Thập Niên 80: Xuyên Không Thành Con Ghẻ
Chương 18: Yêu Tinh
Nguyệt Bán Tường Vi
14/04/2023
Cát Tường nghe được Đoàn Tử trả lời, nói không thất vọng là không thể nào.
Nhưng mà Cát Tường cũng biết, đồng bọn nhỏ đã tận tâm tận sức rồi, không thấy là cái bụng tròn vo đã nhỏ đi một vòng rồi sao.
Cô đưa tay vòng ra sau lưng, sau đó tìm cái túi nhỏ bên cạnh cặp sách, từ trong đó lấy ra một miếng bánh ngọt trứng gà, tách ra một miếng nhỏ đặt vào lòng bàn tay, để nó tùy ý mổ trong lòng bàn tay.
Đoàn Tử là một con chim sẻ bạc má đuôi dài thành tinh, sau khi cô đi vào thế giới này, Đoàn Tử đã nói cho cô biết.
Vào đêm cô và mẹ bị chôn vùi trong trận lở tuyết kiếp trước, cô đã nhạt được Đoàn Tử dường như đã sắp đông cứng lại ở trong sân của ngôi nhà mà cô ở nhờ.
Lúc đó cô cũng không biết chú chim này thuộc loài gì, chỉ cảm thấy nhóc con này trắng trắng tròn tròn, trông rất đáng yêu.
Lúc đó toàn bộ thôn làng bị tuyết phủ trắng xóa, căn bản là không ra được khỏi đó.
Cô và mẹ cũng hoàn toàn không có kiến thức về việc cứu một chú chim nhỏ, chỉ là nghĩ nếu như động vật bị lạnh thì sưởi ấm cho nó là được rồi.
Vì để sưởi ấm cho nó, sau khi làm cho nhóc con đó sạch sẽ hơn thì cô ôm nó vào lòng, dùng nhiệt độ cơ thể mình để giúp nó ấm lên.
Nhưng mà không ngờ đến, một trận thiên tai đã thay đổi thân phận của cô và mẹ, đi vào một thế giới khoan dung thần kỳ như thế.
Càng lạ hơn chính là, Đoàn Tử được cô cứu đó cũng đi vào thế giới này cùng hai mẹ con cô luôn.
Theo điện thoại nói thì thời điểm tuyết lở, các cô đã vô ý định ra một khế ước, nó đã trở thành sứ đồ của cô.
Cũng là lúc đó, Cát Tường mới biết được thì ra ở vương triều Khang Tuấn thật sự có yêu tinh, Đoàn Tử chính là một yêu tinh sống đã hơn ba trăm năm.
Lúc đầu cô còn tưởng rằng, có lẽ là ở thế giới này càng có nhiều yêu tinh hơn, lại không ngờ rằng thế giới hiện tại đã không cho phép thành tinh kể từ sau khi giải phóng rồi, chắc Đoàn Tử là con yêu tinh duy nhất còn lại trên thế giới này.
Đương nhiên, không phải vì nó là yêu tinh mà nó hô mưa gọi gió với cô, hoặc là ảo tưởng hóa thành hình người.
Ngoại trừ việc có thể giao tiếp với những con chim khác, thỉnh thoảng phun ra một tia lửa nhỏ, điều duy nhất tương đối đặc biệt còn lại là có thể ăn, đồng thời đã đột phá bản năng, trở thành một Đoàn Tử ăn tạp.
Nhưng mà Cát Tường cũng biết, đồng bọn nhỏ đã tận tâm tận sức rồi, không thấy là cái bụng tròn vo đã nhỏ đi một vòng rồi sao.
Cô đưa tay vòng ra sau lưng, sau đó tìm cái túi nhỏ bên cạnh cặp sách, từ trong đó lấy ra một miếng bánh ngọt trứng gà, tách ra một miếng nhỏ đặt vào lòng bàn tay, để nó tùy ý mổ trong lòng bàn tay.
Đoàn Tử là một con chim sẻ bạc má đuôi dài thành tinh, sau khi cô đi vào thế giới này, Đoàn Tử đã nói cho cô biết.
Vào đêm cô và mẹ bị chôn vùi trong trận lở tuyết kiếp trước, cô đã nhạt được Đoàn Tử dường như đã sắp đông cứng lại ở trong sân của ngôi nhà mà cô ở nhờ.
Lúc đó cô cũng không biết chú chim này thuộc loài gì, chỉ cảm thấy nhóc con này trắng trắng tròn tròn, trông rất đáng yêu.
Lúc đó toàn bộ thôn làng bị tuyết phủ trắng xóa, căn bản là không ra được khỏi đó.
Cô và mẹ cũng hoàn toàn không có kiến thức về việc cứu một chú chim nhỏ, chỉ là nghĩ nếu như động vật bị lạnh thì sưởi ấm cho nó là được rồi.
Vì để sưởi ấm cho nó, sau khi làm cho nhóc con đó sạch sẽ hơn thì cô ôm nó vào lòng, dùng nhiệt độ cơ thể mình để giúp nó ấm lên.
Nhưng mà không ngờ đến, một trận thiên tai đã thay đổi thân phận của cô và mẹ, đi vào một thế giới khoan dung thần kỳ như thế.
Càng lạ hơn chính là, Đoàn Tử được cô cứu đó cũng đi vào thế giới này cùng hai mẹ con cô luôn.
Theo điện thoại nói thì thời điểm tuyết lở, các cô đã vô ý định ra một khế ước, nó đã trở thành sứ đồ của cô.
Cũng là lúc đó, Cát Tường mới biết được thì ra ở vương triều Khang Tuấn thật sự có yêu tinh, Đoàn Tử chính là một yêu tinh sống đã hơn ba trăm năm.
Lúc đầu cô còn tưởng rằng, có lẽ là ở thế giới này càng có nhiều yêu tinh hơn, lại không ngờ rằng thế giới hiện tại đã không cho phép thành tinh kể từ sau khi giải phóng rồi, chắc Đoàn Tử là con yêu tinh duy nhất còn lại trên thế giới này.
Đương nhiên, không phải vì nó là yêu tinh mà nó hô mưa gọi gió với cô, hoặc là ảo tưởng hóa thành hình người.
Ngoại trừ việc có thể giao tiếp với những con chim khác, thỉnh thoảng phun ra một tia lửa nhỏ, điều duy nhất tương đối đặc biệt còn lại là có thể ăn, đồng thời đã đột phá bản năng, trở thành một Đoàn Tử ăn tạp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.