[Thập Niên] Trở Về Thời Đại Thiếu Nữ
Chương 22:
Tống Hàng Hàng
28/01/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Truyền giấy trong lớp mỹ thuật giúp mấy lần, cũng không ảnh hưởng Thư Nghi làm chuyện đứng đắn. Hôm nay là thứ sáu, buổi sáng trên lớp học, giáo viên dạy toán, ngữ văn với tiếng anh đã sắp xếp bài tập cuối tuần xong, hôm nay không có bài tập khoa học với đạo đức, giáo viên cũng viết tờ giấy cho cả lớp, chép bài tập trên bảng.
Các bạn học bên cạnh đều kêu thảm bài tập nhiều quá, chỉ có Thư Nghi thật sự không có cách nào bày ra cảm giác giống như vậy.
Bài tập toán là tính nhẩm ba ngày… Giáo viên dạy toán số còn sắp xếp là thứ sáu một bài, thứ bảy một bài, chủ nhật một bài, nhưng mà Thư Nghi thừa dịp giáo viên đang viết đề ở trên bản, đã làm xong bài tập của ba ngày rồi. Ngoài ra còn có đề tính toán với ứng dụng, cộng trừ nhân chia số thập phân, tính diện với tính chu vi tổng cộng có mười bài. Hai ngày trước Thư Nghi đã xem một lượt sách giáo khoa, hiện giờ nhìn thấy bài tập giáo viên giao cho, trong lòng nhất thời hiểu rõ, đề mục bài tập gần như có tất cả nội dung lớp năm của học kỳ sau, hiển nhiên là đến học kỳ cuối, bắt đầu phải ôn tập chuẩn bị kì thi cuối kỳ rồi.
Mười đề này, Thư Nghi đã làm xong trong lúc nghỉ giữa giờ 10 phút rồi.
Bài tập tiếng anh là nghe viết từ đơn với làm đề trong sách, trước đó Thư Nghi đã viết thuần thục đề trong sách rồi, rồi mới nhờ bạn học nữ ngồi cùng bàn đọc tiếng anh cho để viết từ đơn.
Bạn học nữ ngồi cùng mặt đầy ngạc nhiên: "Không phải bảo phụ huynh nghe từ đơn rồi viết cho sao? Sao cậu lại tìm tớ nghe viết?"
Thư Nghi nở nụ cười với bạn học nữ ngồi cùng bàn một cái, môi trên khẽ đụng môi dưới: “Chị gái!" Rồi mới vỗ vỗ tay nói: "Được rồi, bây giờ là phụ huynh, nghe viết giúp tớ đi!"
Bạn học nữ ngồi cùng bàn bị vẻ không biết xấu hổ của Thư Nghi làm cho sợ ngây người, thẫn thờ một hồi lâu: "Ôi chao ôi… Tớ nghe viết giúp cậu cũng được, nhưng mà ba mẹ cậu sẽ ký tên cho cậu sao?"
Thư Nghi vô cùng chắc chắn gật đầu: "Có, cậu yên tâm đi."
Chỉ dùng thời gian nghỉ giữa giờ, Thư Nghi đã viết xong bài tập toán, tiếng anh, khoa học với đạo đức, chỉ có chút phiền phức, chính là bài tập ngữ văn.
Bài tập ngữ văn cuối tuần này là mỗi người làm một tờ báo viết tay.
Bài báo viết tay này, lúc Thư Nghi cũng đã từng làm qua, nhưng làm nhiều bài như vậy, cô cũng không biết báo viết tay có ý nghĩa ở chỗ nào. Nhưng nếu là bài tập, thì phải hoàn thành.
Lúc giữa trưa có thời gian nghỉ giữa giờ lớp mỹ thuật, Thư Nghi từ phòng học chạy tới tiệm tạp hóa trong trường học, nói với bà chủ tiệm tạp hóa: "Chị ơi, em mua tờ giấy khổ tám! Chính là loại giấy để vẽ báo viết tay!"
"Với mua một tờ giấy trắng khổ mười sáu."
Bà chủ tiệm tạp hóa bây giờ đã ba mươi sáu tuổi, nghe thấy Thư Nghi là học sinh tiểu học gọi một câu chị ơi giòn giã như vậy, trong lòng nhất thời nở hoa, nhận lấy tiền lẻ của Thư Nghi, đưa giấy viết báo tay 8 gấp với 16 gấp cho cô, lại lấy hai viên kẹo cao su đựng trong lọ thủy tinh đầy màu sắc rực rỡ cho Thư Nghi: "Cho em! Cho em này!"
Thư Nghi ngây ra một lúc, mới phản ứng kịp vì sao bà chủ muốn đưa kẹo cao su cho mình, cũng mỉm cười, tiếp tục mở miệng ngọt ngào nói: "Cảm ơn chị!"
Cứ như vậy, vào tiết mỹ thuật thứ sáu cuối cùng của lớp, Thư Nghi đã vẽ báo viết tay vào giấy khổ tám, còn dùng bút màu nước và bút màu sáp dự phòng của lớp mỹ thuật, cô đặt một tờ giấy trắng lớn lên trên bàn, bắt đầu hoàn thành bài tập ngữ văn cuối tuần.
Truyền giấy trong lớp mỹ thuật giúp mấy lần, cũng không ảnh hưởng Thư Nghi làm chuyện đứng đắn. Hôm nay là thứ sáu, buổi sáng trên lớp học, giáo viên dạy toán, ngữ văn với tiếng anh đã sắp xếp bài tập cuối tuần xong, hôm nay không có bài tập khoa học với đạo đức, giáo viên cũng viết tờ giấy cho cả lớp, chép bài tập trên bảng.
Các bạn học bên cạnh đều kêu thảm bài tập nhiều quá, chỉ có Thư Nghi thật sự không có cách nào bày ra cảm giác giống như vậy.
Bài tập toán là tính nhẩm ba ngày… Giáo viên dạy toán số còn sắp xếp là thứ sáu một bài, thứ bảy một bài, chủ nhật một bài, nhưng mà Thư Nghi thừa dịp giáo viên đang viết đề ở trên bản, đã làm xong bài tập của ba ngày rồi. Ngoài ra còn có đề tính toán với ứng dụng, cộng trừ nhân chia số thập phân, tính diện với tính chu vi tổng cộng có mười bài. Hai ngày trước Thư Nghi đã xem một lượt sách giáo khoa, hiện giờ nhìn thấy bài tập giáo viên giao cho, trong lòng nhất thời hiểu rõ, đề mục bài tập gần như có tất cả nội dung lớp năm của học kỳ sau, hiển nhiên là đến học kỳ cuối, bắt đầu phải ôn tập chuẩn bị kì thi cuối kỳ rồi.
Mười đề này, Thư Nghi đã làm xong trong lúc nghỉ giữa giờ 10 phút rồi.
Bài tập tiếng anh là nghe viết từ đơn với làm đề trong sách, trước đó Thư Nghi đã viết thuần thục đề trong sách rồi, rồi mới nhờ bạn học nữ ngồi cùng bàn đọc tiếng anh cho để viết từ đơn.
Bạn học nữ ngồi cùng mặt đầy ngạc nhiên: "Không phải bảo phụ huynh nghe từ đơn rồi viết cho sao? Sao cậu lại tìm tớ nghe viết?"
Thư Nghi nở nụ cười với bạn học nữ ngồi cùng bàn một cái, môi trên khẽ đụng môi dưới: “Chị gái!" Rồi mới vỗ vỗ tay nói: "Được rồi, bây giờ là phụ huynh, nghe viết giúp tớ đi!"
Bạn học nữ ngồi cùng bàn bị vẻ không biết xấu hổ của Thư Nghi làm cho sợ ngây người, thẫn thờ một hồi lâu: "Ôi chao ôi… Tớ nghe viết giúp cậu cũng được, nhưng mà ba mẹ cậu sẽ ký tên cho cậu sao?"
Thư Nghi vô cùng chắc chắn gật đầu: "Có, cậu yên tâm đi."
Chỉ dùng thời gian nghỉ giữa giờ, Thư Nghi đã viết xong bài tập toán, tiếng anh, khoa học với đạo đức, chỉ có chút phiền phức, chính là bài tập ngữ văn.
Bài tập ngữ văn cuối tuần này là mỗi người làm một tờ báo viết tay.
Bài báo viết tay này, lúc Thư Nghi cũng đã từng làm qua, nhưng làm nhiều bài như vậy, cô cũng không biết báo viết tay có ý nghĩa ở chỗ nào. Nhưng nếu là bài tập, thì phải hoàn thành.
Lúc giữa trưa có thời gian nghỉ giữa giờ lớp mỹ thuật, Thư Nghi từ phòng học chạy tới tiệm tạp hóa trong trường học, nói với bà chủ tiệm tạp hóa: "Chị ơi, em mua tờ giấy khổ tám! Chính là loại giấy để vẽ báo viết tay!"
"Với mua một tờ giấy trắng khổ mười sáu."
Bà chủ tiệm tạp hóa bây giờ đã ba mươi sáu tuổi, nghe thấy Thư Nghi là học sinh tiểu học gọi một câu chị ơi giòn giã như vậy, trong lòng nhất thời nở hoa, nhận lấy tiền lẻ của Thư Nghi, đưa giấy viết báo tay 8 gấp với 16 gấp cho cô, lại lấy hai viên kẹo cao su đựng trong lọ thủy tinh đầy màu sắc rực rỡ cho Thư Nghi: "Cho em! Cho em này!"
Thư Nghi ngây ra một lúc, mới phản ứng kịp vì sao bà chủ muốn đưa kẹo cao su cho mình, cũng mỉm cười, tiếp tục mở miệng ngọt ngào nói: "Cảm ơn chị!"
Cứ như vậy, vào tiết mỹ thuật thứ sáu cuối cùng của lớp, Thư Nghi đã vẽ báo viết tay vào giấy khổ tám, còn dùng bút màu nước và bút màu sáp dự phòng của lớp mỹ thuật, cô đặt một tờ giấy trắng lớn lên trên bàn, bắt đầu hoàn thành bài tập ngữ văn cuối tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.