Thập Niên 90: Hệ Thống Trù Thần Học Tra Trọng Sinh
Chương 42
Tây Lương Miêu
28/01/2024
Chung Ái ngoan ngoãn gật đầu, một câu đều không phản bác.
Gặp phải đứa trẻ như vậy, Kim Thu cũng chỉ có thể nói đến lợi ích này.
Về đến nhà, đóng cửa sân, Chung Ái thở phào một hơi, giống như một học sinh tiểu học mắc lỗi bị giáo viên dạy bảo.
Một trận cuồng phong nổi lên, rèm cửa sổ tầng hai nhà hàng xóm bị gió thổi ra, lại bị người trong phòng kéo vào cột lại.
Mây đen che thành phố, sắp mưa rồi!
Chung Ái vội vàng đem xe ba bánh đẩy vào dưới mái hiên, thu dọn đồ đạc xong xuôi.
Sau khi tắm bằng nước nóng đi ra, Chung Ái dời cái băng ghế nhỏ ngồi lau tóc trong phòng, bên ngoài mưa rất to.
Hy vọng trời mưa không quá lâu, buổi tối còn phải đến trường dự khóa tự học, Đường Nghệ vẫn đang chờ cô cho ăn.
Chung Ái chậm chạp nhàn rỗi lau khô tóc, bên ngoài vẫn còn mưa, trở về phòng ngủ trưa, mưa to biến thành những giọt mưa nhỏ rơi tí tách tí tách.
vẫn còn sớm để đi học, cần thu dọn đồ đạc mang đến trường, ví dụ như là làm mì lạng cho Đường Nghệ, lấy táo tàu từ siêu cấp chợ bán thức ăn, đây là những loại trái cây tuần này cô muốn ăn.
Rề rà cũng đợi đến 5 giờ chiều, sau khi ăn tối xong, mưa tạnh rồi.
Khóa cửa đi học, Chung Ái vừa mới ra khỏi cửa liền chạm mặt Lục Trường Bách cũng chuẩn bị đi học.
'' Cậu cũng đi học sao.”
Lục Trường Bách gật nhẹ đầu, mắt nhìn đồ trong tay cô.
Chung Ái cho cậu ta xem: ''Tớ mang mì lạnh cho bạn cùng phòng”
Lục Trường Bách dời mắt.
Có chút xấu hổ, không biết nói cái gì, Chung Ái tay không nắm chặt thành một nắm.
Lục Trường Bách sải bước đi về phía trước: '' Đi thôi.”
''Ừm.”
Chung Ái ngoan ngoãn đi theo.
Lúc bắt đầu hai người chỉ loạng choạng cách nhau nửa thân hình, đi đến chỗ cột mốc đường rẽ kia, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng lớn.
Lục Trường Bách dừng bước đợi cô, Chung Ái vội vàng chạy chậm đuổi kịp.
Lúc gần đến trường, Chung Ái nói: '' Cậu đi trước đi, tớ đi mua một chút đồ.”
'' Mua cái gì?”
'' Mua đồ con gái dùng.”
Chung Ái suýt chút nói, tôi không nên đi cùng với cậu.
Lục Trường Bách không thèm để ý mà ừ một tiếng, quay người đi vào cổng trường.
Đợi cậu ta đi rồi Chung Ái mới thở phào một hơi, cuối cùng cũng đi rồi, đi cùng với Lục Trường Bách, áp lực rất lớn a, không thấy có rất nhiều người ở đây đang nhìn bọn họ sao.
Cô sợ bị bỏng bởi ánh mắt nóng hừng hực của những nữ sinh kia.
Chung Ái cũng không nói dối, đi đến siêu thị trước cổng trường mua băng vệ sinh giấu trong túi.
'' Chung Ái, cậu cuối cùng cũng đến rồi, mình đợi cậu rất lâu đó.”
Chung Ái vừa mới móc chìa khóa ra, cửa bị mở ra từ bên trong, Đường Nghệ chờ được một lúc rồi.
'' Buổi chiều mưa, mình đợi mưa tạnh rồi mới ra ngoài.” Chung Ái cười đi vào.
'' Mưa mới tạnh một chút cậu liền tới đây, nhà cậu ở gần đây sao?”
'' Tớ thuê nhà ở bên ngoài cửa nam, không xa.”
'' Không trách được.”
Chung Ái giơ mì lạnh trong tay lên: '' Ăn cơm tối chưa?”
''Hì hì, vẫn chưa đâu, chờ mì lạnh của cậu đến.”
Mì lạnh đóng gói trong hộp cơm, một nửa mì lạnh một nửa thịt gà xé nhỏ, đổ gia vị vào trộn đều, mùi vị nó lập tức ập vào trước mặt.
''Trời ơi, vẫn chưa ăn tớ liền biết mì lạnh này chắc chắc ngon hơn mì lạnh lần trước tớ mua.” hương cay của quả ớt còn có tỏi hương, lá hành, giấm, xì dầu…, Đường nghệ nước dãi chảy ra tới nơi rồi.
''Cậu thử xem.”
Đường Nghệ nóng lòng ăn một miếng, wow, mùi vị quả nhiên rất ngon giống như cô tưởng tượng, vị giác của mình lạnh này vượt xa dự đoán của cô, không nhão một chút nào.
Gặp phải đứa trẻ như vậy, Kim Thu cũng chỉ có thể nói đến lợi ích này.
Về đến nhà, đóng cửa sân, Chung Ái thở phào một hơi, giống như một học sinh tiểu học mắc lỗi bị giáo viên dạy bảo.
Một trận cuồng phong nổi lên, rèm cửa sổ tầng hai nhà hàng xóm bị gió thổi ra, lại bị người trong phòng kéo vào cột lại.
Mây đen che thành phố, sắp mưa rồi!
Chung Ái vội vàng đem xe ba bánh đẩy vào dưới mái hiên, thu dọn đồ đạc xong xuôi.
Sau khi tắm bằng nước nóng đi ra, Chung Ái dời cái băng ghế nhỏ ngồi lau tóc trong phòng, bên ngoài mưa rất to.
Hy vọng trời mưa không quá lâu, buổi tối còn phải đến trường dự khóa tự học, Đường Nghệ vẫn đang chờ cô cho ăn.
Chung Ái chậm chạp nhàn rỗi lau khô tóc, bên ngoài vẫn còn mưa, trở về phòng ngủ trưa, mưa to biến thành những giọt mưa nhỏ rơi tí tách tí tách.
vẫn còn sớm để đi học, cần thu dọn đồ đạc mang đến trường, ví dụ như là làm mì lạng cho Đường Nghệ, lấy táo tàu từ siêu cấp chợ bán thức ăn, đây là những loại trái cây tuần này cô muốn ăn.
Rề rà cũng đợi đến 5 giờ chiều, sau khi ăn tối xong, mưa tạnh rồi.
Khóa cửa đi học, Chung Ái vừa mới ra khỏi cửa liền chạm mặt Lục Trường Bách cũng chuẩn bị đi học.
'' Cậu cũng đi học sao.”
Lục Trường Bách gật nhẹ đầu, mắt nhìn đồ trong tay cô.
Chung Ái cho cậu ta xem: ''Tớ mang mì lạnh cho bạn cùng phòng”
Lục Trường Bách dời mắt.
Có chút xấu hổ, không biết nói cái gì, Chung Ái tay không nắm chặt thành một nắm.
Lục Trường Bách sải bước đi về phía trước: '' Đi thôi.”
''Ừm.”
Chung Ái ngoan ngoãn đi theo.
Lúc bắt đầu hai người chỉ loạng choạng cách nhau nửa thân hình, đi đến chỗ cột mốc đường rẽ kia, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng lớn.
Lục Trường Bách dừng bước đợi cô, Chung Ái vội vàng chạy chậm đuổi kịp.
Lúc gần đến trường, Chung Ái nói: '' Cậu đi trước đi, tớ đi mua một chút đồ.”
'' Mua cái gì?”
'' Mua đồ con gái dùng.”
Chung Ái suýt chút nói, tôi không nên đi cùng với cậu.
Lục Trường Bách không thèm để ý mà ừ một tiếng, quay người đi vào cổng trường.
Đợi cậu ta đi rồi Chung Ái mới thở phào một hơi, cuối cùng cũng đi rồi, đi cùng với Lục Trường Bách, áp lực rất lớn a, không thấy có rất nhiều người ở đây đang nhìn bọn họ sao.
Cô sợ bị bỏng bởi ánh mắt nóng hừng hực của những nữ sinh kia.
Chung Ái cũng không nói dối, đi đến siêu thị trước cổng trường mua băng vệ sinh giấu trong túi.
'' Chung Ái, cậu cuối cùng cũng đến rồi, mình đợi cậu rất lâu đó.”
Chung Ái vừa mới móc chìa khóa ra, cửa bị mở ra từ bên trong, Đường Nghệ chờ được một lúc rồi.
'' Buổi chiều mưa, mình đợi mưa tạnh rồi mới ra ngoài.” Chung Ái cười đi vào.
'' Mưa mới tạnh một chút cậu liền tới đây, nhà cậu ở gần đây sao?”
'' Tớ thuê nhà ở bên ngoài cửa nam, không xa.”
'' Không trách được.”
Chung Ái giơ mì lạnh trong tay lên: '' Ăn cơm tối chưa?”
''Hì hì, vẫn chưa đâu, chờ mì lạnh của cậu đến.”
Mì lạnh đóng gói trong hộp cơm, một nửa mì lạnh một nửa thịt gà xé nhỏ, đổ gia vị vào trộn đều, mùi vị nó lập tức ập vào trước mặt.
''Trời ơi, vẫn chưa ăn tớ liền biết mì lạnh này chắc chắc ngon hơn mì lạnh lần trước tớ mua.” hương cay của quả ớt còn có tỏi hương, lá hành, giấm, xì dầu…, Đường nghệ nước dãi chảy ra tới nơi rồi.
''Cậu thử xem.”
Đường Nghệ nóng lòng ăn một miếng, wow, mùi vị quả nhiên rất ngon giống như cô tưởng tượng, vị giác của mình lạnh này vượt xa dự đoán của cô, không nhão một chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.