Thập Niên 90: Nữ Thần Thám

Chương 74: Mất Tích

Nam Pha Ngư

14/04/2024

Cô chuẩn bị quay trở về thị trấn Trường An. Tiểu Quách đã biết cô muốn được điều tạm đến sở thành phố, nên không tránh khỏi lại tỏ ra khó chịu.

Cố Bình An tâm trạng khá tốt, hướng hắn cười nói: "Tiểu Quách, cảm ơn anh nhé. Chắc hẳn anh bị tạm thời cách chức, đội trưởng Lê thiếu người, nên mới điều tôi tạm thời về đây. Anh đúng là quý nhân của tôi mà."

Câu nói của Cố Bình An khiến Tiểu Quách "sượng mặt". Cô xuống lầu, lấy xe đạp và đi khỏi.

Trâu Trác nhìn theo và bật cười. Hắn có linh cảm rằng sau này đội điều tra hình sự sẽ rất náo nhiệt.

Cố Bình An nhanh chóng đến thị trấn Trường An và nhìn thấy thông báo tìm người dán trên cột điện. Do thói quen nghề nghiệp, cô dừng lại nhìn kỹ và nhận ra người trong thông báo.

Bức ảnh đen trắng trên thông báo là Lý Quý, người ở thị trấn Trường An. (Lý Quý xuất hiện trong chương 1: nhé)

Cố Bình An nhíu mày. Một người trưởng thành có chỉ số thông minh bình thường sao có thể lạc đường? Vừa mới tìm không thấy, sao mới vài ngày mà đã bắt đầu dán thông báo tìm người?

Cô vội vã lên xe đạp, đạp thật nhanh đến sở để hỏi cho ra lẽ. Không chừng Lưu sở trưởng gọi điện thoại tìm cô là vì chuyện này.

Dọc đường đi, cách vài cột điện lại có một tờ thông báo tìm người. Cố Bình An đột nhiên phanh gấp và dừng lại.

Gần ruộng lúa mạch, trên cột điện cũng dán một tờ thông báo tìm người. Tờ này giống hệt tờ cô vừa nhìn kỹ trước đó. Nhưng dưới cột điện lại đặt một bó hoa dại.

Thông báo tìm người có ảnh đen trắng, phía dưới lại đặt một bó hoa, khiến người ta có dự cảm không lành. Phải chăng là do trẻ em nghịch ngợm dán? Hay là do người lớn đùa dai?

Hay là có người biết người trong ảnh đã khuất, muốn thương tiếc cho anh ta?

Cố Bình An nhìn bó hoa đó và nhíu mày. Cô biết làm cảnh sát hình sự không thể bỏ qua bất kỳ chi tiết nghi vấn nào. Bó hoa này có thể chỉ là sự vô tình, nhưng cô muốn biết rõ ràng ai là người đã đặt hoa, cố ý hay vô tình.



Cố Bình An ngẩng đầu nhìn lên cột điện và không khỏi hoài niệm lại những ngày tháng trước đây theo dõi khắp nơi.

Cố Bình An dùng túi nilon bọc bó hoa lại và ném vào giỏ xe đạp.

Bó hoa không lớn lắm, được buộc bằng cỏ đuôi chó ở phía dưới. Bên trong có hoa me đất màu đỏ tím, hoa chích thảo màu xanh lam và hoa một năm bồng - loại hoa thường thấy ở vùng biên giới.

Hoa một năm bồng là loại hoa có nhiều nhất trong bó. Loại hoa này có màu vàng, nhụy hoa màu trắng, cánh hoa giống hoa cúc, thường nở thành từng cụm lớn. Một bông hoa một năm bồng được đặt trước bức ảnh đen trắng, tạo cảm giác thương tiếc.

Cố Bình An nghĩ đến việc lấy dấu vân tay trên bó hoa. Cảnh sát chắc chắn có kỹ thuật để lấy dấu vân tay. Tuy nhiên, ngay cả khi có thể lấy được dấu vân tay hoàn chỉnh, cũng không có kho lưu trữ dấu vân tay hoàn chỉnh để so sánh. Do đó, chỉ có thể so sánh dấu vân tay với từng cá nhân nghi vấn.

Có thể người đã đặt bó hoa chỉ là một đứa trẻ hoặc là một người đi ngang qua từ thành phố. Họ thấy những bông hoa dại đẹp ở nông thôn nên hái một bó. Sau đó, họ không biết nên làm gì với bó hoa nên ném nó dưới cột điện.

Cố Bình An đã so sánh dấu vân tay trên bó hoa với các đối tượng nghi vấn nhưng không tìm thấy kết quả. Tuy nhiên, cô vẫn không muốn bỏ qua chi tiết đáng ngờ này. Cô cất hoa vào túi, ghi nhớ vị trí cột điện và nhìn ra cánh đồng lúa mì non đang trổ bông. Mới vừa mưa xong, ngoài ruộng không có ai làm cỏ hay tưới nước.

Bên kia đường là thôn Tân Hợp. Có thể nghe thấy tiếng trẻ em vui đùa và tiếng người lớn quát mắng trong thôn. Cổng nhà đối diện đường mở hờ, một con chó già thò đầu ra ngoài nhìn xung quanh.

Cố Bình An muốn hỏi con chó xem nó có nhìn thấy ai đặt hoa hay không. Cô đẩy xe đạp về phía thôn Tân Hợp được hai bước rồi dừng lại. Cô tự hỏi liệu có nên rút dây động rừng không.

Nhưng làm sao để tìm ra người đã đặt hoa? Nếu người đó cố ý đặt hoa, họ chắc chắn biết Lý Quý đã chết.

Lúc Cố Bình An đang do dự, con chó già vẫy đuôi đi ra từ trong nhà, theo sau là một ông lão gánh sọt. Ông lão nhìn thấy Cố Bình An và ngạc nhiên: "Cháu là cô gái mới đến đồn cảnh sát à?"

"Dạ, đúng vậy ạ! Bác có trí nhớ tốt nhỉ."



Ông lão cười, lộ ra hàm răng sún: "Có mấy người các cháu đâu, bác sao mà không nhớ được? Cháu vẫn đang tìm Lý Quý à?"

"Bác có biết anh ấy đi đâu không ạ?"

"Bác biết gì đâu! Mọi người đều nói cậu ấy đi làm công ở miền Nam, kiếm được nhiều tiền hơn ở đây. Giống như mấy thanh niên trong thôn đi khai hoang, làm công nhân đều vất vả lắm."

Cố Bình An nói: "Cũng đúng, có lẽ Lý Quý là đi phía nam, nhưng sao anh ta không nói với người trong nhà một tiếng nhỉ?"

"Không hiểu chuyện! Cháu xem này ảnh chụp này, còn phải làm phiền các cháu tìm hắn, khẳng định chạy phía nam đi, tìm cái gì tìm a!"

Cố Bình An thấy ông tin tưởng vững chắc Lý Quý là tự mình chạy, cũng không hỏi nhiều, cô chỉ chỉ vào giỏ hoa trên xe của mình: "Vừa rồi cháu ở ven ruộng nhặt được một bó hoa, không biết ai đánh mất, bác vừa rồi có thấy ai ở đây đi qua không?"

Ông lão nhìn vào giỏ hoa đó, cười đến lộ cả hàm răng: "Đồng chí, các cháu người thành phố chưa thấy qua loại hoa này à, đây là hoa dại trong đất, không chừng con nhà ai nghịch ngợm, bỏ đi thôi."

Ông nói xong liền chỉ về phía sau: "Phía sau nhà Lão Can Đầu có đứa con gái thích nghịch loại hoa cỏ này nhất, thỉnh thoảng còn đội lên đầu, lần trước còn hái hoa cải dầu nhà tôi, suýt nữa tức chết tôi!"

"Lão Can Đầu là nhà ai? Con gái ông ta bao nhiêu tuổi rồi?"

"Ngay nhà sau chúng tôi, con gái ông ta khoảng 25-26 tuổi, cụ thể tôi cũng không nhớ rõ, dù sao cũng là gái lỡ thì, điên điên khùng khùng gả không ra."

Lúc đầu Cố Bình An còn tưởng là đứa trẻ bảy tám tuổi nghịch ngợm, nào ngờ đã trưởng thành, trong thôn thì 25-26 tuổi là gái lỡ thì, nhưng nghe ông miêu tả thì cô gái này hẳn là có vấn đề về tinh thần.

"Cô gái đó tên gì? Chắc bác biết chứ!"

"Tên gọi là Tiểu Ngọc, nhưng bọn tôi đều gọi nó là con điên!" Ông lão cõng giỏ đi về phía trước, lại quay đầu chỉ vào giỏ hoa trên xe của Cố Bình An: "Đồng chí, hoa này cháu thích thì cứ lấy đi, không thích thì bỏ đi, nó cả ngày nghịch ngợm, chẳng ai thèm quan tâm đến mấy thứ đồ chơi này."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Nữ Thần Thám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook