Chương 590: Kinh thế chi chiến (Cuộc chiến kinh thế hãi tục) – phần 3
Tâm Mộng Vô Ngân
26/07/2014
Giữa không trung, Thiên Tàm lão tổ và Tân Nguyệt giao chiến kịch liệt, làn kiếm dày đặc tầng tầng hội tụ, gào thét xoay tròn hình thành một kết giới đóng kín đang nhanh chóng thu nhỏ vào trong. Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt nặng nề, đối mặt với Thiên Tuyệt trảm pháp của Tân Nguyệt mà không làm được gì, chỉ đành điều chỉnh tần suất chân nguyên trong cơ thể, thi triển tuyệt kỹ đặc biệt của tộc Thiên Tàm, lóe lên liền biến mất không thấy. Tân Nguyệt thấy vậy hơi cau mày, ý nghĩ tự hỏi nảy sinh, trong não lóe lên linh quang. Thiên Ly thần kiếm trong cơ thể bay ra, bắn vào trong kết giới làn kiếm, tự động bay theo hình uốn lượn hệt như đang truy đuổi theo một thứ gì đó. Chăm chú nhìn theo tình hình của Thiên Ly thần kiếm, Tân Nguyệt nhanh chóng nắm bắt được thân thể của Thiên Tàm lão tổ đang ẩn núp, khống chế làn kiếm chung quanh phối hợp một cách có ý thức với Thiên Ly thần kiếm để triển khai công kích. Như vậy, kết giới màn kiếm biến hóa khó dò. Thiên Ly thần kiếm căn cứ vào tình hình di động của Thiên Tàm lão tổ mà tự động di chuyển thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp phong kín không gian có thể né tránh được.
Phát hiện tình hình có khác thường, Thiên Tàm lão tổ kinh hãi giận dữ vô cùng, lập tức rống lên tức tối, hiện ra giữa không trung, hai tay lão đột nhiên đẩy thẳng lên cao, toàn thân bộc phát kình khí điên cuồng hoang dã, lập tức va chạm vào làn kiếm do Tân Nguyệt phát ra. Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sấm điếc tai, sức mạnh hai bên lập tức kích hóa, từ đó phát nổ, lập tức che phủ cả khu vực phương viên vài chục trượng. Ở trung tâm của vụ nổ, Thiên Tàm lão tổ né tránh rất nhanh, lão không phải né tránh sức nổ tấn công mà chính là né tránh truy kích của Thiên Ly thần kiếm. Tân Nguyệt lùi lại, bố trí kết giới phòng ngự, ý niệm buông thả không khống chế Thiên Ly thần kiếm, cứ để thần kiếm tự động phát huy, tiến hành công kích.
Thoát khỏi kết giới làn kiếm của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ như cá gặp nước, lập tức bắn mình lên trên tầng mây né tránh truy kích của Thiên Ly thần kiếm. Gào lên xoay tròn, làn kiếm đột nhiên ập đến. Thiên Ly thần kiếm không tiếp tục truy kích mà quay về bên cạnh Tân Nguyệt, xoay tròn trên đầu của nàng. Thân kiếm ánh sáng lấp lánh như ngọc, liên tục không ngừng phát xuất ra ánh sáng hình thành một kết giới ánh sáng màu lưu ly kín bưng quanh người Tân Nguyệt, bảo vệ cho nàng.
Tung mình bay lên, Tân Nguyệt lên trên tầng mây ở trên đầu, không nói một lời nào, ánh mắt lạnh lẽo tàn khốc nhìn Thiên Tàm lão tổ. Giận dữ trừng Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ hơi tức giận hừ khẽ nói:
- Không ngờ ngươi còn có mấy phần bản lãnh.
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp lại:
- Còn ngươi có danh mà không thực.
Thiên Tàm lão tổ cười giận nói:
- Phải vậy không? Thế thì ngươi hãy nhìn cho cẩn thận ...
Hai mắt khép hờ, sát khí ngưng tụ, sức mạnh vô hình lập tức ập đến bao trùm phạm vi phương viên ba dặm.
Múa kiếm chuyển động, thân pháp phiêu dật. Tân Nguyệt thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, làn kiếm đỏ rực trùm khắp trời đất, lập tức chém nát sức mạnh trói buộc do Thiên Tàm lão tổ phát xuất, đánh tan công kích vô hình. Đồng thời, Thiên Ly thần kiếm trên đầu của Tân Nguyệt tự động công kích, mục tiêu chính là Thiên Tàm lão tổ với chiêu thức hoàn mỹ không tỳ vết. Giận dữ trừng Thiên Ly thần kiếm, Thiên Tàm lão tổ tức giận không thôi, tay phải đảo chuyển, lòng bàn tay ánh trắng tụ lại phát xuất một cột sáng do Thiên Tàm ti tạo thành, chớp mắt đã gặp phải Thiên Ly thần kiếm. Thiên Tàm ti cực âm cực lạnh gặp phải Thiên Ly thần kiếm sắc bén vô cùng, hai bên va chạm kịch liệt, tiếng ầm ầm liên tục không ngừng vang lên, tạo thành những tiếng sét điếc tai. Thiên Tàm ti âm lạnh vô cùng, bền chắc vô cùng. Thiên Ly thần kiếm tuy sắc bén nhưng muốn chém đứt hết Thiên Tàm ti cũng là chuyện không thể làm được. Nhưng nói là như vậy, Thiên Ly thần kiếm vẫn chém đứt Thiên Tàm ti của Thiên Tàm lão tổ chính là nhờ vào Thiên Tuyệt trảm pháp cực dương cực cương, không gì chống nổi. Luồng sức mạnh cương mãnh đó vừa hay chính là khắc tinh của khí âm lạnh.
Chuyển mình né tránh, Thiên Tàm lão tổ chăm chú nhìn Thiên Ly bay lượn, trong mắt lão lửa giận bốc cao, đầu thì ngầm suy tính đối sách. Trước đây, Thiên Tàm lão tổ tung hoành Băng Nguyên vô địch, một thân bản lĩnh kinh thiên động địa. Sao giờ lại gặp phải tình hình này đây? Hiện nay, đối mặt với Tân Nguyệt là đệ tử Đằng Long cốc, Thiên Tàm lão tổ một thân đầy tuyệt kỹ, nhất thời lại không nghĩ ra được phải dùng phương thức nào đây để phản kích. Rõ ràng, Thiên Tuyệt trảm pháp và Thiên Ly thần kiếm đã tạo nên uy hiếp rất lớn cho lão.
Chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt sắc mặt nặng nề. Tuy lúc này nàng đang chiếm được ưu thế nhất định, nhưng từ tình hình trước mắt mà luận, bản thân đã sử dụng đến sức mạnh của thần kiếm, còn dùng luôn cả Thiên Tuyệt trảm pháp, nhưng ưu thế có được lại hoàn toàn không rõ ràng. Chiếu theo tình hình như vậy mà tính, bản thân muốn đánh bại Thiên Tàm lão tổ chắc phải vô cùng khó khăn, tiêu diệt được đối phương càng khốn nạn gấp nhiều lần. Đối với tình hình như vậy, Tân Nguyệt bắt đầu suy tư, bản thân có thể đổi sang phương pháp khác hay không?
Né tránh hoài hoàn toàn không thu được hiệu quả gì có. Điều này khiến Thiên Tàm lão tổ nảy sinh ý hận, trong lòng sát khí bừng bừng. Để xoay chuyển thế cục, Thiên Tàm lão tổ không còn muốn nghĩ nhiều quá. Thân thể đang di động đột nhiên dừng lại, hai tay múa lên, thân thể xoay chuyển giữa không trung, cả người chớp mắt hóa thành một cột gió, lập tức cuốn lấy Thiên Ly thần kiếm vào trong đó. Sau đó, cột gió xoay tròn càng lúc càng nhanh hơn, giây lát sau đã có dấu hiệu hóa thành ánh sáng, khiến cho không gian quanh đó bắt đầu vặn vẹo, sinh ra sức mạnh thôn tính to lớn, lập tức bao trùm lấy Tân Nguyệt, kéo nàng nhanh chóng bay đến trung tâm.
Cảm nhận được nguy hiểm, Tân Nguyệt vẻ mặt kinh hãi biến sắc, thần kiếm trong tay chém xuống, làn kiếm đỏ rực lập tức phá không ập xuống, liền chém đứt luồng sức mạnh trói buộc, nàng lùi lại vài trăm trượng. Ở giữa chiến trường, cột sáng xoay tròn nhanh chóng khuếch đại, chỉ một lúc đường kính đã vượt quá ba trượng, nối liền trời đất, chiếu rọi cả vùng quanh đó. Ở trong cột gió, Thiên Tàm lão tổ và Thiên Ly thần kiếm đang quấn quít lấy nhau, hai bên giao chiến kịch liệt, truy đuổi lẫn nhau, nhất thời khó mà phân cao thấp. Tân Nguyệt chăm chú nhìn tình hình trong cột sáng, thông quan cảm ứng tâm linh với Thiên Ly thần kiếm, nàng hiểu rõ ràng huyền bí ở trong đó.
Té ra, Thiên Tàm lão tổ để thoát khỏi sự vây bủa của thần kiếm thi triển tuyệt kỹ Quang Long Toàn, hút lấy Thiên Ly thần kiếm vào trong đó, dự tính dùng thực lực cực mạnh để chế phục thần kiếm, giảm đi sức mạnh của Tân Nguyệt. Ai ngờ, Thiên Ly thần kiếm phản kháng mạnh mẽ, lại có ý thức bản thân hoàn thiện, có thể tự động phát ra phòng ngự. Điều này khiến cho Thiên Tàm lão tổ vỡ kế hoạch, tức giận thà chết truy đuổi thần kiếm tới cùng. Nắm vững được tình hình này rồi, Tân Nguyệt không dám chậm trễ, tay trái bắt kiếm quyết, tay phải múa kiếm giơ cao, toàn thân hiện lên ánh sáng màu đỏ rực. Bốn bề, gió lạnh gào thét, không khí dao động, vô số điểm sáng từ trong bóng đêm hiện lên vây phủ quanh Tân Nguyệt, hình thành một vầng sáng màu đỏ nhạt. Điều chỉnh lại hô hấp, quên đi tất cả, Tân Nguyệt nhanh chóng tiến vào cảnh giới thần kỳ, trong não chỉ có một ý niệm là chém nát Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ để cứu Thiên Ly thần kiếm.
Thời gian, vào lúc đó như dài ra.
Khi Tân Nguyệt quên hết mọi thứ, ánh sáng trên người nàng bắt đầu tăng vọt lên, hơn nữa còn cuồn cuộn đổ về Tàn Tình thần kiếm ở tay phải, hình thành một làn kiếm rực rỡ. Từ một trượng, thành ba trượng, chục trượng, trăm trượng, cứ mãi kéo dài đến ngàn trượng đâm thẳng vào chín tầng mây trên cao. Lúc đó, cột kiếm đỏ rực chói mắt lấp lánh. Ánh sáng của nó còn mạnh mẽ hơn Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ, hình thành một cảnh tượng hiếm thấy. Cảnh tượng này kéo dài rất lâu, sau đó cột kiếm đỏ rực từ trời chém xuống cùng với sức mạnh hủy diệt vạn vật, chớp mắt đã đánh trúng vào Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ, tạo nên chấn động không gian, hệt như thế giới sập đổ. Thời khắc đó, ánh sáng trong màn đêm lóe lên, tiếng sét kinh trời, ánh sáng túa ra liên miên như mưa rơi xuống, ít ra cũng bao trùm khu vực phương viên vài dặm. Ở trung tâm của vụ nổ, Thiên Ly thần kiếm gào thét bay ra quay về bên Tân Nguyệt, hoàn toàn không quan tâm đến vụ nổ tấn công.
Thiên Tàm lão tổ do Quang Long Toàn bị vỡ nát mà bị đánh nghiêm trọng, thân thể lóe lên biến mất, chốc lát sau đã xuất hiện ngoài ba dặm né tránh vụ nổ ảnh hưởng, thần sắc tái xanh.
Ngạo nghễ đứng đó, Tân Nguyệt thánh khiết như thần, khuôn mặt tuyệt mỹ thần sắc kiên định, cứ như vậy mà nhìn trừng trừng Thiên Tàm lão tổ, không hề có chút nào e ngại.
Cảm ứng được ánh mắt coi thường của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ hận thù không nguôi, bản thân lão một đời chinh chiến vô số, làm gì bị coi thường như vậy? Để biểu hiện thế mạnh của mình, Thiên Tàm lão tổ lóe lên ập đến, xuất hiện trước mặt của Tân Nguyệt. Trong mắt lão ánh lạnh lóe lên, bộc phát lực sát thương trí mạng.
Tân Nguyệt thấy vậy thân thể hơi loáng lên lập tức lùi lại ba dặm, sau đó lại quay ngược về. Trong lúc Thiên Tàm lão tổ còn đang kinh ngạc, Thiên Ly thần kiếm đã phá không ập đến xuất hiện trước ngực của lão.
Hừ khẽ một tiếng, Thiên Tàm lão tổ hai tay bắt chéo, lòng bàn tay ánh trắng lưu động, xảo diệu vừa hay ngưng đọng thần kiếm đang bắn lại giữa không trung.
Tân Nguyệt thấy vậy hoàn toàn không kinh hãi, tay phải đảo chuyển, tiếng kiếm điếc tai vang lên tận tầng mây, cùng với làn kiếm đỏ rực thẳng tiến ập đến, mục tiêu chính là huyệt thiên linh của Thiên Tàm lão tổ.
Giận dữ trừng một kiếm này của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ trong lòng suy nghĩ rất nhiều, trải qua vài lần giao tranh, Thiên Tàm lão tổ đã biết được Tân Nguyệt có bộ kiếm quyết không gì ngăn được, có thể công phá tất cả mọi phòng ngự. Để tránh giẫm chân vào vết xe đổ cũ, Thiên Tàm lão tổ quyết định tốc chiến tốc thắng, trong não ý nghĩ lóe lên, công kích tinh thần vô hình phá không ập đến đánh trúng vào trung khu thần kinh của Tân Nguyệt. Sau đó, Thiên Tàm lão tổ dời ngang thân thể mang theo Thiên Ly thần kiếm né tránh một chiêu của Tân Nguyệt.
Do thiếu đi hộ vệ của thần kiếm, khi Tân Nguyệt đối mặt với một chiêu công kích tinh thần đáng sợ đó, thân thể đột nhiên run rẩy, há miệng phun ra một búng máu tươi. Thiên Ly thần kiếm phát hiện được tình hình này, thân kiếm đột nhiên rung lên mãnh liệt, cưỡng ép đánh nát sức mạnh trói buộc của Thiên Tàm lão tổ, quay vào trong cơ thể Tân Nguyệt, hỗ trợ nàng chống lại luồng công kích tinh thần đó.
Thiên Tàm lão tổ nhạy bén nắm bắt được một chút sơ hở đó, thân thể lóe lên xuất hiện trên đầu của Tân Nguyệt. Hai tay lão tự nhiên giang ra, toàn thân bộc phát ánh trắng rực rỡ, lập tức ngưng đọng thân thể của Tân Nguyệt giữa không trung.
Hoàn thành bước này rồi, Thiên Tàm lão tổ hiện lên nụ cười đắc ý, âm hiểm nói:
- Nha đầu thúi, ngươi cuối cùng vẫn không thoát khỏi bàn tay lão tổ ta. Bây giờ để ta tiễn ngươi lên đường về tây thiên.
Dứt lời, Thiên Tàm lão tổ hai tay thu lại, kết một thủ ấn cổ quái trước ngực, sau đó toàn thân ánh sáng hội tụ lại, sức mạnh vặn vẹo thời không đáng sợ như chớp điện gào thét, phát ra tiếng ri ri. Thôi không kết thủ ấn nữa, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt nở nụ cười tàn khốc, hai tay từ từ đẩy ra thẳng về phía Tân Nguyệt, lòng bàn tay hiện ra ánh chớp điện co duỗi bất định, nhìn qua thật kinh khiếp.
Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, trong lúc sơ ý đã khiến thân thể bị hạn chế. Điều này khiến nàng vừa giận vừa vội. Chăm chú nhìn hai tay đẩy ra của Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt nghĩ qua đối sách, trong tình trạng thân thể không thể chuyển động được, khả năng phản kích duy nhất chính là nhờ vào Thiên Ly thần kiếm. Nghĩ đến chuyện này, Tân Nguyệt nhanh chóng liên hệ với Thiên Ly thần kiếm. Sau khi đã liên thông được rồi, Tân Nguyệt bắt đầu ngưng thần vận khí, tận hết sức mình đề tăng tu vi trong cơ thể, truyền vào trong Thiên Ly thần kiếm.
Chớp mắt, song chưởng của Thiên Tàm lão tổ đã trong phạm vi sáu thước cách Tân Nguyệt, rõ ràng sắp sửa phá hủy được cơ thể huyết nhục của Tân Nguyệt. Đúng lúc này, trên đầu Tân Nguyệt lóe lên ánh sáng, Thiên Ly thần kiếm bay ra, hóa thành một chùm sáng đường kính một tấc, nhỏ bé nhưng tốc độ cực nhanh lập tức bắn trúng vào huyệt mi tâm của Thiên Tàm lão tổ. Thiên Tàm lão tổ thân thể chấn động, song chưởng đẩy ra hơi dừng lại một chút. Điều này khiến cho áp lực lên người Tân Nguyệt đột nhiên lỏng ra, xuất hiện một khe hở. Tân Nguyệt nắm lấy cơ hội này, lập tức đánh nát sức mạnh trói buộc quanh người, khôi phục lại tự do. Sau đó, Thiên Tàm lão tổ phát hiện không ổn, lại phát động sức mạnh đóng băng không gian, song chưởng nhanh chóng ép đến.
Thời khắc đó, Tân Nguyệt né tránh không kịp, nhưng lại lợi dụng thời gian ngắn ngủi thúc động Bát Nữ Huyền Phượng giáp trong cơ thể để triển khai phòng ngự. Khi song chưởng của Thiên Tàm lão tổ đánh ra, Tân Nguyệt quanh người ánh sáng lạ mờ hiện, tấm giáp nhiều màu phát ra ánh sáng đỏ như lửa tự động bắn ra một vầng sáng nhiều màu, hình thành một kết giới ánh sáng nhiều màu vừa hay đỡ lấy công kích của Thiên Tàm lão tổ.
Ánh sáng lóe lên, tiếng sấm ầm ầm.
Xung lực mạnh mẽ tác dụng lên người của Tân Nguyệt, tuy có tấm giáp nhiều màu phòng giữ, nhưng vẫn đánh cho Tân Nguyệt khí huyết quay cuồng, thân thể bay đi vài trăm trượng.
Đánh lui được Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ miệng gầm giận một tiếng, hai tay ôm đầu kêu lên điên cuồng, vẻ mặt đau khổ dữ tợn. Lúc này, trong cơ thể Thiên Tàm lão tổ, Thiên Ly thần kiếm đang điên cuồng công kích, kiếm khí sắc bén tung hoành giăng mắc, phá hủy nghiêm trọng cơ năng thân thể của Thiên Tàm lão tổ. Để thoát khỏi tình cảnh khốn khó này, Thiên Tàm lão tổ tàn nhẫn hạ quyết tâm thi triển Thiên Tàm Giải Thể đại pháp, cơ thể huyết nhục lập tức hóa thành ngàn vạn phân tử, khiến cho Thiên Ly thần kiếm mất đi mục tiêu công kích.
Phát hiện được tình cảnh như vậy, Thiên Ly thần kiếm rung lên liên tục, làn kiếm vỡ vụn hóa ra ngàn vạn bao trùm khu vực phương viên trăm trượng.
- Đáng ghét!
Từ hư không vang lên thanh âm nguyền rủa của Thiên Tàm lão tổ. Chỉ thấy ngàn vạn phân tử đó nhanh chóng dung hợp lại, biến hóa thành hình dạng của Thiên Tàm lão tổ. Làn kiếm khuếch tán của Thiên Ly thần kiếm cũng nhanh chóng quay về, tạo thành một kết giới màn kiếm bao trùm lấy thân thể của Thiên Tàm lão tổ.
Phát hiện tình hình có khác thường, Thiên Tàm lão tổ kinh hãi giận dữ vô cùng, lập tức rống lên tức tối, hiện ra giữa không trung, hai tay lão đột nhiên đẩy thẳng lên cao, toàn thân bộc phát kình khí điên cuồng hoang dã, lập tức va chạm vào làn kiếm do Tân Nguyệt phát ra. Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sấm điếc tai, sức mạnh hai bên lập tức kích hóa, từ đó phát nổ, lập tức che phủ cả khu vực phương viên vài chục trượng. Ở trung tâm của vụ nổ, Thiên Tàm lão tổ né tránh rất nhanh, lão không phải né tránh sức nổ tấn công mà chính là né tránh truy kích của Thiên Ly thần kiếm. Tân Nguyệt lùi lại, bố trí kết giới phòng ngự, ý niệm buông thả không khống chế Thiên Ly thần kiếm, cứ để thần kiếm tự động phát huy, tiến hành công kích.
Thoát khỏi kết giới làn kiếm của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ như cá gặp nước, lập tức bắn mình lên trên tầng mây né tránh truy kích của Thiên Ly thần kiếm. Gào lên xoay tròn, làn kiếm đột nhiên ập đến. Thiên Ly thần kiếm không tiếp tục truy kích mà quay về bên cạnh Tân Nguyệt, xoay tròn trên đầu của nàng. Thân kiếm ánh sáng lấp lánh như ngọc, liên tục không ngừng phát xuất ra ánh sáng hình thành một kết giới ánh sáng màu lưu ly kín bưng quanh người Tân Nguyệt, bảo vệ cho nàng.
Tung mình bay lên, Tân Nguyệt lên trên tầng mây ở trên đầu, không nói một lời nào, ánh mắt lạnh lẽo tàn khốc nhìn Thiên Tàm lão tổ. Giận dữ trừng Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ hơi tức giận hừ khẽ nói:
- Không ngờ ngươi còn có mấy phần bản lãnh.
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp lại:
- Còn ngươi có danh mà không thực.
Thiên Tàm lão tổ cười giận nói:
- Phải vậy không? Thế thì ngươi hãy nhìn cho cẩn thận ...
Hai mắt khép hờ, sát khí ngưng tụ, sức mạnh vô hình lập tức ập đến bao trùm phạm vi phương viên ba dặm.
Múa kiếm chuyển động, thân pháp phiêu dật. Tân Nguyệt thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, làn kiếm đỏ rực trùm khắp trời đất, lập tức chém nát sức mạnh trói buộc do Thiên Tàm lão tổ phát xuất, đánh tan công kích vô hình. Đồng thời, Thiên Ly thần kiếm trên đầu của Tân Nguyệt tự động công kích, mục tiêu chính là Thiên Tàm lão tổ với chiêu thức hoàn mỹ không tỳ vết. Giận dữ trừng Thiên Ly thần kiếm, Thiên Tàm lão tổ tức giận không thôi, tay phải đảo chuyển, lòng bàn tay ánh trắng tụ lại phát xuất một cột sáng do Thiên Tàm ti tạo thành, chớp mắt đã gặp phải Thiên Ly thần kiếm. Thiên Tàm ti cực âm cực lạnh gặp phải Thiên Ly thần kiếm sắc bén vô cùng, hai bên va chạm kịch liệt, tiếng ầm ầm liên tục không ngừng vang lên, tạo thành những tiếng sét điếc tai. Thiên Tàm ti âm lạnh vô cùng, bền chắc vô cùng. Thiên Ly thần kiếm tuy sắc bén nhưng muốn chém đứt hết Thiên Tàm ti cũng là chuyện không thể làm được. Nhưng nói là như vậy, Thiên Ly thần kiếm vẫn chém đứt Thiên Tàm ti của Thiên Tàm lão tổ chính là nhờ vào Thiên Tuyệt trảm pháp cực dương cực cương, không gì chống nổi. Luồng sức mạnh cương mãnh đó vừa hay chính là khắc tinh của khí âm lạnh.
Chuyển mình né tránh, Thiên Tàm lão tổ chăm chú nhìn Thiên Ly bay lượn, trong mắt lão lửa giận bốc cao, đầu thì ngầm suy tính đối sách. Trước đây, Thiên Tàm lão tổ tung hoành Băng Nguyên vô địch, một thân bản lĩnh kinh thiên động địa. Sao giờ lại gặp phải tình hình này đây? Hiện nay, đối mặt với Tân Nguyệt là đệ tử Đằng Long cốc, Thiên Tàm lão tổ một thân đầy tuyệt kỹ, nhất thời lại không nghĩ ra được phải dùng phương thức nào đây để phản kích. Rõ ràng, Thiên Tuyệt trảm pháp và Thiên Ly thần kiếm đã tạo nên uy hiếp rất lớn cho lão.
Chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt sắc mặt nặng nề. Tuy lúc này nàng đang chiếm được ưu thế nhất định, nhưng từ tình hình trước mắt mà luận, bản thân đã sử dụng đến sức mạnh của thần kiếm, còn dùng luôn cả Thiên Tuyệt trảm pháp, nhưng ưu thế có được lại hoàn toàn không rõ ràng. Chiếu theo tình hình như vậy mà tính, bản thân muốn đánh bại Thiên Tàm lão tổ chắc phải vô cùng khó khăn, tiêu diệt được đối phương càng khốn nạn gấp nhiều lần. Đối với tình hình như vậy, Tân Nguyệt bắt đầu suy tư, bản thân có thể đổi sang phương pháp khác hay không?
Né tránh hoài hoàn toàn không thu được hiệu quả gì có. Điều này khiến Thiên Tàm lão tổ nảy sinh ý hận, trong lòng sát khí bừng bừng. Để xoay chuyển thế cục, Thiên Tàm lão tổ không còn muốn nghĩ nhiều quá. Thân thể đang di động đột nhiên dừng lại, hai tay múa lên, thân thể xoay chuyển giữa không trung, cả người chớp mắt hóa thành một cột gió, lập tức cuốn lấy Thiên Ly thần kiếm vào trong đó. Sau đó, cột gió xoay tròn càng lúc càng nhanh hơn, giây lát sau đã có dấu hiệu hóa thành ánh sáng, khiến cho không gian quanh đó bắt đầu vặn vẹo, sinh ra sức mạnh thôn tính to lớn, lập tức bao trùm lấy Tân Nguyệt, kéo nàng nhanh chóng bay đến trung tâm.
Cảm nhận được nguy hiểm, Tân Nguyệt vẻ mặt kinh hãi biến sắc, thần kiếm trong tay chém xuống, làn kiếm đỏ rực lập tức phá không ập xuống, liền chém đứt luồng sức mạnh trói buộc, nàng lùi lại vài trăm trượng. Ở giữa chiến trường, cột sáng xoay tròn nhanh chóng khuếch đại, chỉ một lúc đường kính đã vượt quá ba trượng, nối liền trời đất, chiếu rọi cả vùng quanh đó. Ở trong cột gió, Thiên Tàm lão tổ và Thiên Ly thần kiếm đang quấn quít lấy nhau, hai bên giao chiến kịch liệt, truy đuổi lẫn nhau, nhất thời khó mà phân cao thấp. Tân Nguyệt chăm chú nhìn tình hình trong cột sáng, thông quan cảm ứng tâm linh với Thiên Ly thần kiếm, nàng hiểu rõ ràng huyền bí ở trong đó.
Té ra, Thiên Tàm lão tổ để thoát khỏi sự vây bủa của thần kiếm thi triển tuyệt kỹ Quang Long Toàn, hút lấy Thiên Ly thần kiếm vào trong đó, dự tính dùng thực lực cực mạnh để chế phục thần kiếm, giảm đi sức mạnh của Tân Nguyệt. Ai ngờ, Thiên Ly thần kiếm phản kháng mạnh mẽ, lại có ý thức bản thân hoàn thiện, có thể tự động phát ra phòng ngự. Điều này khiến cho Thiên Tàm lão tổ vỡ kế hoạch, tức giận thà chết truy đuổi thần kiếm tới cùng. Nắm vững được tình hình này rồi, Tân Nguyệt không dám chậm trễ, tay trái bắt kiếm quyết, tay phải múa kiếm giơ cao, toàn thân hiện lên ánh sáng màu đỏ rực. Bốn bề, gió lạnh gào thét, không khí dao động, vô số điểm sáng từ trong bóng đêm hiện lên vây phủ quanh Tân Nguyệt, hình thành một vầng sáng màu đỏ nhạt. Điều chỉnh lại hô hấp, quên đi tất cả, Tân Nguyệt nhanh chóng tiến vào cảnh giới thần kỳ, trong não chỉ có một ý niệm là chém nát Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ để cứu Thiên Ly thần kiếm.
Thời gian, vào lúc đó như dài ra.
Khi Tân Nguyệt quên hết mọi thứ, ánh sáng trên người nàng bắt đầu tăng vọt lên, hơn nữa còn cuồn cuộn đổ về Tàn Tình thần kiếm ở tay phải, hình thành một làn kiếm rực rỡ. Từ một trượng, thành ba trượng, chục trượng, trăm trượng, cứ mãi kéo dài đến ngàn trượng đâm thẳng vào chín tầng mây trên cao. Lúc đó, cột kiếm đỏ rực chói mắt lấp lánh. Ánh sáng của nó còn mạnh mẽ hơn Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ, hình thành một cảnh tượng hiếm thấy. Cảnh tượng này kéo dài rất lâu, sau đó cột kiếm đỏ rực từ trời chém xuống cùng với sức mạnh hủy diệt vạn vật, chớp mắt đã đánh trúng vào Quang Long Toàn của Thiên Tàm lão tổ, tạo nên chấn động không gian, hệt như thế giới sập đổ. Thời khắc đó, ánh sáng trong màn đêm lóe lên, tiếng sét kinh trời, ánh sáng túa ra liên miên như mưa rơi xuống, ít ra cũng bao trùm khu vực phương viên vài dặm. Ở trung tâm của vụ nổ, Thiên Ly thần kiếm gào thét bay ra quay về bên Tân Nguyệt, hoàn toàn không quan tâm đến vụ nổ tấn công.
Thiên Tàm lão tổ do Quang Long Toàn bị vỡ nát mà bị đánh nghiêm trọng, thân thể lóe lên biến mất, chốc lát sau đã xuất hiện ngoài ba dặm né tránh vụ nổ ảnh hưởng, thần sắc tái xanh.
Ngạo nghễ đứng đó, Tân Nguyệt thánh khiết như thần, khuôn mặt tuyệt mỹ thần sắc kiên định, cứ như vậy mà nhìn trừng trừng Thiên Tàm lão tổ, không hề có chút nào e ngại.
Cảm ứng được ánh mắt coi thường của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ hận thù không nguôi, bản thân lão một đời chinh chiến vô số, làm gì bị coi thường như vậy? Để biểu hiện thế mạnh của mình, Thiên Tàm lão tổ lóe lên ập đến, xuất hiện trước mặt của Tân Nguyệt. Trong mắt lão ánh lạnh lóe lên, bộc phát lực sát thương trí mạng.
Tân Nguyệt thấy vậy thân thể hơi loáng lên lập tức lùi lại ba dặm, sau đó lại quay ngược về. Trong lúc Thiên Tàm lão tổ còn đang kinh ngạc, Thiên Ly thần kiếm đã phá không ập đến xuất hiện trước ngực của lão.
Hừ khẽ một tiếng, Thiên Tàm lão tổ hai tay bắt chéo, lòng bàn tay ánh trắng lưu động, xảo diệu vừa hay ngưng đọng thần kiếm đang bắn lại giữa không trung.
Tân Nguyệt thấy vậy hoàn toàn không kinh hãi, tay phải đảo chuyển, tiếng kiếm điếc tai vang lên tận tầng mây, cùng với làn kiếm đỏ rực thẳng tiến ập đến, mục tiêu chính là huyệt thiên linh của Thiên Tàm lão tổ.
Giận dữ trừng một kiếm này của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ trong lòng suy nghĩ rất nhiều, trải qua vài lần giao tranh, Thiên Tàm lão tổ đã biết được Tân Nguyệt có bộ kiếm quyết không gì ngăn được, có thể công phá tất cả mọi phòng ngự. Để tránh giẫm chân vào vết xe đổ cũ, Thiên Tàm lão tổ quyết định tốc chiến tốc thắng, trong não ý nghĩ lóe lên, công kích tinh thần vô hình phá không ập đến đánh trúng vào trung khu thần kinh của Tân Nguyệt. Sau đó, Thiên Tàm lão tổ dời ngang thân thể mang theo Thiên Ly thần kiếm né tránh một chiêu của Tân Nguyệt.
Do thiếu đi hộ vệ của thần kiếm, khi Tân Nguyệt đối mặt với một chiêu công kích tinh thần đáng sợ đó, thân thể đột nhiên run rẩy, há miệng phun ra một búng máu tươi. Thiên Ly thần kiếm phát hiện được tình hình này, thân kiếm đột nhiên rung lên mãnh liệt, cưỡng ép đánh nát sức mạnh trói buộc của Thiên Tàm lão tổ, quay vào trong cơ thể Tân Nguyệt, hỗ trợ nàng chống lại luồng công kích tinh thần đó.
Thiên Tàm lão tổ nhạy bén nắm bắt được một chút sơ hở đó, thân thể lóe lên xuất hiện trên đầu của Tân Nguyệt. Hai tay lão tự nhiên giang ra, toàn thân bộc phát ánh trắng rực rỡ, lập tức ngưng đọng thân thể của Tân Nguyệt giữa không trung.
Hoàn thành bước này rồi, Thiên Tàm lão tổ hiện lên nụ cười đắc ý, âm hiểm nói:
- Nha đầu thúi, ngươi cuối cùng vẫn không thoát khỏi bàn tay lão tổ ta. Bây giờ để ta tiễn ngươi lên đường về tây thiên.
Dứt lời, Thiên Tàm lão tổ hai tay thu lại, kết một thủ ấn cổ quái trước ngực, sau đó toàn thân ánh sáng hội tụ lại, sức mạnh vặn vẹo thời không đáng sợ như chớp điện gào thét, phát ra tiếng ri ri. Thôi không kết thủ ấn nữa, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt nở nụ cười tàn khốc, hai tay từ từ đẩy ra thẳng về phía Tân Nguyệt, lòng bàn tay hiện ra ánh chớp điện co duỗi bất định, nhìn qua thật kinh khiếp.
Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, trong lúc sơ ý đã khiến thân thể bị hạn chế. Điều này khiến nàng vừa giận vừa vội. Chăm chú nhìn hai tay đẩy ra của Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt nghĩ qua đối sách, trong tình trạng thân thể không thể chuyển động được, khả năng phản kích duy nhất chính là nhờ vào Thiên Ly thần kiếm. Nghĩ đến chuyện này, Tân Nguyệt nhanh chóng liên hệ với Thiên Ly thần kiếm. Sau khi đã liên thông được rồi, Tân Nguyệt bắt đầu ngưng thần vận khí, tận hết sức mình đề tăng tu vi trong cơ thể, truyền vào trong Thiên Ly thần kiếm.
Chớp mắt, song chưởng của Thiên Tàm lão tổ đã trong phạm vi sáu thước cách Tân Nguyệt, rõ ràng sắp sửa phá hủy được cơ thể huyết nhục của Tân Nguyệt. Đúng lúc này, trên đầu Tân Nguyệt lóe lên ánh sáng, Thiên Ly thần kiếm bay ra, hóa thành một chùm sáng đường kính một tấc, nhỏ bé nhưng tốc độ cực nhanh lập tức bắn trúng vào huyệt mi tâm của Thiên Tàm lão tổ. Thiên Tàm lão tổ thân thể chấn động, song chưởng đẩy ra hơi dừng lại một chút. Điều này khiến cho áp lực lên người Tân Nguyệt đột nhiên lỏng ra, xuất hiện một khe hở. Tân Nguyệt nắm lấy cơ hội này, lập tức đánh nát sức mạnh trói buộc quanh người, khôi phục lại tự do. Sau đó, Thiên Tàm lão tổ phát hiện không ổn, lại phát động sức mạnh đóng băng không gian, song chưởng nhanh chóng ép đến.
Thời khắc đó, Tân Nguyệt né tránh không kịp, nhưng lại lợi dụng thời gian ngắn ngủi thúc động Bát Nữ Huyền Phượng giáp trong cơ thể để triển khai phòng ngự. Khi song chưởng của Thiên Tàm lão tổ đánh ra, Tân Nguyệt quanh người ánh sáng lạ mờ hiện, tấm giáp nhiều màu phát ra ánh sáng đỏ như lửa tự động bắn ra một vầng sáng nhiều màu, hình thành một kết giới ánh sáng nhiều màu vừa hay đỡ lấy công kích của Thiên Tàm lão tổ.
Ánh sáng lóe lên, tiếng sấm ầm ầm.
Xung lực mạnh mẽ tác dụng lên người của Tân Nguyệt, tuy có tấm giáp nhiều màu phòng giữ, nhưng vẫn đánh cho Tân Nguyệt khí huyết quay cuồng, thân thể bay đi vài trăm trượng.
Đánh lui được Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ miệng gầm giận một tiếng, hai tay ôm đầu kêu lên điên cuồng, vẻ mặt đau khổ dữ tợn. Lúc này, trong cơ thể Thiên Tàm lão tổ, Thiên Ly thần kiếm đang điên cuồng công kích, kiếm khí sắc bén tung hoành giăng mắc, phá hủy nghiêm trọng cơ năng thân thể của Thiên Tàm lão tổ. Để thoát khỏi tình cảnh khốn khó này, Thiên Tàm lão tổ tàn nhẫn hạ quyết tâm thi triển Thiên Tàm Giải Thể đại pháp, cơ thể huyết nhục lập tức hóa thành ngàn vạn phân tử, khiến cho Thiên Ly thần kiếm mất đi mục tiêu công kích.
Phát hiện được tình cảnh như vậy, Thiên Ly thần kiếm rung lên liên tục, làn kiếm vỡ vụn hóa ra ngàn vạn bao trùm khu vực phương viên trăm trượng.
- Đáng ghét!
Từ hư không vang lên thanh âm nguyền rủa của Thiên Tàm lão tổ. Chỉ thấy ngàn vạn phân tử đó nhanh chóng dung hợp lại, biến hóa thành hình dạng của Thiên Tàm lão tổ. Làn kiếm khuếch tán của Thiên Ly thần kiếm cũng nhanh chóng quay về, tạo thành một kết giới màn kiếm bao trùm lấy thân thể của Thiên Tàm lão tổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.