[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Chương 25: Lên Quận 1
Quất Tử Vị Vi Huân
16/06/2024
Đúng thật là… Nếu cô không cho con bé ăn, thì cô ta sẽ có ý kiến, bây giờ con bé ăn nhiều đồ ngọt, bị đau răng, cô ta lại trách móc. Thật đúng là khó làm người tốt quá.
Tống Mai bị đáp trả lại cũng đuối lý, cô ta ngập ngừng nửa ngày, cuối cùng mới nặn ra một câu: “Vậy lần sau, em hãy giấu trước mặt mấy đứa trẻ nhà chị ra.”
Giang Thành đứng ở một bên, nghe thấy vậy, sắc mặt đen lại. Anh ấy đặt bát đũa xuống, vẻ mặt khó chịu nhìn Tống Mai: “Em nói vậy là có ý gì. Rõ ràng là em dâu có lòng tốt, em đã không làm tốt trách nhiệm của một người mẹ rồi mà vẫn còn đi trách móc người khác. Có phải là làm gì đi nữa cũng không đúng ý của em đúng không?”
“Anh nói cái gì vậy, rõ ràng là cả nhà anh đang bắt nạt em đó! Anh lại còn giúp người ngoài nói chuyện nữa. Đúng là em đã nhìn nhầm anh.” Tống Mai tức giận, đứng dậy trở về phòng.
Chỉ một bữa ăn cơm, nhưng mọi người trong nhà cũng không thoải mái. Bà Giang khó xử, sắc mặt ông Giang cũng khó chịu, Nựu Nựu vẫn đang khóc lóc ở một bên.
“Một lúc nữa, con dẫn con bé đến chỗ thầy thuốc Dương mà mua ít thuốc đi.” Bà Giang dặn dò Giang Thành.
Thầy thuốc Dương là bác sĩ khám bệnh ở trong thôn, chỉ cần trong thôn có ai không khỏe thì sẽ đến chỗ ông ấy tiêm.
“Vâng, lát nữa con sẽ dẫn con bé đi.” Giang Thành gật đầu, sau đó tiếp tục cầm bát đũa lên và cơm.
“Mạn Mạn, con đừng chấp nhặt chị dâu con, nó chỉ có cái miệng ác mà thôi.” Bà Giang an ủi con dâu thứ.
Tần Mạn cười gật đầu, cô sẽ không so đo với người có lòng dạ nhỏ nhen như Tống Mai, chỉ là để cho cô ta biết cô cũng không phải quả hồng mềm là được.
Sau khi ăn cơm xong, Giang Thành dẫn Nữu Nữa đang khóc sướt mướt đi đến chỗ thầy thuốc Dương để mua thuốc giảm sốt. Tần Mạn lại đun nồi nước nóng, chuẩn bị tắm cho mấy đứa nhỏ.
Trong nhà tắm có một cái chậu gỗ lớn, cô tắm cho Tiểu Ngữ trước, sau đó mới tắm cho Tiểu Lê.
Mấy ngày hôm nay, lần đầu tiên hai đứa bé cảm nhận được tình yêu của mẹ. Trước đây, mẹ chỉ vui đùa cùng bọn trẻ, nhưng lại không tắm cho hai cô bé, cũng không nói giúp cho chúng.
Hiện tại, hai cô bé càng yêu mẹ hơn.
“Mẹ, Tiểu Lê yêu mẹ.”
Đột nhiên, Tiểu Lê giơ tay ôm lấy cổ mẹ, hôn cô một cái.
Trong nháy mắt, mũi của Tần Mạn hơi ê ẩm, có cảm giác muốn khóc.
Cô cũng hôn trên má Tiểu Lê một cái.
“Mẹ cũng yêu con.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tống Mai bị đáp trả lại cũng đuối lý, cô ta ngập ngừng nửa ngày, cuối cùng mới nặn ra một câu: “Vậy lần sau, em hãy giấu trước mặt mấy đứa trẻ nhà chị ra.”
Giang Thành đứng ở một bên, nghe thấy vậy, sắc mặt đen lại. Anh ấy đặt bát đũa xuống, vẻ mặt khó chịu nhìn Tống Mai: “Em nói vậy là có ý gì. Rõ ràng là em dâu có lòng tốt, em đã không làm tốt trách nhiệm của một người mẹ rồi mà vẫn còn đi trách móc người khác. Có phải là làm gì đi nữa cũng không đúng ý của em đúng không?”
“Anh nói cái gì vậy, rõ ràng là cả nhà anh đang bắt nạt em đó! Anh lại còn giúp người ngoài nói chuyện nữa. Đúng là em đã nhìn nhầm anh.” Tống Mai tức giận, đứng dậy trở về phòng.
Chỉ một bữa ăn cơm, nhưng mọi người trong nhà cũng không thoải mái. Bà Giang khó xử, sắc mặt ông Giang cũng khó chịu, Nựu Nựu vẫn đang khóc lóc ở một bên.
“Một lúc nữa, con dẫn con bé đến chỗ thầy thuốc Dương mà mua ít thuốc đi.” Bà Giang dặn dò Giang Thành.
Thầy thuốc Dương là bác sĩ khám bệnh ở trong thôn, chỉ cần trong thôn có ai không khỏe thì sẽ đến chỗ ông ấy tiêm.
“Vâng, lát nữa con sẽ dẫn con bé đi.” Giang Thành gật đầu, sau đó tiếp tục cầm bát đũa lên và cơm.
“Mạn Mạn, con đừng chấp nhặt chị dâu con, nó chỉ có cái miệng ác mà thôi.” Bà Giang an ủi con dâu thứ.
Tần Mạn cười gật đầu, cô sẽ không so đo với người có lòng dạ nhỏ nhen như Tống Mai, chỉ là để cho cô ta biết cô cũng không phải quả hồng mềm là được.
Sau khi ăn cơm xong, Giang Thành dẫn Nữu Nữa đang khóc sướt mướt đi đến chỗ thầy thuốc Dương để mua thuốc giảm sốt. Tần Mạn lại đun nồi nước nóng, chuẩn bị tắm cho mấy đứa nhỏ.
Trong nhà tắm có một cái chậu gỗ lớn, cô tắm cho Tiểu Ngữ trước, sau đó mới tắm cho Tiểu Lê.
Mấy ngày hôm nay, lần đầu tiên hai đứa bé cảm nhận được tình yêu của mẹ. Trước đây, mẹ chỉ vui đùa cùng bọn trẻ, nhưng lại không tắm cho hai cô bé, cũng không nói giúp cho chúng.
Hiện tại, hai cô bé càng yêu mẹ hơn.
“Mẹ, Tiểu Lê yêu mẹ.”
Đột nhiên, Tiểu Lê giơ tay ôm lấy cổ mẹ, hôn cô một cái.
Trong nháy mắt, mũi của Tần Mạn hơi ê ẩm, có cảm giác muốn khóc.
Cô cũng hôn trên má Tiểu Lê một cái.
“Mẹ cũng yêu con.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.