Thập Niên 90 - Xuyên Thành Mẹ Kế Trẻ Tuổi Của Đại Lão
Chương 6: Gọi Ai Là Ông Xã Thế?
Thanh Tri Hứa
18/09/2023
Chỉ là cô vừa mới xuống tới nơi đã nhìn thấy trong phòng bếp dạng mở có một người đàn ông đang đứng, người đó còn đang cúi đầu rửa bát?
Không đúng, hôm qua chị Trương đã rửa dọn sạch sẽ hết bát đũa, hôm nay cô còn chưa ăn cơm mà?
Chẳng lẽ Tống Văn Dã đã về, cơm cũng ăn xong rồi? Hắn trở về lúc nào?
Nhà này không thể có người ngoài vào, chị Trương còn chẳng có chìa khóa của biệt thự, mỗi ngày tới đều phải nhấn chuông cửa, mà nơi này là khu biệt thự mới xây, an ninh rất tốt.
Nói đi nói lại, ngoại trừ nam chủ nhân, thì còn ai dám nhàn nhã tới vênh váo đứng rửa bát trong phòng bếp như thế nữa?
Giang Thính Lan không ngờ, người hàng năm không trở về nhà, thì ngay hôm sau khi cô vừa xuyên tới lại về rồi.
Cô nhất thời có chút khẩn trương, cô gọi hắn như thế nào đây? Này thì không tốt lắm, ngài Tống lại có chút xa lạ, không giống vợ chồng chút nào.
Hiện tại cũng đã phổ biến việc gọi ông xã, cô nghĩ tới hai người cũng đã kết hôn hơn nửa tháng, dựa vào sự nhiệt tình của nguyên chủ đối với hắn, chắc chắn là gọi ông xã rồi.
Vì không để người khác nghi ngờ, Giang Thính Lan hít sâu một hơi, ra vẻ như rất vui mừng hô lớn, "Ông xã, anh trở về rồi."
Cô cảm thấy may mắn vì người đàn ông thân hình cao lớn này không có dấu hiệu bị mập ra, nếu không quả thực rất khó để cô không gục ngã.
Cô gọi ông xã xong mới bước tiếp, từ cầu thang đi tới chỗ cửa ra vào, lại nhìn thấy một người đàn ông ở cửa ra vào đi nhanh tới, đứng trước mặt cô, vươn tay siết cằm cô hỏi: "Gọi ai là ông xã thế?"
Giang Thính Lan nín thở, không phải cô chưa từng nhìn thấy trai đẹp bao giờ mà do người đàn ông trước mặt này thực sự quá đẹp trai.
Người nọ cao chừng một mét chín, vai rộng eo hẹp thêm cặp chân dài khỏe khoắn bọc trong lớp quần tây.
Đó là dạng Âu phục rất thịnh hành ở thời đại này, mọi người đều có khuynh hướng thích đồ Âu, cơ mà đồ Âu kén người mặc, không phải ai vận vào cũng trở nên cao ráo đẹp trai.
Còn người đàn ông trước mặt lại khác biệt, đồ Âu khoác trên người anh toát lên hương vị trưởng thành, đĩnh đạc lại hút mắt.
Dĩ nhiên hiện tại không phải thời điểm thích hợp để ngắm trai. Đầu óc Giang Thính Lan nhanh chóng hoạt động hết công suất. Đứng trước sự chất vấn của người đàn ông nọ, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy chột dạ.
Tất cả là tại ảnh hưởng từ kịch bản gốc trong sách, báo hại cô nảy sinh cảm giác… bị bắt quả tang khó hiểu.
Không đúng, hôm qua chị Trương đã rửa dọn sạch sẽ hết bát đũa, hôm nay cô còn chưa ăn cơm mà?
Chẳng lẽ Tống Văn Dã đã về, cơm cũng ăn xong rồi? Hắn trở về lúc nào?
Nhà này không thể có người ngoài vào, chị Trương còn chẳng có chìa khóa của biệt thự, mỗi ngày tới đều phải nhấn chuông cửa, mà nơi này là khu biệt thự mới xây, an ninh rất tốt.
Nói đi nói lại, ngoại trừ nam chủ nhân, thì còn ai dám nhàn nhã tới vênh váo đứng rửa bát trong phòng bếp như thế nữa?
Giang Thính Lan không ngờ, người hàng năm không trở về nhà, thì ngay hôm sau khi cô vừa xuyên tới lại về rồi.
Cô nhất thời có chút khẩn trương, cô gọi hắn như thế nào đây? Này thì không tốt lắm, ngài Tống lại có chút xa lạ, không giống vợ chồng chút nào.
Hiện tại cũng đã phổ biến việc gọi ông xã, cô nghĩ tới hai người cũng đã kết hôn hơn nửa tháng, dựa vào sự nhiệt tình của nguyên chủ đối với hắn, chắc chắn là gọi ông xã rồi.
Vì không để người khác nghi ngờ, Giang Thính Lan hít sâu một hơi, ra vẻ như rất vui mừng hô lớn, "Ông xã, anh trở về rồi."
Cô cảm thấy may mắn vì người đàn ông thân hình cao lớn này không có dấu hiệu bị mập ra, nếu không quả thực rất khó để cô không gục ngã.
Cô gọi ông xã xong mới bước tiếp, từ cầu thang đi tới chỗ cửa ra vào, lại nhìn thấy một người đàn ông ở cửa ra vào đi nhanh tới, đứng trước mặt cô, vươn tay siết cằm cô hỏi: "Gọi ai là ông xã thế?"
Giang Thính Lan nín thở, không phải cô chưa từng nhìn thấy trai đẹp bao giờ mà do người đàn ông trước mặt này thực sự quá đẹp trai.
Người nọ cao chừng một mét chín, vai rộng eo hẹp thêm cặp chân dài khỏe khoắn bọc trong lớp quần tây.
Đó là dạng Âu phục rất thịnh hành ở thời đại này, mọi người đều có khuynh hướng thích đồ Âu, cơ mà đồ Âu kén người mặc, không phải ai vận vào cũng trở nên cao ráo đẹp trai.
Còn người đàn ông trước mặt lại khác biệt, đồ Âu khoác trên người anh toát lên hương vị trưởng thành, đĩnh đạc lại hút mắt.
Dĩ nhiên hiện tại không phải thời điểm thích hợp để ngắm trai. Đầu óc Giang Thính Lan nhanh chóng hoạt động hết công suất. Đứng trước sự chất vấn của người đàn ông nọ, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy chột dạ.
Tất cả là tại ảnh hưởng từ kịch bản gốc trong sách, báo hại cô nảy sinh cảm giác… bị bắt quả tang khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.