[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Chương 9: Dự Định 1
Quất Tử Vị Vi Huân
16/06/2024
Cô thực sự không nhớ được gì, cô chỉ có thể nhớ được những chuyện đã xảy ra sau khi đến đây.
"Không sao đâu, không nhớ được thì quên đi. Có lẽ sau một thời gian ngắn em sẽ nhớ lại!"
Giang Tông nói xong, gắp một miếng đậu hũ vào bát Tần Mạn an ủi.
Ôi, Tần Mạn nhìn miếng đậu hũ trắng nõn dính nước ớt trong bát, nghĩ thầm ông xã của mình đúng là một người đàn ông ấm áp.
Trong lòng cô tự nhiên tăng thêm vài phần thiện cảm!
“Tiểu Trúc à, vậy kế tiếp con có dự định gì không?" Đang ăn cơm, ba Giang lại hỏi.
Ông đang lo lắng, Tần Mạn khôi phục bình thường, liệu cô có chê gia cảnh nghèo khó trong nhà không, Còn nhớ lúc Tần Mạn mới được đưa về, trên người cô có một chiếc đồng hồ giá trị xa xỉ, mẹ Giang sợ cô làm mất nên đã cất hộ cô.
Ngẫm lại thì chắc cô là con nhà phú quý, bất cẩn bị lạc đường!
Chỉ sợ đến lúc cô tìm được cha mẹ ruột, nhớ lại mọi chuyện trước kia, sẽ bỏ lại hai đứa nhỏ mà đi.
Dự định?
Tần Mạn cẩn thận suy nghĩ, muốn hỏi cô có dự định gì không, cô tạm thời còn chưa nghĩ tới, cô mới tới thời đại này, không quen với cuộc sống nơi đây, chỉ có hai đứa bé có chung huyết thống với mình, loại tình cảm cốt nhục chí thân này hoàn toàn không phải là giả.
Hễ nhìn thấy hai đứa trẻ, cô liền cảm thấy toàn thân mình đều đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ của tình mẫu tử.
"Sống vui sống khỏe, chăm lo đàng hoàng cho hai đứa nhỏ, cùng chúng học tập và trưởng thành!"
Đó là tất cả những gì cô có thể nghĩ đến, lược bớt bước mang thai mười tháng đã có được hai cục cưng bé nhỏ đáng yêu xinh đẹp, hơn nữa còn là con ruột của mình, cớ sao mà không làm?
Lại nhìn sáng anh chồng đẹp trai bên cạnh, cũng là của hời đấy, đời trước cô dung mạo bình thường, chỉ có thể ăn cơm bằng thực lực, sắp ba mươi cũng chưa hẹn hò bao giờ.
Mà Giang Tông bất kể khí chất hay dung mạo, đều phù hợp với gu thẩm mỹ của Tần Mạn, hơn nữa thông qua quá trình quan sát hôm nay có thể thấy tính cách của anh cũng không tệ lắm.
Trong trí nhớ, hai người ở bên nhau hơn bốn năm, dù anh học tập ở xa nhưng nghỉ đông và nghỉ hè đều về nhà, hai người ngủ với nhau, anh không cho rằng mình là kẻ ngốc chẳng hiểu gì mà động tay động động chân với mình, ngược lại vẫn giữ khoảng cách an toàn, rất biết tôn trọng người khác, nghĩ đến đây, ấn tượng của cô đối với Giang Tông lại tốt hơn không ít.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Không sao đâu, không nhớ được thì quên đi. Có lẽ sau một thời gian ngắn em sẽ nhớ lại!"
Giang Tông nói xong, gắp một miếng đậu hũ vào bát Tần Mạn an ủi.
Ôi, Tần Mạn nhìn miếng đậu hũ trắng nõn dính nước ớt trong bát, nghĩ thầm ông xã của mình đúng là một người đàn ông ấm áp.
Trong lòng cô tự nhiên tăng thêm vài phần thiện cảm!
“Tiểu Trúc à, vậy kế tiếp con có dự định gì không?" Đang ăn cơm, ba Giang lại hỏi.
Ông đang lo lắng, Tần Mạn khôi phục bình thường, liệu cô có chê gia cảnh nghèo khó trong nhà không, Còn nhớ lúc Tần Mạn mới được đưa về, trên người cô có một chiếc đồng hồ giá trị xa xỉ, mẹ Giang sợ cô làm mất nên đã cất hộ cô.
Ngẫm lại thì chắc cô là con nhà phú quý, bất cẩn bị lạc đường!
Chỉ sợ đến lúc cô tìm được cha mẹ ruột, nhớ lại mọi chuyện trước kia, sẽ bỏ lại hai đứa nhỏ mà đi.
Dự định?
Tần Mạn cẩn thận suy nghĩ, muốn hỏi cô có dự định gì không, cô tạm thời còn chưa nghĩ tới, cô mới tới thời đại này, không quen với cuộc sống nơi đây, chỉ có hai đứa bé có chung huyết thống với mình, loại tình cảm cốt nhục chí thân này hoàn toàn không phải là giả.
Hễ nhìn thấy hai đứa trẻ, cô liền cảm thấy toàn thân mình đều đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ của tình mẫu tử.
"Sống vui sống khỏe, chăm lo đàng hoàng cho hai đứa nhỏ, cùng chúng học tập và trưởng thành!"
Đó là tất cả những gì cô có thể nghĩ đến, lược bớt bước mang thai mười tháng đã có được hai cục cưng bé nhỏ đáng yêu xinh đẹp, hơn nữa còn là con ruột của mình, cớ sao mà không làm?
Lại nhìn sáng anh chồng đẹp trai bên cạnh, cũng là của hời đấy, đời trước cô dung mạo bình thường, chỉ có thể ăn cơm bằng thực lực, sắp ba mươi cũng chưa hẹn hò bao giờ.
Mà Giang Tông bất kể khí chất hay dung mạo, đều phù hợp với gu thẩm mỹ của Tần Mạn, hơn nữa thông qua quá trình quan sát hôm nay có thể thấy tính cách của anh cũng không tệ lắm.
Trong trí nhớ, hai người ở bên nhau hơn bốn năm, dù anh học tập ở xa nhưng nghỉ đông và nghỉ hè đều về nhà, hai người ngủ với nhau, anh không cho rằng mình là kẻ ngốc chẳng hiểu gì mà động tay động động chân với mình, ngược lại vẫn giữ khoảng cách an toàn, rất biết tôn trọng người khác, nghĩ đến đây, ấn tượng của cô đối với Giang Tông lại tốt hơn không ít.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.