Chương 9: XA XEM PHONG BA (5)
Thư Ca
02/04/2016
Mấy câu nói đã khiến Nhạc Âm động tâm vô cùng, nàng do dự nhìn Thập Thất nửa khắc. “Được.” Chờ sau khi các tiểu thư biểu diễn hết, nàng sẽ thỉnh cầu, có lẽ chính
như lời Mộ Dung Thập Thất nói, Vương gia sau khi thấy được nàng vũ nghệ
tinh xảo, chắc chắn sẽ có cái nhìn khác với nàng.
Thập Thất âm thầm cười lạnh, nàng không phải là người thiện lương. Muốn nàng buông tha người ức hiếp nàng, thậm chí muốn giết nàng, không có khả năng! Về phần tài múa của Nhạc Âm, có lẽ sẽ làm kinh người, có lẽ sẽ nhận người phỉ nhổ, mặc kệ là cái nào, nếu là kinh người, nhất định sẽ trở thành cái đích cho mọi người công kích, từ đó nàng ta sẽ gặp vô số phiền toái, nếu như tài múa không tinh, kết cục chỉ có một, tựa như Mộ Dung Thập Thất, bị người cười nhạo!
Độc Cô Ngạo Thiên mắt nhìn một đám nữ tử lên sân khấu biểu diễn, không có một tia vui thích, luận cầm, Tuyết Nhi không người có thể so sánh, luận vũ, hắn không quên được lần đầu tiên gặp gỡ Tuyết Nhi, màn kinh diễm phi vũ trong mai lâm của nàng. Hắn có rất nhiều nữ nhân, nhưng những nữ nhân đó đều không thể mang đến cho hắn sự xúc động.
Mỗi người một tâm tư, Hiên Viên Hạo quét dư quang nhìn sang Hiên Viên Mặc, sát khí ngầm chuyển động.
Hiên Viên Mặc bình tĩnh tự nhiên, khuôn mặt cương ngạnh hiện lên ý cười đạm nhạt.
Hiên Viên Diệp vẫn nhìn các nữ tử biểu diễn, hiện tại nữ tử đang biểu diễn trên sân khấu, coi như có chút bản lĩnh, tối thiểu hấp dẫn được ánh mắt hắn, chỉ có điều không biết có thể được duyệt vào mắt Độc Cô Ngạo Thiên hay không.
Thập Thất buông mạch suy nghĩ phức tạp xuống, chỉ chăm chú xem biểu diễn, lúc này là một nữ tử thanh tú say người trình diễn thổi tiêu, tiếng tiêu theo miệng nàng thổi ra, dễ nghe êm tai. Gật gật đầu, không tệ. Kế tiếp là đàn tranh, tuy rằng tài nghệ không kém, nhưng lại nóng lòng cầu thành, nữ tử này đã không có mỹ mạo, lại không có tâm cơ. Thập Thất dưới đáy lòng cho điểm, chỉ có năm điểm, thất bại.
Các tiểu thư đều đã biểu diễn hết, đều ngồi xuống cùng đợi kết quả. Trải qua một phen thương lượng, Độc Cô Ngạo Thiên chỉ quyết định cưới sườn phi. Chúng nữ tử đều chờ mong. Đều hy vọng có thể bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.
Nhạc Âm khẩn trương, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, nàng đang định đứng dậy hiến vũ, thì có một nữ tử xuất hiện, hấp dẫn tầm mắt mọi người!
Nghe được tiếng kinh hô, Thập Thất nhìn sang!
Nữ tử đó một thân sa y lam sắc, khiến người ta có cảm giác trong suốt thấu triệt, hai vai khoác một tấm lụa mỏng màu tím nhạt, men theo làn gió, y phục nàng tung bay nhẹ nhàng, tựa như tiên nữ hạ phàm khiến người ta không dám xúc phạm, sa y tơ tằm, dính sát vào người, khiến thân hình tinh xảo, hiện ra vô cùng tinh tế, tóc dài đen sẫm, xõa trên hai vai, hiển lộ vẻ xinh đẹp kiều mị, nước da thắng tuyết, đạm tảo mày ngài, song đồng như nước, phong tư trác tuyệt tuyệt đại giai nhân như thế, không hổ là Phượng Thiên quốc đệ nhất mỹ nhân Trình Tuyết Nhi!
Trình Tuyết Nhi vừa xuất hiện liền hấp dẫn tầm mắt mọi người! Cho dù đã gặp qua mỹ nhân, và Thập Thất kiếp trước cũng là một mỹ nhân, nhưng cũng không tránh được ngắm nhìn nhiều hơn, thầm nghĩ, đây là người trong lòng Độc Cô Ngạo Thiên sao? Không tệ nha, còn tưởng rằng nàng sẽ không xuất hiện chứ!
Độc Cô Ngạo Thiên nhìn thấy Trình Tuyết Nhi thì vô cùng vui mừng, nàng tới! Điều này đã nói lên, nàng bằng lòng làm Vương phi của hắn đúng không?
Đám người Hiên Viên Hạo kinh ngạc nhìn Trình Tuyết nhi, nàng tới đây! Mà lúc này, mọi người cũng thấy ý cười khó có được trên mặt Độc Cô Ngạo Thiên.
Nhóm tam lục cửu đẳng thị thiếp thì thất kinh, Trình Tuyết Nhi xuất hiện, liền đại biểu cho tương lai mờ mịt của các nàng, cũng vô pháp không thể đoán được Trình Tuyết Nhi sau khi trở thành Vương phi sẽ làm gì với các nàng!
“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng đến đây!” Hai mắt Nhạc Âm trừng trừng, cắn răng thấp giọng nói.
Thập Thất nhíu mày, biểu tình trên khuôn mặt chuyển biến cực nhanh, cũng chuyển hóa thành kinh hoảng, “Tỷ tỷ chớ có lo lắng, cho dù nàng sau này là Vương phi thì sao, đối với chúng ta cũng không có ảnh hưởng gì, huống hồ kinh hồng vũ của tỷ tỷ, muội muội cho rằng cực kỳ xuất sắc, tin rằng Vương gia sau khi nhìn thấy, đối với tỷ tỷ nhất định càng thêm sủng ái!”
“Thật sao? Thật như thế sao?” Nhạc Âm chần chờ, Trình Tuyết Nhi vừa xuất hiện, liền khiến cho tất cả nữ nhân ở đây đều tự hổ thẹn, càng làm cho Vương gia không để ý thân phận, thế nhưng đứng lên nghênh đón nàng! Đôi mắt Vương gia đầy dịu dàng, hết thảy đều là thâm tình.
Vẻ mặt Thập Thất kiên định, gật đầu.
Mà màn này, mặc dù không có bị Hiên Viên Ninh và Hiên Viên Mặc nhìn thấy, nhưng lại bị Hiên Viên Diệp thấy được! Hiên Viên Diệp hừ lạnh một tiếng, đồ nữ nhân không biết nặng nhẹ, lại dám cùng Trình Tuyết Nhi đánh đồng! Thảo nào được xưng là ngu ngốc háo sắc nhất! Không cần đoán nhiều, nàng này nhất định là Mộ Dung Thập Thất.
Độc Cô Ngạo Thiên đi từng bước một tới chỗ Trình Tuyết Nhi. Sắc thái nơi đáy mắt làm sao có thể chỉ dùng kích động để hình dung.
Trình Tuyết Nhi tao nhã bình tĩnh mỉm cười, tựa như nữ thần hạ phàm phổ độ chúng sinh, cuối cùng, nàng tiến lên vài bước, tạm dừng trước mặt Độc Cô Ngạo Thiên, dùng thanh âm hai người có thể nghe được nói: “Ngạo Thiên, nếu muốn ta làm phi. Những thị thiếp này ngài xử trí như thế nào?” Nàng có thể chịu được có sườn phi, thế nhưng tuyệt đối không cho phép có nhiều nữ nhân như vậy cùng nàng tranh đoạt trượng phu!
“Bổn vương sẽ phân phát phần lớn. Còn lại làm nô tỳ.” Độc Cô Ngạo Thiên không hề nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời. Ở trong lòng hắn, bất luận nữ nhân nào cũng đều so ra kém Tuyết Nhi, có điều, thị thiếp hắn để ý thì sẽ lưu lại.
Nghe được hứa hẹn, dung nhan vốn đã tuyệt sắc khuynh thành của Trình Tuyết Nhi lập tức nở rộ thành hoa.
Đột nhiên đẩy Độc Cô Ngạo Thiên ra, Trình Tuyết Nhi lăng không nhảy lên, tiến đến giữa khán đài, trong tiếng kinh hô của mọi người, nhanh nhẹn khởi vũ!
Độc Cô Ngạo Thiên vô ý thức vươn tay, cho rằng Trình Tuyết Nhi không thích quyết định của hắn, nhưng sau một khắc, hắn ngây ngẩn cả người!
Nàng đẹp quá!
“Đẹp quá!” Một tiếng lại một tiếng ca ngợi ngày càng cao, làm cho khóe miệng Trình Tuyết Nhi khẽ cong lên, thiên hạ đều biết, nàng là Phượng Thiên quốc đệ nhất mỹ nhân.
Thập Thất ngồi ở phía sau, tầm mắt đúng lúc bị bóng lưng vĩ đại của Độc Cô Ngạo Thiên ngăn trở, vừa rồi bọn họ nói chuyện nàng không có nghe được! Âm thầm cắn răng, nhìn tấm lưng cao ngất của Độc Cô Ngạo Thiên, tầm mắt rơi vào phần mông của hắn, thầm mắng: bạo ngươi cúc hoa! Không…nơi dơ bẩn này….. vẫn nên để dành cho kẻ khác…. bạo ngươi cúc hoa!.
Kỹ thuật nhảy như thiên tiên của Trình Tuyết Nhi khiến mọi người kinh thán! Hơn nữa sóng mắt nàng lại ẩn ẩn lưu chuyển, khiến lòng mọi người đều rung động!
“Xem ra, trẫm không cần lo lắng cho Ngạo Thiên.” Hiên Viên Hạo hạ thấp mắt, khẽ nở nụ cười yên tâm. Chỉ có ổn định chuyện của Ngạo Thiên, mới có thể khiến hắn có đầy đủ tinh thần đối phó Tam đệ! Tầm mắt chuyển động, nhìn sang phía Hiên Viên Mặc, hắn ta thế nhưng lại thản nhiên phẩm trà! Thấy thế, màu sắc đồng tử hắn lại thâm sâu.
Lúc này, Trình Tuyết nhi đã kết thúc màn khiêu vũ kinh diễm bốn phía! Có điều, cũng không biết là ai, dường như không muốn để cho nhóm thị thiếp sống yên ổn, thế nhưng mở miệng nói: “Trình tiểu thư kỹ thuật nhảy rung động phàm trần, thật khiến người ta thán phục! Thực sự là làm cho người ta đại khai nhãn giới a! Có thể nói điệu vũ này chỉ có trên trời mới có, nhân gian khó có được. Thật khiến người ta càng thêm tò mò không biết các thị thiếp của vương gia có được tuyệt kỹ như thế này hay không!” Lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên. Lại là tên không có mắt nào lên tiếng vậy? Hiện tại đúng là người ta trai tài gái sắc, nùng tình mật ý, thế nhưng còn có người không nhìn được màn như vậy! Theo tiếng nhìn sang, trông thấy người nọ, trên mặt mỗi người đều hiện lên một đường hắc tuyến! Lại là tên quan viên không biết sống chết nọ! Sợ rằng tối nay khi hắn ra vương phủ, nghênh đón hẳn chính là con đường chết a!
Thập Thất âm thầm cười lạnh, nàng không phải là người thiện lương. Muốn nàng buông tha người ức hiếp nàng, thậm chí muốn giết nàng, không có khả năng! Về phần tài múa của Nhạc Âm, có lẽ sẽ làm kinh người, có lẽ sẽ nhận người phỉ nhổ, mặc kệ là cái nào, nếu là kinh người, nhất định sẽ trở thành cái đích cho mọi người công kích, từ đó nàng ta sẽ gặp vô số phiền toái, nếu như tài múa không tinh, kết cục chỉ có một, tựa như Mộ Dung Thập Thất, bị người cười nhạo!
Độc Cô Ngạo Thiên mắt nhìn một đám nữ tử lên sân khấu biểu diễn, không có một tia vui thích, luận cầm, Tuyết Nhi không người có thể so sánh, luận vũ, hắn không quên được lần đầu tiên gặp gỡ Tuyết Nhi, màn kinh diễm phi vũ trong mai lâm của nàng. Hắn có rất nhiều nữ nhân, nhưng những nữ nhân đó đều không thể mang đến cho hắn sự xúc động.
Mỗi người một tâm tư, Hiên Viên Hạo quét dư quang nhìn sang Hiên Viên Mặc, sát khí ngầm chuyển động.
Hiên Viên Mặc bình tĩnh tự nhiên, khuôn mặt cương ngạnh hiện lên ý cười đạm nhạt.
Hiên Viên Diệp vẫn nhìn các nữ tử biểu diễn, hiện tại nữ tử đang biểu diễn trên sân khấu, coi như có chút bản lĩnh, tối thiểu hấp dẫn được ánh mắt hắn, chỉ có điều không biết có thể được duyệt vào mắt Độc Cô Ngạo Thiên hay không.
Thập Thất buông mạch suy nghĩ phức tạp xuống, chỉ chăm chú xem biểu diễn, lúc này là một nữ tử thanh tú say người trình diễn thổi tiêu, tiếng tiêu theo miệng nàng thổi ra, dễ nghe êm tai. Gật gật đầu, không tệ. Kế tiếp là đàn tranh, tuy rằng tài nghệ không kém, nhưng lại nóng lòng cầu thành, nữ tử này đã không có mỹ mạo, lại không có tâm cơ. Thập Thất dưới đáy lòng cho điểm, chỉ có năm điểm, thất bại.
Các tiểu thư đều đã biểu diễn hết, đều ngồi xuống cùng đợi kết quả. Trải qua một phen thương lượng, Độc Cô Ngạo Thiên chỉ quyết định cưới sườn phi. Chúng nữ tử đều chờ mong. Đều hy vọng có thể bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.
Nhạc Âm khẩn trương, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, nàng đang định đứng dậy hiến vũ, thì có một nữ tử xuất hiện, hấp dẫn tầm mắt mọi người!
Nghe được tiếng kinh hô, Thập Thất nhìn sang!
Nữ tử đó một thân sa y lam sắc, khiến người ta có cảm giác trong suốt thấu triệt, hai vai khoác một tấm lụa mỏng màu tím nhạt, men theo làn gió, y phục nàng tung bay nhẹ nhàng, tựa như tiên nữ hạ phàm khiến người ta không dám xúc phạm, sa y tơ tằm, dính sát vào người, khiến thân hình tinh xảo, hiện ra vô cùng tinh tế, tóc dài đen sẫm, xõa trên hai vai, hiển lộ vẻ xinh đẹp kiều mị, nước da thắng tuyết, đạm tảo mày ngài, song đồng như nước, phong tư trác tuyệt tuyệt đại giai nhân như thế, không hổ là Phượng Thiên quốc đệ nhất mỹ nhân Trình Tuyết Nhi!
Trình Tuyết Nhi vừa xuất hiện liền hấp dẫn tầm mắt mọi người! Cho dù đã gặp qua mỹ nhân, và Thập Thất kiếp trước cũng là một mỹ nhân, nhưng cũng không tránh được ngắm nhìn nhiều hơn, thầm nghĩ, đây là người trong lòng Độc Cô Ngạo Thiên sao? Không tệ nha, còn tưởng rằng nàng sẽ không xuất hiện chứ!
Độc Cô Ngạo Thiên nhìn thấy Trình Tuyết Nhi thì vô cùng vui mừng, nàng tới! Điều này đã nói lên, nàng bằng lòng làm Vương phi của hắn đúng không?
Đám người Hiên Viên Hạo kinh ngạc nhìn Trình Tuyết nhi, nàng tới đây! Mà lúc này, mọi người cũng thấy ý cười khó có được trên mặt Độc Cô Ngạo Thiên.
Nhóm tam lục cửu đẳng thị thiếp thì thất kinh, Trình Tuyết Nhi xuất hiện, liền đại biểu cho tương lai mờ mịt của các nàng, cũng vô pháp không thể đoán được Trình Tuyết Nhi sau khi trở thành Vương phi sẽ làm gì với các nàng!
“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng đến đây!” Hai mắt Nhạc Âm trừng trừng, cắn răng thấp giọng nói.
Thập Thất nhíu mày, biểu tình trên khuôn mặt chuyển biến cực nhanh, cũng chuyển hóa thành kinh hoảng, “Tỷ tỷ chớ có lo lắng, cho dù nàng sau này là Vương phi thì sao, đối với chúng ta cũng không có ảnh hưởng gì, huống hồ kinh hồng vũ của tỷ tỷ, muội muội cho rằng cực kỳ xuất sắc, tin rằng Vương gia sau khi nhìn thấy, đối với tỷ tỷ nhất định càng thêm sủng ái!”
“Thật sao? Thật như thế sao?” Nhạc Âm chần chờ, Trình Tuyết Nhi vừa xuất hiện, liền khiến cho tất cả nữ nhân ở đây đều tự hổ thẹn, càng làm cho Vương gia không để ý thân phận, thế nhưng đứng lên nghênh đón nàng! Đôi mắt Vương gia đầy dịu dàng, hết thảy đều là thâm tình.
Vẻ mặt Thập Thất kiên định, gật đầu.
Mà màn này, mặc dù không có bị Hiên Viên Ninh và Hiên Viên Mặc nhìn thấy, nhưng lại bị Hiên Viên Diệp thấy được! Hiên Viên Diệp hừ lạnh một tiếng, đồ nữ nhân không biết nặng nhẹ, lại dám cùng Trình Tuyết Nhi đánh đồng! Thảo nào được xưng là ngu ngốc háo sắc nhất! Không cần đoán nhiều, nàng này nhất định là Mộ Dung Thập Thất.
Độc Cô Ngạo Thiên đi từng bước một tới chỗ Trình Tuyết Nhi. Sắc thái nơi đáy mắt làm sao có thể chỉ dùng kích động để hình dung.
Trình Tuyết Nhi tao nhã bình tĩnh mỉm cười, tựa như nữ thần hạ phàm phổ độ chúng sinh, cuối cùng, nàng tiến lên vài bước, tạm dừng trước mặt Độc Cô Ngạo Thiên, dùng thanh âm hai người có thể nghe được nói: “Ngạo Thiên, nếu muốn ta làm phi. Những thị thiếp này ngài xử trí như thế nào?” Nàng có thể chịu được có sườn phi, thế nhưng tuyệt đối không cho phép có nhiều nữ nhân như vậy cùng nàng tranh đoạt trượng phu!
“Bổn vương sẽ phân phát phần lớn. Còn lại làm nô tỳ.” Độc Cô Ngạo Thiên không hề nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời. Ở trong lòng hắn, bất luận nữ nhân nào cũng đều so ra kém Tuyết Nhi, có điều, thị thiếp hắn để ý thì sẽ lưu lại.
Nghe được hứa hẹn, dung nhan vốn đã tuyệt sắc khuynh thành của Trình Tuyết Nhi lập tức nở rộ thành hoa.
Đột nhiên đẩy Độc Cô Ngạo Thiên ra, Trình Tuyết Nhi lăng không nhảy lên, tiến đến giữa khán đài, trong tiếng kinh hô của mọi người, nhanh nhẹn khởi vũ!
Độc Cô Ngạo Thiên vô ý thức vươn tay, cho rằng Trình Tuyết Nhi không thích quyết định của hắn, nhưng sau một khắc, hắn ngây ngẩn cả người!
Nàng đẹp quá!
“Đẹp quá!” Một tiếng lại một tiếng ca ngợi ngày càng cao, làm cho khóe miệng Trình Tuyết Nhi khẽ cong lên, thiên hạ đều biết, nàng là Phượng Thiên quốc đệ nhất mỹ nhân.
Thập Thất ngồi ở phía sau, tầm mắt đúng lúc bị bóng lưng vĩ đại của Độc Cô Ngạo Thiên ngăn trở, vừa rồi bọn họ nói chuyện nàng không có nghe được! Âm thầm cắn răng, nhìn tấm lưng cao ngất của Độc Cô Ngạo Thiên, tầm mắt rơi vào phần mông của hắn, thầm mắng: bạo ngươi cúc hoa! Không…nơi dơ bẩn này….. vẫn nên để dành cho kẻ khác…. bạo ngươi cúc hoa!.
Kỹ thuật nhảy như thiên tiên của Trình Tuyết Nhi khiến mọi người kinh thán! Hơn nữa sóng mắt nàng lại ẩn ẩn lưu chuyển, khiến lòng mọi người đều rung động!
“Xem ra, trẫm không cần lo lắng cho Ngạo Thiên.” Hiên Viên Hạo hạ thấp mắt, khẽ nở nụ cười yên tâm. Chỉ có ổn định chuyện của Ngạo Thiên, mới có thể khiến hắn có đầy đủ tinh thần đối phó Tam đệ! Tầm mắt chuyển động, nhìn sang phía Hiên Viên Mặc, hắn ta thế nhưng lại thản nhiên phẩm trà! Thấy thế, màu sắc đồng tử hắn lại thâm sâu.
Lúc này, Trình Tuyết nhi đã kết thúc màn khiêu vũ kinh diễm bốn phía! Có điều, cũng không biết là ai, dường như không muốn để cho nhóm thị thiếp sống yên ổn, thế nhưng mở miệng nói: “Trình tiểu thư kỹ thuật nhảy rung động phàm trần, thật khiến người ta thán phục! Thực sự là làm cho người ta đại khai nhãn giới a! Có thể nói điệu vũ này chỉ có trên trời mới có, nhân gian khó có được. Thật khiến người ta càng thêm tò mò không biết các thị thiếp của vương gia có được tuyệt kỹ như thế này hay không!” Lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên. Lại là tên không có mắt nào lên tiếng vậy? Hiện tại đúng là người ta trai tài gái sắc, nùng tình mật ý, thế nhưng còn có người không nhìn được màn như vậy! Theo tiếng nhìn sang, trông thấy người nọ, trên mặt mỗi người đều hiện lên một đường hắc tuyến! Lại là tên quan viên không biết sống chết nọ! Sợ rằng tối nay khi hắn ra vương phủ, nghênh đón hẳn chính là con đường chết a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.