mạt dắt tay cô nàng về phòng mình, bật quạt điện lên, "Tớ nhìn thấy anh ta hôn Tô Nguyệt."

"Tiểu Sanh, hôm đó đột nhiên tớ đã hiểu ra, đời người như nước chảy, trôi qua rất nhanh, tớ không muốn sau này mỗi ngày đều phải sống trong nghi ngờ, như vậy thật ghê tởm. Vì vậy, lần này tớ nghiêm túc đấy."

"Tớ ủng hộ cậu!" Lưu Sanh nhìn cô với ánh mắt khác xưa, "Tiểu ngốc nghếch cuối cùng cũng tỉnh ngộ rồi! Tên khốn Lục Thâm kia căn bản không xứng với cậu! Thế giới này rộng lớn lắm, cậu nên ra ngoài kia nhìn ngắm nhiều hơn, đàn ông tốt còn rất nhiều! Hay là để tớ giới thiệu anh trai tớ cho cậu nhé!"

"Anh trai cậu?" Tô Mạt biết gia đình Lưu Sanh là gia đình tái hôn, nhưng cô rất ít khi nghe Lưu Sanh nhắc đến mẹ kế và người nhà.

Cô cũng không hỏi nhiều.

"Đúng vậy! Con trai của mẹ kế tớ đấy! Đẹp trai lắm!"

Bây giờ Tô Mạt không có tâm trạng nghĩ đến chuyện này.



"Đúng rồi, cậu có biết bây giờ nhà Lục Thâm buồn cười đến mức nào không?" Lưu Sanh vừa nghĩ đến cái mùi lúc nãy ở nhà Lục Thâm là cô nàng lại muốn nôn, "Mẹ chồng cậu nằm trên giường kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay! Hôm nay là cuối tuần, mấy đứa con của bà ta không đứa nào ở nhà! Bà ta còn mặt mũi nhờ tớ gọi cậu về! Về để tiếp tục làm trâu làm ngựa hầu hạ nhà bọn họ sao?"

Tô Mạt cười lạnh một tiếng, "Nằm mơ đi!"

Trước đây mỗi lần Lưu Sanh đến tìm cô chơi, bà già mẹ Lục Thâm kia đều tỏ vẻ khó chịu!

Dẫn đến sau này Lưu Sanh cũng ít đến tìm cô.

"Thôi được rồi, đừng tức giận nữa," Lưu Sanh vừa thổi quạt vừa nói, "Chúng ta ra ngoài chơi đi! Tớ mời cậu uống cà phê! Nhân tiện bàn bạc kế hoạch bán hàng rong!"

Tô Mạt cũng đang có ý định này.

Cô chào Lâm Tú Tú một tiếng, Lâm Tú Tú kéo tay cô lại, "Con đợi một lát."

Sau đó, bà quay về phòng, từ trong gối, dưới nệm lấy ra năm mươi đồng nhét vào tay Tô Mạt, nhỏ giọng nói, "Cầm lấy mà đi chơi đi!"

Tô Mạt lại một lần nữa cảm thấy chua xót, ba năm nay, cô ở nhà họ Lục hầu hạ già trẻ lớn bé, không kiếm được đồng nào, Lục Thâm mỗi tháng chỉ đưa cho cô hai mươi đồng tiền chợ, có lúc về nhà mẹ đẻ muốn mua gì cũng không có tiền!

Sau này nhất định cô phải cố gắng kiếm tiền báo hiếu ba mẹ!

Cô chỉ nhận lấy mười đồng, đẩy bốn mươi đồng còn lại vào tay mẹ, "Như vậy là đủ cho hai chúng con đi uống cà phê rồi."



"Cầm hết đi!" Lâm Tú Tú lại nhét năm mươi đồng vào túi áo con gái.

Cảnh tượng này vô tình lọt vào mắt Nhậm Mỹ Quyên, cô ta trừng lớn mắt!

Mẹ chồng vậy mà lại cho em chồng tiền! Rõ ràng số tiền đó phải là của con trai cô ta!

Đợi Tô Mạt và Lưu Sanh rời đi, Nhậm Mỹ Quyên không nhịn được hỏi mẹ chồng, "Mẹ, mẹ cho Tiểu Mạt tiền à?"

Trước đây cô ta làm đầu bếp ở nhà ăn của nhà máy dệt, sau đó vì ăn trộm thịt trong nhà ăn nên bị đuổi việc, bây giờ cả nhà ba người chỉ trông chờ vào số tiền trợ cấp hơn tám mươi đồng mỗi tháng của chồng.

Lâm Tú Tú liếc nhìn cô ta một cái, "Quần áo giặt xong chưa? Vậy thì ra vườn nhổ cỏ đi! Tiền của tôi, tôi muốn cho ai thì cho!"

Bà là giáo viên đã nghỉ hưu, mỗi tháng đều có lương hưu ổn định.

Nhậm Mỹ Quyên: "..."

Tức chết mất!

Đành phải bất mãn đi ra vườn nhổ cỏ! Bà già chết tiệt này quá thiên vị rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Vô Sinh? Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook