[Thập Niên] Trùng Sinh Năm 80: Người Vợ Xinh Đẹp Làm Chủ Gia Đình
Chương 16: Nộp Sổ Tiết Kiệm Cho Vợ 2
Đào Tam Nguyệt
03/06/2024
Nhóm Dịch: 102
Hứa Khanh sững sờ, họ mới chỉ gặp mặt hai lần, chỉ mới có dự định kết hôn, mà người đàn ông này đã muốn giao quyền tài chính cho cô rồi?
Chu Cẩn Nam lại bổ sung thêm một câu: "Anh sẽ đưa con dấu cho em, sau này mỗi tháng em cứ việc đi lĩnh lương."
Hứa Khanh không hiểu sao mặt lại hơi đỏ, nhất thời không biết nói gì, cô khô khan nói: "Chúng ta mau đi thôi, lát nữa trời nóng lắm."
Vì Bạch Lang không thể vào cửa hàng được, nên Hứa Khanh đã dẫn Chu Cẩn Nam đi dạo ở chợ tự do phía sau.
Hôm nay không phải ngày nghỉ, lại đang là mùa màng, nên trong chợ không có nhiều người.
Chu Cẩn Nam băng bó ở mắt, bên cạnh lại dắt theo một con chó, ngược lại trở thành tâm điểm chú ý.
Hứa Khanh cũng không để ý đến ánh mắt tò mò của mọi người, cô bình tĩnh đi đến quầy bán len, chọn ba lạng len nhung màu tím cho Chu Cẩn Nam, cô thật lòng muốn đan cho anh một chiếc áo len.
Cô còn không quên hỏi ý kiến của Chu Cẩn Nam: "Màu tím, anh thấy thế nào? Em thấy màu xanh lá cây cũng đẹp."
Chu Cẩn Nam siết chặt dây dắt chó, không nghĩ tới Hứa Khanh lại thật sự muốn đan áo len cho anh, anh bình tĩnh nói: "Màu tím được rồi."
Hứa Khanh cười rồi trả tiền, nụ cười trên mặt bỗng chốc đóng băng.
Đối diện, cách đó không xa, Lý Đại Dũng đang ngồi ăn bánh bao cùng hai tên đầu gấu khác, tay áo sơ mi đỏ cuộn lên, lộ ra hình xăm rồng, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngông cuồng.
Chu Cẩn Nam nhạy cảm nhận thấy tâm trạng của Hứa Khanh không được tốt: "Sao vậy?"
Hứa Khanh kiềm chế cảm xúc muốn xông lên đánh Lý Đại Dũng, cô chậm rãi nói: "Anh Cẩn Nam, em nhìn thấy quầy bánh bao kia mới nhớ ra sáng nay vội quá chưa ăn sáng, hay là chúng ta qua đó ăn một chút đi?"
Chu Cẩn Nam không có ý kiến: "Ừ."
Hứa Khanh đưa tay nắm lấy tay áo của Chu Cẩn Nam, dẫn anh đi về phía quầy bánh bao.
Lý Đại Dũng đang nói chuyện phiếm với hai tên đầu gấu, nhìn thấy Hứa Khanh dắt Chu Cẩn Nam đến, anh ta sững sờ một chút, sau đó nhếch miệng cười dâm đảng đứng dậy: "Ồ, đây không phải là Hứa Khanh sao? Cũng đến ăn bánh bao à?"
Ánh mắt hắn ta trâng tráo nhìn Hứa Khanh
…
Hứa Khanh cố nhịn mà nhìn Lý Đại Dũng, coi như họ cùng lớn lên với nhau.
Lý Đại Dũng từ nhỏ đã có quan hệ rất tốt với Hứa Như Nguyệt, thuộc kiểu người có cái kẹo cũng phải giữ lại cho Hứa Như Nguyệt, còn từng đánh nhau với người khác vì Hứa Như Nguyệt.
Năm đó, khi Hứa Như Nguyệt xuống nông thôn, Lý Đại Dũng đã lén lút gửi tiền và thịt khô cho Hứa Như Nguyệt.
Mà Hứa Như Nguyệt thì vừa nhận vừa không đồng ý.
Ngay cả ba mẹ Lý Đại Dũng cũng cảm thấy Hứa Như Nguyệt không ra gì, sau này khi Hứa Như Nguyệt kết hôn với Chu Cẩn Hiên, ba mẹ Lý Đại Dũng còn đến nhà làm ầm ĩ một trận, đòi nhà họ Hứa trả lại số tiền và thịt kia.
Hứa Khanh nghĩ đến đây, càng thấy Lý Đại Dũng chính là kẻ giúp Hứa Như Nguyệt hãm hại mình.
Ánh mắt cô như dao liếc qua Lý Đại Dũng, không để ý đến anh ta, dắt Chu Cẩn Nam đi qua ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, Hứa Khanh quay lại gọi ông chủ quán muốn hai bát mì hoành thánh, sau đó lại liếc nhìn Lý Đại Dũng một cái.
Lần này, cô rõ ràng nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt anh ta.
Hai tên đầu gấu ngồi cùng bàn với Lý Đại Dũng cũng nhận ra Hứa Khanh, cũng biết chuyện đã xảy ra với cô, trong mắt chúng, Hứa Khanh chẳng khác nào một món đồ chơi vô giá trị.
Ai cũng có thể lên mặt với cô.
Chúng bắt đầu bàn tán một cách trâng tráo, vừa nhìn Hứa Khanh vừa chậc chậc vài tiếng, giả vờ hạ giọng, nhưng thực ra lại nói với Lý Đại Dũng rất to: "Đây không phải là Hứa Khanh ở ngõ số 4 bên nhà máy sao? Bình thường trông kiêu ngạo lắm, hóa ra cũng chỉ có thế."
Hứa Khanh sững sờ, họ mới chỉ gặp mặt hai lần, chỉ mới có dự định kết hôn, mà người đàn ông này đã muốn giao quyền tài chính cho cô rồi?
Chu Cẩn Nam lại bổ sung thêm một câu: "Anh sẽ đưa con dấu cho em, sau này mỗi tháng em cứ việc đi lĩnh lương."
Hứa Khanh không hiểu sao mặt lại hơi đỏ, nhất thời không biết nói gì, cô khô khan nói: "Chúng ta mau đi thôi, lát nữa trời nóng lắm."
Vì Bạch Lang không thể vào cửa hàng được, nên Hứa Khanh đã dẫn Chu Cẩn Nam đi dạo ở chợ tự do phía sau.
Hôm nay không phải ngày nghỉ, lại đang là mùa màng, nên trong chợ không có nhiều người.
Chu Cẩn Nam băng bó ở mắt, bên cạnh lại dắt theo một con chó, ngược lại trở thành tâm điểm chú ý.
Hứa Khanh cũng không để ý đến ánh mắt tò mò của mọi người, cô bình tĩnh đi đến quầy bán len, chọn ba lạng len nhung màu tím cho Chu Cẩn Nam, cô thật lòng muốn đan cho anh một chiếc áo len.
Cô còn không quên hỏi ý kiến của Chu Cẩn Nam: "Màu tím, anh thấy thế nào? Em thấy màu xanh lá cây cũng đẹp."
Chu Cẩn Nam siết chặt dây dắt chó, không nghĩ tới Hứa Khanh lại thật sự muốn đan áo len cho anh, anh bình tĩnh nói: "Màu tím được rồi."
Hứa Khanh cười rồi trả tiền, nụ cười trên mặt bỗng chốc đóng băng.
Đối diện, cách đó không xa, Lý Đại Dũng đang ngồi ăn bánh bao cùng hai tên đầu gấu khác, tay áo sơ mi đỏ cuộn lên, lộ ra hình xăm rồng, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngông cuồng.
Chu Cẩn Nam nhạy cảm nhận thấy tâm trạng của Hứa Khanh không được tốt: "Sao vậy?"
Hứa Khanh kiềm chế cảm xúc muốn xông lên đánh Lý Đại Dũng, cô chậm rãi nói: "Anh Cẩn Nam, em nhìn thấy quầy bánh bao kia mới nhớ ra sáng nay vội quá chưa ăn sáng, hay là chúng ta qua đó ăn một chút đi?"
Chu Cẩn Nam không có ý kiến: "Ừ."
Hứa Khanh đưa tay nắm lấy tay áo của Chu Cẩn Nam, dẫn anh đi về phía quầy bánh bao.
Lý Đại Dũng đang nói chuyện phiếm với hai tên đầu gấu, nhìn thấy Hứa Khanh dắt Chu Cẩn Nam đến, anh ta sững sờ một chút, sau đó nhếch miệng cười dâm đảng đứng dậy: "Ồ, đây không phải là Hứa Khanh sao? Cũng đến ăn bánh bao à?"
Ánh mắt hắn ta trâng tráo nhìn Hứa Khanh
…
Hứa Khanh cố nhịn mà nhìn Lý Đại Dũng, coi như họ cùng lớn lên với nhau.
Lý Đại Dũng từ nhỏ đã có quan hệ rất tốt với Hứa Như Nguyệt, thuộc kiểu người có cái kẹo cũng phải giữ lại cho Hứa Như Nguyệt, còn từng đánh nhau với người khác vì Hứa Như Nguyệt.
Năm đó, khi Hứa Như Nguyệt xuống nông thôn, Lý Đại Dũng đã lén lút gửi tiền và thịt khô cho Hứa Như Nguyệt.
Mà Hứa Như Nguyệt thì vừa nhận vừa không đồng ý.
Ngay cả ba mẹ Lý Đại Dũng cũng cảm thấy Hứa Như Nguyệt không ra gì, sau này khi Hứa Như Nguyệt kết hôn với Chu Cẩn Hiên, ba mẹ Lý Đại Dũng còn đến nhà làm ầm ĩ một trận, đòi nhà họ Hứa trả lại số tiền và thịt kia.
Hứa Khanh nghĩ đến đây, càng thấy Lý Đại Dũng chính là kẻ giúp Hứa Như Nguyệt hãm hại mình.
Ánh mắt cô như dao liếc qua Lý Đại Dũng, không để ý đến anh ta, dắt Chu Cẩn Nam đi qua ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, Hứa Khanh quay lại gọi ông chủ quán muốn hai bát mì hoành thánh, sau đó lại liếc nhìn Lý Đại Dũng một cái.
Lần này, cô rõ ràng nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt anh ta.
Hai tên đầu gấu ngồi cùng bàn với Lý Đại Dũng cũng nhận ra Hứa Khanh, cũng biết chuyện đã xảy ra với cô, trong mắt chúng, Hứa Khanh chẳng khác nào một món đồ chơi vô giá trị.
Ai cũng có thể lên mặt với cô.
Chúng bắt đầu bàn tán một cách trâng tráo, vừa nhìn Hứa Khanh vừa chậc chậc vài tiếng, giả vờ hạ giọng, nhưng thực ra lại nói với Lý Đại Dũng rất to: "Đây không phải là Hứa Khanh ở ngõ số 4 bên nhà máy sao? Bình thường trông kiêu ngạo lắm, hóa ra cũng chỉ có thế."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.