Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Chương 10: Túi Rác (4)

Hồ Lục Nguyệt

01/10/2024

Giọng anh như suối trong chảy qua đá, trong trẻo, sạch sẽ, bình tĩnh.

Ánh nắng mọc lên, chiếu thẳng vào đỉnh đầu anh, phủ lên đường nét khuôn mặt anh một lớp ánh sáng dịu nhẹ, càng tôn lên vẻ nho nhã như ngọc, áo trắng như tuyết.

Bức tranh vốn đẹp đẽ nhưng lại trở nên rùng rợn vì miếng thịt đen trong tay anh.

Nghe lời Cố Thiếu Kỳ, trong lòng Nhạc Uyên có một dự đoán không lành: “Người?”

Cố Thiếu Kỳ lắc đầu: “Quá vụn, không nói được, cần thêm mẫu.”

Nghe đến đây, Tôn Tiễn Binh đứng ra khỏi đám đông, lớn tiếng báo cáo: “Báo cáo, ngõ Quế Hoa, ngõ Hồng Gia, ngõ Xương Phong, ngõ Song Đồng còn mười túi.”

Nhạc Uyên đứng bật dậy: “Nhanh lên, dẫn chúng tôi đi!”

Hiện tại, trước tiên cần xác định xem miếng thịt là thịt của người hay của động vật không.

Nếu là người, thuộc về vụ án giết người chặt xác, tính chất vụ án cực kỳ nghiêm trọng, phải lập tức lập án điều tra.

Nếu là động vật quý hiếm, liên quan đến tội săn bắt, giết hại động vật hoang dã quý hiếm, nguy cấp, lập án điều tra.

Nếu là thịt dùng để ăn hàng ngày thì chỉ là chuyện nhỏ, không đủ để lập án. Nhiều nhất là để đồng chí sở cảnh sát điều tra tìm hiểu, tìm được người thì phê bình giáo dục, đừng lãng phí thức ăn là được.

Dấu chân xung quanh thùng rác ở đầu hẻm hỗn loạn, chó hoang lật tung rác khắp nơi, tiếp tục bảo vệ hiện trường không còn ý nghĩa gì nữa. Nhạc Uyên chỉ huy cảnh sát thu gom tất cả thịt, xương bị vứt trong thùng rác về hẻm Hoa Tiêu.

Tổng cộng mười lăm túi.



Không phát hiện dấu vân tay trên túi ni lông.

Không có xương lớn, xương sọ, toàn bộ đều là thịt và xương bị chặt thành từng miếng dài năm phân.

Cố Thiếu Kỳ lục tìm trong đống thịt bị chặt đến mức không nhận ra hình dạng một ngón tay người, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, quay đầu nhìn Nhạc Uyên: “Có thể lập án rồi.”

Vụ án giết người nghiêm trọng.

Tâm trạng Nhạc Uyên có chút nặng nề, anh ta nhìn Hạ Mộc Phồn, Ngu Kính và Tôn Tiễn Binh vẫn luôn túc trực tại hiện trường: “Làm tốt lắm. Cảm ơn sự phối hợp và hỗ trợ của các anh, tôi sẽ báo cáo trung thực.”

Vụ án giết người chặt xác có tình tiết nghiêm trọng, tính chất nghiêm trọng, đây là một vụ án lớn.

Lập án có quy trình phải thực hiện, Nhạc Uyên cũng cần báo cáo với lãnh đạo, tổ Trọng Án rời khỏi hiện trường.

Ngõ Hoa Tiêu vừa náo nhiệt bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

Nhìn bóng lưng tổ Trọng Án rời đi, Tôn Tiễn Binh mới có cơ hội bày tỏ sự phấn khích trong lòng: “Tuyệt quá! Tổ trưởng Nhạc nói sẽ báo cáo trung thực. Đại Ngu, anh nói chúng ta như vậy có tính là lập công không?”

Tính cách Ngu Kính tương đối thực tế, liếc nhìn Tôn Tiễn Binh: “Phải phá án mới tính là lập công.”

Tôn Tiễn Binh hơi chán nản, vai sụp xuống: “Ôi, nhìn vụ án này là biết khó rồi. Xác chết bị chặt vụn như vậy, làm sao biết là ai? Vừa rồi cảnh sát khu vực hỏi khắp nơi, không ai biết túi rác này là của ai vứt. Ngay cả nguồn gốc tử thi cũng không xác định được, tìm hung thủ sao mà khó quá.”

Nhưng Hạ Mộc Phồn không hề nản lòng: “Khó thì sợ gì. Giết người chặt xác thường có quá trình chuẩn bị và dự mưu, chắc chắn sẽ để lại không ít dấu vết có thể điều tra, chỉ cần chúng ta cẩn thận, nhất định sẽ tìm ra manh mối.”

Tôn Tiễn Binh rất thích tinh thần không sợ trời không sợ đất, dũng cảm tiến về phía trước của cô, chỉ hận không thể khoác vai cô hét lớn một tiếng anh em tốt. Chỉ tiếc nam nữ có khác, anh ta giơ tay lên, cuối cùng vẫn rụt về gãi đầu: “Được! Vậy thì cố gắng phá án.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook