Thất Giới Hậu Truyện

Chương 539: Việt phát thần bí (Càng lúc càng thần bí)

Tâm Mộng Vô Ngân

25/07/2014

Trong huyệt động rộng rãi, một ao lửa đỏ rực chiếm đến hơn nửa không gian. Giữa ao, lửa đỏ nhảy múa, dung nham tràn ra bên ngoài, khí cực dương cực nóng hệt như sóng hoa cuốn bay cao vài chục trượng, thôn tính mọi thứ chung quanh. Bốn bề, một kết giới ánh sáng trong suốt bao trùm lấy ao lửa đỏ, ngăn cách khí nóng ở bên trong, xem ra hệt như một quả cầu lửa khổng lồ. Bên trong kết giới ánh sáng, hồn quỷ gào thét, vô số oan hồn quỷ dữ giãy dụa gào thét trong lửa đỏ, phát xuất những tiếng kêu thê lương, lại thêm vẻ ngoài khủng khiếp, quả thật hệt như trong địa ngục khiến người ta thấy mà lạnh cả lòng, toàn thân phát run.

Thương Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, kinh ngạc vô cùng. Nàng không thể nào tưởng tượng được, nơi này so với Quỷ vực ngày trước còn khiến cho người ta chấn động khiếp hãi hơn khi thấy được.

- Thế nào rồi, có cảm giác ra sao?

Bóng hình khổng lồ ở nơi xa xa cất tiếng hỏi trầm thấp. Thương Nguyệt giật mình tỉnh lại, cảm thán nói:

- Ta đã từng đi qua Quỷ vực, được cho là nơi âm lạnh khủng khiếp nhất trên thế gian, ai ngờ hôm nay đến nơi này mới biết được, Hắc Vực so ra chỉ có hơn chứ không hề kém chút nào với Quỷ vực.

Bóng đen cao lớn điềm đạm lên tiếng:

- Đây chỉ mới là cảnh tượng thứ nhất, đợi sau khi ngươi xem xong hai tầng còn lại, tin chắc ngươi sẽ càng không thể nào quên được.

Thương Nguyệt cau mày nói:

- Ngươi dẫn ta đi xem những điều này thật ra là muốn làm gì?

Bóng đen cao lớn bay lên chầm chậm, khẽ cười đáp:

- Chỉ muốn cho ngươi biết được, thế giới này so với thế giới trước kia của ngươi còn khiến người ta khó mà quên hơn.

Thương Nguyệt hơi nghi hoặc, gần như chỉ như vậy sao? Không hề hỏi tiếp, Thương Nguyệt nhanh chóng đi theo.

Trên đường đi xuống, Thương Nguyệt được bóng đen cao lớn dẫn đường nhanh chóng đến tầng thứ hai của Hắc vực, ở đó lại thấy được cảnh tượng khác. Không gian cũng to nhỏ như vậy, nhưng ngọn lửa liền trở thành sương lạnh, còn thêm gió lạnh địa cực thổi quanh cuồn cuộn, nhìn thấy trong suốt như ngọc, nhưng oan hồn quỷ lạ ở bên trong lại thê thảm không nỡ nhìn, khiến cho người ta kinh hãi âm thầm. Lần này, Thương Nguyệt có tốt hơn, tuy vẫn kinh ngạc như cũ nhưng bề ngoài đã cơ bản không nhìn thấy tỏ lộ ra.

Bóng đen cao lớn vẫn luôn quan sát tình trạng của Tân Nguyệt, thấy nàng thần tình trấn định cũng không nói nhiều, dẫn nàng tiếp tục đi xuống, không bao lâu đã đến tầng thứ ba rồi. Lần này, Thương Nguyệt vẻ mặt kỳ quái, trong kinh hãi có mấy phần mơ hồ, bị cảnh tượng trước mắt hấp dẫn sâu sắc. Trước hết, không gian vẫn tương tự như vậy, nhưng lần này lại không có hình phạt băng lửa, mà lại là bình thường, khiến Thương Nguyệt nhìn mãi cũng không thấy được cảnh tượng kỳ dị đặc biệt huyền diệu nào. Tiếp đến, cũng có kết giới giống vậy tồn tại, không gian bên trong đó có sương khí vờn lượn, nhìn qua hệt như biển mây vậy, vô số hồn quỷ ở bên trong bay tới bay lui, vẻ mặt kinh khiếp vô cùng, phảng phất gặp phải cực hình gì đó nhưng Thương Nguyệt lại không hiểu rõ được.

- Có phải là rất nghi hoặc không nhìn rõ phải không?

Thanh âm đột nhiên vang lên ngắt đứt tư tưởng của Thương Nguyệt. Quay qua nhìn bóng đen, Thương Nguyệt thản nhiên đáp:

- Có một chút nghi hoặc, cảm giác tầng này không tàn khốc như hai tầng bên trên.

Bóng đen cười ha hả đáp:

- Ngươi sai rồi, trong Hắc vực, tầng sau tàn khốc hơn tầng trước, mà mỗi tầng hồn quỷ lại khác nhau, chỉ có trước giờ ngươi vẫn sơ sót thôi.

Thương Nguyệt điềm nhiên nói:

- Phải vậy không? Xin được nghe rõ.

Bóng đen đáp:

- Đầu tiên, hồn quỷ tầng thứ nhất bản sắc có ánh đỏ nhàn nhạt, hơn nữa toàn là đàn ông, do bởi ngọn lửa nên không dễ dàng phát hiện ra điểm này. Hồn quỷ tầng thứ hai lại toàn là phụ nữ, trong sương băng tuyết mù thì ánh sáng màu xanh nhạt lúc có lúc không, ngươi cũng không phát hiện được. Còn đối với tầng thứ ba, khí mây mù che phủ rất nhiều thứ, lại thêm bên trong không gian trống rỗng, khiến người ta nhìn không ra nguyên cớ, vì thế quên mất một điểm trọng yếu, hồn quỷ nơi này không giống với hai tầng bên trên.

Thương Nguyệt cau mày đáp:

- Lại có gì khác biệt?

Bóng đen đáp:

- Ba tầng của Hắc vực, tầng thứ nhất thu nhận quỷ hồn của thành Hắc Ám, tầng thứ hai thu nhận quỷ hồn của Kính Ảo thời không, tầng thứ ba lại thu nhận những quỷ hồn không thuộc hai địa phương đó.

Thương Nguyệt hỏi lại:

- Vì sao phân loại như vậy, điều này có ý nghĩa đặc thù nào chăng? Còn nữa, tầng thứ ba này có điểm nào huyền diệu, những vong hồn này vì sao lại kinh hoàng khiếp hãi như vậy, so với hai tầng trên còn nghiêm trọng hơn?

Bóng đen cười đáp:

- Muốn biết phải không, thế thì chúng ta bắt đầu giao dịch thôi.

Thương Nguyệt chần chừ một lúc, sau đó đáp:



- Được, ngươi hãy nói điều kiện đi.

Bóng đen trả lời:

- Mỗi người được hỏi đối phương ba vấn đề, bắt buộc phải trả lời.

Thương Nguyệt suy xét một lúc, gật đầu nói:

-Được, ai bắt đầu?

Bóng đen cười đáp:

- Tự nhiên là dùng vấn đề ngươi vừa mới hỏi để bắt đầu, có được không?

Thương Nguyệt trả lời:

- Được, ngươi nói đi.

Bóng đen lên tiếng:

- Trước khi bắt đầu, hãy để ta tự giới thiệu qua, ta chính là vua của Hắc vực, chuyên quản mọi vong hồn của thế giới này.

Thương Nguyệt nói:

- Té ra là vua của Hắc vực, ta tên Thương Nguyệt, đến từ nhân gian, xin mời tiếp tục.

Vua Hắc vực nói:

- Phân loại quỷ hồn ba tầng của Hắc vực là căn cứ vào trừng phạt của mỗi tầng mà định. Tầng thứ nhất là liệt hỏa luyện hồn (lửa đỏ luyện chế hồn) nhằm vào thế lực của thành Hắc Ám, bọn chúng nơi đó toàn là đàn ông, đều là hồn cương dương. Tầng thứ hai là băng phách ngưng hồn (đóng băng lạnh hồn), thuộc tính âm nhu, được thiết kế đặc biệt cho Kính Ảo thời không. Tầng thứ ba là tâm ma ảo cảnh (cảnh ảo của tâm ma), xem ra bình thường lại tàn khốc vô cùng, quỷ hồn ở trong đó có thể thấy được cảnh tượng khiến bình khiếp sợ nhất, bất kỳ cực hình nào cũng đều không thể so sánh được.

Thương Nguyệt nhớ kỹ những lời đó, hỏi tiếp:

- Tới phiên ngươi rồi, hỏi đi.

Vua Hắc vực nói:

- Ngươi vì sao từ nhân gian đến nơi này?

Thương Nguyệt điềm nhiên đáp:

- Ta đến đây để cứu người… bọn họ hiện nay tung tích không rõ, cho nên …

Nghe xong những lời kể của Thương Nguyệt, vua Hắc vực chìm vào trầm tư. Rất lâu sau ông ta mới tỉnh lại, khẽ nói:

- Tới phiên ngươi rồi, hỏi đi.

Thương Nguyệt sớm đã nghĩ ra câu hỏi, trầm giọng nói:

- Ta muốn cứu người thì cần phải chú ý đến những chuyện nào?

Vua Hắc vực nhìn nàng, rất lâu sau cười đáp:

- Ngươi rất thông minh. Trong thế giới của chúng ta, trước hết ngươi phải cẩn thận với thành Hắc Ám và Kính Ảo thời không, kế đến phải cẩn thận với Hắc vực, thứ ba phải cẩn thận với bốn đại tuyệt địa. Thứ tư chính là chỗ phát ra những quỷ hồn này.

Thương Nguyệt không hài lòng lắm hỏi:

- Chỉ như vậy thôi?

Vua Hắc vực nói:

- Đúng thế, chỉ như vậy thôi. Bây giờ đến phiên ta hỏi. Nếu như các ngươi cứu người bị ngăn trở, thì các ngươi sẽ chọn lựa làm thế nào?

Thương Nguyệt nghi hoặc nhìn vua Hắc vực, trầm ngâm đáp:



- Chuyện này phải trông vào tình hình, nếu như không cách nào hòa giải thì chỉ còn cách động thủ liều mạng, khi cần thiết trực tiếp tiêu diệt địch nhân, bất quản người đó là ai.

Vua Hắc vực hừ giọng nói:

- Khẩu khí không nhỏ đó.

Thương Nguyệt đáp trả:

- Những người trêu chọc chúng ta từ trước đến giờ đều có kết quả như vậy. Bây giờ vấn đề thứ ba, giao dịch của ta và ngươi có mục đích thế nào?

Vua Hắc vực không lập tức trả lời, mà chìm đắm trong suy tư. Rõ ràng vấn đề Thương Nguyệt hỏi nằm ngoài suy tính của ông ta. Rất lâu sau, vua Hắc vực mở miệng đáp:

- Giao dịch với ngươi có hai mục đích, thứ nhất, ta muốn biết một số chuyện nhân gian, thứ hai là muốn cùng ngươi đánh cuộc với vận mạng.

Thương Nguyệt cau mày, hỏi lại:

- Vận mệnh? Ý là thế nào?

Vua Hắc vực giọng lạnh lẽo, hờ hững nói:

- Đây là vấn đề thứ tư, ta không có nghĩa vụ trả lời. Bây giờ, ngươi hãy nghe cho rõ vấn đề cuối cùng của ta, nhân gian hiện nay thì pháp khí lợi hại nhất là thứ gì?

Thương Nguyệt nghe vậy sửng mình, rõ ràng không ngờ được vua Hắc vực sẽ hỏi đến vấn đề này, nhất thời cũng không biết phải đáp ứng thế nào. Giây lát sau, Thương Nguyệt suy nghĩ qua một lượt, khẽ nói:

- Về phương diện pháp khí thì ta không quen thuộc lắm. Theo ta được biết, nhân gian lưu truyền có mười đại thần binh, hai mươi bốn thần khí. Trong đó lợi hại hơn có Hậu Nghệ thần cung, Thiên Vương tháp, Ngọc Linh lung, Cửu Thiên huyền cầm, Liệt Nhật Long thương. Còn pháp khí lợi hại nhất ta lại không rõ ràng lắm.

Vua Hắc vực có phần thất vọng, hỏi tới:

- Không có thượng cổ thần khí nào giống như Hậu Nghệ thần cung vậy sao?

Thương Nguyệt càng lúc càng không hiểu, thật ra vua Hắc vực đang nghĩ đến vấn đề nào đây?

- Hai mươi bốn thần khí trong truyền thuyết đứng đầu là Khai Thiên phủ trước giờ vẫn không rõ ai giữ, thần khí khác lại chưa từng nghe nói đến.

Vua Hắc vực tự nói:

- Xem ra suy đoán của ta là đúng rồi.

Thương Nguyệt hỏi lại:

- Suy đoán thế nào?

Vua Hắc vực liếc nàng, điềm nhiên đáp:

- Có một số chuyện không biết còn tốt hơn, biết càng khiến ngươi chìm sâu vào đó. Bây giờ giao dịch của chúng ta đã kết thúc, ta sẽ đưa ngươi đi.

Thương Nguyệt hai môi mấp máy định hỏi nhưng lại không hỏi, theo vua Hắc vực rời khỏi nơi đó. Một lúc sau, vua Hắc vực đưa Thương Nguyệt đến một cửa đường hầm, dặn dò:

- Ngươi cứ đi thẳng đến sẽ nhanh chóng rời khỏi Hắc vực, thấy được thành Hắc Ám.

Thương Nguyệt nhìn ông ta hỏi:

- Trước khi rời đi, có muốn nói thêm điều gì với ta không?

Vua Hắc vực trong mắt hiện lên vẻ Thương Nguyệt không hiểu được, giọng trầm thấp đáp:

- Khoảng cách giữa chúng ta không phải là không gian mà là thời gian. Đi đi, không bao lâu sau, ngươi sẽ tự hiểu được ý nghĩa trong câu nói này của ta.

Ánh âm u lóe lên, vua Hắc vực nói rồi liền đột nhiên biến mất. Thương Nguyệt thấy vậy, biết hỏi nhiều không được, liền đi dọc theo đường hầm ra khỏi đó.

- Ngươi là …

Kinh ngạc nhìn vật trước mắt, Bách Linh biến hẳn sắc mặt, giọng có mấy phần kinh hãi. Ngoài hai trượng, một quái vật to gần trượng, toàn thân ánh đỏ thẫm và xanh lục đan xen mờ hiện, yên lặng mở cặp mắt một đỏ một xanh lam chăm chú nhìn Bách Linh. Con quái vật này tướng mạo khiến người vô cùng khiếp hãi, một cái đầu hình tam giác, giữa mặt có một cột thịt nhô lên chia khuôn mặt ra làm hai phần. Bên trái có màu đỏ thẫm, ánh mắt hơi đỏ, bên phải màu xanh lam thẫm, mắt lấp lánh ánh xanh lam. Miệng hình bốn cạnh, lại thêm một đôi lỗ ta nhọn hoắt khiến cho người ta cảm thấy đây là yêu nghiệt. Ngoài ra, hai chi trước của con quái vật này hệt như vuốt ưng, chi dưới lại như vó ngựa, trên lưng có một đôi cánh thịt dài ba thước, toàn thân toát ra khí tức tà dị mà cổ quái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thất Giới Hậu Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook