Thập Niên: Xuyên Thành Bạn Thân Của Nữ Chính
Chương 23:
Hòa Độ
28/07/2023
…Người này chẳng phải là bà nội Tôn Hà Hoa của cô hay sao?
Quả nhiên, Tôn Hà Hoa vừa nhìn thấy cô thì đã tức giận, bà cụ quở trách:
“Suốt ngày chỉ biết chơi chơi chơi, con bé này, không ở nhà học bài, làm việc nhà đi, chỉ biết chơi!”
Tống Tri Thu đầu đầy dấu chấm hỏi.
Tôn Hà Hoa quở trách cô một hồi, sau đó xách rổ đi về nhà.
Tống Tri Thu: “…”
Bà cụ nói đạo lý chút đi được không? Cô còn nhỏ như vậy, còn chưa cao bằng cây chổi nữa, bà cụ đã muốn cô làm việc nhà rồi?
Nhưng mà Tôn Hà Hoa đi quá nhanh, Tống Tri Thu còn chưa kịp phát huy…
Mấy bạn nhỏ vừa rồi bị gián đoạn trò chơi cũng chạy tới vây quanh Tống Tri Thu.
“Thu Thu, bà cậu dữ thật đấy!”
“Vừa nãy chúng tớ đang muốn nhắc nhở cậu.”
Tống Tri Thu xua xua tay, ý bảo không có gì: “Vậy bây giờ như nào, chúng mình có chơi tiếp không? Tớ bịt mắt tiếp.”
“Được thôi được thôi.” Những người khác gật đầu.
Đột nhiên, có một cô bé tỏ ra hoảng sợ, nhìn về phía mọi người rồi nhỏ giọng nói: “A! Lý Chiêu Đệ ở bên kia.”
Cô bé chỉ về một hướng, Tống Tri Thu nhìn qua, quả nhiên đã thấy một cô bé đứng bên kia, quần áo có vẻ rách rưới và bẩn hơn những cô bé ở đây một chút.
“Sao nó lại ở bên đó, có phải nó muốn tới đây không?”
“A! Mẹ tớ muốn tớ tránh xa Lý Chiêu Đệ ra…”
“Mẹ tớ cũng thế…”
“Hay là chúng mình về trước đi, ngày mai lại đến?”
Mấy cô bé có vẻ do dự, cuối cùng thì đều gật đầu đồng ý.
Tống Tri Thu cảm thấy không sao hết, các cô bé muốn quyết định thế nào cũng được.
Rất nhanh, họ chào tạm biệt nhau, chỉ còn một mình Tống Tri Thu ở đó.
Cô tùy ý nhìn về phía Lý Chiêu Đệ một cái, lại thấy Lý Chiêu Đệ vẫn đứng yên ở đó, hơn nữa còn im lặng nhìn cô.
Chẳng lẽ là tìm cô có việc à? Tống Tri Thu nghĩ nghĩ, cuối cùng cô vẫn đi về phía Lý Chiêu Đệ.
Tuy rằng Lý Chiêu Đệ có vẻ hung dữ, nhưng Tống Tri Thu tự xưng là không có đối thủ ở trong thôn, cô không sợ Lý Chiêu Đệ.
Tống Tri Thu ưỡn ngực đi tới, đứng trước mặt Lý Chiêu Đệ.
“Tìm tớ à?” Tống Tri Thu dùng tay chỉ vào bản thân rồi hỏi.
Lý Chiêu Đệ nhìn cô không nói lời nào.
Hai người đứng đối mặt trong chốc lát, Lý Chiêu Đệ đột nhiên xoay người rời đi.
Lý Chiêu Đệ đi vài bước, thấy Tống Tri Thu không đi theo, cô bé quay đầu lại, trừng mắt nhìn Tống Tri Thu bằng đôi mắt hung tợn, phun ra mấy chữ: “Đồ phản bội!”
Sau đó nhanh chân rời đi.
Tống Tri Thu: “…”
Chị gái này, đầu óc không có vấn đề chứ?
Quả nhiên, Tôn Hà Hoa vừa nhìn thấy cô thì đã tức giận, bà cụ quở trách:
“Suốt ngày chỉ biết chơi chơi chơi, con bé này, không ở nhà học bài, làm việc nhà đi, chỉ biết chơi!”
Tống Tri Thu đầu đầy dấu chấm hỏi.
Tôn Hà Hoa quở trách cô một hồi, sau đó xách rổ đi về nhà.
Tống Tri Thu: “…”
Bà cụ nói đạo lý chút đi được không? Cô còn nhỏ như vậy, còn chưa cao bằng cây chổi nữa, bà cụ đã muốn cô làm việc nhà rồi?
Nhưng mà Tôn Hà Hoa đi quá nhanh, Tống Tri Thu còn chưa kịp phát huy…
Mấy bạn nhỏ vừa rồi bị gián đoạn trò chơi cũng chạy tới vây quanh Tống Tri Thu.
“Thu Thu, bà cậu dữ thật đấy!”
“Vừa nãy chúng tớ đang muốn nhắc nhở cậu.”
Tống Tri Thu xua xua tay, ý bảo không có gì: “Vậy bây giờ như nào, chúng mình có chơi tiếp không? Tớ bịt mắt tiếp.”
“Được thôi được thôi.” Những người khác gật đầu.
Đột nhiên, có một cô bé tỏ ra hoảng sợ, nhìn về phía mọi người rồi nhỏ giọng nói: “A! Lý Chiêu Đệ ở bên kia.”
Cô bé chỉ về một hướng, Tống Tri Thu nhìn qua, quả nhiên đã thấy một cô bé đứng bên kia, quần áo có vẻ rách rưới và bẩn hơn những cô bé ở đây một chút.
“Sao nó lại ở bên đó, có phải nó muốn tới đây không?”
“A! Mẹ tớ muốn tớ tránh xa Lý Chiêu Đệ ra…”
“Mẹ tớ cũng thế…”
“Hay là chúng mình về trước đi, ngày mai lại đến?”
Mấy cô bé có vẻ do dự, cuối cùng thì đều gật đầu đồng ý.
Tống Tri Thu cảm thấy không sao hết, các cô bé muốn quyết định thế nào cũng được.
Rất nhanh, họ chào tạm biệt nhau, chỉ còn một mình Tống Tri Thu ở đó.
Cô tùy ý nhìn về phía Lý Chiêu Đệ một cái, lại thấy Lý Chiêu Đệ vẫn đứng yên ở đó, hơn nữa còn im lặng nhìn cô.
Chẳng lẽ là tìm cô có việc à? Tống Tri Thu nghĩ nghĩ, cuối cùng cô vẫn đi về phía Lý Chiêu Đệ.
Tuy rằng Lý Chiêu Đệ có vẻ hung dữ, nhưng Tống Tri Thu tự xưng là không có đối thủ ở trong thôn, cô không sợ Lý Chiêu Đệ.
Tống Tri Thu ưỡn ngực đi tới, đứng trước mặt Lý Chiêu Đệ.
“Tìm tớ à?” Tống Tri Thu dùng tay chỉ vào bản thân rồi hỏi.
Lý Chiêu Đệ nhìn cô không nói lời nào.
Hai người đứng đối mặt trong chốc lát, Lý Chiêu Đệ đột nhiên xoay người rời đi.
Lý Chiêu Đệ đi vài bước, thấy Tống Tri Thu không đi theo, cô bé quay đầu lại, trừng mắt nhìn Tống Tri Thu bằng đôi mắt hung tợn, phun ra mấy chữ: “Đồ phản bội!”
Sau đó nhanh chân rời đi.
Tống Tri Thu: “…”
Chị gái này, đầu óc không có vấn đề chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.