Thập Niên 90: Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ
Chương 32: Lấy Khẩu Cung
Dịch Nam Tô Y
09/09/2023
Đương nhiên chú Phúc với thím Phúc biết cô không có khả năng giết người rồi, nhưng cô mà tới đồn cảnh sát một phen, a sir điều tra thân phận của cô sẽ biết ngay cô là dân nhập cư trái phép, sẽ tống trả cô về ngay.
Trong lòng Tô Niệm Tinh làm sao không biết, chẳng qua chuyện đã đến nước này rồi, cô chỉ có thể trấn an bọn họ trước, cũng ngầm nói cho bọn họ biết cô sẽ không khai bọn họ ra.
…
Trong căn phòng yên tĩnh có một chiếc bàn tam giác, Tô Niệm Tinh ngồi ở một cạnh, hai vị a sir mỗi người ngồi ở một bên, một người phụ trách ghi chép, một a sir khác thì ngồi đối diện với cô với vẻ uy phong lẫm liệt, giọng nói không hề có bất cứ sự dao động gì hết: “Họ tên?”
“Tô Niệm Tinh!”
“Có chứng minh thư không?”
Tô Niệm Tinh móc một cái chứng minh nội địa từ trong túi áo ra, a sir phụ trách ghi chép liếc mắt nhìn cô: “Thẻ công tác hoặc thẻ xanh thì sao?”
Tô Niệm Tinh lắc đầu: “Không có.”
A sir ngồi đối diện cầm chứng minh thư của cô lên, cười bảo: “Lá gan cũng to quá nhỉ, nhập cư trái phép vào đây từ khi nào?”
Tô Niệm Tinh ngáp một cái, hôm nay trời còn chưa sáng đã ra ngoài dọn hàng, bận rộn suốt cả một ngày, giờ cả tâm hồn lẫn thể xác của cô chỉ muốn ngủ một giấc cho thật đã thôi, nhưng tất cả đều đã bị bọn họ phá hỏng hết rồi. Đặc biệt là a sir này còn hỏi nọ hỏi kia chứ không hỏi trọng điểm, cô có hơi mất kiên nhẫn: “Hình như chuyện này không liên quan gì đến cái chết của Hổ ca thì phải? Hay là nói đây không phải là tổ trọng án mà là cục di dân?”
Hai vị a sir đưa mắt nhìn nhau, a sir phụ trách hỏi khẩu cung ho vài tiếng lúng túng, sau đó kích động vỗ bàn một cái: “Nếu cô đã biết mục đích chúng tôi tới tìm cô vậy thì thành thật khai báo đi, tại sao cô muốn mưu hại Lâm Uy Hổ?”
Tô Niệm Tinh sững sờ: “Sao tôi có khả năng mưu hại anh ta được? Có lợi gì cho tôi đâu?
A sir hỏi khẩu cung khoanh tay, ánh mắt mang theo cảm giác áp bức khi thẩm vấn phạm nhân: “Ai nói không có lợi ích? Cô ra lệnh chết cho anh ta trước sau đó thì anh ta chết thật, như vậy không phải có thể chứng minh cô đoán mệnh rất chuẩn hay sao? Như vậy sẽ càng có nhiều người giúp cô đoán mệnh hơn.”
Tô Niệm Tinh bị logic của a sir này đánh bại, nhưng nghĩ lại cẩn thận thì động cơ giết người này thật sự có thể thành lập, có điều, cô cũng không bị đối phương lừa vào tròng mà thản nhiên đáp: “Không phải nói cảnh sát Hương Giang phá án chú trọng vào chứng cứ hay sao? Từ khi nào lại dựa vào suy đoán vậy? Cả ngày hôm nay tôi đều gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La giúp khách hàng cầu phúc, có rất nhiều vị khách có thể làm chứng cho tôi, còn có bà A Hương cũng có thể làm chứng cho tôi nữa, cái chết của Hổ ca không hề liên quan gì đến tôi.”
A sir hỏi khẩu cung truy hỏi bà A Hương đang ở đâu?
“Ở gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La, ngày mai với ngày kia đều ở đó cả.’” Tô Niệm Tinh có hơi bực mình, không ngờ nhanh như vậy đã bị tống về nội địa rồi, cô mới gom được hơn năm nghìn đô la Hồng Kông mà thôi, chút tiền này về nội địa hoàn toàn không đủ để mở tiệm.
“Chúng tôi sẽ đi chứng thực, hôm nay mấy giờ cô tới gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La?”
Tô Niệm Tinh lập tức trả lời: “Khoảng bốn giờ.”
“Trước đó tại sao cô lại nói trong vòng ba ngày Lâm Uy Hổ chắc chắn sẽ chết?” A sir hỏi khẩu cung truy hỏi chi tiết.
Tô Niệm Tinh nhìn anh ta, đột nhiên lại nhớ đến nghi phạm trong phim điện ảnh Mỹ sẽ đàm phán với cảnh sát, hệ thống luật pháp ở Hương Giang theo hệ Anh Mỹ, có lẽ cô cũng có thể lợi dụng chiêu này, vì thế cô thay đổi vẻ mất kiên nhẫn trước đó mà ngồi thẳng người, nhìn về phía đối diện: “Nếu tôi giúp các anh tìm được hung thủ giết người, liệu các anh có thể giúp tôi làm một cái chứng minh thư để tôi được ở lại đây làm việc không?”
Trong lòng Tô Niệm Tinh làm sao không biết, chẳng qua chuyện đã đến nước này rồi, cô chỉ có thể trấn an bọn họ trước, cũng ngầm nói cho bọn họ biết cô sẽ không khai bọn họ ra.
…
Trong căn phòng yên tĩnh có một chiếc bàn tam giác, Tô Niệm Tinh ngồi ở một cạnh, hai vị a sir mỗi người ngồi ở một bên, một người phụ trách ghi chép, một a sir khác thì ngồi đối diện với cô với vẻ uy phong lẫm liệt, giọng nói không hề có bất cứ sự dao động gì hết: “Họ tên?”
“Tô Niệm Tinh!”
“Có chứng minh thư không?”
Tô Niệm Tinh móc một cái chứng minh nội địa từ trong túi áo ra, a sir phụ trách ghi chép liếc mắt nhìn cô: “Thẻ công tác hoặc thẻ xanh thì sao?”
Tô Niệm Tinh lắc đầu: “Không có.”
A sir ngồi đối diện cầm chứng minh thư của cô lên, cười bảo: “Lá gan cũng to quá nhỉ, nhập cư trái phép vào đây từ khi nào?”
Tô Niệm Tinh ngáp một cái, hôm nay trời còn chưa sáng đã ra ngoài dọn hàng, bận rộn suốt cả một ngày, giờ cả tâm hồn lẫn thể xác của cô chỉ muốn ngủ một giấc cho thật đã thôi, nhưng tất cả đều đã bị bọn họ phá hỏng hết rồi. Đặc biệt là a sir này còn hỏi nọ hỏi kia chứ không hỏi trọng điểm, cô có hơi mất kiên nhẫn: “Hình như chuyện này không liên quan gì đến cái chết của Hổ ca thì phải? Hay là nói đây không phải là tổ trọng án mà là cục di dân?”
Hai vị a sir đưa mắt nhìn nhau, a sir phụ trách hỏi khẩu cung ho vài tiếng lúng túng, sau đó kích động vỗ bàn một cái: “Nếu cô đã biết mục đích chúng tôi tới tìm cô vậy thì thành thật khai báo đi, tại sao cô muốn mưu hại Lâm Uy Hổ?”
Tô Niệm Tinh sững sờ: “Sao tôi có khả năng mưu hại anh ta được? Có lợi gì cho tôi đâu?
A sir hỏi khẩu cung khoanh tay, ánh mắt mang theo cảm giác áp bức khi thẩm vấn phạm nhân: “Ai nói không có lợi ích? Cô ra lệnh chết cho anh ta trước sau đó thì anh ta chết thật, như vậy không phải có thể chứng minh cô đoán mệnh rất chuẩn hay sao? Như vậy sẽ càng có nhiều người giúp cô đoán mệnh hơn.”
Tô Niệm Tinh bị logic của a sir này đánh bại, nhưng nghĩ lại cẩn thận thì động cơ giết người này thật sự có thể thành lập, có điều, cô cũng không bị đối phương lừa vào tròng mà thản nhiên đáp: “Không phải nói cảnh sát Hương Giang phá án chú trọng vào chứng cứ hay sao? Từ khi nào lại dựa vào suy đoán vậy? Cả ngày hôm nay tôi đều gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La giúp khách hàng cầu phúc, có rất nhiều vị khách có thể làm chứng cho tôi, còn có bà A Hương cũng có thể làm chứng cho tôi nữa, cái chết của Hổ ca không hề liên quan gì đến tôi.”
A sir hỏi khẩu cung truy hỏi bà A Hương đang ở đâu?
“Ở gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La, ngày mai với ngày kia đều ở đó cả.’” Tô Niệm Tinh có hơi bực mình, không ngờ nhanh như vậy đã bị tống về nội địa rồi, cô mới gom được hơn năm nghìn đô la Hồng Kông mà thôi, chút tiền này về nội địa hoàn toàn không đủ để mở tiệm.
“Chúng tôi sẽ đi chứng thực, hôm nay mấy giờ cô tới gầm cầu Nga Cảnh, Vịnh Đồng La?”
Tô Niệm Tinh lập tức trả lời: “Khoảng bốn giờ.”
“Trước đó tại sao cô lại nói trong vòng ba ngày Lâm Uy Hổ chắc chắn sẽ chết?” A sir hỏi khẩu cung truy hỏi chi tiết.
Tô Niệm Tinh nhìn anh ta, đột nhiên lại nhớ đến nghi phạm trong phim điện ảnh Mỹ sẽ đàm phán với cảnh sát, hệ thống luật pháp ở Hương Giang theo hệ Anh Mỹ, có lẽ cô cũng có thể lợi dụng chiêu này, vì thế cô thay đổi vẻ mất kiên nhẫn trước đó mà ngồi thẳng người, nhìn về phía đối diện: “Nếu tôi giúp các anh tìm được hung thủ giết người, liệu các anh có thể giúp tôi làm một cái chứng minh thư để tôi được ở lại đây làm việc không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.