Chương 592: Thiên Tàm dị biến – phần 1
Tâm Mộng Vô Ngân
26/07/2014
Tia lửa chói mắt, tiếng sấm điếc tai cùng với sương mù khuếch tán, hình thành một khu vực sáng tắt không ngừng trong màn đêm. Tung mình lùi lại, Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, khóe miệng máu tươi trào ra, phản lực khiến nàng bị thương không nhẹ. Trên đầu nàng, Thiên Ly thần kiếm vẫn bay lượn quanh quẩn, ánh sáng như ngọc. Tầng tầng làn sáng từ trên chiếu xuống bao trùm quanh Tân Nguyệt, hình thành một kết giới phòng ngự.
Ngưng thần tĩnh khí, Tân Nguyệt chăm chí nhìn tình hình phía trước, chỉ thấy sương đen cuồn cuộn không ngừng tràn ra, hoàn toàn không nhìn thấy hình bóng của Thiên Tàm lão tổ. Thông qua thăm dò, Tân Nguyệt biết được Thiên Tàm lão tổ đang ở phía sau của sương đen, khí tức lúc ẩn lúc hiện.
Hơi trầm ngâm một chút, Tân Nguyệt đột nhiên thu lại khí tức, ánh sáng quanh mình mất đi, cả ngươi hệt như bóng ma trong màn đêm. Nàng cứ âm thầm lơ lửng giữa không gian, ngay cả Thiên Ly thần kiếm cũng lặng lẽ mất tích, khiến người ta không nắm được chút nào.
Thiên Tàm lão tổ tung mình lùi lại, né tránh tập kích của cơn cuồng phong, xuất hiện ngoài ba trăm trượng, trong mắt đầy sự hận thù. Chăm chú nhìn về phía trước, Thiên Tàm lão tổ dùng phương pháp đặc biệt của tộc Thiên Tàm nhìn rõ ràng được Tân Nguyệt ở phía đối diện, phát xuất vài ngàn luồng sóng thăm dò, cẩn thận phân tích thân thể và tình trạng thương thế của nàng vào lúc này. Thông qua phân tích, Thiên Tàm lão tổ nắm vững được đại khái tình hình của Tân Nguyệt, biết nàng bị nội thương không nhẹ nhưng vẫn còn sức lực phản kích như cũ. Nghĩ đến ước định ba chiêu, Thiên Tàm lão tổ bật cười lạnh, quyết định chiêu thứ hai sẽ trực tiếp giết chết Tân Nguyệt, kết thúc cuộc chiến giằng co đã hơn nửa đêm rồi. Có được chủ ý, Thiên Tàm lão tổ nhanh chóng chuẩn bị, khí thế toàn thân tăng vọt hẳn, lập tức áp chế được sương đen trước mặt, lộ ra hình bóng của Tân Nguyệt. Hai tay giơ cao, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt âm lạnh, ánh sáng từ trên người chợt hiện ra, tầng tầng lớp lớp tràn ra ngoài, chỉ trong chớp mắt đã ngưng tụ thành một đám mây sáng khuếch tán, rọi chiêu cả khu vực lân cận.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tân Nguyệt đón gió mà đứng, y phục toàn thân không bay, hiển hiện quỷ dị trong gió đêm. Thiên Tàm lão tổ giận dữ trừng Tân Nguyệt, hận thù nói:
- Nha đầu thúi, chiêu này lão tổ tiễn ngươi xuốn địa ngục.
Tân Nguyệt vẻ mặt bình thản, hờ hững đáp:
- Chỉ cần ngươi có được thực lực như vậy.
Thiên Tàm lão tổ âm lạnh trả lời:
- Muốn giết ngươi hoàn toàn không phải chuyện quá khó khăn gì cả. Bây giờ, ngươi hãy chuẩn bị chịu chết đi!
Tung mình bay lên, Thiên Tàm lão tổ bắn thẳng mình lên bầu trời, toàn thân ánh trắng như mây hội tụ, hình thành quanh nàng một biển mây có hình như cánh hoa, đường kính vượt quá phương viên mười dặm, chớp mắt đã xua tan màn đêm. Ngạo nghễ giữa biển mây, Thiên Tàm lão tổ hai tay chống trời, lòng bàn tay ánh trắng phun ra thu vào, hệt như hai con rồng sáng đang xoay tròn, vừa kéo dài thẳng lên bầu trời, vừa điên cuồng hấp thu sương sáng màu trắng bốn bề, nhanh chóng chuyển hóa thành hai cột sáng thông đến trời cao, thẳng đứng trên không của Thiên Tàm lão tổ. Hoàn thành những điều này rồi, Thiên Tàm lão tổ xoay tròn giữa không trung, lợi dụng sức mạnh xoay tròn để uốn lượn cột sáng, khiến nó cong lượn đi, hệt như giao long lội trong biển, cứ thế gào thét tới lui trong màn đêm. Bốn bề, cuồng phong gào lên giận dữ, mây sáng biến ảo, vô số ánh sáng trắng bạc trùm khắp trời đất, tự động ngưng tụ thành một con bướm sáng ở sau lưng của Thiên Tàm lão tổ, thỉnh thoảng lại múa đôi cánh sáng, xem ra cực kỳ chấn động.
Tân Nguyệt vẻ mặt biến hẳn, nhìn vầng mây sáng trên trời đó, cảm nhận được áp lực chung quanh, trong lòng có phần bất an. Đề tụ chân nguyên, Tân Nguyệt không dám chờ đợi, thân hình thon dài chợt lóe lên phân ra, hóa thành chín phân thân, tạo thành một quả cầu hình tròn, mỗi phân thân lấp lánh ánh sáng khác nhau, vận hành những chiêu thức khác nhau. Nhìn từ xa xa, động tác của Tân Nguyệt hơi kỳ quái, hệt như đang diễn luyện kiếm quyết, chiêu thức xinh đẹp nhưng uy lực bình thường. Nhìn gần, chín phân thân của Tân Nguyệt thi triển kiếm chiêu tinh kỳ xảo diệu liền lạc, kết thành một mạch, cùng giao tại một điểm. Ánh trắng lóe lên, khí thánh mênh mông, chín phân thân hợp thành một chớp mắt đã bộc phát ánh sáng chói mắt, cơ hồ áp chế được ánh sáng của Thiên Tàm lão tổ. Trong nhất thời, màn đêm có hai luồng sáng, một trên một dưới khoảng cách không xa, không khí toàn trường có phần khẩn trương, xuất hiện một đường lửa tung tóe làm đường phân cách.
Khẽ quát một tiếng, ánh sáng thánh thiện quanh người Tân Nguyệt quanh lại, khí thần thánh tràn ngập bầu trời, triển khai một trận so tài vô hình với khí bá vương của Thiên Tàm lão tổ. Tung mình bay lên không trung, Tân Nguyệt toàn thân ánh đỏ chói mắt, Bát Nữ Huyền Phượng giáp xinh đẹp âm thầm xuất hiện vẽ nên những đường cong đẹp đẽ của Tân Nguyệt, khiến cho người ta cảm thấy xuýt xoa với cái đẹp. Đồng thời, Bát Nữ Huyền Phượng giáp lóe lên ánh sáng, màu sắc thánh khiết đỏ như máu từ trên tuôn xuống, từ tứ chi hội tụ về trên đầu, cuối cùng tập hợp thành hình cái ô che trên đầu của Tân Nguyệt, hào quang lấp lánh chói mắt. Lúc này, Thiên Ly thần kiếm tự động hiện ra, xoay tròn trên đầu Tân Nguyệt, tự động thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, hội tụ một lượng lớn ánh sáng và linh khí, hình thành một cột kiếm màu lưu ly trong màn đêm, đường kính cột kiếm vượt quá chục trượng.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tân Nguyệt chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ đang xoay tròn trước mặt, trong mắt ánh lạnh bừng bừng, lạnh lẽo nói:
- Chiêu thứ hai, Huyền Nữ Phi Thiên.
Hai tay giang ra, thần kiếm chỉ thẳng lên trời, thân thể Tân Nguyệt nghiêng tới trước, cả người lập tức bắn ra, nhắm thẳng mục tiêu là Thiên Tàm lão tổ. Thời khắc đó, tốc độ của Tân Nguyệt cực nhanh, trong sát na bắn mình đi thân thể hóa thành khí, hệt như một ngọn lửa đỏ rực đón gió bành trường, chỉ trong chớp mắt đã hình thành một con phượng hoàng màu đỏ như máu khổng lồ, phát xuất ra một tiếng phượng ngâm rung trời, cứ như mũi tên bay thẳng đến.
Tung mình đánh ra, nhanh như chớp điện.
Tân Nguyệt trong sát na thân thể hóa thành khí, dùng Tàn Tình kiếm làm vũ khí, thi triển Thiên Ngoại Phi Tiên bá đạo nhất trong Cửu Thiên Huyền Nữ kiếm quyết, cả người phân thành chín, chiêu thức ngàn vạn chớp mắt đã dung hợp ngàn vạn làn kiếm, vô số biến hóa công ra một chiêu cực mạnh. Trên đầu Tân Nguyệt, Thiên Ly thần kiếm như bóng với hình, ngàn vạn làn kiếm hội tụ mà thành một cột kiếm kinh thiên từ trời giáng xuống, màu sắc như ngọc lưu ly, lại có chớp điện như từ chín tầng trời đánh thẳng vào chỗ Thiên Tàm lão tổ.
Bên này, Thiên Tàm lão tổ khi Tân Nguyệt phát động thế tiến công, thân thể đang ở tình trạng xoay tròn với tốc độ cao, hai cột sáng trên đầu uốn lượn vặn vẹo, dần dần biến thành hai con trùng tằm ánh sáng, theo sự khống chế của Thiên Tàm lão tổ phốc thẳng đến, nhanh chóng dung hợp thành một thể đón lấy Thiên Ly thần kiếm từ trên trời ập xuống.
Một chiêu thoát khỏi tay rồi, hình bóng Thiên Tàm lão tổ biến ảo, nhìn đến vòng sáng khổng lồ sau lưng giận dữ rống lên:
- Đến đây, xem chiêu Tàm Dực Phá Thiên này của ta tiễn ngươi về trời tây như thế nào.
Còn đang nói, Thiên Tàm lão tổ chuyển động rất nhanh giữa không trung, thân thể chớp mắt đã hóa thành ánh sáng, hệt như một cột sáng kéo dài, không né không tránh bắn thẳng đến Tân Nguyệt. Phía sau, con bướm ánh sáng khổng lồ vung mạnh đôi cánh, sóng ánh sáng mạnh mẽ lập tức hội tụ thành một điểm, tác dụng lên cột sáng do Thiên Tàm lão tổ biến thành, khiến cho uy lực của nó đột nhiên tăng lên gấp mười lần, rít lên một tiếng liền phá không xuất ra cùng với tiếng gầm gừ chói tai kinh hồn như tiếng quỷ gào thét, nghe thật đáng kinh sợ vô cùng. Hai bên tiến công không phân sau trước, gần như phát động cùng một lúc, lại có nhiều chỗ giống nhau, nhưng bản chất lại khác nhau.
Trước hết, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đều phát động tiến công hai mặt đồng thời. Thứ hai, hai bên đều triển khai giao tranh chính diện, áp dụng phương thức lấy cứng đấu cứng, dùng phương thức kịch liệt nhất để biểu lộ lửa giận trong lòng. Thứ ba, thế công của Tân Nguyệt dùng kiếm quyết làm chủ. Thiên Tàm lão tổ dùng chưởng pháp làm chủ. Thứ tư, Tân Nguyệt dùng Huyền Nữ thần công phối hợp với Thiên Ngoại Phi Tiên, còn thêm Thiên Tuyệt trảm pháp, có thể nói là song kiếm hợp bích. Thiên Tàm lão tổ lại thi triển tuyệt kỹ cực mạnh Tàm Dực Phá Thiên, lại thêm bướm sáng khổng lồ đẩy sóng hỗ trợ, uy lực tự nhiên là kinh thế hãi tục.
Trong màn đêm, tiếng kêu lạ chói tai, ánh sáng chói mắt. Thiên Ly thần kiếm đã thúc động Thiên Tuyệt trảm pháp cùng với cột sáng chống trời từ trên trời ập xuống, chớp mắt đã va chạm cột sáng do Thiên Tàm lão tổ phát ra. Cột sáng sắc trắng bạc và cột kiếm màu lưu ly chạm vào một điểm, lực lượng tích lũy lập tức kích hóa, từ đó tạo nên vụ nổ có tính hủy diệt, liên tục tràn ra khắp bốn phía. Cũng đúng lúc này, Thiên Tàm lão tổ và Tân Nguyệt va chạm vào nhau. Do tốc độ thực sự quá nhanh, hệt như lóe lên xông qua, sức mạnh có được hội tụ thành một điểm, trong khoảnh khắc giao nhau đã định sẵn thắng bại của hai phe. Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sấm rung trời. Cơn cuồng phong hủy diệt tụ lại không tan, hình thành trong màn đêm một quả cầu ánh sáng khuếch tán, chớp mắt đã bao trùm khu vực phương viên chục dặm, hình thành một vụ nổ to lớn kinh khủng hiếm thấy, hệt như chín tầng trời nổi trận lôi đình đánh sét xuống chấn động cả mặt đất to lớn. Bầu trời, mây sáng tung tóe, hoa lửa dày đặc, tiếng nổ liên tục liên miên phập phồng hệt như pháo hoa mừng năm mới rực rỡ đặc biệt.
Trước đây, con bướm sáng khổng lồ đã không còn thấy nữa trong vụ nổ. Con phượng hoàng khổng lồ cũng biến mất giữa vầng mây sáng. Chỉ còn lại ánh sáng rợp trời nhấp nhô như sóng, hệt như một biển lửa lắc lư theo gió vậy. Ánh đỏ lóe lên, Tân Nguyệt xuất hiện, khôi giáp xinh đẹp sáng tắt không ngừng, phảng phất như ngọn lửa trong gió. Trên đầu, Thiên Ly thần kiếm xoay tròn chầm chậm, ánh sáng lúc ẩn lúc hiện, có phần kỳ quái. Ánh trắng lóe lên, Thiên Tàm lão tổ xuất hiện cách cả dặm, toàn thân ánh sáng lấp lánh, khí tức hỗn loạn. Âm thầm trầm ngâm, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đứng cách khá xa, hai người quay lưng lại với nhau, nhất thời ai cũng không nói gì cả. Thời gian từ từ đi xa. Khi vụ nổ liên tục dần dần tan biến, màn đêm lại phủ bóng đen ngòm xuống.
- Chiêu thứ hai, lời thề của ngươi không hề thực hiện được.
Thanh âm lạnh lùng như băng, Tân Nguyệt khí thế nghiêm nghị.
Thiên Tàm lão tổ thân thể lóe lên, giận dữ quát:
- Không nên đắc ý. Chiêu thứ ba ta sẽ khiến cho ngươi chết rất khó coi đó.
Tân Nguyệt hờ hững đáp:
- Chỉ sợ chiêu thứ ba cũng sẽ không được như ý nguyện của ngươi.
Gằn một tiếng, Thiên Tàm lão tổ thân thể xoay chuyển, để lộ khuôn mặt già nua tái nhợt, ánh mắt sắc bén giận dữ nhìn Tân Nguyệt quay lưng lại, hận thù nói:
- Một chiêu vừa rồi ngươi học từ đâu vậy?
Ánh đỏ lóe lên, bóng người xuất hiện. Tân Nguyệt lập tức lùi lại, xuất hiện cách Thiên Tàm lão tổ vài trượng. Nhìn cẩn thận, khuôn mặt Tân Nguyệt hơi tái nhợt, khóe miệng có một vết máu nho nhỏ, nhưng ánh mắt lại sáng tỏ vô cùng, hệt như những viên ngọc quý. Trên người Tân Nguyệt, Bát Nữ Huyền Phượng giáp lấp lánh ánh sáng, không những vẽ nên những đường cong tuyệt mỹ của nàng, mà còn tăng thêm vài phần anh khí cho nàng, khiến cả người nàng nhìn như thần thánh không thể xâm phạm được.
Lạnh lùng nhìn Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt hờ hững nói:
- Ngươi kinh ngạc?
Thiên Tàm lão tổ tức giận đáp:
- Nói bậy, ta chỉ thấy kỳ quái mà thôi.
Tân Nguyệt hỏi lại:
- Cảm thấy kỳ quái vì chiêu này của ta xuất xứ nơi nào mà lại có thể đánh ngươi trọng thương, chấn nát tâm mạch của ngươi.
Thiên Tàm lão tổ tức giận nói:
- Đủ rồi, chớ có tự phụ bất phàm nữa, ngươi không muốn nói thì chúng ta bắt đầu đánh trận cuối cùng.
Nhìn Thiên Tàm lão tổ vừa chấn động vừa giận dữ, Tân Nguyệt bật cười lạnh, khẽ hừ nói:
- Chiêu đó chính là bí ẩn không lưu truyền rộng rãi của Đằng Long cốc ta, vài ngàn năm mới hiện ra, ngươi vừa hay được hân hạnh thấy được.
Thiên Tàm lão tổ nghi hoặc nói:
- Tuyệt kỹ như vậy sao năm xưa ta chưa từng gặp qua?
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp:
- Nếu như không tin, hà tất phải hỏi làm gì? Đến đây, thời gian đã không còn sớm nữa rồi, xuất chiêu thôi.
Thiên Tàm lão tổ cau mày không nói, ánh mắt quái dị nhìn Tân Nguyệt, trong lòng còn đang cảm thấy mơ hồ với chiêu vừa rồi. Bởi vì Thiên Tàm lão tổ không thể nào nghĩ ra được, bản thân đã đánh ra một chiêu rất chắc chắn, thế mà không giết được Tân Nguyệt, ngược lại còn bị thương muốn nặng nề hơn cả Tân Nguyệt.
Nói đến điểm này, thực ra có liên quan giữa Tân Nguyệt và Thiên Ngoại Phi Tiên. Một chiêu đó kinh thế hãi tục, có thể lập tức tăng sức mạnh lên gấp trăm lần, từ đó bộc phát sức mạnh hủy trời diệt đất, đến mức không gì chống lại, không vật nào khắc chế nỗi. Nhưng Tân Nguyệt lúc này bởi vì bị thương, không thể phát huy chiêu này đến uy lực cực hạn. Vì thế gần như chỉ đánh Thiên Tàm lão tổ trọng thương, hoàn toàn chưa đạt đến hiệu quả một kiếm giết chết địch nhân. Đương nhiên, thế công của Thiên Tàm lão tổ cũng mạnh mẽ vô cùng, nhờ vào sức mạnh của bướm sáng khổng lồ tăng lên gấp chục lần, nhưng đối với công kích tập trung chỉ một điểm của Tân Nguyệt lại có phần kém hơn. Vì thế trong trận chiến vừa rồi, lão thực tế đã nếm mùi thất bại, nhưng lão lại không chịu thừa nhận thua. Thêm nữa, trận đấu giữa hai người chính là so tài sống chết, không phải so hơn thua, vì thế Tân Nguyệt cũng không so đo nhiều lắm.
- Thế nào, ngươi sợ rồi phải không?
Tân Nguyệt lạnh lẽo châm chọc sắc bén như đao kiếm, làm tim Thiên Tàm lão tổ nhói lên, khiến lão đang trầm tư vụt tỉnh lại.
Gầm lên giận dữ, Thiên Tàm lão tổ tức giận vô cùng, hận thù nói:
- Ta sợ ngươi không dám tiếp chiêu!
Tân Nguyệt ánh mắt nhướng lên, lạnh lùng đáp:
- Với thương thế của ngươi lúc này, ngươi thấy ta sẽ sợ ngươi chăng?
Thiên Tàm lão tổ cười giận nói:
- Không sợ thì tốt. Hy vọng ngươi có thể tiếp được một chiêu cuối cùng của ta.
Tung mình lùi lại, thân thể ảo hóa, Thiên Tàm lão tổ thân pháp cực nhanh, sao không có dấu hiệu bị thương nào?
Tân Nguyệt dời ngang chục trượng, thu thế chăm chú nhìn, toàn thân sóng ánh sáng lấp lánh, ánh sáng càng lúc càng mạnh mẽ. Trên đầu, Thiên Ly thần kiếm xoay tròn hạ xuống, hóa thành một chùm ánh sáng bắn vào trong huyệt Bách Hội của Tân Nguyệt, chớp mắt đã không còn thấy nữa.
Thiên Tàm lão tổ thấy tình hình vậy kinh ngạc, cất tiếng hỏi:
- Ngươi bỏ đi không dùng thần kiếm?
Tân Nguyệt hừ lạnh đáp:
- Chuyện này không phải càng tốt cho ngươi hơn sao?
Thiên Tàm lão tổ nhảy dựng lên, tâm tình rất xấu tức giận nói:
- Chớ đắc ý, ngươi có thể tiếp được chiêu “Lục Điệp Bát Ảnh” này của ta mới tính là có bản lĩnh.
Còn đang nói, Thiên Tàm lão tổ thân thể loáng cái, chớp mắt đã hóa thành tám phân thân, trong màn đêm dàn thành trận thế bát quái, mỗi con lấp lánh ánh sáng xanh lục quỷ bí.
Ngưng thần tĩnh khí, Tân Nguyệt chăm chí nhìn tình hình phía trước, chỉ thấy sương đen cuồn cuộn không ngừng tràn ra, hoàn toàn không nhìn thấy hình bóng của Thiên Tàm lão tổ. Thông qua thăm dò, Tân Nguyệt biết được Thiên Tàm lão tổ đang ở phía sau của sương đen, khí tức lúc ẩn lúc hiện.
Hơi trầm ngâm một chút, Tân Nguyệt đột nhiên thu lại khí tức, ánh sáng quanh mình mất đi, cả ngươi hệt như bóng ma trong màn đêm. Nàng cứ âm thầm lơ lửng giữa không gian, ngay cả Thiên Ly thần kiếm cũng lặng lẽ mất tích, khiến người ta không nắm được chút nào.
Thiên Tàm lão tổ tung mình lùi lại, né tránh tập kích của cơn cuồng phong, xuất hiện ngoài ba trăm trượng, trong mắt đầy sự hận thù. Chăm chú nhìn về phía trước, Thiên Tàm lão tổ dùng phương pháp đặc biệt của tộc Thiên Tàm nhìn rõ ràng được Tân Nguyệt ở phía đối diện, phát xuất vài ngàn luồng sóng thăm dò, cẩn thận phân tích thân thể và tình trạng thương thế của nàng vào lúc này. Thông qua phân tích, Thiên Tàm lão tổ nắm vững được đại khái tình hình của Tân Nguyệt, biết nàng bị nội thương không nhẹ nhưng vẫn còn sức lực phản kích như cũ. Nghĩ đến ước định ba chiêu, Thiên Tàm lão tổ bật cười lạnh, quyết định chiêu thứ hai sẽ trực tiếp giết chết Tân Nguyệt, kết thúc cuộc chiến giằng co đã hơn nửa đêm rồi. Có được chủ ý, Thiên Tàm lão tổ nhanh chóng chuẩn bị, khí thế toàn thân tăng vọt hẳn, lập tức áp chế được sương đen trước mặt, lộ ra hình bóng của Tân Nguyệt. Hai tay giơ cao, Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt âm lạnh, ánh sáng từ trên người chợt hiện ra, tầng tầng lớp lớp tràn ra ngoài, chỉ trong chớp mắt đã ngưng tụ thành một đám mây sáng khuếch tán, rọi chiêu cả khu vực lân cận.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tân Nguyệt đón gió mà đứng, y phục toàn thân không bay, hiển hiện quỷ dị trong gió đêm. Thiên Tàm lão tổ giận dữ trừng Tân Nguyệt, hận thù nói:
- Nha đầu thúi, chiêu này lão tổ tiễn ngươi xuốn địa ngục.
Tân Nguyệt vẻ mặt bình thản, hờ hững đáp:
- Chỉ cần ngươi có được thực lực như vậy.
Thiên Tàm lão tổ âm lạnh trả lời:
- Muốn giết ngươi hoàn toàn không phải chuyện quá khó khăn gì cả. Bây giờ, ngươi hãy chuẩn bị chịu chết đi!
Tung mình bay lên, Thiên Tàm lão tổ bắn thẳng mình lên bầu trời, toàn thân ánh trắng như mây hội tụ, hình thành quanh nàng một biển mây có hình như cánh hoa, đường kính vượt quá phương viên mười dặm, chớp mắt đã xua tan màn đêm. Ngạo nghễ giữa biển mây, Thiên Tàm lão tổ hai tay chống trời, lòng bàn tay ánh trắng phun ra thu vào, hệt như hai con rồng sáng đang xoay tròn, vừa kéo dài thẳng lên bầu trời, vừa điên cuồng hấp thu sương sáng màu trắng bốn bề, nhanh chóng chuyển hóa thành hai cột sáng thông đến trời cao, thẳng đứng trên không của Thiên Tàm lão tổ. Hoàn thành những điều này rồi, Thiên Tàm lão tổ xoay tròn giữa không trung, lợi dụng sức mạnh xoay tròn để uốn lượn cột sáng, khiến nó cong lượn đi, hệt như giao long lội trong biển, cứ thế gào thét tới lui trong màn đêm. Bốn bề, cuồng phong gào lên giận dữ, mây sáng biến ảo, vô số ánh sáng trắng bạc trùm khắp trời đất, tự động ngưng tụ thành một con bướm sáng ở sau lưng của Thiên Tàm lão tổ, thỉnh thoảng lại múa đôi cánh sáng, xem ra cực kỳ chấn động.
Tân Nguyệt vẻ mặt biến hẳn, nhìn vầng mây sáng trên trời đó, cảm nhận được áp lực chung quanh, trong lòng có phần bất an. Đề tụ chân nguyên, Tân Nguyệt không dám chờ đợi, thân hình thon dài chợt lóe lên phân ra, hóa thành chín phân thân, tạo thành một quả cầu hình tròn, mỗi phân thân lấp lánh ánh sáng khác nhau, vận hành những chiêu thức khác nhau. Nhìn từ xa xa, động tác của Tân Nguyệt hơi kỳ quái, hệt như đang diễn luyện kiếm quyết, chiêu thức xinh đẹp nhưng uy lực bình thường. Nhìn gần, chín phân thân của Tân Nguyệt thi triển kiếm chiêu tinh kỳ xảo diệu liền lạc, kết thành một mạch, cùng giao tại một điểm. Ánh trắng lóe lên, khí thánh mênh mông, chín phân thân hợp thành một chớp mắt đã bộc phát ánh sáng chói mắt, cơ hồ áp chế được ánh sáng của Thiên Tàm lão tổ. Trong nhất thời, màn đêm có hai luồng sáng, một trên một dưới khoảng cách không xa, không khí toàn trường có phần khẩn trương, xuất hiện một đường lửa tung tóe làm đường phân cách.
Khẽ quát một tiếng, ánh sáng thánh thiện quanh người Tân Nguyệt quanh lại, khí thần thánh tràn ngập bầu trời, triển khai một trận so tài vô hình với khí bá vương của Thiên Tàm lão tổ. Tung mình bay lên không trung, Tân Nguyệt toàn thân ánh đỏ chói mắt, Bát Nữ Huyền Phượng giáp xinh đẹp âm thầm xuất hiện vẽ nên những đường cong đẹp đẽ của Tân Nguyệt, khiến cho người ta cảm thấy xuýt xoa với cái đẹp. Đồng thời, Bát Nữ Huyền Phượng giáp lóe lên ánh sáng, màu sắc thánh khiết đỏ như máu từ trên tuôn xuống, từ tứ chi hội tụ về trên đầu, cuối cùng tập hợp thành hình cái ô che trên đầu của Tân Nguyệt, hào quang lấp lánh chói mắt. Lúc này, Thiên Ly thần kiếm tự động hiện ra, xoay tròn trên đầu Tân Nguyệt, tự động thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, hội tụ một lượng lớn ánh sáng và linh khí, hình thành một cột kiếm màu lưu ly trong màn đêm, đường kính cột kiếm vượt quá chục trượng.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tân Nguyệt chăm chú nhìn Thiên Tàm lão tổ đang xoay tròn trước mặt, trong mắt ánh lạnh bừng bừng, lạnh lẽo nói:
- Chiêu thứ hai, Huyền Nữ Phi Thiên.
Hai tay giang ra, thần kiếm chỉ thẳng lên trời, thân thể Tân Nguyệt nghiêng tới trước, cả người lập tức bắn ra, nhắm thẳng mục tiêu là Thiên Tàm lão tổ. Thời khắc đó, tốc độ của Tân Nguyệt cực nhanh, trong sát na bắn mình đi thân thể hóa thành khí, hệt như một ngọn lửa đỏ rực đón gió bành trường, chỉ trong chớp mắt đã hình thành một con phượng hoàng màu đỏ như máu khổng lồ, phát xuất ra một tiếng phượng ngâm rung trời, cứ như mũi tên bay thẳng đến.
Tung mình đánh ra, nhanh như chớp điện.
Tân Nguyệt trong sát na thân thể hóa thành khí, dùng Tàn Tình kiếm làm vũ khí, thi triển Thiên Ngoại Phi Tiên bá đạo nhất trong Cửu Thiên Huyền Nữ kiếm quyết, cả người phân thành chín, chiêu thức ngàn vạn chớp mắt đã dung hợp ngàn vạn làn kiếm, vô số biến hóa công ra một chiêu cực mạnh. Trên đầu Tân Nguyệt, Thiên Ly thần kiếm như bóng với hình, ngàn vạn làn kiếm hội tụ mà thành một cột kiếm kinh thiên từ trời giáng xuống, màu sắc như ngọc lưu ly, lại có chớp điện như từ chín tầng trời đánh thẳng vào chỗ Thiên Tàm lão tổ.
Bên này, Thiên Tàm lão tổ khi Tân Nguyệt phát động thế tiến công, thân thể đang ở tình trạng xoay tròn với tốc độ cao, hai cột sáng trên đầu uốn lượn vặn vẹo, dần dần biến thành hai con trùng tằm ánh sáng, theo sự khống chế của Thiên Tàm lão tổ phốc thẳng đến, nhanh chóng dung hợp thành một thể đón lấy Thiên Ly thần kiếm từ trên trời ập xuống.
Một chiêu thoát khỏi tay rồi, hình bóng Thiên Tàm lão tổ biến ảo, nhìn đến vòng sáng khổng lồ sau lưng giận dữ rống lên:
- Đến đây, xem chiêu Tàm Dực Phá Thiên này của ta tiễn ngươi về trời tây như thế nào.
Còn đang nói, Thiên Tàm lão tổ chuyển động rất nhanh giữa không trung, thân thể chớp mắt đã hóa thành ánh sáng, hệt như một cột sáng kéo dài, không né không tránh bắn thẳng đến Tân Nguyệt. Phía sau, con bướm ánh sáng khổng lồ vung mạnh đôi cánh, sóng ánh sáng mạnh mẽ lập tức hội tụ thành một điểm, tác dụng lên cột sáng do Thiên Tàm lão tổ biến thành, khiến cho uy lực của nó đột nhiên tăng lên gấp mười lần, rít lên một tiếng liền phá không xuất ra cùng với tiếng gầm gừ chói tai kinh hồn như tiếng quỷ gào thét, nghe thật đáng kinh sợ vô cùng. Hai bên tiến công không phân sau trước, gần như phát động cùng một lúc, lại có nhiều chỗ giống nhau, nhưng bản chất lại khác nhau.
Trước hết, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đều phát động tiến công hai mặt đồng thời. Thứ hai, hai bên đều triển khai giao tranh chính diện, áp dụng phương thức lấy cứng đấu cứng, dùng phương thức kịch liệt nhất để biểu lộ lửa giận trong lòng. Thứ ba, thế công của Tân Nguyệt dùng kiếm quyết làm chủ. Thiên Tàm lão tổ dùng chưởng pháp làm chủ. Thứ tư, Tân Nguyệt dùng Huyền Nữ thần công phối hợp với Thiên Ngoại Phi Tiên, còn thêm Thiên Tuyệt trảm pháp, có thể nói là song kiếm hợp bích. Thiên Tàm lão tổ lại thi triển tuyệt kỹ cực mạnh Tàm Dực Phá Thiên, lại thêm bướm sáng khổng lồ đẩy sóng hỗ trợ, uy lực tự nhiên là kinh thế hãi tục.
Trong màn đêm, tiếng kêu lạ chói tai, ánh sáng chói mắt. Thiên Ly thần kiếm đã thúc động Thiên Tuyệt trảm pháp cùng với cột sáng chống trời từ trên trời ập xuống, chớp mắt đã va chạm cột sáng do Thiên Tàm lão tổ phát ra. Cột sáng sắc trắng bạc và cột kiếm màu lưu ly chạm vào một điểm, lực lượng tích lũy lập tức kích hóa, từ đó tạo nên vụ nổ có tính hủy diệt, liên tục tràn ra khắp bốn phía. Cũng đúng lúc này, Thiên Tàm lão tổ và Tân Nguyệt va chạm vào nhau. Do tốc độ thực sự quá nhanh, hệt như lóe lên xông qua, sức mạnh có được hội tụ thành một điểm, trong khoảnh khắc giao nhau đã định sẵn thắng bại của hai phe. Ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, tiếng sấm rung trời. Cơn cuồng phong hủy diệt tụ lại không tan, hình thành trong màn đêm một quả cầu ánh sáng khuếch tán, chớp mắt đã bao trùm khu vực phương viên chục dặm, hình thành một vụ nổ to lớn kinh khủng hiếm thấy, hệt như chín tầng trời nổi trận lôi đình đánh sét xuống chấn động cả mặt đất to lớn. Bầu trời, mây sáng tung tóe, hoa lửa dày đặc, tiếng nổ liên tục liên miên phập phồng hệt như pháo hoa mừng năm mới rực rỡ đặc biệt.
Trước đây, con bướm sáng khổng lồ đã không còn thấy nữa trong vụ nổ. Con phượng hoàng khổng lồ cũng biến mất giữa vầng mây sáng. Chỉ còn lại ánh sáng rợp trời nhấp nhô như sóng, hệt như một biển lửa lắc lư theo gió vậy. Ánh đỏ lóe lên, Tân Nguyệt xuất hiện, khôi giáp xinh đẹp sáng tắt không ngừng, phảng phất như ngọn lửa trong gió. Trên đầu, Thiên Ly thần kiếm xoay tròn chầm chậm, ánh sáng lúc ẩn lúc hiện, có phần kỳ quái. Ánh trắng lóe lên, Thiên Tàm lão tổ xuất hiện cách cả dặm, toàn thân ánh sáng lấp lánh, khí tức hỗn loạn. Âm thầm trầm ngâm, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đứng cách khá xa, hai người quay lưng lại với nhau, nhất thời ai cũng không nói gì cả. Thời gian từ từ đi xa. Khi vụ nổ liên tục dần dần tan biến, màn đêm lại phủ bóng đen ngòm xuống.
- Chiêu thứ hai, lời thề của ngươi không hề thực hiện được.
Thanh âm lạnh lùng như băng, Tân Nguyệt khí thế nghiêm nghị.
Thiên Tàm lão tổ thân thể lóe lên, giận dữ quát:
- Không nên đắc ý. Chiêu thứ ba ta sẽ khiến cho ngươi chết rất khó coi đó.
Tân Nguyệt hờ hững đáp:
- Chỉ sợ chiêu thứ ba cũng sẽ không được như ý nguyện của ngươi.
Gằn một tiếng, Thiên Tàm lão tổ thân thể xoay chuyển, để lộ khuôn mặt già nua tái nhợt, ánh mắt sắc bén giận dữ nhìn Tân Nguyệt quay lưng lại, hận thù nói:
- Một chiêu vừa rồi ngươi học từ đâu vậy?
Ánh đỏ lóe lên, bóng người xuất hiện. Tân Nguyệt lập tức lùi lại, xuất hiện cách Thiên Tàm lão tổ vài trượng. Nhìn cẩn thận, khuôn mặt Tân Nguyệt hơi tái nhợt, khóe miệng có một vết máu nho nhỏ, nhưng ánh mắt lại sáng tỏ vô cùng, hệt như những viên ngọc quý. Trên người Tân Nguyệt, Bát Nữ Huyền Phượng giáp lấp lánh ánh sáng, không những vẽ nên những đường cong tuyệt mỹ của nàng, mà còn tăng thêm vài phần anh khí cho nàng, khiến cả người nàng nhìn như thần thánh không thể xâm phạm được.
Lạnh lùng nhìn Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt hờ hững nói:
- Ngươi kinh ngạc?
Thiên Tàm lão tổ tức giận đáp:
- Nói bậy, ta chỉ thấy kỳ quái mà thôi.
Tân Nguyệt hỏi lại:
- Cảm thấy kỳ quái vì chiêu này của ta xuất xứ nơi nào mà lại có thể đánh ngươi trọng thương, chấn nát tâm mạch của ngươi.
Thiên Tàm lão tổ tức giận nói:
- Đủ rồi, chớ có tự phụ bất phàm nữa, ngươi không muốn nói thì chúng ta bắt đầu đánh trận cuối cùng.
Nhìn Thiên Tàm lão tổ vừa chấn động vừa giận dữ, Tân Nguyệt bật cười lạnh, khẽ hừ nói:
- Chiêu đó chính là bí ẩn không lưu truyền rộng rãi của Đằng Long cốc ta, vài ngàn năm mới hiện ra, ngươi vừa hay được hân hạnh thấy được.
Thiên Tàm lão tổ nghi hoặc nói:
- Tuyệt kỹ như vậy sao năm xưa ta chưa từng gặp qua?
Tân Nguyệt lạnh lẽo đáp:
- Nếu như không tin, hà tất phải hỏi làm gì? Đến đây, thời gian đã không còn sớm nữa rồi, xuất chiêu thôi.
Thiên Tàm lão tổ cau mày không nói, ánh mắt quái dị nhìn Tân Nguyệt, trong lòng còn đang cảm thấy mơ hồ với chiêu vừa rồi. Bởi vì Thiên Tàm lão tổ không thể nào nghĩ ra được, bản thân đã đánh ra một chiêu rất chắc chắn, thế mà không giết được Tân Nguyệt, ngược lại còn bị thương muốn nặng nề hơn cả Tân Nguyệt.
Nói đến điểm này, thực ra có liên quan giữa Tân Nguyệt và Thiên Ngoại Phi Tiên. Một chiêu đó kinh thế hãi tục, có thể lập tức tăng sức mạnh lên gấp trăm lần, từ đó bộc phát sức mạnh hủy trời diệt đất, đến mức không gì chống lại, không vật nào khắc chế nỗi. Nhưng Tân Nguyệt lúc này bởi vì bị thương, không thể phát huy chiêu này đến uy lực cực hạn. Vì thế gần như chỉ đánh Thiên Tàm lão tổ trọng thương, hoàn toàn chưa đạt đến hiệu quả một kiếm giết chết địch nhân. Đương nhiên, thế công của Thiên Tàm lão tổ cũng mạnh mẽ vô cùng, nhờ vào sức mạnh của bướm sáng khổng lồ tăng lên gấp chục lần, nhưng đối với công kích tập trung chỉ một điểm của Tân Nguyệt lại có phần kém hơn. Vì thế trong trận chiến vừa rồi, lão thực tế đã nếm mùi thất bại, nhưng lão lại không chịu thừa nhận thua. Thêm nữa, trận đấu giữa hai người chính là so tài sống chết, không phải so hơn thua, vì thế Tân Nguyệt cũng không so đo nhiều lắm.
- Thế nào, ngươi sợ rồi phải không?
Tân Nguyệt lạnh lẽo châm chọc sắc bén như đao kiếm, làm tim Thiên Tàm lão tổ nhói lên, khiến lão đang trầm tư vụt tỉnh lại.
Gầm lên giận dữ, Thiên Tàm lão tổ tức giận vô cùng, hận thù nói:
- Ta sợ ngươi không dám tiếp chiêu!
Tân Nguyệt ánh mắt nhướng lên, lạnh lùng đáp:
- Với thương thế của ngươi lúc này, ngươi thấy ta sẽ sợ ngươi chăng?
Thiên Tàm lão tổ cười giận nói:
- Không sợ thì tốt. Hy vọng ngươi có thể tiếp được một chiêu cuối cùng của ta.
Tung mình lùi lại, thân thể ảo hóa, Thiên Tàm lão tổ thân pháp cực nhanh, sao không có dấu hiệu bị thương nào?
Tân Nguyệt dời ngang chục trượng, thu thế chăm chú nhìn, toàn thân sóng ánh sáng lấp lánh, ánh sáng càng lúc càng mạnh mẽ. Trên đầu, Thiên Ly thần kiếm xoay tròn hạ xuống, hóa thành một chùm ánh sáng bắn vào trong huyệt Bách Hội của Tân Nguyệt, chớp mắt đã không còn thấy nữa.
Thiên Tàm lão tổ thấy tình hình vậy kinh ngạc, cất tiếng hỏi:
- Ngươi bỏ đi không dùng thần kiếm?
Tân Nguyệt hừ lạnh đáp:
- Chuyện này không phải càng tốt cho ngươi hơn sao?
Thiên Tàm lão tổ nhảy dựng lên, tâm tình rất xấu tức giận nói:
- Chớ đắc ý, ngươi có thể tiếp được chiêu “Lục Điệp Bát Ảnh” này của ta mới tính là có bản lĩnh.
Còn đang nói, Thiên Tàm lão tổ thân thể loáng cái, chớp mắt đã hóa thành tám phân thân, trong màn đêm dàn thành trận thế bát quái, mỗi con lấp lánh ánh sáng xanh lục quỷ bí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.