Thập Niên: Xuyên Nhanh Thành Nữ Chính Pháo Hôi
Chương 49: Nhặt Ở Đâu Đấy?
Chiêu Huỳnh
07/11/2023
Hôm qua bà ta vừa mới cãi nhau ầm ĩ với hai mẹ con cô, hôm nay Khương Như An kia đã kiếm được tiền là thế nào?
Có chuyện trùng hợp như vậy ư? Hai mẹ con này đúng là chuyên môn khắc bà ta mà!
----
Cao Thúy Hoa về nhà trong sự vây quanh của mọi người, bởi vì đã đến giờ tan làm nên người vây quanh bà càng ngày càng nhiều, người biết Khương Như An kiếm được tiền cũng càng ngày càng nhiều.
Khương Như An cũng bị vây quanh, cô cũng không phiền khi phải trả lời đi trả lời lại câu hỏi kiếm tiền bằng cách nào: "Cháu viết truyện gửi đến tòa soạn, người ta cảm thấy cháu viết không tệ nên đã giữ bản thảo lại, sau đó gửi tiền bản quyền cho cháu."
"Cũng không bao nhiêu cả, cháu mua đồ cũng tiêu gần hết rồi."
Rất nhanh đã về đến cửa nhà, Cao Thúy Hoa thở phào một hơi, sau đó xoay người lớn giọng nói: "Được rồi, được rồi, chúng tôi về đến nhà rồi, mọi người cũng đừng tụ tập ở đây nữa. An An nhà tôi đã trả lời rất nhiều lần về cách con bé kiếm được tiền rồi, nếu có ai còn không hiểu thì đi hỏi những người khác đi, chúng tôi phải về ăn cơm!"
Nghe vậy, những người khác cũng không thể không biết xấu hổ mà tiếp tục ở lại, nên đều kết nhóm vừa nhỏ giọng bàn tán vừa đi về nhà mình.
"Thằng nhóc Thừa Ngôn, đến nhà thím ăn cơm nhé?" Cao Thúy Hoa hỏi Lâm Thừa Ngôn vẫn luôn đi bên cạnh bọn họ nãy giờ.
Người sau lắc đầu: "Dạ không được ạ. Chắc hẳn mẹ cháu đã nấu chín chờ cháu về ăn rồi."
Cao Thúy Hoa: "Vậy được rồi, cháu cầm một bao thuốc lá đi nhé! Đừng có lắc đầu từ chối, cho cháu thì cháu cầm đi, hai ngày nữa hai đứa đính hôn là thành người một nhà rồi, còn khách khí với thím làm gì? Cầm lấy! Nào, về đi thôi."
Lâm Thừa Ngôn: "... Cháu cảm ơn thím."
Khương Như An tủm tỉm nhìn Lâm Thừa Ngôn nhận lấy thuốc lá, sau khi anh rời đi rồi cô mới đi theo Cao Thúy Hoa vào nhà, thì thấy Khương Vĩ Quốc và ba anh trai chị dâu sớm nghe được động tĩnh đã chờ ở đó từ bao giờ.
Nhìn bao lớn bao nhỏ trong tay hai người, Khương Vĩ Quốc nghẹn nửa ngày mới nói ra một câu: "... Nhặt ở đâu đó?"
Khương Như An bật cười: "Phì!"
"Nhặt cái đầu ông!" Cao Thúy Hoa khinh khỉnh lườm ông một cái: "Còn ngốc ở đó làm gì? Còn không biết đến cầm đỡ bà đây à? Đây là An An mua cho mọi người, con bé viết truyện kiếm được tiền, tự nó kiếm tiền mua cho mọi người đấy."
Đôi mắt Khương Vĩ Quốc trợn tròn lên: "Cái gì cơ?"
----
Có chuyện trùng hợp như vậy ư? Hai mẹ con này đúng là chuyên môn khắc bà ta mà!
----
Cao Thúy Hoa về nhà trong sự vây quanh của mọi người, bởi vì đã đến giờ tan làm nên người vây quanh bà càng ngày càng nhiều, người biết Khương Như An kiếm được tiền cũng càng ngày càng nhiều.
Khương Như An cũng bị vây quanh, cô cũng không phiền khi phải trả lời đi trả lời lại câu hỏi kiếm tiền bằng cách nào: "Cháu viết truyện gửi đến tòa soạn, người ta cảm thấy cháu viết không tệ nên đã giữ bản thảo lại, sau đó gửi tiền bản quyền cho cháu."
"Cũng không bao nhiêu cả, cháu mua đồ cũng tiêu gần hết rồi."
Rất nhanh đã về đến cửa nhà, Cao Thúy Hoa thở phào một hơi, sau đó xoay người lớn giọng nói: "Được rồi, được rồi, chúng tôi về đến nhà rồi, mọi người cũng đừng tụ tập ở đây nữa. An An nhà tôi đã trả lời rất nhiều lần về cách con bé kiếm được tiền rồi, nếu có ai còn không hiểu thì đi hỏi những người khác đi, chúng tôi phải về ăn cơm!"
Nghe vậy, những người khác cũng không thể không biết xấu hổ mà tiếp tục ở lại, nên đều kết nhóm vừa nhỏ giọng bàn tán vừa đi về nhà mình.
"Thằng nhóc Thừa Ngôn, đến nhà thím ăn cơm nhé?" Cao Thúy Hoa hỏi Lâm Thừa Ngôn vẫn luôn đi bên cạnh bọn họ nãy giờ.
Người sau lắc đầu: "Dạ không được ạ. Chắc hẳn mẹ cháu đã nấu chín chờ cháu về ăn rồi."
Cao Thúy Hoa: "Vậy được rồi, cháu cầm một bao thuốc lá đi nhé! Đừng có lắc đầu từ chối, cho cháu thì cháu cầm đi, hai ngày nữa hai đứa đính hôn là thành người một nhà rồi, còn khách khí với thím làm gì? Cầm lấy! Nào, về đi thôi."
Lâm Thừa Ngôn: "... Cháu cảm ơn thím."
Khương Như An tủm tỉm nhìn Lâm Thừa Ngôn nhận lấy thuốc lá, sau khi anh rời đi rồi cô mới đi theo Cao Thúy Hoa vào nhà, thì thấy Khương Vĩ Quốc và ba anh trai chị dâu sớm nghe được động tĩnh đã chờ ở đó từ bao giờ.
Nhìn bao lớn bao nhỏ trong tay hai người, Khương Vĩ Quốc nghẹn nửa ngày mới nói ra một câu: "... Nhặt ở đâu đó?"
Khương Như An bật cười: "Phì!"
"Nhặt cái đầu ông!" Cao Thúy Hoa khinh khỉnh lườm ông một cái: "Còn ngốc ở đó làm gì? Còn không biết đến cầm đỡ bà đây à? Đây là An An mua cho mọi người, con bé viết truyện kiếm được tiền, tự nó kiếm tiền mua cho mọi người đấy."
Đôi mắt Khương Vĩ Quốc trợn tròn lên: "Cái gì cơ?"
----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.