Chương 23: Nàng Đang Dùng Ánh Mắt Quyến Rũ Ta
Giang Mạt
10/03/2024
Nút thắt phức tạp bỗng nhiên ngoan ngoãn tuột ra, lộ ra chiếc áo yếm màu đỏ thêu hình hoa sen bên trong.
Bộ ngực đầy đặn nổi lên rõ ràng, dưới ánh nhìn của Hàn Liệt, núm vú dần dần dựng đứng lên, khiến chiếc áo yếm càng thêm kéo căng ra.
Ánh mắt của Hàn Liệt nhìn chằm chằm phần núm vú nhô lên của nàng, giọng nói khàn khàn: “Áo trong cũng ướt rồi.”
Tô Tú Tú thấp giọng ừm một tiếng, đầu tiên là cởi áo ngoài ra, sau đó chậm rãi đến áo yếm.
Ánh mắt Hàn Liệt không bỏ sót bất cứ động tác nào của nàng, hắn cũng chậm rãi cởi quần áo của mình, hơi thở dần trở nên nặng nề.
Tô Tú Tú liếc hắn một cái, Hàn Liệt vô cùng tự nhiên nói: "Y phục của ta cũng ướt rồi."
Hình như đúng thế thật.
Lúc này Tô Tú Tú mới phát hiện, Hàn Liệt còn ướt nhiều hơn nàng.
Giống như lúc mưa to thì hắn không kịp tránh.
Chẳng lẽ lúc trời mưa to, hắn cách nơi này rất xa sao?
Giá phơi quần áo được đặt bên cạnh, Tô Tú Tú muốn phơi áo khoác lên đó.
Nhưng hơi cao.
Tô Tú Tú nhảy lên nhảy xuống mấy lần mà cũng không treo lên được.
“Để ta.”
Hàn Liệt không biết từ lúc nào đã đến sau lưng nàng, bộ ngực rắn chắc nóng bỏng của hắn áp sát lên lưng nàng.
Chỉ trong giây lát, nhưng Tô Tú Tú đã cảm thấy thân thể mình nóng bừng lên rồi.
Nàng hốt hoảng đưa y phục cho Hàn Liệt, nhìn hắn cẩn thận treo từng cái lên giá. Tô Tú Tú cúi đầu xuống, đến khi ngẩng lên mới phát hiện ra tất cả quần áo của Hàn Liệt đã treo hết lên trên giá rồi.
Mà bên hông nàng lại có thứ gì nóng bỏng cứng rắn đang chọc vào!
Nàng giật nảy mình, quay đầu nhìn lại, cảnh tượng đập vào mắt chính là Hàn Liệt không một mảnh vải che thân, thứ to lớn màu đen tím dựng thẳng lên, đang diễu võ dương oai mà chọc vào nàng.
Tô Tú Tú lập tức mở to mắt, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Huynh... Huynh... Sao huynh... Không mặc y phục?”
Hàn Liệt nhìn đôi tai đỏ bừng của nàng thì vô tội mỉm cười: “Đi tắm mà còn mặc y phục nữa sao? Thế thì chẳng phải sẽ làm ướt y phục à?”
Tô Tú Tú không phải có ý đó, thế nên vừa hỏi xong thì nàng đã muốn cắn đứt lưỡi mình rồi.
Nàng chỉ là muốn hỏi, sao hắn có thể cởi y phục nhanh như thế, chẳng lẽ không cảm thấy xấu hổ chút nào sao?
Tô Tú Tú chậm rãi cởi nốt chiếc yếm trên người ra, theo bản năng đưa cho Hàn Liệt để hắn treo lên. Nhưng không ngờ Hàn Liệt lại giơ lên mũi ngửi.
Ngửi xong còn mỉm cười với nàng: “Thơm quá.”
Tô Tú Tú ngượng ngùng che ngực, đồng thời âm thầm kẹp chân lại để che đi phần lông lưa thưa nơi tư mật. Nghe hắn nói như thế, nàng xấu hổ đến mức cả người đỏ như con tôm luộc.
Tại sao Hàn Liệt càng ngày càng lưu manh vậy!
Nàng vội vàng đi về phía suối nước nóng, bước chân loạng choạng.
Suối nước nóng này hình như là suối thiên nhiên, nhưng lại được Hàn Liệt xử lý một chút, thế nên có một vị trí thuận tiện để người ngồi.
Tô Tú Tú vừa ngồi xuống, liền cảm giác được nước ấm bao phủ toàn thân, cả người nàng ấm áp lên rất nhiều.
Tô Tú Tú thoải mái thở ra một hơi, đang định ngâm mình tử tế thì trong suối bỗng truyền đến tiếng đạp nước.
Hàn Liệt đi xuống, ngồi xuống cạnh nàng.
Hai người đều không một mảnh vải che thân, thân thể chạm nhau.
Tô Tú Tú chợt nhớ tới đề nghị hôm nay của Đào Đào.
Nàng cắn cắn môi, vành tai lại đỏ bừng lên, sau đó nhìn về phía Hàn Liệt.
Nàng còn chưa kịp nói chuyện thì Hàn Liệt đã vươn tay nắm lấy cánh tay nàng!
Tô Tú Tú không kịp phản ứng, lập tức bị kéo nhào vào trong lồng ngực rắn chắc của Hàn Liệt.
Sau đó, cả người nàng được bao bọc trong vòng tay cứng rắn của hắn.
Tô Tú Tú bị ép phải nhìn Hàn Liệt, nàng vô thức nhìn sang chỗ khác: “Huynh làm gì thế? Sao đột nhiên lại kéo ta?”
Tiếng nói vô cùng thẹn thùng.
Giọng nói của Hàn Liệt vẫn mang theo ý cười như cũ, nhưng cũng có chút hững hờ: “Ta nhìn thấy Tú Tú dùng ánh mắt để quyến rũ ra. Ta mắc câu rồi.”
Bộ ngực đầy đặn nổi lên rõ ràng, dưới ánh nhìn của Hàn Liệt, núm vú dần dần dựng đứng lên, khiến chiếc áo yếm càng thêm kéo căng ra.
Ánh mắt của Hàn Liệt nhìn chằm chằm phần núm vú nhô lên của nàng, giọng nói khàn khàn: “Áo trong cũng ướt rồi.”
Tô Tú Tú thấp giọng ừm một tiếng, đầu tiên là cởi áo ngoài ra, sau đó chậm rãi đến áo yếm.
Ánh mắt Hàn Liệt không bỏ sót bất cứ động tác nào của nàng, hắn cũng chậm rãi cởi quần áo của mình, hơi thở dần trở nên nặng nề.
Tô Tú Tú liếc hắn một cái, Hàn Liệt vô cùng tự nhiên nói: "Y phục của ta cũng ướt rồi."
Hình như đúng thế thật.
Lúc này Tô Tú Tú mới phát hiện, Hàn Liệt còn ướt nhiều hơn nàng.
Giống như lúc mưa to thì hắn không kịp tránh.
Chẳng lẽ lúc trời mưa to, hắn cách nơi này rất xa sao?
Giá phơi quần áo được đặt bên cạnh, Tô Tú Tú muốn phơi áo khoác lên đó.
Nhưng hơi cao.
Tô Tú Tú nhảy lên nhảy xuống mấy lần mà cũng không treo lên được.
“Để ta.”
Hàn Liệt không biết từ lúc nào đã đến sau lưng nàng, bộ ngực rắn chắc nóng bỏng của hắn áp sát lên lưng nàng.
Chỉ trong giây lát, nhưng Tô Tú Tú đã cảm thấy thân thể mình nóng bừng lên rồi.
Nàng hốt hoảng đưa y phục cho Hàn Liệt, nhìn hắn cẩn thận treo từng cái lên giá. Tô Tú Tú cúi đầu xuống, đến khi ngẩng lên mới phát hiện ra tất cả quần áo của Hàn Liệt đã treo hết lên trên giá rồi.
Mà bên hông nàng lại có thứ gì nóng bỏng cứng rắn đang chọc vào!
Nàng giật nảy mình, quay đầu nhìn lại, cảnh tượng đập vào mắt chính là Hàn Liệt không một mảnh vải che thân, thứ to lớn màu đen tím dựng thẳng lên, đang diễu võ dương oai mà chọc vào nàng.
Tô Tú Tú lập tức mở to mắt, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Huynh... Huynh... Sao huynh... Không mặc y phục?”
Hàn Liệt nhìn đôi tai đỏ bừng của nàng thì vô tội mỉm cười: “Đi tắm mà còn mặc y phục nữa sao? Thế thì chẳng phải sẽ làm ướt y phục à?”
Tô Tú Tú không phải có ý đó, thế nên vừa hỏi xong thì nàng đã muốn cắn đứt lưỡi mình rồi.
Nàng chỉ là muốn hỏi, sao hắn có thể cởi y phục nhanh như thế, chẳng lẽ không cảm thấy xấu hổ chút nào sao?
Tô Tú Tú chậm rãi cởi nốt chiếc yếm trên người ra, theo bản năng đưa cho Hàn Liệt để hắn treo lên. Nhưng không ngờ Hàn Liệt lại giơ lên mũi ngửi.
Ngửi xong còn mỉm cười với nàng: “Thơm quá.”
Tô Tú Tú ngượng ngùng che ngực, đồng thời âm thầm kẹp chân lại để che đi phần lông lưa thưa nơi tư mật. Nghe hắn nói như thế, nàng xấu hổ đến mức cả người đỏ như con tôm luộc.
Tại sao Hàn Liệt càng ngày càng lưu manh vậy!
Nàng vội vàng đi về phía suối nước nóng, bước chân loạng choạng.
Suối nước nóng này hình như là suối thiên nhiên, nhưng lại được Hàn Liệt xử lý một chút, thế nên có một vị trí thuận tiện để người ngồi.
Tô Tú Tú vừa ngồi xuống, liền cảm giác được nước ấm bao phủ toàn thân, cả người nàng ấm áp lên rất nhiều.
Tô Tú Tú thoải mái thở ra một hơi, đang định ngâm mình tử tế thì trong suối bỗng truyền đến tiếng đạp nước.
Hàn Liệt đi xuống, ngồi xuống cạnh nàng.
Hai người đều không một mảnh vải che thân, thân thể chạm nhau.
Tô Tú Tú chợt nhớ tới đề nghị hôm nay của Đào Đào.
Nàng cắn cắn môi, vành tai lại đỏ bừng lên, sau đó nhìn về phía Hàn Liệt.
Nàng còn chưa kịp nói chuyện thì Hàn Liệt đã vươn tay nắm lấy cánh tay nàng!
Tô Tú Tú không kịp phản ứng, lập tức bị kéo nhào vào trong lồng ngực rắn chắc của Hàn Liệt.
Sau đó, cả người nàng được bao bọc trong vòng tay cứng rắn của hắn.
Tô Tú Tú bị ép phải nhìn Hàn Liệt, nàng vô thức nhìn sang chỗ khác: “Huynh làm gì thế? Sao đột nhiên lại kéo ta?”
Tiếng nói vô cùng thẹn thùng.
Giọng nói của Hàn Liệt vẫn mang theo ý cười như cũ, nhưng cũng có chút hững hờ: “Ta nhìn thấy Tú Tú dùng ánh mắt để quyến rũ ra. Ta mắc câu rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.