[Thập Niên 90] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều

Chương 36:

Luân Cảnh

10/11/2024

“Còn muốn tiếp tục không?”

Tống Chi lạnh lùng nhìn Tống Noãn Noãn trước mặt, lời nói không chút cảm xúc.

Những thanh niên trí thức xung quanh ban đầu chỉ định xem náo nhiệt. Nhưng khi thấy hai người thực sự động tay động chân, họ liền dừng bữa sáng lại kéo nhau đến xem.

Thoạt đầu, đúng là họ chỉ muốn xem trò vui, nhưng không ngờ chị em họ lại đánh nhau thật.

Thật ra, mọi người cũng chẳng ưa Tống Noãn Noãn lắm. Từ khi đến đây, cô ta đã tỏ ra kiểu cách, làm bộ làm tịch như chị đại.

Ai trong đây mà không phải là người có học? Nhà cửa có khi còn tốt hơn chị em họ nhiều.

Tống Noãn Noãn vừa kiêu ngạo, vừa yếu đuối, lại thích khoe khoang. Tính cách như vậy thì ai mà chịu nổi?

Thế nên khi thấy hai chị em tranh cãi, ai cũng mong xem Tống Noãn Noãn phải bẽ mặt.

Nhất là khi nghe Tống Chi từ chối thẳng thừng, cảm giác thật hả hê.

Nhưng giờ đánh nhau thật rồi, mọi người lại thấy khác đi. Dù sao thì lòng người vẫn có phần thiện lương.

“Thôi nào, thôi nào, Tống Chi. Tôi nghĩ chắc Tống Noãn Noãn vẫn còn ngái ngủ, sáng sớm đã nói lung tung, chị đừng chấp nhặt làm gì.”

Đội trưởng nữ, Dung Chính Khanh, là người đầu tiên đứng ra hòa giải.

Thật ra lúc nãy mọi người ở xa, nghe không rõ mấy, chỉ loáng thoáng nghe về chuyện lột quần áo, có vẻ còn nhắc đến tên người khác nữa.

Mọi người đều tò mò nhưng không nghe được bao nhiêu.



“Đúng rồi đấy, tôi nghĩ Tống Noãn Noãn chưa tỉnh táo, với lại chị em trong nhà chẳng có gì là thù hằn sâu nặng cả.”

“Đúng đúng, mọi người ngồi xuống ăn nhanh thôi, lát nữa còn đi làm.”

Mọi người thay phiên nhau nói, ai nấy đều đến giúp họ giảng hòa, nhưng Tống Noãn Noãn lại đứng chết trân, không dám nhúc nhích.

Người khác có thể chưa nhận ra, nhưng lúc Tống Chi tát cô ta, ánh mắt kia xa lạ đến đáng sợ.

Nếu phải diễn tả, thì chỉ có thể nói ánh mắt mà Tống Chi nhìn cô ta lúc đó giống như đang nhìn một kẻ đã chết.

Nhìn những người xung quanh vừa muốn lại gần vừa sợ sệt, Tống Chi không bận tâm.

Cô bước đến trước mặt Tống Noãn Noãn, từng lời cảnh báo rõ ràng: “Nhớ lấy! Tôi bây giờ không còn thích Đường Quân Hạc nữa. Sau này đừng nhắc đến tên anh ta trước mặt tôi. Nếu cô nhắc một lần, tôi sẽ đánh cô một lần!”

Nói xong, Tống Chi đẩy mạnh Tống Noãn Noãn, rời đi thẳng, để lại Tống Noãn Noãn chỉ biết ngồi khóc thút thít.

Lần này cô ta thực sự sợ hãi, ngoài khóc lóc ra chẳng biết làm gì khác. Quá đáng sợ, Tống Chi thật sự quá đáng sợ. Cô ta có cảm giác như Tống Chi có thể giết mình ngay lập tức.

Cô ta không hiểu vì sao mình lại có cảm giác đó, không hiểu sao Tống Chi như thể đã biến thành một người khác.

Bây giờ, cô ta chỉ dám ngồi bệt xuống đất khóc, đến mức không cảm nhận nổi cả cơn đau trên má.

“Thôi nào, thôi nào, giải tán thôi, ai về chỗ nấy đi!”

Mọi người tuy quay lại chỗ ngồi nhưng đều ngầm đồng tình rằng: Tống Chi, cô gái nhìn có vẻ mềm mỏng dễ thương này, thực ra lại là người không dễ động vào nhất. Một lời không hợp là ra tay, ngay cả em gái ruột cũng vậy, huống hồ là người xa lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook