Thập Niên 90: Nguyên Phối Bị Đoạt Vận May Trọng Sinh
Chương 30: Lịch Sử Đen Tối
Hoàng Tần
30/06/2022
Lý Mai Hoa kia rõ ràng muốn tìm hiểu thái độ của Tô Văn Sơn, làm cô đem đối phương coi như hồng thủy mãnh thú, cho rằng cô sẽ giống như lời Tô Văn Sơn nói, là muốn bắt được nhược điểm của ông, làm cho cháu trai đem Tô Văn Sơn xuống chức.
Cho nên cô không chỉ sẽ không kể ra bất luận cái gì oan ức, ngược lại còn biểu hiện ra chính mình đang được Tô Văn Sơn hết mực cưng chiều.
Hiện tại hồi tưởng lại Tô Nhuyễn vẫn là nhịn không được muốn tìm cái khe đất chui xuống.
Cô cảm thấy chính mình nghĩ lại những việc về sau liền trước nghĩ cũng không dám quay đầu lại, không phải muốn trốn tránh tuổi trẻ vô tư ngu ngốc của chính mình, nghĩ sẽ đem lịch sử đen tối đó chôn dấu vĩnh viễn.
Lý Mai hoa thấy cô không phản ứng, lại kêu một tiếng: “Tô Nhuyễn?”
Tô Nhuyễn quay đầu lại có chút ngượng ngùng nói: “Dì Lý, dì chờ cháu một lát, lại bán thêm một chút là cháu liền đủ tiền mua tài liệu ôn tập rồi.”
Lý Mai Hoa tinh thần chấn động : “Tài liệu ôn tập? Tài liệu ôn tập gì?”
Tô Nhuyễn sợ hãi nhìn Tô Văn Sơn liếc nhìn một cái rồi nói: “Cháu không muốn gả chồng, cháu muốn ôn thi học đại học.”
Lý Mai hoa ánh mắt sáng ngời: “Cháu không muốn lấy chồng?”
Trong lòng Tô Văn Sơn nhảy dựng, cau mày nói: “ Nhuyễn Nhuyễn, con lại làm loạn gì thế?”
Tô Nhuyễn bị dọa liền khép miệng lại, chỉ quật cường lấy tiền bán đồ vật, sau một lúc lâu vẫn nhịn không được kiên trì nói: “Ba, cầu xin người, cho con một năm học lại, trong năm nay con chỉ là bị tiêu chảy nên mới thi không đậu.”
“Nếu trong nhà khó khăn, con có thể tự mình kiếm tiền đóng học phí, nhưng xin ba đừng đem con gả ra ngoài.”
“Lộc gia đưa nhiều hay ít lễ hỏi, về sau con còn có ba.”
Lý Mai Hoa liếc mắt về phía Tô Văn Sơn: "Có chuyện gì vậy? Không phải ông nói Tô Nhuyễn làm loạn lên đòi kết hôn à? Sao nó nói không phải?"
Lý Mai Hoa để ý Tô Nhuyễn đã lâu, Tô Văn Sơn làm việc tại cơ quan bảy tám năm, hầu như mọi người đều nghĩ nhà ông ta có bốn người, cho đến khi Tô Nhuyễn học ở trên huyện.
Cô gái nhỏ lớn lên xinh đẹp, thành tích học tập xuất sắc, ai cũng chú ý đến cô nên mọi người đều biết chuyện Tô Văn sơn đã ly hôn và có thêm một cô con gái.
Lý Mai Hoa là người rành thế sự, tuy bà ta không biết tại sao Tô Văn Sơn ly hôn nhưng lại quá hiểu về tình cảnh của Tô Nhuyễn.
Nếu Tô Nhuyễn là người tầm thường, bướng bỉnh như lời của Đỗ Hiểu Hồng thì không sao nhưng đây là một đứa trẻ ngoan, tương lai tươi sáng, bà ta không thể nào coi như không thấy.
Nghe đồn rằng Tô Nhuyễn học rất giỏi, vậy thì tốt, chỉ cần cô đỗ Đại học dù bố không quan tâm cô vẫn có thể dựa vào bản thân mà phấn đấu.
Không ngờ ông trời trêu đùa, lúc thi Đại học lại xảy ra chuyện khiến cô thi trượt.
Giáo viên tiếc nuối, người ở cơ quan và hàng xóm an ủi Tô Văn Sơn, học muộn một năm cũng được, kiến thức càng vững hơn, chắc chắn lần tới thi sẽ tốt thôi.
Ai cũng nghĩ Tô Nhuyễn sẽ học lại nhưng qua khai giảng mười mấy ngày Tô Nhuyễn vẫn không đi học.
Lý Mai Hoa thấy không đúng nên đi hỏi Tô Văn Sơn, ai ngờ ông ta đau lòng nói vì thi trượt nên tâm lý Tô Nhuyễn bất ổn, cô đòi tìm người để kết hôn, có chết cũng không muốn học Đại học.
Mọi người đều tiếc cho cô, giáo viên muốn rèn sắt khi nóng để khuyên cô nhưng qua miệng của Tô Văn Sơn thì Tô Nhuyễn như kẻ điên rơi vào lưới tình, ai nói cũng không nghe, kẻ làm bố như Tô Văn Sơn còn không làm gì được nói chi là người khác.
Lý Mai Hoa nghĩ khi gặp sẽ khuyên nhủ Tô Nhuyễn, nào là lên Đại học thiếu gì người để kết hôn sao có thể tìm người tốt trong huyện được chứ.
Thế nhưng có người nói sau khi Tô Nhuyễn học ở trường trong huyện xong không ai thấy cô nữa.
Lúc này mọi người dần phát hiện mọi chuyện có vẻ không giống như những gì Tô Văn Sơn kể.
" Bố cháu nói cháu làm loạn lên muốn kết hôn, chuyện là như nào?" Lý Mai Hoa hỏi thẳng Tô Nhuyễn
Tô Nhuyễn không tin nhìn Tô Văn Sơn, ánh mắt như đang nói "Sao bố lại nói dối như thế?" cô không hỏi gì nhưng mắt nhìn như sắp khóc, cắn môi nói với Lý Mai Hoa:
"Cháu ... bố cháu nói đúng."
Giọng điệu nghẹn ngào, đây rõ ràng là cô đang chịu sự ấm ức vô cùng lớn.
Tô Văn Sơn nhíu mày, dáng vẻ này của Tô Nhuyễn.....
Cho nên cô không chỉ sẽ không kể ra bất luận cái gì oan ức, ngược lại còn biểu hiện ra chính mình đang được Tô Văn Sơn hết mực cưng chiều.
Hiện tại hồi tưởng lại Tô Nhuyễn vẫn là nhịn không được muốn tìm cái khe đất chui xuống.
Cô cảm thấy chính mình nghĩ lại những việc về sau liền trước nghĩ cũng không dám quay đầu lại, không phải muốn trốn tránh tuổi trẻ vô tư ngu ngốc của chính mình, nghĩ sẽ đem lịch sử đen tối đó chôn dấu vĩnh viễn.
Lý Mai hoa thấy cô không phản ứng, lại kêu một tiếng: “Tô Nhuyễn?”
Tô Nhuyễn quay đầu lại có chút ngượng ngùng nói: “Dì Lý, dì chờ cháu một lát, lại bán thêm một chút là cháu liền đủ tiền mua tài liệu ôn tập rồi.”
Lý Mai Hoa tinh thần chấn động : “Tài liệu ôn tập? Tài liệu ôn tập gì?”
Tô Nhuyễn sợ hãi nhìn Tô Văn Sơn liếc nhìn một cái rồi nói: “Cháu không muốn gả chồng, cháu muốn ôn thi học đại học.”
Lý Mai hoa ánh mắt sáng ngời: “Cháu không muốn lấy chồng?”
Trong lòng Tô Văn Sơn nhảy dựng, cau mày nói: “ Nhuyễn Nhuyễn, con lại làm loạn gì thế?”
Tô Nhuyễn bị dọa liền khép miệng lại, chỉ quật cường lấy tiền bán đồ vật, sau một lúc lâu vẫn nhịn không được kiên trì nói: “Ba, cầu xin người, cho con một năm học lại, trong năm nay con chỉ là bị tiêu chảy nên mới thi không đậu.”
“Nếu trong nhà khó khăn, con có thể tự mình kiếm tiền đóng học phí, nhưng xin ba đừng đem con gả ra ngoài.”
“Lộc gia đưa nhiều hay ít lễ hỏi, về sau con còn có ba.”
Lý Mai Hoa liếc mắt về phía Tô Văn Sơn: "Có chuyện gì vậy? Không phải ông nói Tô Nhuyễn làm loạn lên đòi kết hôn à? Sao nó nói không phải?"
Lý Mai Hoa để ý Tô Nhuyễn đã lâu, Tô Văn Sơn làm việc tại cơ quan bảy tám năm, hầu như mọi người đều nghĩ nhà ông ta có bốn người, cho đến khi Tô Nhuyễn học ở trên huyện.
Cô gái nhỏ lớn lên xinh đẹp, thành tích học tập xuất sắc, ai cũng chú ý đến cô nên mọi người đều biết chuyện Tô Văn sơn đã ly hôn và có thêm một cô con gái.
Lý Mai Hoa là người rành thế sự, tuy bà ta không biết tại sao Tô Văn Sơn ly hôn nhưng lại quá hiểu về tình cảnh của Tô Nhuyễn.
Nếu Tô Nhuyễn là người tầm thường, bướng bỉnh như lời của Đỗ Hiểu Hồng thì không sao nhưng đây là một đứa trẻ ngoan, tương lai tươi sáng, bà ta không thể nào coi như không thấy.
Nghe đồn rằng Tô Nhuyễn học rất giỏi, vậy thì tốt, chỉ cần cô đỗ Đại học dù bố không quan tâm cô vẫn có thể dựa vào bản thân mà phấn đấu.
Không ngờ ông trời trêu đùa, lúc thi Đại học lại xảy ra chuyện khiến cô thi trượt.
Giáo viên tiếc nuối, người ở cơ quan và hàng xóm an ủi Tô Văn Sơn, học muộn một năm cũng được, kiến thức càng vững hơn, chắc chắn lần tới thi sẽ tốt thôi.
Ai cũng nghĩ Tô Nhuyễn sẽ học lại nhưng qua khai giảng mười mấy ngày Tô Nhuyễn vẫn không đi học.
Lý Mai Hoa thấy không đúng nên đi hỏi Tô Văn Sơn, ai ngờ ông ta đau lòng nói vì thi trượt nên tâm lý Tô Nhuyễn bất ổn, cô đòi tìm người để kết hôn, có chết cũng không muốn học Đại học.
Mọi người đều tiếc cho cô, giáo viên muốn rèn sắt khi nóng để khuyên cô nhưng qua miệng của Tô Văn Sơn thì Tô Nhuyễn như kẻ điên rơi vào lưới tình, ai nói cũng không nghe, kẻ làm bố như Tô Văn Sơn còn không làm gì được nói chi là người khác.
Lý Mai Hoa nghĩ khi gặp sẽ khuyên nhủ Tô Nhuyễn, nào là lên Đại học thiếu gì người để kết hôn sao có thể tìm người tốt trong huyện được chứ.
Thế nhưng có người nói sau khi Tô Nhuyễn học ở trường trong huyện xong không ai thấy cô nữa.
Lúc này mọi người dần phát hiện mọi chuyện có vẻ không giống như những gì Tô Văn Sơn kể.
" Bố cháu nói cháu làm loạn lên muốn kết hôn, chuyện là như nào?" Lý Mai Hoa hỏi thẳng Tô Nhuyễn
Tô Nhuyễn không tin nhìn Tô Văn Sơn, ánh mắt như đang nói "Sao bố lại nói dối như thế?" cô không hỏi gì nhưng mắt nhìn như sắp khóc, cắn môi nói với Lý Mai Hoa:
"Cháu ... bố cháu nói đúng."
Giọng điệu nghẹn ngào, đây rõ ràng là cô đang chịu sự ấm ức vô cùng lớn.
Tô Văn Sơn nhíu mày, dáng vẻ này của Tô Nhuyễn.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.