Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Chương 26: Cháu Thật Lòng (2)

Thập Nguyệt Bảo

28/07/2024

Editor: Tô Nhi

—-----------------

"Yên tâm, con biết phải làm gì. Mẹ, mẹ làm ít đồ ăn ngon, lát nữa con đem sang cho cô giáo Hoàng, tiện thể xem có gì giúp được không." Kim Chi nói.

"Đúng đúng, cô giáo Hoàng chăm sóc Trần Lục, đâu có thời gian nấu ăn. Mẹ sẽ nấu ngay, lát nữa con mang sang." Lý Cải Nga nói là làm, không bao lâu đã nấu xong vài món tủ, để con gái mang theo hộp đi.

Chưa đầy nửa ngày, mẹ con nhà họ Kim đã chạy đi chạy lại mấy lần, làm cho Hoàng Uyển Thanh cũng bối rối, không biết bọn họ đang tính định làm gì.

"Dì Hoàng, mẹ cháu làm mấy món tủ, dì nếm thử đi." Kim Chi cười đặt hộp cơm lên bàn, thấy bà đang mát-xa cho Trần Lục, không ngại mà nói: "Dì Hoàng, dì nghỉ chút đi để cháu làm cho."

"Không sao, ta không mệt. Cháu về nói với mẹ cháu là ta đã tha thứ cho bà ấy rồi, đừng mang đồ đến nữa. Cháu đi làm cũng bận, không cần rảnh rỗi mà sang đây. Mẹ cháu nói đúng, cháu cũng đến tuổi nói chuyện yêu đương rồi, để người ngoài thấy không hay đâu." Hoàng Uyển Thanh thản nhiên nói.

Dù không biết bọn họ đang có ý đồ gì, nhưng trong lòng bà không ưa cách hành xử của Lý Cải Nga, cũng không muốn dính dáng đến nhà họ. Bà không muốn tự chuốc thêm phiền phức.

Hoàng Uyển Thanh không đổi chỗ, Kim Chi chỉ có thể đứng tại chỗ, mắt hơi đỏ, nói: "Dì Hoàng, có phải dì ghét cháu không?"

Hoàng Uyển Thanh dừng tay, nói: "Làm sao có chuyện đó, cháu là một cô gái tốt, ta cũng là vì muốn tốt cho cháu. Cháu đi làm cũng bận, lại đến thăm chúng ta, như vậy quá phiền. Sau khi tan làm, cháu đi dạo phố, hẹn hò không phải tốt hơn sao?"

Kim Chi nghe vậy không khỏi đỏ mặt, liếc trộm người nằm trên giường. Dù không có ý thức, nhưng Trần Lục được chăm sóc rất tốt, trông không khác gì người bình thường, anh chỉ như đang ngủ.

"Dì Hoàng, cháu chưa có bạn trai."

Hoàng Uyển Thanh không có phản ứng gì lớn, chỉ thản nhiên nói: "Từ từ sẽ gặp được người phù hợp."



Bà sắp xếp lại tay chân cho con trai, nhìn hộp cơm trên bàn, thản nhiên nói: "Cháu mang cơm về đi, đều là hàng xóm, không cần khách sáo. Nhà ta có bếp, ta tự nấu được."

Kim Chi ngượng ngùng, vội nói: "Dì Hoàng, có phải đồ ăn không hợp khẩu vị không? Dì muốn ăn gì cứ bảo cháu, cháu sẽ nấu."

Hoàng Uyển Thanh nghi ngờ nhìn cô ta, hỏi: "Cháu có việc gì sao?"

Kim Chi cắn môi, quyết định nói thẳng, "Dì Hoàng, cháu, cháu thích anh Trần Lục, cháu thật lòng muốn chăm sóc anh ấy."

Hoàng Uyển Thanh không ngốc, dĩ nhiên hiểu ý của cô gái, nhưng bà chưa từng nghĩ đến việc này, vì tình trạng của con trai mình, bình thường không ai sẽ chọn con trai bà, cho dù con trài bà thực sự rất tài giỏi.

"Cháu biết mình đang nói gì không?" Hoàng Uyển Thanh nghiêm túc nhìn Kim Chi.

"Cháu biết. Cháu thật lòng thích anh Trần Lục."

"Thằng bé bây giờ là một người thực vật, cháu không chê sao?" Hoàng Uyển Thanh cảm xúc phức tạp hỏi.

"Nếu không phải anh Trần Lục đang nằm đây, làm sao cháu có cơ hội tiếp xúc với anh ấy? Anh ấy giỏi như vậy, còn cháu chỉ là một người bình thường, khi anh ấy chưa bị thương, cháu còn không dám nhìn thẳng anh ấy. Được chăm sóc anh ấy, cháu đã mãn nguyện rồi! Dì Hoàng, cháu là thật lòng!" Kim Chi nói chân thành.

Hoàng Uyển Thanh quay mặt đi, cố gắng kiềm chế cảm xúc, việc này quá đột ngột, bà chưa kịp chuẩn bị. Bà không thể trả lời ngay, bà cần phải bình tĩnh suy nghĩ kỹ.

Bà run rẩy chỉ vào hộp cơm trên bàn, "Cháu về trước đi, mang theo đồ ăn nữa."

Kim Chi không nói gì, lặng lẽ thu dọn đồ và rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook