Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Chương 39: Trả Thù

Thập Nguyệt Bảo

05/08/2024

Editor: Tô Nhi

—--------------

"Cái gì? Con nói cái gì? Dương Lệ Quyên không về quê mà vẫn ở trong thành phố à?" Mẹ Lương vừa nghe lời con gái nói, tim gần như nhảy ra ngoài. Bà ta nắm chặt tay con gái, mặt đầy vẻ không tin, "Con nghe từ đâu vậy? Sao có thể thế được? Cô ta mang theo hai đứa nhỏ, trên người lại không có nhiều tiền, mấy ngày nay ở trong thành phố sống thế nào?"

"Chuyện này chắc chắn là thật! Nữ công nhân phát cơm ở chỗ con nói, cô ấy hiện đang ở ngay gần nhà Dương Lệ Quyên, hai người còn gặp nhau rồi cãi nhau nữa. Không thể sai được, tên cũng trùng khớp, còn có hai đứa con, một trai một gái, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp thế? Dương Lệ Quyên chắc chắn chưa về quê!" Lương Tiểu Hồng quả quyết nói.

Ba Lương cũng lo lắng, xoa tay nói: "Lệ Quyên không mang con về quê, ở trong thành phố làm gì? Chẳng lẽ cô ta còn nghĩ tới chuyện trả thù chúng ta sao? Kiến Quốc bị đánh, cũng không biết có phải cô ta làm không."

"Hoàn toàn có khả năng này! Anh con ở trong đơn vị được lòng mọi người như vậy, chúng ta cũng không đắc tội ai, ai lại vô duyên vô cớ đánh anh con chứ? Ngoài Dương Lệ Quyên ghét anh con còn ai vào đây?" Lương Tiểu Hồng nghiến răng nói: "Người phụ nữ này thật không yên phận, sao còn chưa cút về quê, chị ta ở lại đây chẳng phải để khiến chúng ta bẽ mặt sao? Phải đuổi chị ta về, không thì sau này không biết còn xảy ra chuyện gì nữa!"

Mẹ Lương thấy con gái nói có lý, Dương Lệ Quyên tuyệt đối không thể ở lại trong thành phố.

"Đi, chúng ta tìm cô ta! Trời đời sao lại có chuyện vô pháp vô thiên thế này!"

Trước khi đi bà ta dặn ông chồng giữ mồm giữ miệng, đừng để lộ chuyện trước mặt con dâu mới. Nói xong hai mẹ con khí thế hùng hổ rời đi.

Theo địa chỉ mà Kim Chi đưa, hai mẹ con nhanh chóng tìm được chỗ ở của Dương Lệ Quyên. Nhìn cửa lớn tinh xảo và uy nghiêm của căn tứ hợp viện, hai người không khỏi thắc mắc.



"Họ ở đây thật sao?" Lương Tiểu Hồng nhìn một lần rồi lại nhìn, ngôi nhà này quá sang trọng, hơn hẳn nhà bọn họ đang ở! Ba mẹ con Dương Lệ Quyên có đức hạnh gì mà xứng đáng ở một căn nhà tốt thế này, ngủ ngoài đường là phúc lớn lắm rồi!

Mẹ Lương cũng không dám chắc, nếu tìm nhầm mà bị đuổi ra thì thật mất mặt.

Cửa lớn khép hờ, bà ta thò đầu vào nhìn, chỉ thấy mái ngói lưu ly xanh lấp lánh và chữ "Phúc" vàng rực trên bức bình phong.

"Nhà này thật đẹp, ngày xưa chắc chỉ có ông chủ lớn mới đủ tư cách ở." Mẹ Lương cảm thán.

"Mẹ, bên trong có gì, để con xem nào." Lương Tiểu Hồng nghe mẹ mình miêu tả thì tò mò chen vào nhìn.

Hổ Tử đang chơi với cái cây trong sân, nghe thấy bên ngoài có tiếng xì xào, giống như có người bám cửa, cậu bé lén nhìn từ sau bức bình phong thì thấy hai cái đầu thò vào khe cửa, sợ quá hét lên: "Mẹ ơi, bà ơi, có kẻ trộm!"

Mẹ Lương nghe thấy tiếng này, lập tức xác định Dương Lệ Quyên ở đây, lập tức nổi giận xông vào, "Thằng ranh con, mù mắt chó rồi, nhìn kỹ xem bà là ai! Dương Lệ Quyên, lòi mặt ra đây! Cô giỏi nhỉ, bảo cô cút về quê, cô dám lén lút ở lại thành phố, cô muốn làm gì?"

Dương Lệ Quyên nghe con trai hét có trộm, cầm ngay một cây gậy lao ra.

Hoàng Uyển Thanh cũng giật mình, không ngờ ban ngày ban mặt mà có trộm dám vào nhà, không kịp nghĩ nhiều liền báo cảnh sát.

Thấy Dương Lệ Quyên cầm gậy trong tay, mẹ Lương cười lạnh: "Dương Lệ Quyên, cô định đánh tôi à? Giờ cô giỏi nhỉ, không cút về quê, ở lại thành phố làm gì? Đây là chỗ cô nên ở sao? Cô tự soi gương mà xem cô có xứng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook