Chương 234
Tâm Mộng Vô Ngân
25/07/2014
Một đệ tử Ly Hận thiên cung bị một đứa bé tóc bạc chừng mười tuổi bổ vỡ tại chỗ, khiến mọi người la lên phẫn nộ.
- Chúng ta liều mạng với các ngươi!
Tiếng rống giận dữ rung trời, kiếm chưởng cùng đánh ra, hơn mười đệ tử Ly Hận thiên cung ùa lên, khí thế bi tráng một đi không về.
Bạch Phát Yêu Đồng (Tướng mạo mười tuổi) bật cười lạnh lùng, thân thể gầy nhỏ xoay tròn tại chỗ, song chưởng cùng với vài trăm luồng hào quang tản ra khắp bốn phía.
Lập tức, sức mạnh hai bên gặp nhau, hình thành cơn gió khuếch tán, lập tức hất bay hơn mười đệ tử của Ly Hận thiên cung.
Quanh đó, phối hợp với tiến công của Bạch Phát Yêu Đồng, Bạch Phát Ngân Đồng bật cười tàn khốc, thân thể chia ra làm chín, bắt giữ cả chín đệ tử Ly Hận thiên cung, phất chưởng đánh ra một chiêu hủy diệt.
Tiếng kêu thảm không ngừng, chín đệ tử bị đánh thì ba chết sáu bị thương, kết quả thảm thiết.
Những đệ tử còn lại của Ly Hận thiên cung thấy vậy, ai nấy đều bừng bừng lửa giận, phát động công kích như điên cuồng.
Nhìn thấy vậy, Tân Nguyệt vẻ mặt trầm xuống, khẽ quát một tiếng rồi hạ mình xuống, trường kiếm trong tay đột nhiên rung lên, tiếng kiếm ngâm vụn nhỏ rung hồn đoạt phách đánh thẳng đến huyệt mi tâm của Bạch Phát Yêu Đồng.
Bốn phía, không khí gào thét như rồng ngâm dài, vô số làn kiếm tầng tầng bốc lên ép cho Bạch Phát Yêu Đồng không còn chỗ né tránh.
La lên một tiếng thất thanh, Bạch Phát Yêu Đồng nhanh chóng lùi lại, hai tay liên tục múa lên phát xuất vài trăm bóng chưởng, ý đồ đánh nát một chiêu này của Tân Nguyệt.
Nhưng kiếm quyết Tân Nguyệt không gì ngăn được, có thể phá vỡ bất kỳ phòng ngự nào trên thiên hạ, thì phản kích trong lúc vội vã của Bạch Phát Yêu Đồng làm sao có thể chống cự nổi.
Ánh đỏ lóe lên, máu tươi phun trào. Chỉ thấy đầu của Bạch Phát Yêu Đồng chấn động, một cảm giác lạnh lẽo tràn đầy lòng lão.
Lúc đó, trường kiếm của Tân Nguyệt cắm vào huyệt mi tâm của lão sâu đến ba thốn đủ để tạo ra vết thương trí mạng, bất quá đối với người tu đạo, đây chỉ là vết thương ngoài da thịt mà thôi.
Thân thể lùi lại, Bạch Phát Yêu Đồng giãn khoảng cách hai bên, ánh mắt kinh hãi nhìn Tân Nguyệt, hoảng sợ la lên:
- Thì ra là ngươi!
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp:
- Đúng là ta, môn hạ đệ tử của Đằng Long cốc, Tân Nguyệt.
Câu cuối cùng, Tân Nguyệt nói rõ thân phận của mình để tránh bị hiểu lầm.
Quanh đó, môn hạ Ly Hận thiên cung nghe vậy rất mừng, cuộc bỏ chạy tính ra cũng kéo dài đến lúc có cứu binh.
Bạch Phát Yêu Đồng vẻ mặt nặng nề, liếc chung quanh, liền phát hiện ngoại trừ Tân Nguyệt, Vũ Điệp cũng đã gia nhập vào cuộc chiến.
Như vậy, Bạch Phát Ngân Đồng nghênh chiến Vũ Điệp, hai người đối kháng kịch liệt nhưng tình thế rõ ràng bất lợi cho Bạch Phát Ngân Đồng.
Rõ ràng, tuổi Vũ Điệp tuy nhỏ nhưng tu vi lại vô cùng kinh người.
Quay trở lại, Bạch Phát Yêu Đồng giận dữ trừng Tân Nguyệt, hận thù nói:
- Xú nha đầu, ngươi nhúng tay vào chuyện này chỉ mang đến tai kiếp cho ngươi thôi. Ta khuyên ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Tân Nguyệt nghiêm chỉnh nói:
- Ba phái Băng Nguyên đồng khí liên chi. Ngươi hãy nhanh chóng tiến lên mà chịu chết.
Cổ tay đảo chuyển, trường kiếm ngâm khẽ, khí lạnh thấu xương xông thẳng vào lòng người khiến cho Bạch Phát Yêu Đồng run rẩy không thôi.
Lắc mình lùi lại, Bạch Phát Yêu Đồng đến bên Bạch Phát Tiên Đồng, vội vàng nói:
- Sư tổ, Đằng Long cốc môn hạ có hai con nha đầu xấu xí đến.
Bạch Phát Tiên Đồng quay đầu liếc Tân Nguyệt, hừ giọng nói:
- Đồ vô dụng, ngay cả con nha đầu bé đó mà cũng đánh không lại, quả thực khiến bổn môn phải mất mặt. Thiên Tinh khách này giao lại cho ngươi, ta sẽ thu thập con nha đầu đó.
Bạch Phát Yêu Đồng vội vàng vâng dạ liên hồi, chuyển người đến thế cho Bạch Phát Tiên Đồng, giao chiến với Mạc Bắc Thiên Tinh khách đã bị trọng thương.
Nghe được câu nói của Bạch Phát Yêu Đồng, tinh thần Mạc Bắc Thiên Tinh khách chấn động, Đằng Long cốc nếu đã phái người đến đây cho thấy rõ bọn họ đã biết chuyện này, chỉ cần kiên trì thêm một lúc thì chắc chắn có thể chờ đợi được thêm cứu binh đến.
Nghĩ đến đây, Mạc Bắc Thiên Tinh khách vừa ứng phó với Bạch Phát Yêu Đồng, vừa quay đầu lại hô to với hai lão già tuổi chừng năm mươi đang giao chiến bên cạnh:
- Hai vị trưởng lão, cao thủ Đằng Long cốc đã đến, chúng ta chỉ cần kiên trì thêm một lúc, Thiên Tôn nhất định có thể quay lại kịp.
Đại trưởng lão Mã Tuấn nghe vậy rất mừng, tâm tình vốn đang uể oải bị quét sạch, lớn tiếng rống:
- Ly Hận thiên cung đệ tử nghe lệnh, mọi người chấn chỉnh tinh thần lại, chúng ta cần phải giữ những người này lại đợi Thiên Tôn quay lại thu thập bọn họ.
Nhị trưởng lão Cổ Trường Vân nói:
- Kiên trì sẽ thắng lợi, mọi người ngàn vạn lần không được chịu thua.
- Khẩu khí không nhỏ, nhưng đám các ngươi không ai có được vận tốt cả.
Thanh âm lạnh lẽo như băng từ Bạch Phát Thánh Đồng phát ra mang theo sát khí bao trùm lấy Đại trưởng lão Mã Tuấn.
Thân thể run rẩy, Mã Tuấn vẻ mặt nặng nề, hai tay múa liên tục đột nhiên chậm lại bắt một pháp quyết trước ngực.
Lập tức, quanh người Mã Tuấn mờ hiện một kết giới phòng ngự màu đỏ rực bảo vệ lấy thân thể ông ta.
Bạch Phát Thánh Đồng bật cười lạnh lẽo, ánh mắt không chút cảm tình giọng lạnh như băng nói:
- Cáo biệt đi, đây là phút cuối cùng ngươi còn sống tại nhân thế.
Hai tay kết ấn, khí thế dâng lên, hào quang màu xanh nhạt từ người Bạch Phát Thánh Đồng bắn ra vây phủ quanh người Mã Tuấn, hình thành một kết giới ánh sáng kín bưng.
Quanh đó, cuồng phong thổi tới lui, linh khí hội tụ lại ngưng đọng thành một đám mây màu xanh che phủ lấy Mã Tuấn.
- Đại trưởng lão cẩn thận, đó là Nghịch Thiên Pháp giới!
Vẻ mặt nóng nảy, Nhị trưởng lão Cổ Trường Vân thất thanh nhắc nhở.
- Không cần gấp, ngươi cũng có cơ hội với nó.
Bạch Phát Huyết Đồng còn đang nói, từ lúc bắt đầu giao đấu với Cổ Trường Vân đã gây không ít thương tích cho ông ta.
Hiện nay, lão thấy Bạch Phát Thánh Đồng đã phát động một chiêu hủy diệt, biết thời gian gấp gáp, lập tức toàn lực tiến công, thi triển Nghịch Thiên Pháp giới vây khốn Cổ Trường Vân tại chỗ.
Phát hiện thấy nguy cơ, Cổ Trường Vân liều mạng phản kích không quản đến thân thể trọng thương. Ông thi triển toàn lực Huyền Dương thần quyết của Ly Hận thiên cung, bố trí tầng tầng lớp lớp phòng ngự quanh người để ngăn cảnh Nghịch Thiên Pháp giới.
Bạch Phát Huyết Đồng bật cười hiểm chói tai, tàn khốc nói:
- Nghịch Thiên Pháp giới của bổn phái nếu dễ dàng bị chống đỡ thì làm sao có thể khiến người thiên hạ phải chấn động kinh hãi?
Câu này nghe ra có phần xấc xược nhưng ba ngàn năm trước đã xác thật như vậy.
Lúc đó, Bạch Đầu Thiên Ông bằng vào Nghịc Thiên Pháp giới không đâu thất bại, tung hoành vài trăm năm trong Tu Chân giới chưa từng chịu thua, trở thành một trong chín đại cao thủ tuyệt thế của thiên hạ.
Bây giờ, môn hạ Tây vực Bạch Đầu sơn tu luyện Nghịch Thiên Pháp giới liền đi vào đường lầm, khiến uy lực của Nghịch Thiên Pháp giới giảm hẳn nhưng uy thế của nó vẫn còn kinh người.
Như vậy, Huyền Dương thần quyết của Cổ Trường Vân gặp phải Nghịch Thiên Pháp giới của Bạch Phát Huyết Đồng, kết quả của nó thế nào cũng nghĩ ra được.
Tiếng kêu thảm vang lên không dứt trong gió tuyết.
Kết quả của Cổ Trường Vân cũng như Mã Tuấn, hai người tuy thân là trưởng lão của Ly Hận thiên cung, nhưng thiên phú có hạn, tu vi còn xa mới bằng Mạc Bắc Thiên Tinh khách.
Như vậy khổ luyện vài trăm năm, cuối cùng cũng khó mà thoát khỏi kiếp nạn, chết trong Nghịch Thiên Pháp giới của địch nhân.
Mạc Bắc Thiên Tinh khách thấy vậy, cả người tức đến hộc máu.
Ông ta nguyên muốn nâng cao tinh thần mọi người, hy vọng bọn họ có thể xốc dậy tinh thần, ai ngờ lại đưa bọn họ vào ngay cảnh tuyệt vọng.
Gầm lên giận dữ một tiếng, Mạc Bắc Thiên Tinh khách múa chưởng công kích, xuất ra tuyệt kỹ Khuyến Diễm đao mang theo tâm tình phẫn nộ, làn sáng ngời ngời hướng thẳng vào đầu của Bạch Phát Yêu Đồng.
La lên một tiếng thất thanh, Bạch Phát Yêu Đồng không ngờ Mạc Bắc Thiên Tinh khách đột nhiên phát điên, trong lúc không kịp né tránh, lão đành múa chưởng phản kích phát ra một lưỡi đao sáng màu xanh nhạt đón lấy một chiêu tới nơi.
Lập tức, sức mạnh hai người gặp nhau.
Một đao của Bạch Phát Yêu Đồng phát ra hào nhoáng không thật, dễ dàng bị Băng Diễm đao của Mạc Bắc Thiên Tinh khách chém nát.
Đồng thời, luận về tu vi thì Bạch Phát Yêu Đồng cũng không thâm hậu như Mạc Bắc Thiên Tinh khách, lại thêm lão vừa mới bị Tân Nguyệt đánh bị thương, vì thế tổng hợp các phương diện lại, lão còn thua kém Mạc Bắc Thiên Tinh khách một khoảng xa, lập tức bị Băng Diễm đao tiêu hủy ngay tại chỗ.
Thất thanh kêu thảm, việc Bạch Phát Yêu Đồng bị giết khiến Bạch Phát Thánh Đồng chú ý. Sau khi lão tiêu diệt được Mã Tuấn liền di chuyển đến trước mặt Mạc Bắc Thiên Tinh khách, hận thù nói:
- Ngươi dám giết bổn môn đệ tử của ta, ta phải khiến ngươi hối hận không kịp.
Mạc Bắc Thiên Tinh khách giận dữ nói:
- Bổn môn hy sinh đệ tử còn nhiều hơn, món nợ này làm sao mà chấm dứt được?
Trong tiếng chất vấn, Mạc Bắc Thiên Tinh khách múa tay xuất kích, hai người quay cuồng trên mặt đất.
Do trước đây Mạc Bắc Thiên Tinh khách đã bị Bạch Phát Tiên Đồng gây thương tích rất nặng nề, lúc này chỉ có thể thi triển được sáu mươi tầng sức mạnh mà thôi.
Lại thêm Bạch Phát Thánh Đồng là sư đệ của Bạch Phát Tiên Đồng, thực lực tuy yếu hơn nhưng cũng chỉ kém trong đường tơ kẻ tóc, vì thế Mạc Bắc Thiên Tinh khách chưa quá ba chiêu liền bị vây khốn trong cảnh tuyệt vọng.
Quanh đó, Bạch Phát Huyết Đồng sau khi tiêu diệt được Cổ Trường Vân, đưa mắt nhìn lại hơn mười đệ tử còn lại của Ly Hận thiên cung, dự tính tiêu diệt toàn bộ bọn họ.
Nhưng đúng lúc đó, Bạch Phát Ngân Đồng đột nhiên kêu thảm một tiếng, rồi bị Vũ Điệp đánh bay đi. Điều này khiến Bạch Phát Huyết Đồng lập tức thất kinh, vội vàng bay người ngăn lại.
Vũ Điệp vẻ mặt lạnh lùng băng giá, liếc Bạch Phát Huyết Đồng lập tức không nói gì cả, múa chưởng triển khai đấu thẳng.
Bạch Phát Huyết Đồng hơi tức tối, ngầm thi triển tám tầng thực lực dự tính đè ép uy thế của Vũ Điệp.
Ai ngờ một chưởng tiếp vào, người bị hất bay lại là lão.
Một chiêu đã đánh bị thương địch nhân, Vũ Điệp rõ ràng không buông tha cho địch nhân, thi triển thân pháp nhanh nhẹn như bóng với hình phát động công kích liên hoàn đánh cho Bạch Phát Huyết Đồng không nơi né tránh, khổ sở vô cùng.
Mãi đến khi Bạch Phát Ngân Đồng gia nhập, hai người mới vãn hồi được tình thế xấu.
Bên này, Tân Nguyệt sau khi đánh Bạch Phát Yêu Đồng bị thương rồi, liền gặp phải Bạch Phát Tiên Đồng.
Hai người giữ khoảng cách ba trượng, chăm chú nhìn nhau, trong mắt mờ hiện chút kinh dị.
Giây lát, Tân Nguyệt phá vỡ yên lặng hỏi:
- Ngươi là chủ của Tây vực Bạch Đầu sơn?
Bạch Phát Tiên Đồng cười lạnh đáp:
- Không sai, ánh mắt ngươi rất chuẩn, đáng tiếc thời vận không tốt, chạy đến đây chịu chết.
Tân Nguyệt lạnh lẽo nói:
- Đây là Băng Nguyên, không phải Tây vực, ngươi chớ có bao biện lung tung.
Bạch Phát Tiên Đồng hừ giọng nói:
- Ngươi rất trấn tĩnh, đáng tiếc không cải biến được mệnh vận của mình. Xem chiêu đi!
Hai tay đẩy ra trước, Bạch Phát Tiên Đồng khống chế khí trường quanh đó bố trí một kết giới cực nặng quanh Tân Nguyệt để hạn chế thân thể nàng.
Vẻ mặt trầm xuống, cổ tay Tân Nguyệt chuyển động, trường kiếm múa lên, vô số làn kiếm chia ra chém khắp tám hướng, chớp mắt đã chém nát kết giới cực nặng của Bạch Phát Tiên Đồng, lấy lại tự do cho thân thể.
La lên thất thanh, Bạch Phát Tiên Đồng chất vấn:
- Kiếm quyết này của ngươi là thế nào?
Tân Nguyệt không nói, múa kiếm công kích, khí thế quanh người như băng khiến cho người ta cảm giác lạnh lẽo trong lòng.
Bạch Phát Tiên Đồng hơi tức giận, sát cơ trong lòng lộ ra ngoài, ngay cả chiêu thức cũng sắc bén vài phần.
Nhưng nói ra thấy quái dị, kiếm quyết của Tân Nguyệt thấy mềm nhẹ nhưng lại không gì có thể chống nổi, cho dù Bạch Phát Tiên Đồng tiếng công như thế nào, phòng thủ như thế nào cũng không cách gì áp chế được làn kiếm của Tân Nguyệt xâm nhập tập kích.
Đến lúc này, Bạch Phát Tiên Đồng có một thân tu vi kinh thiên động địa lại không làm gì được Tân Nguyệt, ngược lại còn bị nàng ép cho thở không kịp.
- Chúng ta liều mạng với các ngươi!
Tiếng rống giận dữ rung trời, kiếm chưởng cùng đánh ra, hơn mười đệ tử Ly Hận thiên cung ùa lên, khí thế bi tráng một đi không về.
Bạch Phát Yêu Đồng (Tướng mạo mười tuổi) bật cười lạnh lùng, thân thể gầy nhỏ xoay tròn tại chỗ, song chưởng cùng với vài trăm luồng hào quang tản ra khắp bốn phía.
Lập tức, sức mạnh hai bên gặp nhau, hình thành cơn gió khuếch tán, lập tức hất bay hơn mười đệ tử của Ly Hận thiên cung.
Quanh đó, phối hợp với tiến công của Bạch Phát Yêu Đồng, Bạch Phát Ngân Đồng bật cười tàn khốc, thân thể chia ra làm chín, bắt giữ cả chín đệ tử Ly Hận thiên cung, phất chưởng đánh ra một chiêu hủy diệt.
Tiếng kêu thảm không ngừng, chín đệ tử bị đánh thì ba chết sáu bị thương, kết quả thảm thiết.
Những đệ tử còn lại của Ly Hận thiên cung thấy vậy, ai nấy đều bừng bừng lửa giận, phát động công kích như điên cuồng.
Nhìn thấy vậy, Tân Nguyệt vẻ mặt trầm xuống, khẽ quát một tiếng rồi hạ mình xuống, trường kiếm trong tay đột nhiên rung lên, tiếng kiếm ngâm vụn nhỏ rung hồn đoạt phách đánh thẳng đến huyệt mi tâm của Bạch Phát Yêu Đồng.
Bốn phía, không khí gào thét như rồng ngâm dài, vô số làn kiếm tầng tầng bốc lên ép cho Bạch Phát Yêu Đồng không còn chỗ né tránh.
La lên một tiếng thất thanh, Bạch Phát Yêu Đồng nhanh chóng lùi lại, hai tay liên tục múa lên phát xuất vài trăm bóng chưởng, ý đồ đánh nát một chiêu này của Tân Nguyệt.
Nhưng kiếm quyết Tân Nguyệt không gì ngăn được, có thể phá vỡ bất kỳ phòng ngự nào trên thiên hạ, thì phản kích trong lúc vội vã của Bạch Phát Yêu Đồng làm sao có thể chống cự nổi.
Ánh đỏ lóe lên, máu tươi phun trào. Chỉ thấy đầu của Bạch Phát Yêu Đồng chấn động, một cảm giác lạnh lẽo tràn đầy lòng lão.
Lúc đó, trường kiếm của Tân Nguyệt cắm vào huyệt mi tâm của lão sâu đến ba thốn đủ để tạo ra vết thương trí mạng, bất quá đối với người tu đạo, đây chỉ là vết thương ngoài da thịt mà thôi.
Thân thể lùi lại, Bạch Phát Yêu Đồng giãn khoảng cách hai bên, ánh mắt kinh hãi nhìn Tân Nguyệt, hoảng sợ la lên:
- Thì ra là ngươi!
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp:
- Đúng là ta, môn hạ đệ tử của Đằng Long cốc, Tân Nguyệt.
Câu cuối cùng, Tân Nguyệt nói rõ thân phận của mình để tránh bị hiểu lầm.
Quanh đó, môn hạ Ly Hận thiên cung nghe vậy rất mừng, cuộc bỏ chạy tính ra cũng kéo dài đến lúc có cứu binh.
Bạch Phát Yêu Đồng vẻ mặt nặng nề, liếc chung quanh, liền phát hiện ngoại trừ Tân Nguyệt, Vũ Điệp cũng đã gia nhập vào cuộc chiến.
Như vậy, Bạch Phát Ngân Đồng nghênh chiến Vũ Điệp, hai người đối kháng kịch liệt nhưng tình thế rõ ràng bất lợi cho Bạch Phát Ngân Đồng.
Rõ ràng, tuổi Vũ Điệp tuy nhỏ nhưng tu vi lại vô cùng kinh người.
Quay trở lại, Bạch Phát Yêu Đồng giận dữ trừng Tân Nguyệt, hận thù nói:
- Xú nha đầu, ngươi nhúng tay vào chuyện này chỉ mang đến tai kiếp cho ngươi thôi. Ta khuyên ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Tân Nguyệt nghiêm chỉnh nói:
- Ba phái Băng Nguyên đồng khí liên chi. Ngươi hãy nhanh chóng tiến lên mà chịu chết.
Cổ tay đảo chuyển, trường kiếm ngâm khẽ, khí lạnh thấu xương xông thẳng vào lòng người khiến cho Bạch Phát Yêu Đồng run rẩy không thôi.
Lắc mình lùi lại, Bạch Phát Yêu Đồng đến bên Bạch Phát Tiên Đồng, vội vàng nói:
- Sư tổ, Đằng Long cốc môn hạ có hai con nha đầu xấu xí đến.
Bạch Phát Tiên Đồng quay đầu liếc Tân Nguyệt, hừ giọng nói:
- Đồ vô dụng, ngay cả con nha đầu bé đó mà cũng đánh không lại, quả thực khiến bổn môn phải mất mặt. Thiên Tinh khách này giao lại cho ngươi, ta sẽ thu thập con nha đầu đó.
Bạch Phát Yêu Đồng vội vàng vâng dạ liên hồi, chuyển người đến thế cho Bạch Phát Tiên Đồng, giao chiến với Mạc Bắc Thiên Tinh khách đã bị trọng thương.
Nghe được câu nói của Bạch Phát Yêu Đồng, tinh thần Mạc Bắc Thiên Tinh khách chấn động, Đằng Long cốc nếu đã phái người đến đây cho thấy rõ bọn họ đã biết chuyện này, chỉ cần kiên trì thêm một lúc thì chắc chắn có thể chờ đợi được thêm cứu binh đến.
Nghĩ đến đây, Mạc Bắc Thiên Tinh khách vừa ứng phó với Bạch Phát Yêu Đồng, vừa quay đầu lại hô to với hai lão già tuổi chừng năm mươi đang giao chiến bên cạnh:
- Hai vị trưởng lão, cao thủ Đằng Long cốc đã đến, chúng ta chỉ cần kiên trì thêm một lúc, Thiên Tôn nhất định có thể quay lại kịp.
Đại trưởng lão Mã Tuấn nghe vậy rất mừng, tâm tình vốn đang uể oải bị quét sạch, lớn tiếng rống:
- Ly Hận thiên cung đệ tử nghe lệnh, mọi người chấn chỉnh tinh thần lại, chúng ta cần phải giữ những người này lại đợi Thiên Tôn quay lại thu thập bọn họ.
Nhị trưởng lão Cổ Trường Vân nói:
- Kiên trì sẽ thắng lợi, mọi người ngàn vạn lần không được chịu thua.
- Khẩu khí không nhỏ, nhưng đám các ngươi không ai có được vận tốt cả.
Thanh âm lạnh lẽo như băng từ Bạch Phát Thánh Đồng phát ra mang theo sát khí bao trùm lấy Đại trưởng lão Mã Tuấn.
Thân thể run rẩy, Mã Tuấn vẻ mặt nặng nề, hai tay múa liên tục đột nhiên chậm lại bắt một pháp quyết trước ngực.
Lập tức, quanh người Mã Tuấn mờ hiện một kết giới phòng ngự màu đỏ rực bảo vệ lấy thân thể ông ta.
Bạch Phát Thánh Đồng bật cười lạnh lẽo, ánh mắt không chút cảm tình giọng lạnh như băng nói:
- Cáo biệt đi, đây là phút cuối cùng ngươi còn sống tại nhân thế.
Hai tay kết ấn, khí thế dâng lên, hào quang màu xanh nhạt từ người Bạch Phát Thánh Đồng bắn ra vây phủ quanh người Mã Tuấn, hình thành một kết giới ánh sáng kín bưng.
Quanh đó, cuồng phong thổi tới lui, linh khí hội tụ lại ngưng đọng thành một đám mây màu xanh che phủ lấy Mã Tuấn.
- Đại trưởng lão cẩn thận, đó là Nghịch Thiên Pháp giới!
Vẻ mặt nóng nảy, Nhị trưởng lão Cổ Trường Vân thất thanh nhắc nhở.
- Không cần gấp, ngươi cũng có cơ hội với nó.
Bạch Phát Huyết Đồng còn đang nói, từ lúc bắt đầu giao đấu với Cổ Trường Vân đã gây không ít thương tích cho ông ta.
Hiện nay, lão thấy Bạch Phát Thánh Đồng đã phát động một chiêu hủy diệt, biết thời gian gấp gáp, lập tức toàn lực tiến công, thi triển Nghịch Thiên Pháp giới vây khốn Cổ Trường Vân tại chỗ.
Phát hiện thấy nguy cơ, Cổ Trường Vân liều mạng phản kích không quản đến thân thể trọng thương. Ông thi triển toàn lực Huyền Dương thần quyết của Ly Hận thiên cung, bố trí tầng tầng lớp lớp phòng ngự quanh người để ngăn cảnh Nghịch Thiên Pháp giới.
Bạch Phát Huyết Đồng bật cười hiểm chói tai, tàn khốc nói:
- Nghịch Thiên Pháp giới của bổn phái nếu dễ dàng bị chống đỡ thì làm sao có thể khiến người thiên hạ phải chấn động kinh hãi?
Câu này nghe ra có phần xấc xược nhưng ba ngàn năm trước đã xác thật như vậy.
Lúc đó, Bạch Đầu Thiên Ông bằng vào Nghịc Thiên Pháp giới không đâu thất bại, tung hoành vài trăm năm trong Tu Chân giới chưa từng chịu thua, trở thành một trong chín đại cao thủ tuyệt thế của thiên hạ.
Bây giờ, môn hạ Tây vực Bạch Đầu sơn tu luyện Nghịch Thiên Pháp giới liền đi vào đường lầm, khiến uy lực của Nghịch Thiên Pháp giới giảm hẳn nhưng uy thế của nó vẫn còn kinh người.
Như vậy, Huyền Dương thần quyết của Cổ Trường Vân gặp phải Nghịch Thiên Pháp giới của Bạch Phát Huyết Đồng, kết quả của nó thế nào cũng nghĩ ra được.
Tiếng kêu thảm vang lên không dứt trong gió tuyết.
Kết quả của Cổ Trường Vân cũng như Mã Tuấn, hai người tuy thân là trưởng lão của Ly Hận thiên cung, nhưng thiên phú có hạn, tu vi còn xa mới bằng Mạc Bắc Thiên Tinh khách.
Như vậy khổ luyện vài trăm năm, cuối cùng cũng khó mà thoát khỏi kiếp nạn, chết trong Nghịch Thiên Pháp giới của địch nhân.
Mạc Bắc Thiên Tinh khách thấy vậy, cả người tức đến hộc máu.
Ông ta nguyên muốn nâng cao tinh thần mọi người, hy vọng bọn họ có thể xốc dậy tinh thần, ai ngờ lại đưa bọn họ vào ngay cảnh tuyệt vọng.
Gầm lên giận dữ một tiếng, Mạc Bắc Thiên Tinh khách múa chưởng công kích, xuất ra tuyệt kỹ Khuyến Diễm đao mang theo tâm tình phẫn nộ, làn sáng ngời ngời hướng thẳng vào đầu của Bạch Phát Yêu Đồng.
La lên một tiếng thất thanh, Bạch Phát Yêu Đồng không ngờ Mạc Bắc Thiên Tinh khách đột nhiên phát điên, trong lúc không kịp né tránh, lão đành múa chưởng phản kích phát ra một lưỡi đao sáng màu xanh nhạt đón lấy một chiêu tới nơi.
Lập tức, sức mạnh hai người gặp nhau.
Một đao của Bạch Phát Yêu Đồng phát ra hào nhoáng không thật, dễ dàng bị Băng Diễm đao của Mạc Bắc Thiên Tinh khách chém nát.
Đồng thời, luận về tu vi thì Bạch Phát Yêu Đồng cũng không thâm hậu như Mạc Bắc Thiên Tinh khách, lại thêm lão vừa mới bị Tân Nguyệt đánh bị thương, vì thế tổng hợp các phương diện lại, lão còn thua kém Mạc Bắc Thiên Tinh khách một khoảng xa, lập tức bị Băng Diễm đao tiêu hủy ngay tại chỗ.
Thất thanh kêu thảm, việc Bạch Phát Yêu Đồng bị giết khiến Bạch Phát Thánh Đồng chú ý. Sau khi lão tiêu diệt được Mã Tuấn liền di chuyển đến trước mặt Mạc Bắc Thiên Tinh khách, hận thù nói:
- Ngươi dám giết bổn môn đệ tử của ta, ta phải khiến ngươi hối hận không kịp.
Mạc Bắc Thiên Tinh khách giận dữ nói:
- Bổn môn hy sinh đệ tử còn nhiều hơn, món nợ này làm sao mà chấm dứt được?
Trong tiếng chất vấn, Mạc Bắc Thiên Tinh khách múa tay xuất kích, hai người quay cuồng trên mặt đất.
Do trước đây Mạc Bắc Thiên Tinh khách đã bị Bạch Phát Tiên Đồng gây thương tích rất nặng nề, lúc này chỉ có thể thi triển được sáu mươi tầng sức mạnh mà thôi.
Lại thêm Bạch Phát Thánh Đồng là sư đệ của Bạch Phát Tiên Đồng, thực lực tuy yếu hơn nhưng cũng chỉ kém trong đường tơ kẻ tóc, vì thế Mạc Bắc Thiên Tinh khách chưa quá ba chiêu liền bị vây khốn trong cảnh tuyệt vọng.
Quanh đó, Bạch Phát Huyết Đồng sau khi tiêu diệt được Cổ Trường Vân, đưa mắt nhìn lại hơn mười đệ tử còn lại của Ly Hận thiên cung, dự tính tiêu diệt toàn bộ bọn họ.
Nhưng đúng lúc đó, Bạch Phát Ngân Đồng đột nhiên kêu thảm một tiếng, rồi bị Vũ Điệp đánh bay đi. Điều này khiến Bạch Phát Huyết Đồng lập tức thất kinh, vội vàng bay người ngăn lại.
Vũ Điệp vẻ mặt lạnh lùng băng giá, liếc Bạch Phát Huyết Đồng lập tức không nói gì cả, múa chưởng triển khai đấu thẳng.
Bạch Phát Huyết Đồng hơi tức tối, ngầm thi triển tám tầng thực lực dự tính đè ép uy thế của Vũ Điệp.
Ai ngờ một chưởng tiếp vào, người bị hất bay lại là lão.
Một chiêu đã đánh bị thương địch nhân, Vũ Điệp rõ ràng không buông tha cho địch nhân, thi triển thân pháp nhanh nhẹn như bóng với hình phát động công kích liên hoàn đánh cho Bạch Phát Huyết Đồng không nơi né tránh, khổ sở vô cùng.
Mãi đến khi Bạch Phát Ngân Đồng gia nhập, hai người mới vãn hồi được tình thế xấu.
Bên này, Tân Nguyệt sau khi đánh Bạch Phát Yêu Đồng bị thương rồi, liền gặp phải Bạch Phát Tiên Đồng.
Hai người giữ khoảng cách ba trượng, chăm chú nhìn nhau, trong mắt mờ hiện chút kinh dị.
Giây lát, Tân Nguyệt phá vỡ yên lặng hỏi:
- Ngươi là chủ của Tây vực Bạch Đầu sơn?
Bạch Phát Tiên Đồng cười lạnh đáp:
- Không sai, ánh mắt ngươi rất chuẩn, đáng tiếc thời vận không tốt, chạy đến đây chịu chết.
Tân Nguyệt lạnh lẽo nói:
- Đây là Băng Nguyên, không phải Tây vực, ngươi chớ có bao biện lung tung.
Bạch Phát Tiên Đồng hừ giọng nói:
- Ngươi rất trấn tĩnh, đáng tiếc không cải biến được mệnh vận của mình. Xem chiêu đi!
Hai tay đẩy ra trước, Bạch Phát Tiên Đồng khống chế khí trường quanh đó bố trí một kết giới cực nặng quanh Tân Nguyệt để hạn chế thân thể nàng.
Vẻ mặt trầm xuống, cổ tay Tân Nguyệt chuyển động, trường kiếm múa lên, vô số làn kiếm chia ra chém khắp tám hướng, chớp mắt đã chém nát kết giới cực nặng của Bạch Phát Tiên Đồng, lấy lại tự do cho thân thể.
La lên thất thanh, Bạch Phát Tiên Đồng chất vấn:
- Kiếm quyết này của ngươi là thế nào?
Tân Nguyệt không nói, múa kiếm công kích, khí thế quanh người như băng khiến cho người ta cảm giác lạnh lẽo trong lòng.
Bạch Phát Tiên Đồng hơi tức giận, sát cơ trong lòng lộ ra ngoài, ngay cả chiêu thức cũng sắc bén vài phần.
Nhưng nói ra thấy quái dị, kiếm quyết của Tân Nguyệt thấy mềm nhẹ nhưng lại không gì có thể chống nổi, cho dù Bạch Phát Tiên Đồng tiếng công như thế nào, phòng thủ như thế nào cũng không cách gì áp chế được làn kiếm của Tân Nguyệt xâm nhập tập kích.
Đến lúc này, Bạch Phát Tiên Đồng có một thân tu vi kinh thiên động địa lại không làm gì được Tân Nguyệt, ngược lại còn bị nàng ép cho thở không kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.