[Thập Niên 80] Xuyên Điền Văn Đền Đáp Tổ Quốc
Chương 3:
Nhất Chỉ Đại Ngốc Quất
17/10/2023
Kiều Hiểu Hiểu có đôi mắt to, mặc áo sơ mi hoa nhí, lúc cười rộ lên có lúm đồng tiền, là một cô gái rất đáng yêu, cùng lớp với Lâm Sơ, là bạn tốt nhất của Lâm Sơ, lúc nghe được tin tức này Kiều Hiểu Hiểu thiếu chút nữa tức điên, nếu không có mẹ Kiều ngăng lại đã sớm đến Lâm gia mắng chửi người.
"Mẹ cậu nghe ai nói?" Lâm Sơ buông lưỡi hái xuống vỗ vỗ cỏ trên tay, kéo Kiều Hiểu Hiểu ngồi xuống bờ ruộng.
"Còn có ai nữa." Kiều Hiểu Hiểu liếc mắt: "Chính là bà cô tốt kia của cậu, la hét từ đầu thôn đến cuối thôn, giống như sợ người khác không biết bọn họ bán khuê nữ."
"Ngày đó bộ dạng hung thần ác sát của ba cậu đến trường kéo cậu đi làm cho tớ sợ hết hồn, tan học tớ liền đi tìm cậu, nhưng bọn họ sống chết không cho tớ gặp cậu, đã là ngày thứ ba rồi, may mắn gặp được cậu ở đây." Kiều Hiểu Hiểu tức giận bất bình nói, nói đến hăng say, trong dư quang nhìn thấy vết thương trên trán Lâm Sơ.
Kiều Hiểu Hiểu nổi giận đùng đùng, lập tức đứng lên xắn tay áo, vừa rồi cô vội vàng kích động cũng không chú ý tới vết thương trên trán Lâm Sơ, ánh mắt bởi vì phẫn nộ trừng thật to: "Bọn họ còn đánh cậu, đi, chị đây làm chỗ dựa cho cậu."
Nói xong Kiều Hiểu Hiểu muốn kéo cánh tay Lâm Sơ đến Lâm gia, dáng vẻ nổi giận đùng đùng thoạt nhìn có thể một đánh ba, một mình cô đánh không lại còn có em trai chuyên chọc giận người khác của cô, nếu không còn có mẹ Kiều, cô cũng không tin không làm gì được.
Trong lòng Lâm Sơ rất cảm động, trên thế giới này may mắn có người bạn Kiều Hiểu Hiểu này vẫn luôn quan tâm đến nguyên chủ, nhưng đánh nhau hiển nhiên không phải là kế sách hay, Lâm Sơ vội vàng túm lấy Kiều Hiểu Hiểu, có chút dở khóc dở cười: "Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu, cậu bình tĩnh nghe tớ nói trước đã, đừng xúc động."
"Con trai Vương gia chính là một kẻ ngốc, bọn họ gả cậu đi không phải là đẩy cậu vào trong hố lửa sao." Kiều Hiểu Hiểu còn đang nổi giận, bắt đầu mắng Lâm Ái Quốc: "Thật là hồ đồ, lần này thành tích thi giữa kỳ đã có, cậu lại thi đứng đầu khối, sang năm là lên được đại học, sinh viên đại học thứ hai trong thôn chúng ta, loại chuyện làm rạng rỡ tổ tông này không thể có mặt mũi bằng chuyện lập gia đình sao, tức chết tớ rồi."
Kiều Hiểu Hiểu cảm thấy bất bình vì Lâm Sơ, đầu năm nay có thể thi đậu đại học đều là chuyện mà phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, cô mà có được thành tích của Lâm Sơ, mẹ cô liền cung phụng cho cô.
"Được rồi, đừng nóng giận nữa, đây không phải là chuyện quan trọng, hiện tại chuyện quan trọng nhất là bọn họ không cho tớ tiếp tục đi học, tớ đang đau đầu vì chuyện này đây." Tuy nghe Kiều Hiểu Hiểu mắng chửi người rất thú vị, nhưng Lâm Sơ vẫn nói tới chuyện chính.
"Mẹ cậu nghe ai nói?" Lâm Sơ buông lưỡi hái xuống vỗ vỗ cỏ trên tay, kéo Kiều Hiểu Hiểu ngồi xuống bờ ruộng.
"Còn có ai nữa." Kiều Hiểu Hiểu liếc mắt: "Chính là bà cô tốt kia của cậu, la hét từ đầu thôn đến cuối thôn, giống như sợ người khác không biết bọn họ bán khuê nữ."
"Ngày đó bộ dạng hung thần ác sát của ba cậu đến trường kéo cậu đi làm cho tớ sợ hết hồn, tan học tớ liền đi tìm cậu, nhưng bọn họ sống chết không cho tớ gặp cậu, đã là ngày thứ ba rồi, may mắn gặp được cậu ở đây." Kiều Hiểu Hiểu tức giận bất bình nói, nói đến hăng say, trong dư quang nhìn thấy vết thương trên trán Lâm Sơ.
Kiều Hiểu Hiểu nổi giận đùng đùng, lập tức đứng lên xắn tay áo, vừa rồi cô vội vàng kích động cũng không chú ý tới vết thương trên trán Lâm Sơ, ánh mắt bởi vì phẫn nộ trừng thật to: "Bọn họ còn đánh cậu, đi, chị đây làm chỗ dựa cho cậu."
Nói xong Kiều Hiểu Hiểu muốn kéo cánh tay Lâm Sơ đến Lâm gia, dáng vẻ nổi giận đùng đùng thoạt nhìn có thể một đánh ba, một mình cô đánh không lại còn có em trai chuyên chọc giận người khác của cô, nếu không còn có mẹ Kiều, cô cũng không tin không làm gì được.
Trong lòng Lâm Sơ rất cảm động, trên thế giới này may mắn có người bạn Kiều Hiểu Hiểu này vẫn luôn quan tâm đến nguyên chủ, nhưng đánh nhau hiển nhiên không phải là kế sách hay, Lâm Sơ vội vàng túm lấy Kiều Hiểu Hiểu, có chút dở khóc dở cười: "Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu, cậu bình tĩnh nghe tớ nói trước đã, đừng xúc động."
"Con trai Vương gia chính là một kẻ ngốc, bọn họ gả cậu đi không phải là đẩy cậu vào trong hố lửa sao." Kiều Hiểu Hiểu còn đang nổi giận, bắt đầu mắng Lâm Ái Quốc: "Thật là hồ đồ, lần này thành tích thi giữa kỳ đã có, cậu lại thi đứng đầu khối, sang năm là lên được đại học, sinh viên đại học thứ hai trong thôn chúng ta, loại chuyện làm rạng rỡ tổ tông này không thể có mặt mũi bằng chuyện lập gia đình sao, tức chết tớ rồi."
Kiều Hiểu Hiểu cảm thấy bất bình vì Lâm Sơ, đầu năm nay có thể thi đậu đại học đều là chuyện mà phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, cô mà có được thành tích của Lâm Sơ, mẹ cô liền cung phụng cho cô.
"Được rồi, đừng nóng giận nữa, đây không phải là chuyện quan trọng, hiện tại chuyện quan trọng nhất là bọn họ không cho tớ tiếp tục đi học, tớ đang đau đầu vì chuyện này đây." Tuy nghe Kiều Hiểu Hiểu mắng chửi người rất thú vị, nhưng Lâm Sơ vẫn nói tới chuyện chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.