[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Chương 28: Bán Quả Hồng 1
Quất Tử Vị Vi Huân
16/06/2024
Trước kia, do cô ta đã bỏ thuốc anh, nên mới khiến anh làm ra chuyện có lỗi với Tần Mạn. Giống như lần này, anh không thể nhìn thấy rõ, nên mới không có chứng cứ, không thể nói lý với Trương Lan Lan.
Hơn nữa, Trương Lan Lan có ba là trưởng thôn, sau này nhà bọn họ vẫn sống ở trong thôn, nên anh chỉ có thể chịu đựng tạm vậy.
Giang Tông nhìn gò má của Tần Mạn, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn. Rốt cuộc thì anh cũng được coi là trong họa có phúc, nếu không phải xảy ra tình huống xui xẻo thì anh và cô cũng không xảy ra chuyện kia, sau đó cũng không có hai đứa bé ngoan như Tiểu Lê và Tiểu Ngữ.
Anh không cảm thấy hối hận khi dẫn cô về nhà, cũng không hối hận về chuyện có đứa con với cô. Mọi thứ đều được ông trời sắp đặt rất tốt.
Xe khách đi đến một đoạn đường có tình trạng không tốt lắm, chỗ này có rất nhiều ổ to, ổ nhỏ trên đường, khiến mọi người ngồi trong xe nghiêng trái, phải theo chiếc xe.
Giang Tông thân mật đỡ tay Tần Mạn, giữ người cô. Những chi tiết nhỏ này thật khiến cho người ta cảm động.
Trương Lan Lan đứng ở một bên nhìn đến mức ghen tị, cô ta không chọc tức được, bàn tay bám chặt ghế trước đã trở nên trắng bệch.
Xe khách lắc lư hơn một tiếng liên tục, cuối cùng cũng vào trong huyện. Trương Lan Lan xuống xe đầu tiên, chỗ này gần quán cơm.
Sau đó, xe khách đi đến điểm dừng tiếp theo, Giang Tông và Tần Mạn mới xuống xe.
Bên cạnh điểm dừng xe khách chính là một chợ nông nghiệp, ở đây bán mọi thứ.
Giang Tông chịu trách nhiệm tìm một chỗ đất trống để bày gian hàng, xung quanh đây có rất nhiều người buôn bán đồ ăn. Mọi người nhìn thấy chỗ hồng to và đỏ mọng ở trong sọt của Giang Tông, đều cảm thấy ngạc nhiên.
“Bây giờ mới có mấy tháng, mà những quả hồng này đã chín rồi ư?”
Ít nhất còn phải chờ thêm vài tháng nữa, hồng mới chín được. Bây giờ chúng đã chín rồi, khiến cho mọi người đều cảm thấy kỳ lạ.
“Đây là hồng lai giống khác, có vị ngọt hơn so với giống hồng trong nước. Vì vậy chúng cũng chín nhanh hơn, mọi người nhìn màu sắc cũng biết, nó có vị ngọt thanh, hạt lại nhỏ.” Đầu óc buôn bán của Tần Mạn nhanh chóng lóe lên.
Phải nói phóng đại mới có thể thu hút nhiều người.
Quả nhiên, mấy người phụ nữ đang đi ngang qua để mua đồ ăn, dừng chân lại, họ nhìn về phía cặp vợ chồng trẻ tuổi có ngoại hình bắt mắt.
“Giống hồng này của cháu là hồng ngoại lai hả? Ăn có ngon không?” Một trong số những người phụ nữ ấy hỏi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hơn nữa, Trương Lan Lan có ba là trưởng thôn, sau này nhà bọn họ vẫn sống ở trong thôn, nên anh chỉ có thể chịu đựng tạm vậy.
Giang Tông nhìn gò má của Tần Mạn, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn. Rốt cuộc thì anh cũng được coi là trong họa có phúc, nếu không phải xảy ra tình huống xui xẻo thì anh và cô cũng không xảy ra chuyện kia, sau đó cũng không có hai đứa bé ngoan như Tiểu Lê và Tiểu Ngữ.
Anh không cảm thấy hối hận khi dẫn cô về nhà, cũng không hối hận về chuyện có đứa con với cô. Mọi thứ đều được ông trời sắp đặt rất tốt.
Xe khách đi đến một đoạn đường có tình trạng không tốt lắm, chỗ này có rất nhiều ổ to, ổ nhỏ trên đường, khiến mọi người ngồi trong xe nghiêng trái, phải theo chiếc xe.
Giang Tông thân mật đỡ tay Tần Mạn, giữ người cô. Những chi tiết nhỏ này thật khiến cho người ta cảm động.
Trương Lan Lan đứng ở một bên nhìn đến mức ghen tị, cô ta không chọc tức được, bàn tay bám chặt ghế trước đã trở nên trắng bệch.
Xe khách lắc lư hơn một tiếng liên tục, cuối cùng cũng vào trong huyện. Trương Lan Lan xuống xe đầu tiên, chỗ này gần quán cơm.
Sau đó, xe khách đi đến điểm dừng tiếp theo, Giang Tông và Tần Mạn mới xuống xe.
Bên cạnh điểm dừng xe khách chính là một chợ nông nghiệp, ở đây bán mọi thứ.
Giang Tông chịu trách nhiệm tìm một chỗ đất trống để bày gian hàng, xung quanh đây có rất nhiều người buôn bán đồ ăn. Mọi người nhìn thấy chỗ hồng to và đỏ mọng ở trong sọt của Giang Tông, đều cảm thấy ngạc nhiên.
“Bây giờ mới có mấy tháng, mà những quả hồng này đã chín rồi ư?”
Ít nhất còn phải chờ thêm vài tháng nữa, hồng mới chín được. Bây giờ chúng đã chín rồi, khiến cho mọi người đều cảm thấy kỳ lạ.
“Đây là hồng lai giống khác, có vị ngọt hơn so với giống hồng trong nước. Vì vậy chúng cũng chín nhanh hơn, mọi người nhìn màu sắc cũng biết, nó có vị ngọt thanh, hạt lại nhỏ.” Đầu óc buôn bán của Tần Mạn nhanh chóng lóe lên.
Phải nói phóng đại mới có thể thu hút nhiều người.
Quả nhiên, mấy người phụ nữ đang đi ngang qua để mua đồ ăn, dừng chân lại, họ nhìn về phía cặp vợ chồng trẻ tuổi có ngoại hình bắt mắt.
“Giống hồng này của cháu là hồng ngoại lai hả? Ăn có ngon không?” Một trong số những người phụ nữ ấy hỏi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.