Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên

Chương 34: Có Kích Thích Không

Giang Mạt

10/03/2024

Hàn Liệt hôm nay điên quá rồi!

Mặc dù Hứa Thiến đang quay lưng về phía họ nhưng nàng ta cũng có thể quay đầu lại bất cứ lúc nào!

Ngay lúc Tô Tú Tú đang hoảng sợ thì Hứa Thiến đột nhiên xoay người lại: “Tô Tú Tú, chỉ là ra khỏi suối nước nóng thôi mà, ngươi có cần phải kích động đến mức đó không?”

Tô Tú Tú ngượng ngùng cười với nàng ta, mặt càng đỏ hơn.

“Thiến... Thiến Thiến, vừa... vừa rồi ta đứng lên nhanh quá, hơi... hơi chóng mặt...”

Hứa Thiến lại quay sang chỗ khác, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

Nhưng nàng ta cũng không nghĩ nhiều.

Trông thấy nàng ta đã quay sang chỗ khác, Tô Tú Tú nhìn về phía mặt nước.

Lúc này Hàn Liệt đang dùng đùi kẹp hai chân của nàng, côn thịt của hắn vẫn đang chôn chặt trong tiểu huyệt của Tô Tú Tú! Hắn ngửa đầu lên, chậm rãi trồi lên khỏi mặt nước.

Hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc ướt của mình, trên mặt và trong mắt mang theo nụ cười, thì thầm vào tai nàng: “Tú Tú, nàng có thấy kích thích không?”

Tô Tú Tú dùng sức nhéo cánh tay của hắn, Hàn Liệt đau đớn há to miệng, nhưng cũng không tiếp tục trêu chọc nàng nữa.

Bùm một tiếng, hắn rút côn thịt ra khỏi người nàng, nhẹ nhàng đi lên bờ, vươn tay cầm lấy khăn, còn lắc lắc về phía Tô Tú Tú.

Tô Tú Tú một mực nhìn chằm chằm về phía hắn, đến khi nhìn thấy bóng dáng của hắn hoàn toàn biến mất thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

Ai mà muốn kích thích cơ chứ!

Tuy nhiên, loại cảm giác căng thẳng đó đúng là khiến tiểu huyệt của nàng không nhịn được mà thít chặt lại, đồng thời loại cảm giác hít thở không thông cũng khiến nàng gần như nghẹt thở...



Tô Tú Tú trong thời gian ngắn không muốn chịu đựng nữa!

"Tô Tú Tú!"

Hứa Thiến không biết đã quay đầu lại từ lúc nào, nàng ta trợn mắt nhìn nàng: “Không phải ta bảo ngươi mau mặc quần áo vào à? Còn thất thần ở đó làm gì?”

m thanh này khiến Tô Tú Tú vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ hoảng sợ.

Nàng lấy lại tinh thần: "Trên người vẫn còn ướt...”

“Lại già mồm cãi láo!”

Hứa Thiến liếc nàng một cái, đi ra ngoài: “Ta sẽ đi chậm ra ngoài, nếu như ta ra khỏi sơn động mà ngươi vẫn còn chưa mặc quần áo xong thì ta về nhà sẽ nói với mẹ là ngươi lười biếng, lề mà lề mề!”

Nàng ta đe dọa xong thì xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Hứa Thiến, Tô Tú Tú vội vàng đi lấy y phục.

Nàng hiểu rất rõ bà bà của mình.

Dù chuyện xảy ra hôm qua có lý do, một mình nàng bị vây ở trên núi cũng rất đáng sợ, nhưng mà bà ta sẽ không thông cảm cho nàng đâu.

Chắc chắn sẽ chỉ cảm thấy nàng đang lười biếng.

Trên thực tế, những việc vặt trong nhà còn tồn đọng từ hôm qua chắc chắn cũng đang chờ nàng về làm.

Nếu như Hứa Thiến mách lẻo, vậy thì chắc chắn họa vô đơn chí!



Tô Tú Tú nhanh chóng mặc đồ, còn không quên gọi theo Hứa Thiến: “Thiến Thiến, muội đi chậm một chút.”

Hứa Thiến mắt điếc tai ngơ.

Cũng may Tô Tú Tú làm việc đã lâu, tay chân nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp nàng ta. Hứa Thiến cũng chậm rãi đi trên con đường nhỏ xuống núi.

Nghe được động tĩnh, Hứa Thiến quay đầu nhìn nàng một cái, nhíu mày: "Ngươi làm gì cũng chậm chạp.”

Tô Tú Tú mỉm cười an phận, nhưng Hứa Thiến lại không phải một người thích yên tĩnh.

Chưa đi được vài bước, nàng ta đã quay đầu nhìn Tô Tú Tú: “Hôm qua ngươi ở trong hang động cả đêm à?”

Tô Tú Tú nhẹ gật đầu, lại hơi căng thẳng liếm môi: “Lúc đó trời mưa rất to, ta nhìn thấy sơn động thì lập tức chạy vào, nhưng vẫn dính chút nước mưa, vừa vào trong đã cảm thấy nặng hết cả đầu.”

“Ngươi may mắn lắm đấy.”

Giọng điệu của Hứa Thiến vô cùng âm dương quái khí.

Tô Tú Tú nghẹn họng, nhưng vẫn mỉm cười: “Ừm.”

Nhìn thấy nàng cười như vậy, Hứa Thiến bĩu môi, giọng điệu càng không tốt hơn: “Ngươi thì may mắn lắm, nhưng lại hại ca ca của ta ngã lăn xuống vách núi! Đúng là một nương tử tốt!”

Tô Tú Tú nghi ngờ nhìn về phía Hứa Thiến: "Hôm qua trời mưa to như vậy, tướng công không ở trong phòng đọc sách, lên núi làm gì?”

“Còn không phải là vì ngươi sao? Nếu không phải vì ngươi thì ca ca của ta đâu có rảnh rỗi mà lên núi chứ!”

Tô Tú Tú sững sờ, trong lòng không biết có cảm xúc gì.

Hứa Văn Lễ lên núi tìm nàng? Chẳng phải trong mắt hắn ta, nàng không là gì cả sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook