Thập Niên: Ôm Muội Muội Đáng Yêu Trọng Sinh
Chương 15: Bà Hai. (1)
Hoán Nhược Quân
21/11/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cuối cùng cô ta vẫn nói thật: “Được rồi, tôi nói đúng sự thật, Bán Hạ là do tôi sinh vào tháng Sáu năm 90, có hộ khẩu có giấy khai sinh, được rồi chứ?”
“Không đúng, dì à, dì và phó bí thư Thẩm kết hôn vào tháng Chín năm 90, ba mẹ của tôi là bạn học với phó bí thư Thẩm, hai người bọn họ còn từng đi uống rượu mừng của hai người.” Cố Pháp Điển lập tức phản bác: “Chẳng lẽ dì còn chưa kết hôn đã sinh con rồi sao?”
Tần Tú cứng họng, cố tình vào lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nữ trong trẻo: “Trời ạ, Ngô Tiểu Hoa cũng là tự sát vào tháng Sáu năm 90, lúc đó Thẩm Tứ Bảo và cô ấy vẫn là vợ chồng, Tần Tú sao cô có thể sinh con của anh ta rồi chứ?”
Tần Tú lại lập tức lắp bắp, bởi vì người nói chuyện chính là vợ của phó xưởng trưởng nhà máy Kim Thuyên- Hồ Khiết.
Mà Ngô Tiểu Hoa là vợ trước của Thẩm Tứ Bảo, là tự sát mà chết, sau khi chết thì anh ta lại tái hôn với Tần Tú.
Kim Thuyên và Thẩm Tứ Bảo coi thường lẫn nhau, hai người là đối thủ sống còn trong công việc.
Mà quan hệ của Hồ Khiết và Tần Tú cũng giống như vậy, nhưng Hồ Khiết lại có quan hệ rất tốt với Ngô Tiểu Hoa đã chết, cô ấy cao giọng nói: “Tần Tú, cô và Thẩm Tứ Bảo đã sớm gian díu rồi chứ gì, Ngô Tiểu Hoa cũng bởi vì cô sinh con nên mới tự sát, có đúng không!”
“Chị Hồ, chị đừng có mà ngậm máu phun người!” Tần Tú lắp bắp nói.
Có vợ phó xưởng trưởng dẫn đầu, mọi người cũng dễ nói chuyện, có người nói: “Nói không chừng có khi là Ngô Tiểu Hoa không phải là tự sát đâu, mà lại bị phó bí thư Thẩm bị cái đẹp che mờ mắt và bà hai kết phường hại chết đó.”
Tần Tú chưa từng giết người, cho nên cô ta cũng chẳng có gì để sợ, cô ta nói: “Chuyện này mấy người có thể đi hỏi công an, Cục Công An có chứng nhận tử vong, sao nào, mấy người không tin tưởng vào công an nhân dân sao?”
Đúng thật là, Ngô Tiểu Hoa là nhảy giếng mà chết, công an có kết quả giám định, là tự sát.
Nhưng có người ý vào đám đông, trốn ở nơi xa kêu lên: “Nhưng Tần Tú cô cũng là loại không biết xấu hổ, cô như thế phải gọi là bà hai lên chức.”
Tần Tú tức tới đỏ mắt, vừa định xem người nói lời này là ai, trong một góc khác lại vang lên: “Tôi nghe người ta nói Tần Tú chỉ có bằng trung học cơ sở, không có tư cách tuyển dụng, là tuyển dụng đặc biệt, là lãnh đạo nào tuyển dụng cô ta vậy, hai người cũng là quan hệ bạn giường à?”
Tần Tú đúng thật là được lãnh đạo già đặc biệt tuyển dụng vào nhà máy, nhưng việc này cũng không thể nói ra trước mặt mọi người được.
Tự nhận đen đủi, cô ta cũng không nói qua nói lại với đám người kia nữa, lấy chìa khóa, căng da đầu mở cửa ra.
Mà theo cánh cửa dần mở ra, mọi người đều hít hà một hơi.
Cuối cùng cô ta vẫn nói thật: “Được rồi, tôi nói đúng sự thật, Bán Hạ là do tôi sinh vào tháng Sáu năm 90, có hộ khẩu có giấy khai sinh, được rồi chứ?”
“Không đúng, dì à, dì và phó bí thư Thẩm kết hôn vào tháng Chín năm 90, ba mẹ của tôi là bạn học với phó bí thư Thẩm, hai người bọn họ còn từng đi uống rượu mừng của hai người.” Cố Pháp Điển lập tức phản bác: “Chẳng lẽ dì còn chưa kết hôn đã sinh con rồi sao?”
Tần Tú cứng họng, cố tình vào lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nữ trong trẻo: “Trời ạ, Ngô Tiểu Hoa cũng là tự sát vào tháng Sáu năm 90, lúc đó Thẩm Tứ Bảo và cô ấy vẫn là vợ chồng, Tần Tú sao cô có thể sinh con của anh ta rồi chứ?”
Tần Tú lại lập tức lắp bắp, bởi vì người nói chuyện chính là vợ của phó xưởng trưởng nhà máy Kim Thuyên- Hồ Khiết.
Mà Ngô Tiểu Hoa là vợ trước của Thẩm Tứ Bảo, là tự sát mà chết, sau khi chết thì anh ta lại tái hôn với Tần Tú.
Kim Thuyên và Thẩm Tứ Bảo coi thường lẫn nhau, hai người là đối thủ sống còn trong công việc.
Mà quan hệ của Hồ Khiết và Tần Tú cũng giống như vậy, nhưng Hồ Khiết lại có quan hệ rất tốt với Ngô Tiểu Hoa đã chết, cô ấy cao giọng nói: “Tần Tú, cô và Thẩm Tứ Bảo đã sớm gian díu rồi chứ gì, Ngô Tiểu Hoa cũng bởi vì cô sinh con nên mới tự sát, có đúng không!”
“Chị Hồ, chị đừng có mà ngậm máu phun người!” Tần Tú lắp bắp nói.
Có vợ phó xưởng trưởng dẫn đầu, mọi người cũng dễ nói chuyện, có người nói: “Nói không chừng có khi là Ngô Tiểu Hoa không phải là tự sát đâu, mà lại bị phó bí thư Thẩm bị cái đẹp che mờ mắt và bà hai kết phường hại chết đó.”
Tần Tú chưa từng giết người, cho nên cô ta cũng chẳng có gì để sợ, cô ta nói: “Chuyện này mấy người có thể đi hỏi công an, Cục Công An có chứng nhận tử vong, sao nào, mấy người không tin tưởng vào công an nhân dân sao?”
Đúng thật là, Ngô Tiểu Hoa là nhảy giếng mà chết, công an có kết quả giám định, là tự sát.
Nhưng có người ý vào đám đông, trốn ở nơi xa kêu lên: “Nhưng Tần Tú cô cũng là loại không biết xấu hổ, cô như thế phải gọi là bà hai lên chức.”
Tần Tú tức tới đỏ mắt, vừa định xem người nói lời này là ai, trong một góc khác lại vang lên: “Tôi nghe người ta nói Tần Tú chỉ có bằng trung học cơ sở, không có tư cách tuyển dụng, là tuyển dụng đặc biệt, là lãnh đạo nào tuyển dụng cô ta vậy, hai người cũng là quan hệ bạn giường à?”
Tần Tú đúng thật là được lãnh đạo già đặc biệt tuyển dụng vào nhà máy, nhưng việc này cũng không thể nói ra trước mặt mọi người được.
Tự nhận đen đủi, cô ta cũng không nói qua nói lại với đám người kia nữa, lấy chìa khóa, căng da đầu mở cửa ra.
Mà theo cánh cửa dần mở ra, mọi người đều hít hà một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.