Chương 822: Thông Linh Ảo Cảnh - phần 3
Tâm Mộng Vô Ngân
29/07/2014
Ẩn sau lưng những ngôi sao, Ảo Linh quan sát vẻ mặt của Thiên Lân, thấy hắn thẫn thờ đứng đó, trong lòng Ảo Linh có phần đắc ý. Là chủ nhân của Thông Linh Ảo Cảnh, Ảo Linh sở trường nhất chính là dùng ảo thuật để mê hoặc địch nhân, đạt đến mức vây khốn địch nhân, làm mê đi tâm trí của địch nhân. Hiện nay, Ảo Linh dùng hồi ức làm vũ khí, từ nơi thâm sâu nhất trong tâm linh để làm xúc động Thiên Lân, nhờ vậy mà đạt mục đích của bản thân.
Nhưng nói ra thật quái dị, Thiên Lân tuy bị hấp dẫn thật sâu sắc, thế mà lại chỉ đờ đẫn bất động, cũng không có bất kỳ cử chỉ nào khác cả. Đối với chuyện này, Ảo Linh cũng không bực tức lắm, bởi vì Ảo Linh cho là Thiên Lân chỉ tạm thời giữ được bình tĩnh, qua thêm một lúc thì tự nhiên sẽ chìm sâu vào bên trong. Kết quả thật sự có giống như vậy chăng? Thời gian trôi qua từng giây từng phút, kết quả từ từ sẽ đến.
Khi Ảo Linh đợi đến lo lắng nóng nảy, Thiên Lân đang đờ đẫn bất động đột nhiên thân thể lay động, nhưng ngay sau đó liền khôi phục lại tự nhiên, quay đầu quan sát tình hình chung quanh. Kết quả như vậy thật ngoài suy nghĩ, khiến Ảo Linh không kịp chuẩn bị. Ảo Linh không sao nghĩ cho minh bạch vì sao Thiên Lân như vậy lại dễ dàng khôi phục được thần trí, không bị ảo thuật hấp dẫn.
Về điểm này, thực ra thì phải cảm tạ sức mạnh Linh Phách trong não của Thiên Lân, bởi vì nó có năng lực tính toán siêu cấp, đẩy tất cả mọi thứ dẫn dụ từ bên ngoài ra xa cả ngàn dặm. Nếu là như vậy, Thiên Lân vì sao trong thời gian dài lại ngây ngốc ra, trong này có bí ẩn nào sao? Nói đến chuyện này cũng có hai điểm đáng nhắc đến. Thứ nhất, Thiên Lân ban đầu đúng là bị ảo thuật hấp dẫn, say mê thật sâu. Thứ hai, khi Thiên Lân giật mình tỉnh lại, hắn hoàn toàn không lập tức biểu hiện ra bên ngoài mà tiếp tục giữ nguyên bộ dạng ngây ngô đờ đẫn, ngầm phát động sóng dò xét để quan sát động tĩnh chung quanh. Những thứ này, Ảo Linh hoàn toàn không biết gì bởi vì chưa từng ý thức được sự ngụy trang của Thiên Lân, cũng không biết bản thân mình đã bị bại lộ vị trí.
Nhìn chung quanh, Thiên Lân từ từ tiến tới, trong mắt có ánh đen lóe lên, công kích tinh thần vô hình lập tức khuếch ra bắn thẳng đến Ảo Linh. Lúc này, Ảo Linh ẩn mình phía sau những ngôi sao chấn động thân thể, nhanh chóng chuyển dời, quanh mình mờ hiện tầng tầng sóng ánh sáng ngăn trở tinh thần dị lực tiến gần.
Ngừng lại, Thiên Lân nhìn Ảo Linh đang hiển hiện ra, nụ cười tà mị cất tiếng:
- Thuật ảo hóa cuối cùng cũng chỉ là mức thấp, một khi không cách nào mê hoặc được địch nhân thì chỉ dùng để đánh phân mà thôi.
Ảo Linh nghe vậy tức đến muốn trào máu, giận dữ nói:
- Câm miệng, nơi này không phải để cho ngươi tự do càn rỡ.
Lời còn vang bên tai, Ảo Linh lóe lên biến mất, thay vào đó là cuồng phong vô cùng vô tận, cùng với ánh sao lấp lánh hệt như sóng biển giận dữ ập thẳng đến Thiên Lân.
Nhìn tình hình trước mắt, hơi kinh hãi, những ánh sao trông có vẻ như hư ảo này không ngờ lại hoàn toàn chân thực, điều này có bí ẩn nào khác đây? Không kịp suy tính, Thiên Lân nhanh chóng triển khai phòng ngự, thân thể dưới sức tấn công của sóng lớn, chỉ trong chớp mắt đã bị cuốn vào trong bọt sóng đầy trời, biến mất trong khoảnh khắc. Theo sóng biển tung tóe, Thiên Lân hệt như con thuyền cô độc trên biển lớn nhấp nhô không ngừng, sau khi trải qua những cơn sóng tấn công mãnh liệt nhất rồi, thân thể dần dần ổn định, bắt đầu quan sát tình hình chung quanh. Nhìn thấy cảnh này, Thiên Lân không ngạc nhiên lắm, bản thân không ngờ thật sự đang ở trên biển rộng lớn mênh mông, nhìn khắp nơi chỉ thấy mặt nước rộng lớn không bờ bến. Trong lòng biết đây là ảo cảnh, Thiên Lân hơi an tâm, ánh mắt quan sát bầu trời, thấy được những vầng mây đen thưa thớt. Lần đầu tiên trải qua tình hình như vậy, Thiên Lân có chút không hiểu vì sao, tuy hắn bản chất thông minh, nhưng dù sao chưa từng được thấy đại dương, chưa từng thử qua loại trải nghiệm này.
Thu lại tâm thần, Thiên Lân nhắm mắt lại, thúc dục sức mạnh Linh Phách trong não để phát xuất hàng vạn tuyến thăm dò, từng bước mô tả lại khu vực lân cận. Rất nhanh, Thiên Lân thăm dò được khí tức của Ảo Linh, chính là đang ở ngay sau mình, cũng đang tận sức che dấu. Nắm vững tình hình rồi, Thiên Lân lập tức bình tĩnh lại, sau khi suy xét chốc lát, âm thầm thi triển pháp quyết Thiên Tượng Vô Thường.
Thiên Tượng Vô Thường chính là kỹ năng kỳ lạ mà Thiên Lân mới vừa học được gần đây, chính là một cách gọi chung chung mô tả một lĩnh vực đặc thù, không phải chỉ mô tả một loại pháp quyết đơn giản. Thiên Tượng Vô Thường biến hóa bất định, tạo ra khắp cả đất trời, phức tạp vô cùng. Trước mắt, Thiên Lân chỉ nắm vững được mấu chốt cơ bản, trong quá trình thực thi cụ thể có những điều huyền diệu, hắn cũng chỉ hiểu được một nửa phần mà thôi. Lần đầu vận dụng Thiên Tượng Vô Thường, Thiên Lân hoàn toàn không vững tin chắc chắn. Để tận lực hoàn thành, Thiên Lân dùng Thần Tàm Cửu Biến làm căn bản, dùng sức mạnh Linh Phách để khống chế, cẩn thận vô cùng thi triển bộ kỹ thuật phức tạp biến hóa vô cùng.
Thiên Lân học được Thiên Tượng Vô Thường vốn từ một cuộc cờ tàn trong Côn Lôn sơn, sau đó nhờ Ma Kính diễn giải mà phá giải được, từ đó dùng biện pháp loại suy sáng lập ra bộ vận dụng kỹ năng biến hóa ngàn vạn, rất nhiều trận pháp thành một thể. Từ góc độ căn bản, Thiên Tượng Vô Thường chỉ là một thuật vận dụng mà thôi, chỗ thần kỳ của nó chính là nó có thể đồng thời vận dụng rất nhiều loại sức mạnh thuộc tính khác nhau, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ có tính chất khác nhau, hơn nữa còn phối hợp với nhau, từ đó không mâu thuẫn nhau mà đạt đến mức tận thiện tận mỹ. Kỹ thuật kỳ lạ như vậy cần phải có năng lực giải toán và năng lực khống chế cực mạnh, vì thế Thiên Lân cũng phải nhờ vào sức mạnh Linh Phách, nếu không chỉ bằng vào trí tuệ của một cá nhân thì căn bản là khó khống chế được thể hệ khổng lồ này.
Để tránh bị Ảo Linh phát hiện, khi Thiên Lân thi triển thì vô cùng cẩn thận, chỉ sử dụng một phần sức mạnh nhỏ bé, trước tiên bố trí một cuộc cờ chung quanh. Đồng thời, để tránh làm kinh động đến Ảo Linh, Thiên Lân chỉ vận dụng năm loại sức mạnh có thuộc tính khác nhau, tạo thành một trận pháp ngũ hành có tính tương sinh tương khắc để vây khốn lấy Ảo Linh. Hành động của Thiên Lân âm thầm vô cùng, lại cần có thời gian để hoàn thành.
Nhưng nói ra thật quái dị, Thiên Lân tuy bị hấp dẫn thật sâu sắc, thế mà lại chỉ đờ đẫn bất động, cũng không có bất kỳ cử chỉ nào khác cả. Đối với chuyện này, Ảo Linh cũng không bực tức lắm, bởi vì Ảo Linh cho là Thiên Lân chỉ tạm thời giữ được bình tĩnh, qua thêm một lúc thì tự nhiên sẽ chìm sâu vào bên trong. Kết quả thật sự có giống như vậy chăng? Thời gian trôi qua từng giây từng phút, kết quả từ từ sẽ đến.
Khi Ảo Linh đợi đến lo lắng nóng nảy, Thiên Lân đang đờ đẫn bất động đột nhiên thân thể lay động, nhưng ngay sau đó liền khôi phục lại tự nhiên, quay đầu quan sát tình hình chung quanh. Kết quả như vậy thật ngoài suy nghĩ, khiến Ảo Linh không kịp chuẩn bị. Ảo Linh không sao nghĩ cho minh bạch vì sao Thiên Lân như vậy lại dễ dàng khôi phục được thần trí, không bị ảo thuật hấp dẫn.
Về điểm này, thực ra thì phải cảm tạ sức mạnh Linh Phách trong não của Thiên Lân, bởi vì nó có năng lực tính toán siêu cấp, đẩy tất cả mọi thứ dẫn dụ từ bên ngoài ra xa cả ngàn dặm. Nếu là như vậy, Thiên Lân vì sao trong thời gian dài lại ngây ngốc ra, trong này có bí ẩn nào sao? Nói đến chuyện này cũng có hai điểm đáng nhắc đến. Thứ nhất, Thiên Lân ban đầu đúng là bị ảo thuật hấp dẫn, say mê thật sâu. Thứ hai, khi Thiên Lân giật mình tỉnh lại, hắn hoàn toàn không lập tức biểu hiện ra bên ngoài mà tiếp tục giữ nguyên bộ dạng ngây ngô đờ đẫn, ngầm phát động sóng dò xét để quan sát động tĩnh chung quanh. Những thứ này, Ảo Linh hoàn toàn không biết gì bởi vì chưa từng ý thức được sự ngụy trang của Thiên Lân, cũng không biết bản thân mình đã bị bại lộ vị trí.
Nhìn chung quanh, Thiên Lân từ từ tiến tới, trong mắt có ánh đen lóe lên, công kích tinh thần vô hình lập tức khuếch ra bắn thẳng đến Ảo Linh. Lúc này, Ảo Linh ẩn mình phía sau những ngôi sao chấn động thân thể, nhanh chóng chuyển dời, quanh mình mờ hiện tầng tầng sóng ánh sáng ngăn trở tinh thần dị lực tiến gần.
Ngừng lại, Thiên Lân nhìn Ảo Linh đang hiển hiện ra, nụ cười tà mị cất tiếng:
- Thuật ảo hóa cuối cùng cũng chỉ là mức thấp, một khi không cách nào mê hoặc được địch nhân thì chỉ dùng để đánh phân mà thôi.
Ảo Linh nghe vậy tức đến muốn trào máu, giận dữ nói:
- Câm miệng, nơi này không phải để cho ngươi tự do càn rỡ.
Lời còn vang bên tai, Ảo Linh lóe lên biến mất, thay vào đó là cuồng phong vô cùng vô tận, cùng với ánh sao lấp lánh hệt như sóng biển giận dữ ập thẳng đến Thiên Lân.
Nhìn tình hình trước mắt, hơi kinh hãi, những ánh sao trông có vẻ như hư ảo này không ngờ lại hoàn toàn chân thực, điều này có bí ẩn nào khác đây? Không kịp suy tính, Thiên Lân nhanh chóng triển khai phòng ngự, thân thể dưới sức tấn công của sóng lớn, chỉ trong chớp mắt đã bị cuốn vào trong bọt sóng đầy trời, biến mất trong khoảnh khắc. Theo sóng biển tung tóe, Thiên Lân hệt như con thuyền cô độc trên biển lớn nhấp nhô không ngừng, sau khi trải qua những cơn sóng tấn công mãnh liệt nhất rồi, thân thể dần dần ổn định, bắt đầu quan sát tình hình chung quanh. Nhìn thấy cảnh này, Thiên Lân không ngạc nhiên lắm, bản thân không ngờ thật sự đang ở trên biển rộng lớn mênh mông, nhìn khắp nơi chỉ thấy mặt nước rộng lớn không bờ bến. Trong lòng biết đây là ảo cảnh, Thiên Lân hơi an tâm, ánh mắt quan sát bầu trời, thấy được những vầng mây đen thưa thớt. Lần đầu tiên trải qua tình hình như vậy, Thiên Lân có chút không hiểu vì sao, tuy hắn bản chất thông minh, nhưng dù sao chưa từng được thấy đại dương, chưa từng thử qua loại trải nghiệm này.
Thu lại tâm thần, Thiên Lân nhắm mắt lại, thúc dục sức mạnh Linh Phách trong não để phát xuất hàng vạn tuyến thăm dò, từng bước mô tả lại khu vực lân cận. Rất nhanh, Thiên Lân thăm dò được khí tức của Ảo Linh, chính là đang ở ngay sau mình, cũng đang tận sức che dấu. Nắm vững tình hình rồi, Thiên Lân lập tức bình tĩnh lại, sau khi suy xét chốc lát, âm thầm thi triển pháp quyết Thiên Tượng Vô Thường.
Thiên Tượng Vô Thường chính là kỹ năng kỳ lạ mà Thiên Lân mới vừa học được gần đây, chính là một cách gọi chung chung mô tả một lĩnh vực đặc thù, không phải chỉ mô tả một loại pháp quyết đơn giản. Thiên Tượng Vô Thường biến hóa bất định, tạo ra khắp cả đất trời, phức tạp vô cùng. Trước mắt, Thiên Lân chỉ nắm vững được mấu chốt cơ bản, trong quá trình thực thi cụ thể có những điều huyền diệu, hắn cũng chỉ hiểu được một nửa phần mà thôi. Lần đầu vận dụng Thiên Tượng Vô Thường, Thiên Lân hoàn toàn không vững tin chắc chắn. Để tận lực hoàn thành, Thiên Lân dùng Thần Tàm Cửu Biến làm căn bản, dùng sức mạnh Linh Phách để khống chế, cẩn thận vô cùng thi triển bộ kỹ thuật phức tạp biến hóa vô cùng.
Thiên Lân học được Thiên Tượng Vô Thường vốn từ một cuộc cờ tàn trong Côn Lôn sơn, sau đó nhờ Ma Kính diễn giải mà phá giải được, từ đó dùng biện pháp loại suy sáng lập ra bộ vận dụng kỹ năng biến hóa ngàn vạn, rất nhiều trận pháp thành một thể. Từ góc độ căn bản, Thiên Tượng Vô Thường chỉ là một thuật vận dụng mà thôi, chỗ thần kỳ của nó chính là nó có thể đồng thời vận dụng rất nhiều loại sức mạnh thuộc tính khác nhau, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ có tính chất khác nhau, hơn nữa còn phối hợp với nhau, từ đó không mâu thuẫn nhau mà đạt đến mức tận thiện tận mỹ. Kỹ thuật kỳ lạ như vậy cần phải có năng lực giải toán và năng lực khống chế cực mạnh, vì thế Thiên Lân cũng phải nhờ vào sức mạnh Linh Phách, nếu không chỉ bằng vào trí tuệ của một cá nhân thì căn bản là khó khống chế được thể hệ khổng lồ này.
Để tránh bị Ảo Linh phát hiện, khi Thiên Lân thi triển thì vô cùng cẩn thận, chỉ sử dụng một phần sức mạnh nhỏ bé, trước tiên bố trí một cuộc cờ chung quanh. Đồng thời, để tránh làm kinh động đến Ảo Linh, Thiên Lân chỉ vận dụng năm loại sức mạnh có thuộc tính khác nhau, tạo thành một trận pháp ngũ hành có tính tương sinh tương khắc để vây khốn lấy Ảo Linh. Hành động của Thiên Lân âm thầm vô cùng, lại cần có thời gian để hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.