Thập Niên: Xuyên Thành Vợ Cũ Trà Xanh
Chương 42: Không Giống Kỳ Vọng
Châu Thị
10/02/2024
Đương nhiên là nguyên chủ gieo gió gặt bão không thể trách người khác được, chỉ có thể nói là tình người quá phức tạp, Đồng Ngữ Hân không chơi được nên không thích hợp tham gia náo nhiệt làm gì.
Trở lại phòng khách, Lý Huệ Dung đi đến bên cạnh cô.
“Thím con vừa tìm con nói gì vậy?”
Đồng Ngữ Hân không muốn giấu giếm, vậy thì dứt khoát nói thật luôn.
“Bảo con tìm việc làm giúp Tiểu Lộ, con nói con không làm được mà thím có vẻ không vui, trách con không suy nghĩ cho tương lai của Tiểu Lộ.”
Quả nhiên, vừa nói xong thì trên mặt Lý Huệ Dung đã bắt đầu hiện rõ sự tức giận, bà hừ một tiếng rồi nói: “Cô ta thật dám nghĩ, đơn giản là nhìn con lấy chồng tốt quá nên ghen tỵ, lấy cái tư sắc của Đồng Lộ thì xách giày cho con cũng không xứng.”
Quan hệ giữa nguyên chủ và Lý Huệ Dung thân thiết hơn, có Lý Huệ Dung lúc nào cũng gièm pha nói xấu sau lưng, cho nên nguyên chủ và họ hàng thân thích bên nhà họ Đồng cũng không có tình cảm gì mấy, chỉ là ngoài mặt thì tỏ ra thân thiết lắm mà thôi.
Chờ Đồng Ngữ Hân ngồi lại ghế sô pha, Trác Dĩnh Giang đang nói chuyện với Đồng Hải Phong nghiêng đầu nhìn về phía cô, sau đó lại quay sang tiếp tục nghe bố vợ nói chuyện, thế mà chi tiết nhỏ này vân bị chị dâu Cố Mẫn chú ý đến.
Cố Mẫn là con dâu của dì cả Lý Kim Hoa, trước mắt đang làm nhân viên thu phí cầu đường trên đường cao tốt, tiền lương thì không cao lắm nhưng phúc lợi và đãi ngộ rất tốt, vừa không cần dãi nắng dầm mưa lại không cần tiêu hao thể lực và trí nhớ, kiếm tiền một cách nhàn nhã.
Mặc dù mẹ chồng cũng ghê gớm, nhưng cũng không phải là kiểu hung hăng càn quấy, cuộc sống cũng không tồi. Nếu như nói còn điều gì không như ý thì là chồng cô ta Tưởng Hướng Minh đang đi làm ở cục Xây Dựng bảy năm rồi, thế mà đến bây giờ vẫn chỉ là một nhân viên hợp đồng ngoài biên chế.
Từ khi cô em họ tìm được chàng rể rùa vàng Trác Dĩnh Giang này thì bố mẹ chồng đã bắt đầu có ý định nhờ em rể giúp đỡ, nói đến thì cả nhà cô ta vô cùng mong chờ đến bữa cơm này.
Nhìn thấy em rể để ý đến em họ như vậy, Cố Mẫn cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Tình cảm vợ chồng em họ càng tốt thì công việc của chồng cô ta càng có hy vọng, dù sao bên nhà chồng em họ làm quan to như vậy, một suất vào biên chế mà thôi, đối với nhà họ Trác chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Trở lại phòng khách, Lý Huệ Dung đi đến bên cạnh cô.
“Thím con vừa tìm con nói gì vậy?”
Đồng Ngữ Hân không muốn giấu giếm, vậy thì dứt khoát nói thật luôn.
“Bảo con tìm việc làm giúp Tiểu Lộ, con nói con không làm được mà thím có vẻ không vui, trách con không suy nghĩ cho tương lai của Tiểu Lộ.”
Quả nhiên, vừa nói xong thì trên mặt Lý Huệ Dung đã bắt đầu hiện rõ sự tức giận, bà hừ một tiếng rồi nói: “Cô ta thật dám nghĩ, đơn giản là nhìn con lấy chồng tốt quá nên ghen tỵ, lấy cái tư sắc của Đồng Lộ thì xách giày cho con cũng không xứng.”
Quan hệ giữa nguyên chủ và Lý Huệ Dung thân thiết hơn, có Lý Huệ Dung lúc nào cũng gièm pha nói xấu sau lưng, cho nên nguyên chủ và họ hàng thân thích bên nhà họ Đồng cũng không có tình cảm gì mấy, chỉ là ngoài mặt thì tỏ ra thân thiết lắm mà thôi.
Chờ Đồng Ngữ Hân ngồi lại ghế sô pha, Trác Dĩnh Giang đang nói chuyện với Đồng Hải Phong nghiêng đầu nhìn về phía cô, sau đó lại quay sang tiếp tục nghe bố vợ nói chuyện, thế mà chi tiết nhỏ này vân bị chị dâu Cố Mẫn chú ý đến.
Cố Mẫn là con dâu của dì cả Lý Kim Hoa, trước mắt đang làm nhân viên thu phí cầu đường trên đường cao tốt, tiền lương thì không cao lắm nhưng phúc lợi và đãi ngộ rất tốt, vừa không cần dãi nắng dầm mưa lại không cần tiêu hao thể lực và trí nhớ, kiếm tiền một cách nhàn nhã.
Mặc dù mẹ chồng cũng ghê gớm, nhưng cũng không phải là kiểu hung hăng càn quấy, cuộc sống cũng không tồi. Nếu như nói còn điều gì không như ý thì là chồng cô ta Tưởng Hướng Minh đang đi làm ở cục Xây Dựng bảy năm rồi, thế mà đến bây giờ vẫn chỉ là một nhân viên hợp đồng ngoài biên chế.
Từ khi cô em họ tìm được chàng rể rùa vàng Trác Dĩnh Giang này thì bố mẹ chồng đã bắt đầu có ý định nhờ em rể giúp đỡ, nói đến thì cả nhà cô ta vô cùng mong chờ đến bữa cơm này.
Nhìn thấy em rể để ý đến em họ như vậy, Cố Mẫn cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Tình cảm vợ chồng em họ càng tốt thì công việc của chồng cô ta càng có hy vọng, dù sao bên nhà chồng em họ làm quan to như vậy, một suất vào biên chế mà thôi, đối với nhà họ Trác chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.