Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 295: Hổ Vương Bại Tẩu

Tâm Mộng Vô Ngân

25/07/2014

Pháp Quả đại sư kinh hoảng, cấp tốc hiện thân chắn trước Chiến Tâm tôn giả, khóa chặt đòn công kích của Hàn Ưng, hai bên triển khai giao tranh vô cùng dữ dội. 

Quay lại thấy Chiến Tâm tôn giả và Pháp Quả đại sư đang giao chiến, Kiếm Vô Trần đưa mắt ra hiệu với Kim Cương Thánh Phật, hai người lại phát động tiến công một lần nữa, do Kim Cương Thánh Phật chủ công, Kiếm Vô Trần một bên hiệp trợ. Trong khi Hắc Sát Hổ Vương ứng phó Kim Cương Thánh Phật, Kiếm Vô Trần cấp tốc tung Huyết Hà đồ lên không, chỉ thấy một đạo hồng quang ánh lên, huyết kỳ phi tốc tỏa ra, lập tức toàn không gian hình thành trận pháp bao phủ bởi một tầng huyết sắc quang mang. 

Toàn lực vận Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp, Kiếm Vô Trần thi triển tu vi của bản thân đến cực hạn, toàn thân rực rỡ tử điện tựa như một vị chiến thần trang nghiêm uy vũ. Hai tay bắt quyết, Kiếm Vô Trần một mặt huy động tử mang điện công kích Hắc Sát Hổ Vương, một mặt chú tâm điều khiển Huyết Hà đồ, phóng xuất Thiên Yêu cùng Ma Mị đối phó yêu thú, đồng thời di chuyển Huyết Ngọc Linh Lung tháp tức tốc truy đuổi Hắc Sát Hổ Vương trên không. 

Thiên Yêu cùng Ma Mị xuất hiện, yêu thú xung quanh đối diện với thiên địa lưỡng đại hung vật này thì không chống nổi một kích, nhanh chóng bị chúng tiêu diệt tới quá nửa. Chiến Tâm tôn giả thấy thế liền tăng tốc công hạ Hàn Ưng, kiếm mang lăng lệ huyễn hóa thành một quang cầu chói lóa kẹp Hàn Ưng ở giữa. Cảm thấy nguy hiểm đến gần, Hàn Ưng gầm lên một tiếng cổ quái, bốn phía lập tức xuất hiện bốn tên Yêu vực thần tướng nhằm Chiến Tâm tôn giả và Pháp Quả đại sư đột nhiên tập kích. 

Trong lúc hai người đối phó với tứ đại thần tướng Yêu vực, thân thể Hàn Ưng đã kịp phá tan quang cầu, cấp tốc bay sang một bên chuẩn bị ẩn tàng tung tích. Ngay lúc ấy một đạo thanh quang đột ngột xuất hiện, tức thời công kích làm hy vọng đào thoát của Hàn Ưng tan biến. Định thần nhìn lại, Hàn Ưng thâm tâm chấn động, chỉ thấy Diệp Tâm Nghi, Phong Lôi chân quân và Thái Phượng tiên tử xuất hiện ngay trước mặt, đằng xa Ngọc Vô Song cùng Thương Nguyệt nhanh chóng tiến lại gần, thế cuộc thập phần nghiêm trọng. 

Liếc nhìn Hắc Sát Hổ Vương, dưới sự công kích của Kiếm Vô Trần, Kim Cương Thánh Phật và Huyết Ngọc Linh Lung tháp, hắn vẫn tỏ ra ngang tàng không chút yếu thế, nhưng Hàn Ưng hiểu rõ, chỉ cần thêm hai cao thủ chính đạo tấn công thì hắn tất sẽ chiến bại. Nhận ra đại thế đã mất, Hàn Ưng giận dữ hét lên một tiếng quay trở lại bên cạnh tứ đại thần tướng, trong miệng liên tục phát ra những âm thanh cổ quái, hiển nhiên là đang trao đổi với chúng. 

Nhãn thần đượm vẻ tang thương, tứ đại thần tướng đồng thời phẫn nộ gào lên một tiếng, âm thanh bi thương ai oán làm kinh động lòng người. Cùng lúc đó, bốn đạo thanh âm cùng nhau hô ứng, tứ đại cao thủ khác đang ẩn thân trong trận pháp đồng thời xuất hiện, chín yêu vật rốt cuộc đã tụ tập lại một khối. Phẫn nộ nhìn chính đạo cao thủ, Hàn Ưng rống to: 

- Cửu linh tụ, thú thần hồi sinh, thiên thế trớ chú, hóa vi luân hồi. 

Bên cạnh, tám đại cao thủ cùng nắm lấy tay nhau thân thể tương liên, hình thành một khối cầu xuất hiện bao bọc quanh Hàn Ưng. 

Trong lúc khối cầu thành hình, quang hoa cổ quái xuất hiện liên tục luân chuyển trên bề mặt khối cầu, có chín yêu vực cao thủ phân bố tại mặt trên, hình tượng khủng bố nhe nanh như lệ quỷ. Bốn phía xung quanh, một trận cuồng phong lặng lẽ cuốn vô số yêu thú tụ lại quang cầu, chớp mắt đã có vô số yêu hồn hợp nhất. Mỗi lần hấp thu một đạo yêu hồn, quang cầu loáng lên quang hoa rực rỡ. Lúc này, quang cầu đã hấp thu được hàng ngàn yêu hồn, toàn thể bề mặt quang cầu hình thành ám lục, ám hồng phối hợp chặt chẽ tạo nên cảnh tượng vô cùng kỳ dị khiến chúng nhân choáng váng. 

Nhìn cảnh tượng ấy, Chiến Tâm tôn giả và Phong Lôi chân quân sắc mặt đại biến, thất thanh: 

- Mau ngăn chúng lại, nếu để chúng thành hình, thú thần hồi sinh thì thập phần nguy hiểm. 



Nói đoạn, Phong Lôi chân quyết cùng Phi Tiên kiếm quyết đồng loạt phát động, hai lực công kích chí cường chí đại cùng nhắm tới quang cầu. Chỉ thấy một luồng ánh sáng cực mạnh bạo phát, tạo ra phản lực hung hãn vô song chấn bay chúng nhân, tuy nhiên quang cầu đó chỉ rung chuyển nhẹ rồi khôi phục nguyên dạng. 

Kinh ngạc trước quang cầu, Diệp Tâm Nghi bước đến can thiệp, truyền lệnh: 

- Tôn giả và chân quân nên đổi chỗ với Vô Trần, để chàng thi triển Huyết Hà đồ đối phó yêu vật này, những người khác nên tản ra phòng vệ. 

Chiến Tâm tôn giả và Phong Lôi chân quân nghe xong, nhanh chóng phi thân tới cùng Kim Cương Thánh Phật toàn lực đối phó Hắc Sát Hổ Vương. 

Lúc này, Hắc Sát Hổ Vương đã phát giác hành động của bọn Hàn Ưng, nhịn không nổi phát ra một âm thanh bi ai, tựa hồ như tiếc thương chúng. Nhìn Kiếm Vô Trần bay đi, Hắc Sát Hổ Vương tâm tư lay động, biết rằng không thể ở đây lâu, lập tức manh nha ý định đào thoát. Toàn thân công lực đề thăng đến cực hạn, lúc Phong Lôi chân quân cùng Chiến Tâm tôn giả đồng thời tiếp cận, hắn liền thi triển Hồn Phách Huyễn Thể đại pháp, chân thân và huyễn thể đồng thời xuất hiện, nhân hổ liên tục phát động lực công kích cực mạnh. 

Không ngờ Hắc Sát Hổ Vương đột nhiên tấn công, một kích của hắn nằm ngoài ý liệu của Kim Cương Thánh Phật, Chiến Tâm tôn giả và Phong Lôi chân quân ba người, có tránh cũng không kịp đành phải đỡ lấy đòn tiến công cuồng bạo. Trong cuộc giao chiến, chỉ thấy một con hắc hổ đột nhiên xuất hiện, cái đầu to lớn ngạo khiếu thiên địa khiến chúng nhân khí huyết đảo lộn nội phủ thụ thương. Phía trên thân hổ, Hắc Sát Hổ Vương hai tay xoay chuyển, một hắc quang cầu càng lúc càng lớn chuyển động giữa hai tay phát ra một khí tức hủy diệt. 

Bị bức phải lùi lại, tam đại cao thủ kinh hãi nhìn Hắc Sát Hổ Vương, chỉ tới lúc này mới minh bạch Hắc Sát Hổ Vương mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ trước đây. Cảm giác hắc quang cầu đang đến gần, ba người gầm lên giận dữ, mặc cho khí lực đã cạn kiệt, gắng sức vận công chống đỡ đòn công kích cuối cùng này. 

Nhìn ba người một cách u ám, Hắc Sát Hổ Vương lạnh lùng thốt: 

- Còn chưa chịu chết? Giờ ta tống tiễn các ngươi về địa ngục. 

Hai tay khởi xuất hắc sắc quang cầu, não bộ hắn huy động ý niệm, quang cầu đột nhiên phân thành ba, hướng về ba người hung hãn bay tới, lập tức bổ xuống như phá tan không gian, đột phá tầng chân khí phòng ngự của ba người, mạnh mẽ hướng tới trung tâm. Chỉ nghe ba tiếng kêu thất thanh truyền lại, nhìn thấy ba người hết sức thê thảm, Diệp Tâm Nghi và các cao thủ đang kịch chiến đằng xa sắc mặt đại biến hướng về phía đó. 

Một đòn vừa phát ra, Hắc Sát Hổ Vương ngưỡng thiên nộ hống, thân thể dần dần tiêu biến. Nhưng Kim Cương Thánh Phật, Chiến Tâm tôn giả, Phong Lôi chân quân ba người lúc này trông thật khủng khiếp, toàn thân nhuộm đỏ máu tươi, Chiến Tâm tôn giả tay trái vỡ nát, Kim Cương Thánh Phật xương cốt gãy vụn, Phong Lôi chân quân hai tay bại liệt, chẳng khác phế nhân. 

Lại nói Kiếm Vô Trần thối lui, cấp tốc khống chế Huyết Hà đồ hấp thu lấy quang cầu, song phương bất đồng tính chất, quang hoa tỏa ra đối kháng, nhất thời khó phân thắng bại. Cảm giác quang cầu này thập phần tà ác, Kiếm Vô Trần toàn thân tử mang đại thịnh, pháp quyết đề thăng đến cực hạn, kiên định dùng ý niệm thôi động Huyết Hà đồ, tận dụng huyết sát chi khí thế gian hiếm có thôn phệ cỗ yêu khí đó, song phương lại tiếp tục tranh đấu không khoan nhượng. 



Thời gian trôi qua trong sự đối kháng vô hình, sau nửa thời thần, Kiếm Vô Trần toàn thân trắng bệch, nhãn thần lộ vẻ thống khổ. Tuy nhiên quang cầu vẫn bảo toàn nguyên trạng, không ngừng giao tranh với Kiếm Vô Trần. Cảm giác khó có thể chịu đựng thêm trong thời gian ngắn, Kiếm Vô Trần nhãn thần hiểm ác, há miệng thổ ra tinh huyết hóa thành một đạo hỏa diễm nhập vào trong Huyết Hà đồ. Tức thì bốn phương huyết quang bạo trướng, Huyết Hà đồ được tinh huyết của Kiếm Vô Trần chi trợ, uy lực đột ngột tăng gấp bội, tận lực buộc quang cầu hạ xuống làm nó từ từ biến đổi, rốt cuộc lộ ra một con cửu đầu quái thú. 

Trông thấy cửu đầu quái thú vô cùng cổ quái, tâm tư chúng nhân đều như bị tê liệt, tựa hồ ít nhiều có chút minh bạch sự phẫn nộ trong tâm quái thú. Tuy nhiên, họ cũng hiểu rằng từ xưa đến nay chính tà không đội trời chung, không thể để nó tồn tại. 

Trong huyết quang, cửu đầu quái thú toàn lực tranh đấu, đáng tiếc dưới sức công kích của cỗ huyết sát, thân thể nó dần dần biến đổi, bị dung hóa, cuối cùng hóa thành một hạt đan châu lấp lánh ánh sáng kỳ dị, lơ lửng giữa không trung. Nhìn đan châu, Thiên yêu và Ma mị hai bên đột nhiên đồng thời xuất thủ chiếm đoạt, rốt cuộc Thiên Yêu nuốt được làm Ma Mị điên cuồng kêu gào giận dữ. 

Mỉm cười đắc ý, Thiên Yêu cao ngạo nhìn Ma Mị, tựa hồ sức mạnh sau khi thu nhận đan châu đã thành đệ nhất. Nhưng ngay lúc ấy, Thiên Yêu bất thần hống lên một tiếng, thân thể lắc lư một cách điên cuồng, biểu tình vô cùng thống khổ không ngừng đập phá xung quanh. Cuối cùng, Thiên Yêu sau cuộc tranh đấu, thân thể đột nhiên nổ tung biến vào hư vô. 

Trông thấy vậy, chúng nhân sắc mặt đại biến, còn Kiếm Vô Trần vừa chấn động vừa giận dữ, thu Huyết Hà đồ lại để xem xét, phát hiện trên bề mặt đồ án Thiên Yêu bị tiêu tán, làm huyết sắc giảm đi khá nhiều. Giận dữ gầm lên một tiếng, Kiếm Vô Trần thâm tâm bức bối đến cùng cực, thần khí chí cường này của hắn bị hủy hoại như vậy, thử hỏi làm sao mà hắn không phẫn nộ? 

Diệp Tâm Nghi lúc này cũng không khá hơn, nhìn thương thế bọn Chiến Tâm tôn giả ba người, trong đầu bỗng cảm thấy bất lực. Trận chiến kết thúc, thắng lợi đã nghiêng về bên mình, nhưng kết quả lại nằm ngoài ý liệu khiến người ta khó mà chấp nhận được. 

Phân phó môn hạ Dịch viên chiếu cố ba người thụ thương, Diệp Tâm Nghi trầm trọng nói: 

- Cuộc chiến này kết thúc rồi, tuy chúng ta thắng lợi nhưng lại phải trả một cái giá quá đắt, trên một vài phương diện thì đây cũng chỉ là thất bại mà thôi. Hành động lần này hai người chiến tử, trọng thương vô số, chân chính không thụ thương nghiêm trọng chỉ có ba người, quả là thảm khốc, chúng ta cần phải cẩn trọng. Hiện tại mọi người đều mệt mỏi, chúng ta trước tiên nên cùng nhau rời khỏi nơi đây tụ họp với mọi người, sau đó quay lại Nhã viên được không? 

Kiếm Vô Trần khẽ thở dài, nhìn Diệp Tâm Nghi, lên tiếng: 

- Có lẽ nàng chưa biết, Nhã viên đã bị thủ hạ của Hắc Sát Hổ Vương hủy diệt, e rằng tất cả mọi người ở đó đã tử nạn. 

Lời vừa nói ra, Diệp Tâm Nghi cùng chúng nhân mặt đều biến sắc, thắng lợi ngày hôm nay có còn là thắng lợi nữa không? Có lẽ, đây chỉ là một thắng lợi trong thất bại mà thôi! 

Ra khỏi Thiên Yêu Diệt Thần đại trận, Kiếm Vô Trần, Diệp Tâm Nghi, Thái Phượng tiên tử đột nhiên hét lên giận dữ, thân thể cấp tốc bay đi. Chúng cao thủ phía sau nhận thấy không ổn, định thần nhìn lại chỉ thấy Âm Thi quỷ vương, Vô Hồn Âm La dẫn ba tên quỷ tiên đang công kích Thất Huyền chân nhân, Pháp Tương, Đan Thanh Kiếm Hiệp ba người, còn lại năm người khác đã trọng thương hôn mê nằm trên đất, hoàn toàn không có động tĩnh. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thất Giới Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook