Thập Niên: Xuyên Thành Vợ Cũ Trà Xanh
Chương 47: Một Công Nhiều Việc
Châu Thị
11/02/2024
Nếu như anh là một người đàn ông chỉ để ý gia đình nhà gái không hoàn hảo thì cuộc hôn nhân này đã không tồn tại ngay từ khi bắt đầu rồi.
Anh muốn kết hôn không phải vì lợi ích mà là vì muốn có một cuộc sống hạnh phúc ấm áp, yêu thương lẫn nhau, có những lời tâm tình không nói hết được, giống như giờ phút này.
Bất kể nói thế nào thì bữa cơm lại mặt ồn ào đã kết thúc, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tiếp xúc với những người đó, cũng coi như là có một kết thúc tốt đẹp.
Đáng tiếc là đã lỡ mất kế hoạch đi mua sắm đồ dùng trong nhà của cô và Trác Dĩnh Giang, ngày nghỉ lần sau không biết chờ đến ngày nào, Đồng Ngữ Hân không kiềm chế được tâm trạng muốn mua sắm nên đã lên lịch đi một mình, dựa theo kích thước và bản vẽ có sẵn mà đặt hàng đồ nội thất mà cô thích, hai bên trao đổi là sẽ giao hàng đến nhà sau mười lăm ngày.
Cũng bởi vì lần mua sắm này mà cô và bà chủ tiệm nội thất đã trở thành bạn bè, biết cô muốn tìm công việc, cô ấy bèn nhắc chuyện trung tâm thương mại đang có thông báo tuyển dụng.
“Tháng trước có một quản lý nghỉ việc, còn mang theo cả mấy nhân viên giỏi nữa. Trước đây trung tâm thương mại này là xí nghiệp nhà nước, bây giờ mặc dù đã bị tư nhân nhận thầu, nhưng đãi ngộ không tồi, hình như tiền lương một tháng của một tổ cũng được con số này đấy.”
Bà chủ giơ hai ngón tay lên, ý là hai nghìn tệ.
Vào năm 98, hai nghìn tệ vẫn là một con số lớn, bình quân căn hộ mới ở Giang Hải cũng là con số này.
Trước đó thật sự là Đồng Ngữ Hân không cân nhắc đến chuyện tìm việc làm ở trung tâm thương mại, nhưng nghe bà chủ nói xong cô nghĩ nghĩ cũng thấy không tồi.
Mặc dù ở niên đại mà cô sống trước đó kinh tế ngày càng suy thoái, mua hàng online, mua hàng qua livestream trở nên phổ biến. Nhưng vẫn là câu nói kia, bây giờ là năm 98, đang trong giai đoạn hình thức cửa hàng bách hóa, trung tâm thương mại phát triển mạnh, cũng là giai đoạn dễ dàng có thành tựu nhất.
Trước đó cô đã nghĩ nếu như không tìm được công việc phù hợp thì sẽ tự mình khởi nghiệp làm ăn, chỉ là chưa thể lập tức tìm được hướng khởi nghiệp, nếu như đến cửa hàng làm việc có thể dần dần tích lũy kinh nghiệm và mối quan hệ, như vậy thỉ chẳng phải là một công nhiều việc ư.
“Chị Lệ, cảm ơn chị, tin tức này rất quan trọng với em, nếu như có thể thành công thì em mời chị ăn cơm nhé, địa điểm tùy chị chọn.”
Anh muốn kết hôn không phải vì lợi ích mà là vì muốn có một cuộc sống hạnh phúc ấm áp, yêu thương lẫn nhau, có những lời tâm tình không nói hết được, giống như giờ phút này.
Bất kể nói thế nào thì bữa cơm lại mặt ồn ào đã kết thúc, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tiếp xúc với những người đó, cũng coi như là có một kết thúc tốt đẹp.
Đáng tiếc là đã lỡ mất kế hoạch đi mua sắm đồ dùng trong nhà của cô và Trác Dĩnh Giang, ngày nghỉ lần sau không biết chờ đến ngày nào, Đồng Ngữ Hân không kiềm chế được tâm trạng muốn mua sắm nên đã lên lịch đi một mình, dựa theo kích thước và bản vẽ có sẵn mà đặt hàng đồ nội thất mà cô thích, hai bên trao đổi là sẽ giao hàng đến nhà sau mười lăm ngày.
Cũng bởi vì lần mua sắm này mà cô và bà chủ tiệm nội thất đã trở thành bạn bè, biết cô muốn tìm công việc, cô ấy bèn nhắc chuyện trung tâm thương mại đang có thông báo tuyển dụng.
“Tháng trước có một quản lý nghỉ việc, còn mang theo cả mấy nhân viên giỏi nữa. Trước đây trung tâm thương mại này là xí nghiệp nhà nước, bây giờ mặc dù đã bị tư nhân nhận thầu, nhưng đãi ngộ không tồi, hình như tiền lương một tháng của một tổ cũng được con số này đấy.”
Bà chủ giơ hai ngón tay lên, ý là hai nghìn tệ.
Vào năm 98, hai nghìn tệ vẫn là một con số lớn, bình quân căn hộ mới ở Giang Hải cũng là con số này.
Trước đó thật sự là Đồng Ngữ Hân không cân nhắc đến chuyện tìm việc làm ở trung tâm thương mại, nhưng nghe bà chủ nói xong cô nghĩ nghĩ cũng thấy không tồi.
Mặc dù ở niên đại mà cô sống trước đó kinh tế ngày càng suy thoái, mua hàng online, mua hàng qua livestream trở nên phổ biến. Nhưng vẫn là câu nói kia, bây giờ là năm 98, đang trong giai đoạn hình thức cửa hàng bách hóa, trung tâm thương mại phát triển mạnh, cũng là giai đoạn dễ dàng có thành tựu nhất.
Trước đó cô đã nghĩ nếu như không tìm được công việc phù hợp thì sẽ tự mình khởi nghiệp làm ăn, chỉ là chưa thể lập tức tìm được hướng khởi nghiệp, nếu như đến cửa hàng làm việc có thể dần dần tích lũy kinh nghiệm và mối quan hệ, như vậy thỉ chẳng phải là một công nhiều việc ư.
“Chị Lệ, cảm ơn chị, tin tức này rất quan trọng với em, nếu như có thể thành công thì em mời chị ăn cơm nhé, địa điểm tùy chị chọn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.