[Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù
Chương 30: Chu Tinh Thần 4
Bạch Tĩnh Niên
07/10/2024
Hôm nay cần mua cái mới, còn có cả bút bi, bút mực khi viết hay bị nhòe chữ, bút bi vẫn tiện hơn. viết nhanh mà cũng không bị bẩn vở.
"Ông chủ, ông có bán phim không?"
Cửa hàng văn phòng phẩm thực sự có phim.
Mười lăm tệ một cuộn, mua hai cuộn thì rẻ hơn một tệ.
Cái này có hơi đắt.
Hứa Bát Tuyết khẽ cắn môi, mua một cuộn.
Phải biết chi tiền mới phát triển được, không thể luyến tiếc. Hơn nữa, với khoản tiền thưởng trước đó là 50 tệ, cộng với 20 tệ mà Dương Phượng Ngọc đưa cho ngày hôm qua, nếu tiết kiệm thì vẫn có thể mua được phim.
Đã đến lúc cần phải mau chóng tìm một công việc.
Đi ra khỏi cửa hàng văn phòng phẩm, tâm tình Hứa Bát Tuyết cảm thấy nặng nề.
Trở lại trường học, Hứa Bát Tuyết gặp Ngô Trạm đang thất hồn lạc phách ở cổng trường.
Cách Ngô Trạm không xa, có một cặp đôi đang đứng. Chàng trai cao ráo, đẹp trai đang cúi đầu nói chuyện với cô gái bên cạnh. Cô gái đang đứng nghiêng người, mái tóc đen dài che kín khuôn mặt, mặc váy trắng dài đến đầu gối, dáng đứng thanh nhã, hơi ngẩng đầu lên nghe chàng trai nói chuyện.
Cô gái đó chắc chắn là hoa khôi học đường mà Ngô Trạm đã thầm yêu suốt 4 năm.
Người đàn ông đó.
Trông quen quen.
Hứa Bát Tuyết đang tự hỏi người đàn ông đó là ai.
Không ngờ, chàng trai đó lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô.
Chu Tinh Thần.
Chính là anh ta.
Người được đài truyền hình quốc gia chọn.
Hứa Bát Tuyết trầm ngâm: Tại sao anh ta vẫn còn ở trường?
Hứa Bát Tuyết bước tới bên cạnh Ngô Trạm, vẫy vẫy tay trước mắt Ngô Trạm.
Cuối cùng, Ngô Trạm cũng tỉnh táo lại.
"Cậu đang đợi ai à?" Hứa Bát Tuyết hỏi.
Đầu tiên Ngô Trạm gật đầu, sau đó lại nhanh chóng lắc đầu, cuối cùng lén lút liếc nhìn hoa khôi học đường.
Hứa Bát Tuyết hiểu ra.
Ngô Trạm đang chờ đợi hoa khôi học đường.
Cô sẽ không tham gia vào những việc như thế này.
Tuy nhiên, có một điều cô phải nhắc nhở Ngô Trạm: “Mình mua phim rồi.” Đây là để nhắc nhở Ngô Trạm ngày mai đừng quên mang theo máy ảnh.
Ngô Trạm làm dáng tay OK ý bảo đồng ý.
Hiểu rồi.
Cậu ấy sẽ không quên đâu.
Thấy tâm tình cậu ấy đã tốt hơn nhiều, Hứa Bát Tuyết mới yên tâm, vỗ vỗ vai Ngô Trạm: "Vậy mình đi vào đây, cậu cứ ở đây chờ nhé."
Phía bên kia.
Chu Tinh Thần nhìn thấy Hứa Bát Tuyết đặt tay lên vai Ngô Trạm, chậm rãi quay mặt đi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Ông chủ, ông có bán phim không?"
Cửa hàng văn phòng phẩm thực sự có phim.
Mười lăm tệ một cuộn, mua hai cuộn thì rẻ hơn một tệ.
Cái này có hơi đắt.
Hứa Bát Tuyết khẽ cắn môi, mua một cuộn.
Phải biết chi tiền mới phát triển được, không thể luyến tiếc. Hơn nữa, với khoản tiền thưởng trước đó là 50 tệ, cộng với 20 tệ mà Dương Phượng Ngọc đưa cho ngày hôm qua, nếu tiết kiệm thì vẫn có thể mua được phim.
Đã đến lúc cần phải mau chóng tìm một công việc.
Đi ra khỏi cửa hàng văn phòng phẩm, tâm tình Hứa Bát Tuyết cảm thấy nặng nề.
Trở lại trường học, Hứa Bát Tuyết gặp Ngô Trạm đang thất hồn lạc phách ở cổng trường.
Cách Ngô Trạm không xa, có một cặp đôi đang đứng. Chàng trai cao ráo, đẹp trai đang cúi đầu nói chuyện với cô gái bên cạnh. Cô gái đang đứng nghiêng người, mái tóc đen dài che kín khuôn mặt, mặc váy trắng dài đến đầu gối, dáng đứng thanh nhã, hơi ngẩng đầu lên nghe chàng trai nói chuyện.
Cô gái đó chắc chắn là hoa khôi học đường mà Ngô Trạm đã thầm yêu suốt 4 năm.
Người đàn ông đó.
Trông quen quen.
Hứa Bát Tuyết đang tự hỏi người đàn ông đó là ai.
Không ngờ, chàng trai đó lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô.
Chu Tinh Thần.
Chính là anh ta.
Người được đài truyền hình quốc gia chọn.
Hứa Bát Tuyết trầm ngâm: Tại sao anh ta vẫn còn ở trường?
Hứa Bát Tuyết bước tới bên cạnh Ngô Trạm, vẫy vẫy tay trước mắt Ngô Trạm.
Cuối cùng, Ngô Trạm cũng tỉnh táo lại.
"Cậu đang đợi ai à?" Hứa Bát Tuyết hỏi.
Đầu tiên Ngô Trạm gật đầu, sau đó lại nhanh chóng lắc đầu, cuối cùng lén lút liếc nhìn hoa khôi học đường.
Hứa Bát Tuyết hiểu ra.
Ngô Trạm đang chờ đợi hoa khôi học đường.
Cô sẽ không tham gia vào những việc như thế này.
Tuy nhiên, có một điều cô phải nhắc nhở Ngô Trạm: “Mình mua phim rồi.” Đây là để nhắc nhở Ngô Trạm ngày mai đừng quên mang theo máy ảnh.
Ngô Trạm làm dáng tay OK ý bảo đồng ý.
Hiểu rồi.
Cậu ấy sẽ không quên đâu.
Thấy tâm tình cậu ấy đã tốt hơn nhiều, Hứa Bát Tuyết mới yên tâm, vỗ vỗ vai Ngô Trạm: "Vậy mình đi vào đây, cậu cứ ở đây chờ nhé."
Phía bên kia.
Chu Tinh Thần nhìn thấy Hứa Bát Tuyết đặt tay lên vai Ngô Trạm, chậm rãi quay mặt đi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.