[Thập Niên 80] Xuyên Điền Văn Đền Đáp Tổ Quốc
Chương 15:
Nhất Chỉ Đại Ngốc Quất
07/02/2024
Nói xong còn thuận tiện phổ cập kiến thức pháp luật cho người xung quanh, người xem náo nhiệt xung quanh cũng mồm năm miệng mười thảo luận.
"Tôi là cha nó, nó có lấy chồng hay không đều do tôi định đoạt." Lâm Ái Quốc mặc kệ những điều này, sắc mặt không tốt nhìn anh trai kia.
Anh trai kia lẳng lặng nghe xong, mỉm cười nói thêm: "Đúng rồi, cha mẹ cản trở quyền lợi giáo dục của con cái cũng là bất hợp pháp." Nhưng không trái pháp luật.
Câu sau anh trai cảm thấy không cần phải nói ra, dù sao như vậy có thể dọa một số người, thanh quan khó cắt đứt việc nhà, loại chuyện này điều tiết lên phiền toái nhất, ông nói công có lý, bà nói bà có lý, ai cũng nói có khó xử của mình.
Trong lòng Lâm Sơ tự động giơ ngón tay cái cho anh trai, chiêu này trâu a, sinh ở năm đất nước hòa bình, pháp luật Thánh Thần không thể khinh phạm, cho dù người chưa đọc sách bao giờ ít nhất cũng biết.
Lâm Xảo Mai nhất thời nóng nảy, rõ ràng những nhà khác gả con gái đều được, như thế nào đến lượt Lâm Sơ lại thành chuyện trái pháp luật đây: "Ôi, lãnh đạo, đây là… Chuyện nhà chúng ta, sao có thể phạm pháp chứ."
Nói xong cô ta lại quay đầu nhìn về phía Lâm Sơ: "Hôn kỳ đã định rồi, hôm trước mày còn nói đồng ý, mày gả qua Vương gia chính là đi hưởng phúc, cũng chính là phúc khí của mày, nếu đổi lại là con gái nhà khác muốn gả còn không gả được, chuyện tốt như thế này, qua đi sẽ không có mối tốt hơn nữa đâu."
Lời vừa vang lên chú ba Kiều cũng liếc mắt nhìn Lâm Xảo Mai, nếu không phải hắn hỏi thăm tình huống rõ ràng từ trước, có khi còn thật sự cho rằng Lâm Xảo Mai thật tâm suy nghĩ vì Lâm Sơ.
"Phúc khí tốt như vậy cho cô, cô có muốn hay không a." Lâm Sơ không chút nể tình đáp ngược lại: "Đứa con trai Vương gia kia là một tên ngốc, bà cụ nhà đó còn tê liệt nửa người, cô thấy như vậy là hưởng phúc sao, nếu cô đã cảm thấy tốt như thế, tại sao không để cho con gái cô gả qua đi, không cần đem phúc khí này để cho tôi."
Con gái của Lâm Xảo Mai và Lâm Sơ cùng tuổi, cũng học trung học phổ thông trong thị trấn, học khoa văn.
"Vậy sao được, con gái của tao tương lai sẽ thi đại học làm quan, làm sao có thể gả cho tên ngốc được chứ, như vậy chẳng phải đẩy con bé vào trong hố lửa sao?"
Lâm Xảo Mai sốt ruột đem lời nói ra, nói xong ý thức được không đúng, lập tức muốn giải thích: "Ý của cô là thành tích em họ của cháu tốt, tuyệt đối có thể thi đậu đại học, không phải thành tích của cháu không tốt sao, lãng phí tiền đi học làm gì."
Càng nói đến phần sau âm thanh Lâm Xảo Mai lại càng nhỏ, Lâm Sơ hừ lạnh một tiếng: "Mỗi con gái cô là người, muốn thi vào đại học làm quan, còn tôi thì chỉ có thể gả cho một tên ngốc thôi sao."
Người xung quanh vừa nghe, cũng cảm thấy có lý, người làm cô này cũng quá kỳ cục rồi, lại nghĩ, mà cha ruột vẫn còn chưa lên tiếng, tất cả đều là một mình cô nói, ít nhiều có chút kỳ quái.
Lâm Xảo Mai không dám nói chuyện nữa, sợ càng nói càng sai, trầm mặc nửa ngày, Lâm Ái Quốc cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Tôi cũng không phải là người không nói đạo lý, nhưng tiền sính lễ Vương gia đã đưa đến 500, tiền này chúng tôi cũng không thể trả lại."
Lời nói lúc nãy của anh trai kia hắn cũng phải suy nghĩ một chút, tuy hắn không có văn hóa, nhưng cũng không phải là tên ngốc, quan hệ lợi hại trong đó hắn đương nhiên có thể nghĩ rõ ràng, hiện tại Lâm Sơ còn chưa trưởng thành, lập gia đình là phạm pháp, vậy hắn sẽ thương lượng với người Vương gia đợi đến sang năm sẽ gả Lâm Sơ qua đó, tóm lại cũng không thiệt thòi, đương nhiên, năm trăm đồng kia cũng là hắn lừa gạt chú ba Kiều, cản trở hắn gả con gái, dù sao hắn cũng phải thu chút tiền lời chứ.
Lâm Sơ nhíu mày, trong sách cũng không có nhắc tới chuyện Lâm Ái Quốc trước đó lấy 500 đồng tiền sính lễ của Vương gia, sắc mặt chú ba Kiều bình tĩnh, tựa như đã sớm đoán được sẽ phát sinh loại chuyện này, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người đáp ứng.
"Tôi là cha nó, nó có lấy chồng hay không đều do tôi định đoạt." Lâm Ái Quốc mặc kệ những điều này, sắc mặt không tốt nhìn anh trai kia.
Anh trai kia lẳng lặng nghe xong, mỉm cười nói thêm: "Đúng rồi, cha mẹ cản trở quyền lợi giáo dục của con cái cũng là bất hợp pháp." Nhưng không trái pháp luật.
Câu sau anh trai cảm thấy không cần phải nói ra, dù sao như vậy có thể dọa một số người, thanh quan khó cắt đứt việc nhà, loại chuyện này điều tiết lên phiền toái nhất, ông nói công có lý, bà nói bà có lý, ai cũng nói có khó xử của mình.
Trong lòng Lâm Sơ tự động giơ ngón tay cái cho anh trai, chiêu này trâu a, sinh ở năm đất nước hòa bình, pháp luật Thánh Thần không thể khinh phạm, cho dù người chưa đọc sách bao giờ ít nhất cũng biết.
Lâm Xảo Mai nhất thời nóng nảy, rõ ràng những nhà khác gả con gái đều được, như thế nào đến lượt Lâm Sơ lại thành chuyện trái pháp luật đây: "Ôi, lãnh đạo, đây là… Chuyện nhà chúng ta, sao có thể phạm pháp chứ."
Nói xong cô ta lại quay đầu nhìn về phía Lâm Sơ: "Hôn kỳ đã định rồi, hôm trước mày còn nói đồng ý, mày gả qua Vương gia chính là đi hưởng phúc, cũng chính là phúc khí của mày, nếu đổi lại là con gái nhà khác muốn gả còn không gả được, chuyện tốt như thế này, qua đi sẽ không có mối tốt hơn nữa đâu."
Lời vừa vang lên chú ba Kiều cũng liếc mắt nhìn Lâm Xảo Mai, nếu không phải hắn hỏi thăm tình huống rõ ràng từ trước, có khi còn thật sự cho rằng Lâm Xảo Mai thật tâm suy nghĩ vì Lâm Sơ.
"Phúc khí tốt như vậy cho cô, cô có muốn hay không a." Lâm Sơ không chút nể tình đáp ngược lại: "Đứa con trai Vương gia kia là một tên ngốc, bà cụ nhà đó còn tê liệt nửa người, cô thấy như vậy là hưởng phúc sao, nếu cô đã cảm thấy tốt như thế, tại sao không để cho con gái cô gả qua đi, không cần đem phúc khí này để cho tôi."
Con gái của Lâm Xảo Mai và Lâm Sơ cùng tuổi, cũng học trung học phổ thông trong thị trấn, học khoa văn.
"Vậy sao được, con gái của tao tương lai sẽ thi đại học làm quan, làm sao có thể gả cho tên ngốc được chứ, như vậy chẳng phải đẩy con bé vào trong hố lửa sao?"
Lâm Xảo Mai sốt ruột đem lời nói ra, nói xong ý thức được không đúng, lập tức muốn giải thích: "Ý của cô là thành tích em họ của cháu tốt, tuyệt đối có thể thi đậu đại học, không phải thành tích của cháu không tốt sao, lãng phí tiền đi học làm gì."
Càng nói đến phần sau âm thanh Lâm Xảo Mai lại càng nhỏ, Lâm Sơ hừ lạnh một tiếng: "Mỗi con gái cô là người, muốn thi vào đại học làm quan, còn tôi thì chỉ có thể gả cho một tên ngốc thôi sao."
Người xung quanh vừa nghe, cũng cảm thấy có lý, người làm cô này cũng quá kỳ cục rồi, lại nghĩ, mà cha ruột vẫn còn chưa lên tiếng, tất cả đều là một mình cô nói, ít nhiều có chút kỳ quái.
Lâm Xảo Mai không dám nói chuyện nữa, sợ càng nói càng sai, trầm mặc nửa ngày, Lâm Ái Quốc cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Tôi cũng không phải là người không nói đạo lý, nhưng tiền sính lễ Vương gia đã đưa đến 500, tiền này chúng tôi cũng không thể trả lại."
Lời nói lúc nãy của anh trai kia hắn cũng phải suy nghĩ một chút, tuy hắn không có văn hóa, nhưng cũng không phải là tên ngốc, quan hệ lợi hại trong đó hắn đương nhiên có thể nghĩ rõ ràng, hiện tại Lâm Sơ còn chưa trưởng thành, lập gia đình là phạm pháp, vậy hắn sẽ thương lượng với người Vương gia đợi đến sang năm sẽ gả Lâm Sơ qua đó, tóm lại cũng không thiệt thòi, đương nhiên, năm trăm đồng kia cũng là hắn lừa gạt chú ba Kiều, cản trở hắn gả con gái, dù sao hắn cũng phải thu chút tiền lời chứ.
Lâm Sơ nhíu mày, trong sách cũng không có nhắc tới chuyện Lâm Ái Quốc trước đó lấy 500 đồng tiền sính lễ của Vương gia, sắc mặt chú ba Kiều bình tĩnh, tựa như đã sớm đoán được sẽ phát sinh loại chuyện này, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người đáp ứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.