Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão
Chương 32: Đuổi Khỏi Biệt Thự.
Thanh Tri Hứa
21/09/2023
"Hay là ngày mai đi luôn đi." Anh ta nôn nóng muốn được đi đào báu vật với chị dâu ngay.
"Cũng không phải không được." Đúng lúc cô cũng muốn đi đào báu vậy ngay.
Hai người ăn nhịp với nhau, hoàn toàn quên mất trong phòng vẫn còn một người thứ ba.
Tống Văn Dã bị bỏ qua đang nhíu chặt mày, anh muốn xem xem bao giờ hai người này mới nhớ tới mình.
"Chị dâu, chị thật tốt, đúng là vừa xinh đẹp vừa tốt bụng." Vạn Thiếu Du rất vui, người chị dâu này tốt quá đi mất, tốt hơn anh ba nhiều, anh ba chỉ biết mắng anh ta thôi. Bởi vì chị dâu đáng yêu này nên anh ta tạm thời tha thứ chuyện anh ba bỏ rơi anh ta.
Anh ta tâng bốc cô lên tận trời, sợ không khen thì chị dâu không đưa anh ta đi theo.
"Cậu cũng rất đẹp trai..."
Giang Thính Lan khách sáo nói. Vạn Thiếu Du này bị vong nhập hay sao mà lạ thế? Mới sáng còn ra vẻ kiêu ngạo, bây giờ lại hoá thân thành người hầu nhỏ?
Được chị dâu khen, Vạn Thiếu Du thiếu chút nữa xoay vòng tại chỗ. Trừ mẹ anh ta, đây là lần đầu tiên có người khen anh ta làm anh ta vui muốn chết.
Mấy năm nay mẹ đều nói nhà họ như cái miếu hoà thượng, lúc trước còn có chị hai nhưng sau đó chị hai xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vốn họ còn đang trông anh cả sinh một cô cháu gái, ai ngờ lại là một đôi song sinh nam.
Đừng nói là khen, cả ngày đối mặt với ba, anh cả, anh ba như ba hòn núi lớn, anh ta rất hậm hực, đột nhiên gặp được chị dâu, bản tính của anh ta bộc phát hết ra ngoài.
"Chị dâu cũng rất đẹp, vô cùng xinh đẹp." Vạn Thiếu Du không biết nên khen người ta như thế nào, vốn từ ít ỏi vô cùng.
Giang Thính Lan: Vốn từ ít ỏi thật sự, chuyện cô xinh đẹp chẳng phải là chuyện rõ như ban ngày sao?
Tống Văn Dã bị xem nhẹ tới giờ này đã không nhịn nổi nữa, nghe hai người nói chuyện càng trở nên bực hơn.
"Vạn Thiếu Du."
"Em đây."
Ba giây sau, Vạn Thiếu Du và cả hành lý của anh ta bị quăng ra khỏi biệt thự.
Ở trong phòng, Tống Văn Dã đứng trước mặt Giang Thính Lan đau lòng hỏi: "Vạn Thiếu Du đẹp trai lắm à?"
Giang Thính Lan thấy Tống Văn Dã quyết đoán đuổi Vạn Thiếu Du ra khỏi biệt thự, nhanh gọn lẹ không nói hai lời.
Chuyện này...
Bây giờ hẳn là tới lượt cô nhỉ?
Người đàn ông bên cạnh có vóc dáng to cao, áo sơ mi trắng quần tây đen, cổ áo mở rộng, vạt áo bỏ trong quần tây một cách chỉnh tề, eo hẹp chân dài, quả thật là cực phẩm ở nhân gian, đó là trong trường hợp anh không gây nguy hiểm gì đến cô.
"Cũng không phải không được." Đúng lúc cô cũng muốn đi đào báu vậy ngay.
Hai người ăn nhịp với nhau, hoàn toàn quên mất trong phòng vẫn còn một người thứ ba.
Tống Văn Dã bị bỏ qua đang nhíu chặt mày, anh muốn xem xem bao giờ hai người này mới nhớ tới mình.
"Chị dâu, chị thật tốt, đúng là vừa xinh đẹp vừa tốt bụng." Vạn Thiếu Du rất vui, người chị dâu này tốt quá đi mất, tốt hơn anh ba nhiều, anh ba chỉ biết mắng anh ta thôi. Bởi vì chị dâu đáng yêu này nên anh ta tạm thời tha thứ chuyện anh ba bỏ rơi anh ta.
Anh ta tâng bốc cô lên tận trời, sợ không khen thì chị dâu không đưa anh ta đi theo.
"Cậu cũng rất đẹp trai..."
Giang Thính Lan khách sáo nói. Vạn Thiếu Du này bị vong nhập hay sao mà lạ thế? Mới sáng còn ra vẻ kiêu ngạo, bây giờ lại hoá thân thành người hầu nhỏ?
Được chị dâu khen, Vạn Thiếu Du thiếu chút nữa xoay vòng tại chỗ. Trừ mẹ anh ta, đây là lần đầu tiên có người khen anh ta làm anh ta vui muốn chết.
Mấy năm nay mẹ đều nói nhà họ như cái miếu hoà thượng, lúc trước còn có chị hai nhưng sau đó chị hai xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vốn họ còn đang trông anh cả sinh một cô cháu gái, ai ngờ lại là một đôi song sinh nam.
Đừng nói là khen, cả ngày đối mặt với ba, anh cả, anh ba như ba hòn núi lớn, anh ta rất hậm hực, đột nhiên gặp được chị dâu, bản tính của anh ta bộc phát hết ra ngoài.
"Chị dâu cũng rất đẹp, vô cùng xinh đẹp." Vạn Thiếu Du không biết nên khen người ta như thế nào, vốn từ ít ỏi vô cùng.
Giang Thính Lan: Vốn từ ít ỏi thật sự, chuyện cô xinh đẹp chẳng phải là chuyện rõ như ban ngày sao?
Tống Văn Dã bị xem nhẹ tới giờ này đã không nhịn nổi nữa, nghe hai người nói chuyện càng trở nên bực hơn.
"Vạn Thiếu Du."
"Em đây."
Ba giây sau, Vạn Thiếu Du và cả hành lý của anh ta bị quăng ra khỏi biệt thự.
Ở trong phòng, Tống Văn Dã đứng trước mặt Giang Thính Lan đau lòng hỏi: "Vạn Thiếu Du đẹp trai lắm à?"
Giang Thính Lan thấy Tống Văn Dã quyết đoán đuổi Vạn Thiếu Du ra khỏi biệt thự, nhanh gọn lẹ không nói hai lời.
Chuyện này...
Bây giờ hẳn là tới lượt cô nhỉ?
Người đàn ông bên cạnh có vóc dáng to cao, áo sơ mi trắng quần tây đen, cổ áo mở rộng, vạt áo bỏ trong quần tây một cách chỉnh tề, eo hẹp chân dài, quả thật là cực phẩm ở nhân gian, đó là trong trường hợp anh không gây nguy hiểm gì đến cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.