[Thập Niên 80] Vợ Trước Của Nhà Giàu Nhất Trùng Sinh Rồi
Chương 24:
Hoán Nhược Quân
17/01/2024
Chị dâu cả và chị dâu hai ở bên ngoài thật sự bị tức chết rồi, nói cái gì vây, còn chưa kết hôn đã nói ly hôn?
Kết quả Diêm Triệu vẫn vô cùng quả quyết nói: “Chỉ cần cô nói, hơn nữa nghiêm túc, tôi sẽ lập tức ly hôn.”
Cho dù anh không nghĩ, Trần Mỹ Lan có một người anh có có thể làm chủ cho mình, một khi gặp nguy hiểm, anh ấy sẽ chắn trước mặt cô, cô ngược lại cũng không sợ gì.
“Tôi còn phải ký hợp đồng với anh, chứng minh nhà ở thôn Diêm Quan là tài sản trước khi cưới của tôi. Hơn nữa một mình mang theo con khổ cực, sau này tôi cũng muốn ra ngoài làm việc, về việc nhà anh phải giúp đỡ tôi. Trẻ con hai nhà khó mà chung sống, nếu tôi mắng con nhà anh, ít nhất anh phải hỏi tại sao trước đã, chúng ta có thể nói phải trái, nhưng không thể trực tiếp tức giận.”
Đời trước cô đã làm mẹ ghẻ một lần rồi, biết rõ mẹ ghẻ khó làm, nên dặn dò trước.
Còn ra ngoài làm việc và việc nhà là rào đón, mặc dù cô vội vã muốn đăng ký hộ khẩu, sang tên nhà cửa.
Nhưng sau này cô nhất định phải ra ngoài làm việc, nếu Diêm Triệu không đồng ý truyện này thì không cưới cũng được, Trần Mỹ Lan thà không cần nhà cũng sẽ không kết hôn với anh.
Chị dâu cả và chị dâu hai ở bên ngoài nhìn nhau, ngược lại có một cảm giác, cảm thấy chuyện này chắc chắn sắp thất bại rồi.
Mỹ Lan điên rồi sao, Diêm Triệu có công việc chính thức, hàng tháng có tiền lương, dựa vào đâu làm việc nhà cho cô, cô còn ra ngoài làm việc, cô từng gả cho nhà giàu mới nổi, thật sự xem mình tài cán lắm sao?
Kết quả lúc này mọi người lại sững sờ.
Bởi vì Diêm Triệu đứng lên, dứt khoát nói: “Tôi làm rất tốt chuyện nhà, cô không cần quan tâm, còn con cái, tôi từng huấn luyện binh lính, biết nên dạy dỗ chúng thế nào.”
Nói xong, anh nhanh chóng móc ra một tờ nhân dân tệ từ trong túi, nhét vào trong tay Chiêu Đệ, đứng dậy ra khỏi phòng.
Thế là anh đã đồng ý với tất cả điều kiện mà Trần Mỹ Lan nói rồi sao?
Anh đồng ý kết hôn rồi?
Chu Tuyết Cầm ở bên ngoài, tiếp thu được hai tin tức lớn, nhưng cũng nghe mọi người đang truyền tai nhau, nói Diêm Triệu đồng ý Trần Mỹ Lan dẫn theo con gái cùng nhau gả qua.
Nửa vui nửa buồn, cô ta còn hy vọng Chu Xảo Phương có thể giữ Chiêu Đệ lại.
Diêm Triệu đã đi ra ngoài.
Nghĩ đến ánh mắt sâu không thấy đáy, lạnh lùng sâu xa của anh, mặc dù Chu Tuyết Cầm và anh từng là vợ chồng, nhưng thời gian chung sống với nhau rất ít, trong lòng không ngừng sợ hãi, rất sợ gặp anh ở đây. Cô ta kéo khăn che đầu, thừa dịp rối loạn lặng lẽ chuồn đi.
“Trưởng... à, đồng chí Diêm Triệu, nói chuyện thế nào, anh nghĩ thế nào?” Trần Đức Công chào đón hỏi.
Diêm Triệu vẫn đáp rất dứt khoát: “Cô ấy đồng ý thì tôi đồng ý, nhưng tôi có một điều kiện, bây giờ tôi không có chỗ ở, thôn Diêm Quan cách đơn vị của tôi rất gần, tôi phải ở tạm căn nhà ở thôn Diêm Quan của đồng chí Trần Mỹ Lan một khoảng thời gian, nhưng tôi có thể trả tiền thuê nhà.”
Hai bên đều sắp kết hôn rồi, tiền thuê nhà cái gì nữa chứ.
Trần Đức Công quay đầu hỏi Trần Mỹ Lan: “Ý em thế nào?”
Diêm Tây Sơn là nhà giàu mới nổi, ở thành phố Tây Bình còn được xem là cường hào ác bá, nếu có thể giở trò với cô về việc hộ khẩu, nói không chừng cũng tìm vài côn đồ uy hiếp cô, ức hiếp cô đấy.
Có một công an ở trong nhà, thì không cần quan tâm những chuyện này nữa.
Kết quả Diêm Triệu vẫn vô cùng quả quyết nói: “Chỉ cần cô nói, hơn nữa nghiêm túc, tôi sẽ lập tức ly hôn.”
Cho dù anh không nghĩ, Trần Mỹ Lan có một người anh có có thể làm chủ cho mình, một khi gặp nguy hiểm, anh ấy sẽ chắn trước mặt cô, cô ngược lại cũng không sợ gì.
“Tôi còn phải ký hợp đồng với anh, chứng minh nhà ở thôn Diêm Quan là tài sản trước khi cưới của tôi. Hơn nữa một mình mang theo con khổ cực, sau này tôi cũng muốn ra ngoài làm việc, về việc nhà anh phải giúp đỡ tôi. Trẻ con hai nhà khó mà chung sống, nếu tôi mắng con nhà anh, ít nhất anh phải hỏi tại sao trước đã, chúng ta có thể nói phải trái, nhưng không thể trực tiếp tức giận.”
Đời trước cô đã làm mẹ ghẻ một lần rồi, biết rõ mẹ ghẻ khó làm, nên dặn dò trước.
Còn ra ngoài làm việc và việc nhà là rào đón, mặc dù cô vội vã muốn đăng ký hộ khẩu, sang tên nhà cửa.
Nhưng sau này cô nhất định phải ra ngoài làm việc, nếu Diêm Triệu không đồng ý truyện này thì không cưới cũng được, Trần Mỹ Lan thà không cần nhà cũng sẽ không kết hôn với anh.
Chị dâu cả và chị dâu hai ở bên ngoài nhìn nhau, ngược lại có một cảm giác, cảm thấy chuyện này chắc chắn sắp thất bại rồi.
Mỹ Lan điên rồi sao, Diêm Triệu có công việc chính thức, hàng tháng có tiền lương, dựa vào đâu làm việc nhà cho cô, cô còn ra ngoài làm việc, cô từng gả cho nhà giàu mới nổi, thật sự xem mình tài cán lắm sao?
Kết quả lúc này mọi người lại sững sờ.
Bởi vì Diêm Triệu đứng lên, dứt khoát nói: “Tôi làm rất tốt chuyện nhà, cô không cần quan tâm, còn con cái, tôi từng huấn luyện binh lính, biết nên dạy dỗ chúng thế nào.”
Nói xong, anh nhanh chóng móc ra một tờ nhân dân tệ từ trong túi, nhét vào trong tay Chiêu Đệ, đứng dậy ra khỏi phòng.
Thế là anh đã đồng ý với tất cả điều kiện mà Trần Mỹ Lan nói rồi sao?
Anh đồng ý kết hôn rồi?
Chu Tuyết Cầm ở bên ngoài, tiếp thu được hai tin tức lớn, nhưng cũng nghe mọi người đang truyền tai nhau, nói Diêm Triệu đồng ý Trần Mỹ Lan dẫn theo con gái cùng nhau gả qua.
Nửa vui nửa buồn, cô ta còn hy vọng Chu Xảo Phương có thể giữ Chiêu Đệ lại.
Diêm Triệu đã đi ra ngoài.
Nghĩ đến ánh mắt sâu không thấy đáy, lạnh lùng sâu xa của anh, mặc dù Chu Tuyết Cầm và anh từng là vợ chồng, nhưng thời gian chung sống với nhau rất ít, trong lòng không ngừng sợ hãi, rất sợ gặp anh ở đây. Cô ta kéo khăn che đầu, thừa dịp rối loạn lặng lẽ chuồn đi.
“Trưởng... à, đồng chí Diêm Triệu, nói chuyện thế nào, anh nghĩ thế nào?” Trần Đức Công chào đón hỏi.
Diêm Triệu vẫn đáp rất dứt khoát: “Cô ấy đồng ý thì tôi đồng ý, nhưng tôi có một điều kiện, bây giờ tôi không có chỗ ở, thôn Diêm Quan cách đơn vị của tôi rất gần, tôi phải ở tạm căn nhà ở thôn Diêm Quan của đồng chí Trần Mỹ Lan một khoảng thời gian, nhưng tôi có thể trả tiền thuê nhà.”
Hai bên đều sắp kết hôn rồi, tiền thuê nhà cái gì nữa chứ.
Trần Đức Công quay đầu hỏi Trần Mỹ Lan: “Ý em thế nào?”
Diêm Tây Sơn là nhà giàu mới nổi, ở thành phố Tây Bình còn được xem là cường hào ác bá, nếu có thể giở trò với cô về việc hộ khẩu, nói không chừng cũng tìm vài côn đồ uy hiếp cô, ức hiếp cô đấy.
Có một công an ở trong nhà, thì không cần quan tâm những chuyện này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.