[Thập Niên 80] Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Biếng
Chương 48: Âm Thầm Phát Tài (4)
An Cung Đích Trúc Tử
28/03/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mẹ Lâm nghe vậy cũng không có ý kiến nữa, cô con dâu này đã mua thịt heo và bột Phú Cường như vậy rồi, muốn quyết định như thế nào cũng được, kiếm được tiền thì về cho mẹ ruột một bữa ăn ngon cũng là việc nên làm.
Bà dứt khoát nói: "Vậy lát nữa lấy một tô bánh bao lớn về, để bà thông gia nếm thử."
Người nhà họ Lâm cũng không có ý kiến, việc này cứ quyết định như vậy.
Chu Vân Mộng lại dặn dò: "Đúng rồi, chuyện con có thể viết văn kiếm tiền, tất cả mọi người đừng nói ra ngoài, mấy đứa nhỏ cũng vậy nhé."
Mẹ Lâm không hiểu: "Tại sao?"
Bà còn muốn nói chuyện này cho cả thôn đều biết.
Bà cũng không phải người thích khoe khoang, nhưng bà đã nhẫn nhịn bấy lâu nay rồi
Lúc trước cô con dâu thứ ba lười, không đi làm ruộng cũng không làm việc nhà, người trong thôn đều lén cười nhạo, khiến cả nhà mất hết mặt mũi.
Chuyện này còn không nói, bà chỉ không thể chịu đựng được nhất chuyện mọi người nói con trai bà phải lấy người như vậy, kém xa tiểu tử Hàn Xuyên kia, cho nên lần trước bà mới không nhịn được cãi nhau với thím Quế Hoa.
Bây giờ thì sao, cô vợ Hàn Xuyên chăm chỉ làm việc thì sao chứ? Cô con dâu thứ ba của bà cũng không tệ chút nào, thậm chí còn tốt hơn, có thể ngồi nhà viết văn mà kiếm tiền!
Bà ước gì mình có thể cầm tờ báo chạy ra ngoài ngay bây giờ, ném nó vào mặt những người phụ nữ thích nói xấu gia đình bà, cho họ thấy họ mù quáng đến mức nào.
Những người còn lại trong nhà họ Lâm cũng không hiểu, đây là cơ hội tuyệt vời để dân làng ngậm miệng, ngừng bàn tán.
Chu Vân Mộng giải thích: "Ba mẹ, nhà chúng ta có Tân Bình làm phó đoàn trưởng mỗi tháng gửi tiền trợ cấp đã đủ khiến cho người ta ghen tị, nếu mọi người còn biết con ở nhà viết văn đã có thể kiếm tiền, họ có thể sinh ra ý nghĩ xấu nào không?"
"Con không thèm để ý chuyện bọn họ nói xấu, mọi người nghe được cứ coi như bọn họ đang đánh rắm là được rồi, dù sao đóng cửa lại chúng ta có tiền có thể ăn thịt, cuộc sống thoải mái mới là điều quan trọng nhất, cái này gọi là giàu có trong âm thầm."
Ba mẹ Lâm nghe vậy liền nhận ra điểm hợp lý, đúng vậy, tại sao họ lại phấn khích đến mức muốn nói cho cả làng biết chuyện này?
Nói xong, họ cảm thấy đắc ý, cũng không ai bàn tán về cô con dâu thứ ba nữa, người ngoài kia cũng chẳng thể lúc nào cũng để ý nhà họ.
Suy cho cùng, đây cũng là công việc có thể kiếm tiền bằng cách viết bài tại nhà, nó dễ dàng hơn so với việc đi làm đồng hoặc làm công nhân ở thành phố.
Hai người nhìn cô con dâu thứ ba của mình, càng nhìn càng thấy thích cô, người này tuy lười biếng nhưng lại là học sinh tốt nghiệp cấp 3, vào thời điểm quan trọng lại rất tỉnh táo.
Mẹ Lâm nghe vậy cũng không có ý kiến nữa, cô con dâu này đã mua thịt heo và bột Phú Cường như vậy rồi, muốn quyết định như thế nào cũng được, kiếm được tiền thì về cho mẹ ruột một bữa ăn ngon cũng là việc nên làm.
Bà dứt khoát nói: "Vậy lát nữa lấy một tô bánh bao lớn về, để bà thông gia nếm thử."
Người nhà họ Lâm cũng không có ý kiến, việc này cứ quyết định như vậy.
Chu Vân Mộng lại dặn dò: "Đúng rồi, chuyện con có thể viết văn kiếm tiền, tất cả mọi người đừng nói ra ngoài, mấy đứa nhỏ cũng vậy nhé."
Mẹ Lâm không hiểu: "Tại sao?"
Bà còn muốn nói chuyện này cho cả thôn đều biết.
Bà cũng không phải người thích khoe khoang, nhưng bà đã nhẫn nhịn bấy lâu nay rồi
Lúc trước cô con dâu thứ ba lười, không đi làm ruộng cũng không làm việc nhà, người trong thôn đều lén cười nhạo, khiến cả nhà mất hết mặt mũi.
Chuyện này còn không nói, bà chỉ không thể chịu đựng được nhất chuyện mọi người nói con trai bà phải lấy người như vậy, kém xa tiểu tử Hàn Xuyên kia, cho nên lần trước bà mới không nhịn được cãi nhau với thím Quế Hoa.
Bây giờ thì sao, cô vợ Hàn Xuyên chăm chỉ làm việc thì sao chứ? Cô con dâu thứ ba của bà cũng không tệ chút nào, thậm chí còn tốt hơn, có thể ngồi nhà viết văn mà kiếm tiền!
Bà ước gì mình có thể cầm tờ báo chạy ra ngoài ngay bây giờ, ném nó vào mặt những người phụ nữ thích nói xấu gia đình bà, cho họ thấy họ mù quáng đến mức nào.
Những người còn lại trong nhà họ Lâm cũng không hiểu, đây là cơ hội tuyệt vời để dân làng ngậm miệng, ngừng bàn tán.
Chu Vân Mộng giải thích: "Ba mẹ, nhà chúng ta có Tân Bình làm phó đoàn trưởng mỗi tháng gửi tiền trợ cấp đã đủ khiến cho người ta ghen tị, nếu mọi người còn biết con ở nhà viết văn đã có thể kiếm tiền, họ có thể sinh ra ý nghĩ xấu nào không?"
"Con không thèm để ý chuyện bọn họ nói xấu, mọi người nghe được cứ coi như bọn họ đang đánh rắm là được rồi, dù sao đóng cửa lại chúng ta có tiền có thể ăn thịt, cuộc sống thoải mái mới là điều quan trọng nhất, cái này gọi là giàu có trong âm thầm."
Ba mẹ Lâm nghe vậy liền nhận ra điểm hợp lý, đúng vậy, tại sao họ lại phấn khích đến mức muốn nói cho cả làng biết chuyện này?
Nói xong, họ cảm thấy đắc ý, cũng không ai bàn tán về cô con dâu thứ ba nữa, người ngoài kia cũng chẳng thể lúc nào cũng để ý nhà họ.
Suy cho cùng, đây cũng là công việc có thể kiếm tiền bằng cách viết bài tại nhà, nó dễ dàng hơn so với việc đi làm đồng hoặc làm công nhân ở thành phố.
Hai người nhìn cô con dâu thứ ba của mình, càng nhìn càng thấy thích cô, người này tuy lười biếng nhưng lại là học sinh tốt nghiệp cấp 3, vào thời điểm quan trọng lại rất tỉnh táo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.