[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Chương 46: Vô Cớ Gây Rối 1
Quất Tử Vị Vi Huân
16/06/2024
Tống Mai liếc mắt còn đi đến dùng bả vai hung hăng đụng vào Tần Mạn một chút, lại ra vẻ muốn kéo Nữu Nữu về.
Tần Mạn không cho cô ta làm vậy, còn đè bai vai của cô ta thật chặt.
"Nữu Nữu, cháu đi tìm em trai và em gái chơi đi, có thím ở đây cháu đừng sợ!"
"Nữu Nữu, em trai và em gái đang ở trong phòng của chú, cháu mau đi đi!" Giang Tông chỉ đứng ở cửa, anh ngại chuyện lễ nghĩa nên không bước vào.
Nữu Nữu vẫn đang khóc, nước mắt cứ rơi xuống không ngừng, bước từng bước nhỏ ra ngoài.
"Con trở về ngay cho mẹ, ngày hôm nay con dám bước ra khỏi cánh cửa này thì mẹ sẽ đánh chết con!"
Nữu Nữu sợ đến mức sửng sốt, cô bé sợ hãi lại òa khóc.
"Chị có phải điên rồi không? Hổ dữ còn không ăn thịt con, đây là con gái do chị sinh, sao chị có thể đánh con mình tàn nhẫn đến vậy? Lòng dạ của chị sao lại độc ác đến thế?"
Tần Mạn nhìn không được nữa, ở trong suy nghĩ của một kẻ cô nhi như cô chính là, người mẹ nên dạy dỗ nhẹ nhàng với con cái, xây dựng cho con những hình ảnh và quan niệm đúng đắn, chứ không phải tức giận rồi đánh mắng, trút những cơn giận vô cớ lên người con gái mình mà chẳng kiêng nể gì.
"Rốt cuộc là do lòng dạ tôi độc ác hay do tâm các người độc ác? Tôi chỉ biết một chén nước sẽ không nghiêng không lệch! Nhưng cả nhà chỉ biết ức hiếp tôi, chẳng phải cô cũng có con sao? Còn đi lấy lòng con của tôi làm gì? Tôi thấy lòng dạ cô mới độc ác, cô khiến cha mẹ chồng bênh vực cô, chồng của ta cũng đứng về phía cô, hiện tại ngay cả con gái của tôi cũng nghiêng về cô? Lòng dạ của cô sao lại như vậy?" Tống Mai giống như một phụ nữ điên, chống eo trừng mắt nhìn Tầm Mạn mà không có chút tư chất nào.
Tam quan người này, thật sự khiến cô khó hiểu, nhưng cô cũng rất sợ hãi.
"Chị đúng là không chịu nói lý, lòng dạ chị bẩn nên chị nhìn cái gì cũng đều bẩn, chị nói ai chỉ biết bênh vực người ngoài, đối với tụi tôi tất cả đều là người một nhà, anh cả cùng A Tông đều cùng một mẹ, là huynh đệ ruột thịt, tôi vẫn nhớ tôi và chị vẫn còn là chị em dâu, nhớ rõ Nữu Nữu là cháu gái của chúng tôi, cho nên tôi mới đối xử bình đẳng, tôi mua gì cho Tiểu Ngữ cũng không quên mua cho con bé một phần, vì sao vào suy nghĩ của chị lại trở thành lấy lòng?"
"Ai muốn trở thành người một nhà với cô, xùy!" Tống Mai xì một tiếng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tần Mạn không cho cô ta làm vậy, còn đè bai vai của cô ta thật chặt.
"Nữu Nữu, cháu đi tìm em trai và em gái chơi đi, có thím ở đây cháu đừng sợ!"
"Nữu Nữu, em trai và em gái đang ở trong phòng của chú, cháu mau đi đi!" Giang Tông chỉ đứng ở cửa, anh ngại chuyện lễ nghĩa nên không bước vào.
Nữu Nữu vẫn đang khóc, nước mắt cứ rơi xuống không ngừng, bước từng bước nhỏ ra ngoài.
"Con trở về ngay cho mẹ, ngày hôm nay con dám bước ra khỏi cánh cửa này thì mẹ sẽ đánh chết con!"
Nữu Nữu sợ đến mức sửng sốt, cô bé sợ hãi lại òa khóc.
"Chị có phải điên rồi không? Hổ dữ còn không ăn thịt con, đây là con gái do chị sinh, sao chị có thể đánh con mình tàn nhẫn đến vậy? Lòng dạ của chị sao lại độc ác đến thế?"
Tần Mạn nhìn không được nữa, ở trong suy nghĩ của một kẻ cô nhi như cô chính là, người mẹ nên dạy dỗ nhẹ nhàng với con cái, xây dựng cho con những hình ảnh và quan niệm đúng đắn, chứ không phải tức giận rồi đánh mắng, trút những cơn giận vô cớ lên người con gái mình mà chẳng kiêng nể gì.
"Rốt cuộc là do lòng dạ tôi độc ác hay do tâm các người độc ác? Tôi chỉ biết một chén nước sẽ không nghiêng không lệch! Nhưng cả nhà chỉ biết ức hiếp tôi, chẳng phải cô cũng có con sao? Còn đi lấy lòng con của tôi làm gì? Tôi thấy lòng dạ cô mới độc ác, cô khiến cha mẹ chồng bênh vực cô, chồng của ta cũng đứng về phía cô, hiện tại ngay cả con gái của tôi cũng nghiêng về cô? Lòng dạ của cô sao lại như vậy?" Tống Mai giống như một phụ nữ điên, chống eo trừng mắt nhìn Tầm Mạn mà không có chút tư chất nào.
Tam quan người này, thật sự khiến cô khó hiểu, nhưng cô cũng rất sợ hãi.
"Chị đúng là không chịu nói lý, lòng dạ chị bẩn nên chị nhìn cái gì cũng đều bẩn, chị nói ai chỉ biết bênh vực người ngoài, đối với tụi tôi tất cả đều là người một nhà, anh cả cùng A Tông đều cùng một mẹ, là huynh đệ ruột thịt, tôi vẫn nhớ tôi và chị vẫn còn là chị em dâu, nhớ rõ Nữu Nữu là cháu gái của chúng tôi, cho nên tôi mới đối xử bình đẳng, tôi mua gì cho Tiểu Ngữ cũng không quên mua cho con bé một phần, vì sao vào suy nghĩ của chị lại trở thành lấy lòng?"
"Ai muốn trở thành người một nhà với cô, xùy!" Tống Mai xì một tiếng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.