Chương 1036: Chung cực chi chiến - cuộc chiến cuối cùng - phần 1
Tâm Mộng Vô Ngân
12/05/2018
Mưa bão liên tục tàn sát bừa bãi nhân gian tạo thành vô số tai kiếp, khiến cho người thiên hạ phải chú ý đến. Các vùng đất nhân gian xuất hiện vài luồng khí tức đặc thù, đang quan sát chăm
chú theo phương hướng của Trừ Ma liên minh. Vài luồng khí tức này bao
gồm một số hình bóng mọi người khá quen biết, tỉ như Ngạo Thiên Quân
Vương, Nhất Trụ Kình Thiên, Yến Sơn Cô Ảnh khách, Lâm Phàm, Lục Vân,
Liệt Thiên cùng với một số cao nhân ít người biết được, tỉ như nghịch
thiên tử, Thiên Địa môn chủ, Thiên Ngoại Động Thiên, Duyên Diệt, bọn họ
đồng thời quan sát chuyện này, thấy được một cuộc tranh đấu chính tà vạn năm mới có một lần.
Trên Bạch Vân Sơn, Lục Vân, Ngọc Vô Song, Diệp Tâm Nghi đang đặc biệt quan sát biến hóa của hiện tượng trời đất, xem xét cẩn trọng vô cùng đối với sức mạnh hắc ám trên không trung của Trừ Ma liên minh. Cảm nhận được sự mạnh mẽ của luồng sức mạnh hắc ám đó, Diệp Tâm Nghi có phần nóng nảy, bất an lên tiếng:
- Xem tình hình này của Mộng Dao, chỉ sợ giao chiến không chiếm được tiện nghi.
Ngọc Vô Song hai mày cau chặt lại, vẻ mặt ưu tư, trầm ngâm nói:
- Sức mạnh hắc ám của Thiện Từ thật đáng sợ, quả thực sức người không thể nào chống lại được.
Lục Vân cau chặt mày kiếm, giọng quái dị đáp:
- Thiện Từ bất quá chỉ là một cái bóng, địch nhân thật sự của Thiên Lân chính là sức mạnh bất diệt ở sau lưng của hắc ám, đó là một sự tồn tại có thể chuyển hóa bất kỳ hình thức nào.
Ngọc Vô Song lo lắng nói:
- Như vậy Thiên Lân chẳng phải trở thành địch thủ của sự tồn tại bất diệt đó sao? Như vậy làm sao con nó có thể chiến thắng được?
Lục Vân chần chừ đáp:
- Nhân duyên định mệnh, tự có trời định, nàng không cần phải lo lắng.
Ngọc Vô Song nhìn Lục Vân, cất tiếng hỏi:
- Chàng có biết bí mật nào không, sao lại không chịu nói cho chúng ta biết?
Lục Vân gật đầu, sau đó lại lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu trả lời:
- Có một số chuyện không biết thì tốt hơn một chút.
Ngọc Vô Song nghe vậy chấn động, bật thốt lên:
- Lẽ nào Thiên Lân gặp chuyện?
Lục Vân chần chừ một lúc, lắc đầu trả lời:
- Đây vốn là tai ách của Thiên Lân, bất quá hắn dùng tình cảm đổi thành may mắn. Chớ có hỏi nhiều, sau này nàng sẽ tự mình hiểu được.
Ngọc Vô Song bán tín bán nghi, chăm chú nhìn Lục Vân, hơi an tâm một chút.
Bầu trời âm u mây đen dày đặc, khí cực tà bao trùm cả trời đất, Thiện Từ khống chế sức mạnh hắc ám che phủ cả ánh sáng thế gian, khiến cho ban ngày trở thành ban đêm, từ đây trời đất chỉ một màu, hắc ám chúa tể cả mặt đất. Thân là chủ nhân của hắc ám, Thiện Từ bá khí cao vút tầng mây, Vũ Điệp bên cạnh tuy đầy lòng lo lắng, lại không hề nói ra bất kỳ thanh âm nào cả, chỉ dùng ánh mắt thương xót để nhìn những thân nhân quen thuộc ngày trước, chờ đợi bọn họ có thể gặp dữ hóa lành. Hải Mộng Dao ngạo nghễ giữa không trung, toàn thân ánh bảy màu như mây tụ, sức mạnh Thiên Địa Vô Cực cho nàng mạnh như tạo hóa, nhưng trước sau chỉ có thể miễn cưỡng duy trì, căn bản không áp chế nổi sức mạnh hắc ám càng lúc càng mãnh liệt từ người Thiện Từ phát ra.
Ở trong hoàn cảnh như vậy, cho dù là cao thủ Chính đạo hay là Thái Huyền Hỏa Quy đều cảm nhận sức trói buộc rất to lớn, bị sức mạnh hắc ám điều khiển, trở thành một chiếc lá lơ lửng không ngừng giữa không trung hắc ám. Loại cố gắng bất lực đó, tình cảnh khó có thể kháng cự đó khiến người ta cảm thấy áp lực còn cao hơn, hùng tâm tráng chí vốn có chỉ trong chớp mắt đã bị thay thế bởi một sự tuyệt vọng. Đây là thế giới hắc ám, chính là trời đất của Thiện Từ, bất kỳ người nào ở trong đó đều không cách gì chống lại được, cho dù mạnh mẽ như Hải Mộng Dao cũng không thoát khỏi được sự áp chế của sức mạnh hắc ám.
Nhìn những sinh linh nhỏ bé đau khổ giãy dụa, dục vọng chinh phục trong lòng của Thiện Từ càng lúc càng mãnh liệt, miệng phát ra tiếng cười to lớn rung trời, hệt như sấm sét tác dụng lên người của cao thủ liên minh, lập tức khiến cho toàn bộ bọn họ bị trọng thương. Hải Mộng Dao thấy vậy thất kinh, miệng phát ra tiếng kêu nhỏ nhẹ êm tai, dòng ánh sáng quanh mình hội tụ lại, hỗn hợp tạo thành một cột sáng bảy màu, từ từ chuyển đến trên Vĩnh Minh đăng, đợi sau khi cả hai dung hợp thành một thể rồi mới bộc phát hào quang rực rỡ, bắn thẳng đến Thiện Từ. Đây chính là một chiêu Hải Mộng Dao thu thế chuẩn bị đã lâu, hấp thu những khí dương hòa còn sót lại trong trời đất, phối hợp với tinh túy cực dương của Vĩnh Minh đăng, khiến nó khuếch đại đạt đến gấp chục lần, đủ để hủy diệt cả trời đất. Thiện Từ thấy vậy khẽ cau mày, tay phải cách không phát chưởng bắn ra một chùm cột sáng đen ngòm, lập tức đón lấy một chiêu này của Hải Mộng Dao. Sức mạnh cực dương cực cương gặp phải khí cực âm cực tà, sức mạnh hai cực phân hóa nổ sầm tan tành, hóa thành một vụ nổ đủ sức tiêu diệt thế giới, liền hất bắn Hải Mộng Dao và Thiện Từ đi.
Tung mình lùi lại, Hải Mộng Dao toàn thân ánh sáng tan đi, Vĩnh Minh đăng trên đầu ánh đỏ giảm hẳn, rõ ràng đã hao phí một lượng linh khí rất lớn. Chốc lát sau, Hải Mộng Dao lại khôi phục khí tức cường thịnh, ánh sáng bảy màu vây phủ toàn thân, yên lặng bất động chăm chú nhìn tình hình của Thiện Từ. Dời ngang vài trượng, Thiện Từ tỏ ra bình thản, tuy bị một chiêu của Hải Mộng Dao đánh lui, nhưng kết quả thấy được thì rõ ràng hắn chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Quan sát tình hình của những người khác, Hải Mộng Dao sắc mặt nặng nề, cao thủ liên minh đều bị trọng thương, Tân Nguyệt, Liệt Phong, Ngô Viện Viện đang kềm chế Thái Huyền Hỏa Quy, Trần Ngọc Loan, Lục Doanh mấy người đã chuyển sang phòng ngự, toàn lực bảo hộ những người bị thương. Nhìn lên bầu trời, hắc ám đã bao trùm cả thế giới, ánh sáng bảy màu do bản thân mình phát ra lại thêm hào quang của Vĩnh Minh đăng cũng chỉ như đốm sao bình thường, tỏ rõ sự yếu ớt và bất lực. Ở trong tình cản như vậy, Hải Mộng Dao có thể chuyển biến pháp quyết, nhờ vào sức mạnh hắc ám để chống lại Thiện Từ. Nhưng suy tính đến an nguy của mọi người, Hải Mộng Dao lại bất đắc dĩ phải khổ sở chống đỡ, dù sao từng hành động cử chỉ của bản thân mình đều ảnh hưởng trực tiếp đến ý chí chiến đấu của mọi người.
Thiện Từ dường như hiểu được ý nghĩ trong lòng của Hải Mộng Dao, miệng phát ra tiếng cười âm lạnh, tay phải từ từ giơ cao lên, lòng bàn tay hội tụ một lượng lớn sức mạnh hắc ám, đang từ từ bước gần đến Hải Mộng Dao.
Hải Mộng Dao không dám sơ ý, toàn lực thúc động Thiên Địa Vô Cực, hơn nữa còn dung hợp Vĩnh Minh đăng với bản thân mình để triển khai phòng ngự. Thân là kẻ mạnh đương thời, Hải Mộng Dao vô cùng thông minh, biết đấu thẳng chỉ lãng phí tinh lực, phòng ngự mới có thể kéo dài thời gian. Vào lúc này đây, dụng ý của Hải Mộng Dao vô cùng rõ ràng, tận lực kềm chế Thiện Từ để chờ đợi Thiên Lân. Điểm này thì Thiện Từ tự nhiên hiểu rõ, nhưng lại không thèm để ý đến, hắn chỉ không nhanh không chậm tăng thêm áp lực, nắm lấy quyền khống chế vào trong tay của mình.
Cao thủ liên minh đối mặt với tình cảnh khốn khó rất lớn, Tân Nguyệt, Liệt Phong, Ngô Viện Viện miễn cưỡng bảo vệ bản thân được, Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong mấy cao thủ lại kết trận phòng ngự, tụ tập sức mạnh cả đời của mọi người chống lại luồng sức mạnh hắc ám mà Thiện Từ phát xuất ra.
Ban đầu, mọi người liên thủ còn có thể duy trì được, nhưng theo việc Thiện Từ không ngừng tăng áp lực, sự xâm thực của sức mạnh hắc ám càng lúc càng mạnh mẽ, mọi người nhanh chóng rơi vào tình cảnh khốn khói, thương thế lại tăng nặng hơn, sức phòng ngự nhanh chóng bị hạ thấp, cuối cùng thế liên thủ bị làm cho tan rã.
Hải Mộng Dao trước sau vẫn không cách nào đảo chuyển cục thế, cao thủ liên minh cũng do bởi hoàn cảnh mà thực lực giảm mạnh, phương diện phòng ngự rõ ràng không chịu nổi một chiêu. Để chống lại cường địch, Tân Nguyệt sử dụng đến thần lực Chu Tước, Liệt Phong thi triển Thái Ất Bất Diệt, Ngô Viện Viện thúc động khí thánh khiết, Trần Ngọc Loan điều khiển Thiên Hậu linh, Lục Doanh thi triển Định Thiên Thần Châm, Hàn Ngọc Dương múa lên Thất Thải Lưu Ly kiếm, Chiếu Thế Cô Đăng khống chế ngọn đèn gió thần bí trong tay, Phật Thánh Đạo Tiên thúc động Huyền Từ Kim Cương quyển, Bản Nhất sử dụng đến Như Ý Kim Hoàn, Lâm Vân Phong thi triển Âm Dương Pháp Kiếm, Phần Thiên sử dụng đến Cửu U Tinh Diễm, các loại sức mạnh tập trung lại thành một khối, hệt như sao trên bầu trời, tạo thành một bức hình vẻ tuyệt đẹp trong màn đêm. Sức mạnh như vậy thế gian hiếm thấy, tất cả kết lại với nhau, hình thành một trận pháp kỳ lạ, tạm thời chống lại được sức mạnh hắc ám.
Trên Bạch Vân Sơn, Lục Vân, Ngọc Vô Song, Diệp Tâm Nghi đang đặc biệt quan sát biến hóa của hiện tượng trời đất, xem xét cẩn trọng vô cùng đối với sức mạnh hắc ám trên không trung của Trừ Ma liên minh. Cảm nhận được sự mạnh mẽ của luồng sức mạnh hắc ám đó, Diệp Tâm Nghi có phần nóng nảy, bất an lên tiếng:
- Xem tình hình này của Mộng Dao, chỉ sợ giao chiến không chiếm được tiện nghi.
Ngọc Vô Song hai mày cau chặt lại, vẻ mặt ưu tư, trầm ngâm nói:
- Sức mạnh hắc ám của Thiện Từ thật đáng sợ, quả thực sức người không thể nào chống lại được.
Lục Vân cau chặt mày kiếm, giọng quái dị đáp:
- Thiện Từ bất quá chỉ là một cái bóng, địch nhân thật sự của Thiên Lân chính là sức mạnh bất diệt ở sau lưng của hắc ám, đó là một sự tồn tại có thể chuyển hóa bất kỳ hình thức nào.
Ngọc Vô Song lo lắng nói:
- Như vậy Thiên Lân chẳng phải trở thành địch thủ của sự tồn tại bất diệt đó sao? Như vậy làm sao con nó có thể chiến thắng được?
Lục Vân chần chừ đáp:
- Nhân duyên định mệnh, tự có trời định, nàng không cần phải lo lắng.
Ngọc Vô Song nhìn Lục Vân, cất tiếng hỏi:
- Chàng có biết bí mật nào không, sao lại không chịu nói cho chúng ta biết?
Lục Vân gật đầu, sau đó lại lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu trả lời:
- Có một số chuyện không biết thì tốt hơn một chút.
Ngọc Vô Song nghe vậy chấn động, bật thốt lên:
- Lẽ nào Thiên Lân gặp chuyện?
Lục Vân chần chừ một lúc, lắc đầu trả lời:
- Đây vốn là tai ách của Thiên Lân, bất quá hắn dùng tình cảm đổi thành may mắn. Chớ có hỏi nhiều, sau này nàng sẽ tự mình hiểu được.
Ngọc Vô Song bán tín bán nghi, chăm chú nhìn Lục Vân, hơi an tâm một chút.
Bầu trời âm u mây đen dày đặc, khí cực tà bao trùm cả trời đất, Thiện Từ khống chế sức mạnh hắc ám che phủ cả ánh sáng thế gian, khiến cho ban ngày trở thành ban đêm, từ đây trời đất chỉ một màu, hắc ám chúa tể cả mặt đất. Thân là chủ nhân của hắc ám, Thiện Từ bá khí cao vút tầng mây, Vũ Điệp bên cạnh tuy đầy lòng lo lắng, lại không hề nói ra bất kỳ thanh âm nào cả, chỉ dùng ánh mắt thương xót để nhìn những thân nhân quen thuộc ngày trước, chờ đợi bọn họ có thể gặp dữ hóa lành. Hải Mộng Dao ngạo nghễ giữa không trung, toàn thân ánh bảy màu như mây tụ, sức mạnh Thiên Địa Vô Cực cho nàng mạnh như tạo hóa, nhưng trước sau chỉ có thể miễn cưỡng duy trì, căn bản không áp chế nổi sức mạnh hắc ám càng lúc càng mãnh liệt từ người Thiện Từ phát ra.
Ở trong hoàn cảnh như vậy, cho dù là cao thủ Chính đạo hay là Thái Huyền Hỏa Quy đều cảm nhận sức trói buộc rất to lớn, bị sức mạnh hắc ám điều khiển, trở thành một chiếc lá lơ lửng không ngừng giữa không trung hắc ám. Loại cố gắng bất lực đó, tình cảnh khó có thể kháng cự đó khiến người ta cảm thấy áp lực còn cao hơn, hùng tâm tráng chí vốn có chỉ trong chớp mắt đã bị thay thế bởi một sự tuyệt vọng. Đây là thế giới hắc ám, chính là trời đất của Thiện Từ, bất kỳ người nào ở trong đó đều không cách gì chống lại được, cho dù mạnh mẽ như Hải Mộng Dao cũng không thoát khỏi được sự áp chế của sức mạnh hắc ám.
Nhìn những sinh linh nhỏ bé đau khổ giãy dụa, dục vọng chinh phục trong lòng của Thiện Từ càng lúc càng mãnh liệt, miệng phát ra tiếng cười to lớn rung trời, hệt như sấm sét tác dụng lên người của cao thủ liên minh, lập tức khiến cho toàn bộ bọn họ bị trọng thương. Hải Mộng Dao thấy vậy thất kinh, miệng phát ra tiếng kêu nhỏ nhẹ êm tai, dòng ánh sáng quanh mình hội tụ lại, hỗn hợp tạo thành một cột sáng bảy màu, từ từ chuyển đến trên Vĩnh Minh đăng, đợi sau khi cả hai dung hợp thành một thể rồi mới bộc phát hào quang rực rỡ, bắn thẳng đến Thiện Từ. Đây chính là một chiêu Hải Mộng Dao thu thế chuẩn bị đã lâu, hấp thu những khí dương hòa còn sót lại trong trời đất, phối hợp với tinh túy cực dương của Vĩnh Minh đăng, khiến nó khuếch đại đạt đến gấp chục lần, đủ để hủy diệt cả trời đất. Thiện Từ thấy vậy khẽ cau mày, tay phải cách không phát chưởng bắn ra một chùm cột sáng đen ngòm, lập tức đón lấy một chiêu này của Hải Mộng Dao. Sức mạnh cực dương cực cương gặp phải khí cực âm cực tà, sức mạnh hai cực phân hóa nổ sầm tan tành, hóa thành một vụ nổ đủ sức tiêu diệt thế giới, liền hất bắn Hải Mộng Dao và Thiện Từ đi.
Tung mình lùi lại, Hải Mộng Dao toàn thân ánh sáng tan đi, Vĩnh Minh đăng trên đầu ánh đỏ giảm hẳn, rõ ràng đã hao phí một lượng linh khí rất lớn. Chốc lát sau, Hải Mộng Dao lại khôi phục khí tức cường thịnh, ánh sáng bảy màu vây phủ toàn thân, yên lặng bất động chăm chú nhìn tình hình của Thiện Từ. Dời ngang vài trượng, Thiện Từ tỏ ra bình thản, tuy bị một chiêu của Hải Mộng Dao đánh lui, nhưng kết quả thấy được thì rõ ràng hắn chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Quan sát tình hình của những người khác, Hải Mộng Dao sắc mặt nặng nề, cao thủ liên minh đều bị trọng thương, Tân Nguyệt, Liệt Phong, Ngô Viện Viện đang kềm chế Thái Huyền Hỏa Quy, Trần Ngọc Loan, Lục Doanh mấy người đã chuyển sang phòng ngự, toàn lực bảo hộ những người bị thương. Nhìn lên bầu trời, hắc ám đã bao trùm cả thế giới, ánh sáng bảy màu do bản thân mình phát ra lại thêm hào quang của Vĩnh Minh đăng cũng chỉ như đốm sao bình thường, tỏ rõ sự yếu ớt và bất lực. Ở trong tình cản như vậy, Hải Mộng Dao có thể chuyển biến pháp quyết, nhờ vào sức mạnh hắc ám để chống lại Thiện Từ. Nhưng suy tính đến an nguy của mọi người, Hải Mộng Dao lại bất đắc dĩ phải khổ sở chống đỡ, dù sao từng hành động cử chỉ của bản thân mình đều ảnh hưởng trực tiếp đến ý chí chiến đấu của mọi người.
Thiện Từ dường như hiểu được ý nghĩ trong lòng của Hải Mộng Dao, miệng phát ra tiếng cười âm lạnh, tay phải từ từ giơ cao lên, lòng bàn tay hội tụ một lượng lớn sức mạnh hắc ám, đang từ từ bước gần đến Hải Mộng Dao.
Hải Mộng Dao không dám sơ ý, toàn lực thúc động Thiên Địa Vô Cực, hơn nữa còn dung hợp Vĩnh Minh đăng với bản thân mình để triển khai phòng ngự. Thân là kẻ mạnh đương thời, Hải Mộng Dao vô cùng thông minh, biết đấu thẳng chỉ lãng phí tinh lực, phòng ngự mới có thể kéo dài thời gian. Vào lúc này đây, dụng ý của Hải Mộng Dao vô cùng rõ ràng, tận lực kềm chế Thiện Từ để chờ đợi Thiên Lân. Điểm này thì Thiện Từ tự nhiên hiểu rõ, nhưng lại không thèm để ý đến, hắn chỉ không nhanh không chậm tăng thêm áp lực, nắm lấy quyền khống chế vào trong tay của mình.
Cao thủ liên minh đối mặt với tình cảnh khốn khó rất lớn, Tân Nguyệt, Liệt Phong, Ngô Viện Viện miễn cưỡng bảo vệ bản thân được, Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong mấy cao thủ lại kết trận phòng ngự, tụ tập sức mạnh cả đời của mọi người chống lại luồng sức mạnh hắc ám mà Thiện Từ phát xuất ra.
Ban đầu, mọi người liên thủ còn có thể duy trì được, nhưng theo việc Thiện Từ không ngừng tăng áp lực, sự xâm thực của sức mạnh hắc ám càng lúc càng mạnh mẽ, mọi người nhanh chóng rơi vào tình cảnh khốn khói, thương thế lại tăng nặng hơn, sức phòng ngự nhanh chóng bị hạ thấp, cuối cùng thế liên thủ bị làm cho tan rã.
Hải Mộng Dao trước sau vẫn không cách nào đảo chuyển cục thế, cao thủ liên minh cũng do bởi hoàn cảnh mà thực lực giảm mạnh, phương diện phòng ngự rõ ràng không chịu nổi một chiêu. Để chống lại cường địch, Tân Nguyệt sử dụng đến thần lực Chu Tước, Liệt Phong thi triển Thái Ất Bất Diệt, Ngô Viện Viện thúc động khí thánh khiết, Trần Ngọc Loan điều khiển Thiên Hậu linh, Lục Doanh thi triển Định Thiên Thần Châm, Hàn Ngọc Dương múa lên Thất Thải Lưu Ly kiếm, Chiếu Thế Cô Đăng khống chế ngọn đèn gió thần bí trong tay, Phật Thánh Đạo Tiên thúc động Huyền Từ Kim Cương quyển, Bản Nhất sử dụng đến Như Ý Kim Hoàn, Lâm Vân Phong thi triển Âm Dương Pháp Kiếm, Phần Thiên sử dụng đến Cửu U Tinh Diễm, các loại sức mạnh tập trung lại thành một khối, hệt như sao trên bầu trời, tạo thành một bức hình vẻ tuyệt đẹp trong màn đêm. Sức mạnh như vậy thế gian hiếm thấy, tất cả kết lại với nhau, hình thành một trận pháp kỳ lạ, tạm thời chống lại được sức mạnh hắc ám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.