Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Chương 30: Em Trai Chị Lý
Vũ Lạc Song Liêm
08/12/2022
Anh ta không giống với người buôn bán mà Ngu Thanh Nhàn thường gặp được.
Chị Lý chỉ hận rèn sắt không thành thép, liếc nhìn em trai nhà mình rồi giải thích với Ngu Thanh Nhàn:
"Em à, em trai chị không thích nói chuyện, nhưng con người không xấu, là một người tính tình phúc hậu. Nó mở cửa hàng đặc sản núi rừng, cũng vì giá cả phải chăng, không cân điêu cân thiếu, con người cũng thành thật, nên mới có nhiều người cam tâm tình nguyện làm ăn với nó."
Là chị gái ruột, chị Lý rất hài lòng khi có một đứa em trai như vậy, trong giọng nói còn mang theo vẻ tự hào.
Em trai chị Lý có nhân phẩm tốt, cũng móc tim móc phổi ra đối đãi với người chị gái này.
Năm đó, lúc chị vừa cưới chồng, trong nhà không có tiền, mẹ chồng lại là một người tính tình thủ đoạn, luôn tìm cách bòn rút chị, em trai đã bỏ ra rất nhiều cho chị.
Sau này chồng chị nhìn trúng việc làm ăn mở khách sạn, nhưng trong tay họ không đủ tiền mua đất xây nhà, vẫn là em trai chị bán nhà cưới vợ đi để giúp họ, chồng chị lại mượn thêm tiền từ anh em thân thiết, lúc này mới xây được căn khách sạn ở trung tâm thành phố.
Bởi vì năm đó em trai chị Lý đã ra tay giúp đỡ rất nhiều, cho nên hiện giờ chị cho em trai vay tiền, chồng chị mới thoải mái đáp ứng như vậy.
Chỉ có điều thoải mái đến đâu cũng không thể cho mượn mãi được.
Con trai chị sắp kết hôn rồi, con gái cũng đến tuổi xuất giá. Hiện giờ mùa màng tốt, cũng không phải đi đánh trận, trên đường lại mở thêm mấy khách sạn, những khách sạn này còn mới hơn nhà chị, đồ gia dụng bày biện đẹp hơn nhà chị, việc làm ăn của nhà chị bị cướp đi quá nửa, thực sự không thể nào giảm giá được nữa.
Trong mấy chục nghìn cho em trai vay, quá nửa số tiền ấy là chồng chị định dùng để thay mới trang thiết bị của khách sạn.
Ngu Thanh Nhàn tu Tiêu Dao Đạo, chú ý thuận theo tự nhiên, vạn sự tùy tâm, chưa từng nghiên cứu về phương diện này, nhưng người trông phúc hậu, cũng lương thiện, có vẻ đáng tin.
Ngu Thanh Nhàn cười gật đầu:
"Nếu anh Lý cũng tới rồi, vậy thì chúng ta đi xem thôi."
"Ôi, đi thôi." Chị Lý vội vàng nói.
Anh Lý đi đằng trước, đám người Ngu Thanh Nhàn theo phía sau.
Trước cửa khách sạn có một chiếc xe bò đang đỗ, trên xe có trải chăn mềm.
Anh Lý ngồi lên càng xe phía trước:
"Chị, em gái, hai người lên xe đi."
Ngu Thanh Nhàn đỡ hai chị em Giang Mộc Tâm lên xe trước, sau đó cùng chị Lý ngồi phía sau.
Anh Lý ngồi phía trước, vung roi đánh xe.
Chị Lý chỉ hận rèn sắt không thành thép, liếc nhìn em trai nhà mình rồi giải thích với Ngu Thanh Nhàn:
"Em à, em trai chị không thích nói chuyện, nhưng con người không xấu, là một người tính tình phúc hậu. Nó mở cửa hàng đặc sản núi rừng, cũng vì giá cả phải chăng, không cân điêu cân thiếu, con người cũng thành thật, nên mới có nhiều người cam tâm tình nguyện làm ăn với nó."
Là chị gái ruột, chị Lý rất hài lòng khi có một đứa em trai như vậy, trong giọng nói còn mang theo vẻ tự hào.
Em trai chị Lý có nhân phẩm tốt, cũng móc tim móc phổi ra đối đãi với người chị gái này.
Năm đó, lúc chị vừa cưới chồng, trong nhà không có tiền, mẹ chồng lại là một người tính tình thủ đoạn, luôn tìm cách bòn rút chị, em trai đã bỏ ra rất nhiều cho chị.
Sau này chồng chị nhìn trúng việc làm ăn mở khách sạn, nhưng trong tay họ không đủ tiền mua đất xây nhà, vẫn là em trai chị bán nhà cưới vợ đi để giúp họ, chồng chị lại mượn thêm tiền từ anh em thân thiết, lúc này mới xây được căn khách sạn ở trung tâm thành phố.
Bởi vì năm đó em trai chị Lý đã ra tay giúp đỡ rất nhiều, cho nên hiện giờ chị cho em trai vay tiền, chồng chị mới thoải mái đáp ứng như vậy.
Chỉ có điều thoải mái đến đâu cũng không thể cho mượn mãi được.
Con trai chị sắp kết hôn rồi, con gái cũng đến tuổi xuất giá. Hiện giờ mùa màng tốt, cũng không phải đi đánh trận, trên đường lại mở thêm mấy khách sạn, những khách sạn này còn mới hơn nhà chị, đồ gia dụng bày biện đẹp hơn nhà chị, việc làm ăn của nhà chị bị cướp đi quá nửa, thực sự không thể nào giảm giá được nữa.
Trong mấy chục nghìn cho em trai vay, quá nửa số tiền ấy là chồng chị định dùng để thay mới trang thiết bị của khách sạn.
Ngu Thanh Nhàn tu Tiêu Dao Đạo, chú ý thuận theo tự nhiên, vạn sự tùy tâm, chưa từng nghiên cứu về phương diện này, nhưng người trông phúc hậu, cũng lương thiện, có vẻ đáng tin.
Ngu Thanh Nhàn cười gật đầu:
"Nếu anh Lý cũng tới rồi, vậy thì chúng ta đi xem thôi."
"Ôi, đi thôi." Chị Lý vội vàng nói.
Anh Lý đi đằng trước, đám người Ngu Thanh Nhàn theo phía sau.
Trước cửa khách sạn có một chiếc xe bò đang đỗ, trên xe có trải chăn mềm.
Anh Lý ngồi lên càng xe phía trước:
"Chị, em gái, hai người lên xe đi."
Ngu Thanh Nhàn đỡ hai chị em Giang Mộc Tâm lên xe trước, sau đó cùng chị Lý ngồi phía sau.
Anh Lý ngồi phía trước, vung roi đánh xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.