Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 860: Nghênh chiến Thiên Sát

Tâm Mộng Vô Ngân

04/08/2014

Đối mặt với tiến công của Thiên Sát, Lục Vân thứ nhất muốn thử thăm dò thực lực của hắn, thứ hai cũng muốn xem qua được tà sát vô cùng trong truyền thuyết, xem thử hắn thật ra có mạnh mẽ thế nào. Nhưng kết quả khiến người ta kinh ngạc, Lục Vân tuy đã có lưới sáng phòng ngự đỡ lấy một chiêu này, nhưng thân thể lại chịu chấn động rất mạnh. Rõ ràng thực lực của Thiên Sát vượt ngoài ý nghĩ của Lục Vân. Hai tay rời ra, Lục Vân áp chế khí lưu điên cuồng hoang dã bốn bề, âm trầm nhìn Thiên Sát lên tiếng: - Không hổ là tà vật cực mạnh, thực lực quả nhiên kinh người. Nhưng chỉ bằng như vậy muốn khiến ta biến mất, ngươi làm còn chưa được đâu. Thiên Sát ánh mắt lóe lên ánh sáng, điên cuồng quát lên: - Lục Vân, ngươi đừng vội vàng, từ từ ngươi sẽ biết thôi, trên thế gian này không tồn tại người mà Thiên Sát không tiêu diệt được. Hắn bước lên một bước, khí thế ép người hùng dũng xông đến, chấn động toàn thân Lục Vân. Lắc người lùi lại, Lục Vân đề ngự lại luồng sức mạnh ép người, hai tay tự nhiên đưa lên, khí thế to lớn không còn che dấu hóa thành gió bão kinh trời đón lấy luồng khí thế Thiên Sát phát ra. Một âm thanh to lớn vang lên, hệt như tiếng sấm từ trên Hoa Sơn vang lên khắp bốn phía. Mới giao tranh, gần như chỉ có khí thế tranh đấu, hai kẻ mạnh trong trời đất liền gây ra vụ nổ kinh người. Thân thể hơi lắc lư, trong lòng Lục Vân chấn động. Trầm tĩnh nhìn lại, Lục Vân phát hiện Thiên Sát cũng lắc lư một chút, bất quá chỉ chớp mắt liền ổn định được thân thể, điều này khiến trong lòng Lục Vân cảm thấy bất ổn. Lắc mình, Lục Vân bay lên trời cao. Chàng dự tính dẫn dụ Thiên Sát rời đi để tránh trong lúc giao chiến, khí lưu mạnh mẽ sẽ làm hư hỏng mộ phần ba người Lý Hoành Phi. Thiên Sát tự nhiên không biết được điều Lục Vân nghĩ trong lòng, hắn chỉ lắc mình truy đuổi, hai người chỉ trong chốc lát đã biến mất khỏi tầng không trên đỉnh Hoa Sơn. ****************************** Rời khỏi Hoa Sơn, Lục Vân bay thẳng về phía Hoàng Hà. Khi đến trên không trung dòng Hoàng Hà, Lục Vân dừng lại. Thiên Sát nhanh chóng đuổi kịp, thấy Lục Vân dừng lại, không khỏi hừ giọng nói: - Chạy à, không sao chạy nữa đi, ngươi không phải thấy chạy không thoát phải không? Lục Vân nhìn Thiên Sát, ánh mắt hơi phức tạp nói: - Ta nếu quả thật có ý bỏ chạy, ngươi chắc chắn đuổi theo ta không kịp. Nhớ lại trước đây ta đã từng đáp ứng với ngươi rất nhiều, nhất định phải hoàn thành được nguyện vọng lớn nhất trong đời của ngươi, chính là khiến cho ngươi có thể chân chính thành người. Bây giờ ngươi còn nhớ đến mộng ước lúc xưa của mình chăng? - Mộng ước? Ha ha ha … Ta tự nhiên nhớ được, mộng ước của ta chính là hủy diệt tất cả mọi thứ nơi đây, không để cho cái gì tồn tại. Còn đối với việc làm người, nói thẳng là rất nực cười. Bật cười điên cuồng khinh thường, Thiên Sát tỏ ra vô cùng khinh khi cuồng vọng. Lục Vân thấy hắn như vậy, biết có nói nhiều cũng không có ý nghĩa, vì thế đổi sang vấn đề khác, cất tiếng hỏi: - Thiên Sát, nghe nói ngươi đã diệt các cao thủ Yêu Ma, ngươi có gặp được Yêu Hoàng Liệt Thiên không? Thiên Sát hừ nhẹ nói: - Cao thủ Yêu Ma không chịu nổi một chiêu, quả thật chỉ có hư danh. Còn về Yêu Hoàng ngươi đề cập, ta chưa thấy, lúc đó dường như hắn không có ở đó, ta đợi đến giờ cũng chưa thấy trở về. Lục Vân nghe vậy trong lòng hơi bình an, cất tiếng phản bác: - Đợi đến lúc ngươi gặp được Yêu Hoàng, hẳn sẽ không nói được như vậy. Hiện tại đang ở trên không dòng Hoàng Hà, bốn bề khoáng đãng không người thích hợp để giao chiến, hãy cho ta được thấy sự lợi hại của Thiên Sát ngươi đi. Lạnh nhạt nhìn Lục Vân, Thiên Sát nói: - Lục Vân, tu vi ngươi quả thật bất phàm, chính là người mạnh nhất ta gặp kể từ lúc sống dậy, hy vọng ngươi không khiến cho ta thất vọng. Hai cánh dương lên, lốc xoáy kinh trời đột nhiên hiện ra ở hai bên Lục Vân. Bật cười lạnh, Lục Vân trả lời: - Ai mạnh ai yếu còn phải so tài đã mới biết được. Lục Vân giang hai tay ra, lòng bàn tay phát ra hào quang đỏ hồng, khi gặp phải chiêu công kích của Thiên Sát, liền hóa thành hai vầng mây sáng, sau khi thu nhỏ nhanh chóng liền phát nổ, lập tức đánh tan sức ép của Thiên Sát. - Đấu thẳng thắn, rất tốt, ta thích nhất là thẳng thắn đấu nhau. Tiếp chiêu đi. Tứ chi múa lên, quyền cước bung ra, chưởng kình và quyền phong sắc bén đan xen với nhau, lại có ánh sáng màu xanh lục rực rỡ, kết thành lưới sáng trùng trùng điệp điệp quanh Lục Vân. Vừa bắt đầu, Thiên Sát không dùng chiêu thức hoa dạng, toàn dùng thực lực làm cơ sở, ý muốn lập tức áp chế được Lục Vân. Nhìn thẳng vào tình huống của Thiên Sát, Lục Vân cũng không chút yếu hơn, sức mạnh lúc này đã đạt đến mức mạnh nhất của chàng, cũng muốn so tài cao thấp, xem thử Thiên Sát và mình thật ra mạnh yếu thế nào. Về chuyện này, Lục Vân phát ra Ý Niệm Thần Ba, vừa phân tích tình huống của Thiên Sát, vừa căn cứ vào tình huống đó để đưa ra phản kích tương ứng, giữa hai bên lập tức diễn ra giao đấu quyền cước kịch liệt. Thiên Sát và Lục Vân, đều là cao thủ hiếm có trên đời, hai người tuy chỉ giao đấu quyền cước, nhưng từng chiêu từng thức đều ẩn chứa sức mạnh kinh thiên động địa, vì thế sấm sét rung trời, hoa lửa chói mắt không ngừng xuất hiện. Trên bầu trời, mây bay tứ tán, vùng phụ cận trong phương viên chục dặm toàn bộ mây mù đều tan biến, che phủ trong vùng sắc màu rực rỡ. Cảnh tượng này kéo dài không ngừng, mãi đến khi một âm thanh rung trời nổ ra, hai người đang giao chiến mới tự tản về hai phía. Trên tầng mây, Lục Vân ở cách Thiên Sát khoảng trăm trượng, nhìn chằm chằm vào nhau, trong mắt đều có chút kinh ngạc. Đối với Lục Vân, Thiên Sát vốn sinh ra từ khí cực sát giữa trời đất, sức mạnh thuần chất mạnh mẽ của nó vượt xa rất nhiều so với tưởng tượng của mình. Trong suy đoán vốn có của Lục Vân, Thiên Sát tuy lợi hại, bản thân mình lúc này hẳn phải tương đương. Nhưng sau một lượt so tài, Lục Vân không thể không thừa nhận, Thiên Sát này hội tụ khí cực sát của trời đất, nếu chỉ đơn thuần so sánh sức mạnh đúng là còn mạnh hơn mình. Bên kia, trong mắt Thiên Sát lấp lánh ánh sáng nóng rực. Gặp được địch nhân mạnh mẽ như vậy, đối với Thiên Sát quả là đáng quý. Vì thế, hắn không những không lo lắng, ngược lại còn mừng vui chờ đợi. Thiên Sát thực lực tương đương Địa Âm, nhưng tính cách hai bên tuyệt nhiên không giống. Đối với Địa Âm, thông thường rất tự phụ, nhưng khi thật sự gặp phải cường địch, Địa Âm sẽ không từ thủ đoạn. Điểm này Thiên Sát lại khác hẳn, hắn thích thẳng thắn giao đấu, tuy không quá quang minh chính đại, nhưng thẳng thắn hơn Địa Âm rất nhiều. Đồng thời, Thiên Sát cũng thích thấy máu, thích tiêu diệt, chỉ cần gặp liền không hề tha cho người nào. Bật cười điên cuồng, Thiên Sát phấn chấn nói: - Được, quả thật không sai, tiếp theo ngươi chớ có làm dữ rồi lại cụp đuôi! Hai cánh mở ra, mây đen vút lên, một luồng sát khí kinh khiếp chỉ trong chớp mắt đã bao phủ bầu trời. Cảm nhận được khí tức cường đạo trên người hắn, Lục Vân lạnh lùng nói: - Giao chiến thật sự bây giờ mới bắt đầu, ngươi cũng đừng khiến ta phải thất vọng. Hai tay giơ cao, khí thế vút lên bầu trời, hào quang ngũ sắc theo hai tay chàng dâng tới tận tầng mây, nhanh chóng hình thành hai đám mây màu đối kháng với mây đen do Thiên Sát phát ra. Lục Vân lắc mình, chỉ chớp mắt đã xuyên qua khoảng cách trăm trượng, hai lòng bàn tay ẩn chứa sức mạnh “Trấn Hồn phù” và “Hóa Hồn phù” nhanh chóng ấn vào trên người Thiên Sát. Cảm nhận được công kích của Lục Vân không phải bình thường, Thiên Sát quát to một tiếng, hai tay xuất hiện những làn sáng đen lưu động, một cột sáng đen ngòn bắn ra mang theo sức mạnh thôn tính, vô cùng huyền diệu đón đỡ hai chưởng của Lục Vân. Dòng sáng đỏ rực và cột sáng đen ngòm gặp nhau, hai bên tính chất gần gũi liền hòa tan lẫn nhau, không ngừng thôn tính sức mạnh của đối phương. Làn sáng màu bạc và cột sáng đen ngòm chạm thẳng vào nhau, hai bên tính chất trái ngược, vừa gặp liền phát nổ, lập tức hất bắn hai người. Lục Vân lắc mình bay đi xung quanh, vô số ảo ảnh đan xen trùng điệp phân bố xung quanh Thiên Sát. Thấy vậy, Thiên sát bật cười lạnh, hai cánh sau lưng giương ra, quát lên: - Mở ra. Khí lưu mạnh mẽ thổi điên cuồng khắp nơi mang theo sức mạnh hủy diệt, nhanh chóng thổi tan những ảo ảnh Lục Vân lưu lại giữa không trung. Nhưng có một điểm Thiên Sát rất bất ngờ, đó là sau khi khá nhiều ảo ảnh biến mất rồi, có tám hình bóng Lục Vân phân bố bốn phía, mỗi một hình bóng đều có hình ảnh khác nhau, nhìn thấy nhưng cảm nhận không được. Điều này khiến Thiên Sát cảm thấy không tầm thường. Điểm này, thật là chính là chỗ thông minh của Lục Vân. Đối với cao thủ đang giao chiến, chiếm được tiên cơ rất quan trọng. Nhưng trong thực tế giao chiến, tiên cơ tuyệt đối không phải thấy chiếm là chiếm được. Vì thế tạo ra cơ hội như thế nào, điều này hẳn trong quá trình giao chiến hai bên phải khảo sát được tình huống. Đối với Lục Vân, thẳng thắn giao đấu với Thiên Sát là không nên, chàng chắc chắn phải lợi dụng cho được sự bác học đa tài của mình, dùng pháp quyết để bổ túc thực lực không đủ, như thế mới đánh được Thiên Sát. Lúc này, Lục Vân trước hết thi triển thuật ảo ảnh để mê hoặc Thiên Sát, khiến hắn tự ti. Sau đó mới xảo diệu thi triển phép “Hư Vô Không Ngân”, che dấu hoàn toàn khí tức của mình, dùng nó để khiến Thiên Sát kinh ngạc. Như vậy, lợi dụng chớp mắt lúc Thiên Sát phân tâm, Lục Vân có thể phát động thế công, thực hiện trước một bước. Chia ra tám phương, tư thế của Lục Vân khác nhau, mỗi một phân thân đều thi triển pháp quyết khác nhau, hoàn toàn là pháp quyết của Chánh phái, chàng muốn dùng sức mạnh thần thánh để áp chế tà sát trên người Thiên Sát. Bình ổn lại tâm lý, thân thể Thiên Sát liền xoay tròn, hai cánh trên lưng, chín cái đuôi phía sau, cùng với hai tay của hắn đồng loạt múa lên, hình thành ba tầng kết giới chắc chắn bên ngoài, chia thành nhiều màu, màu đen và màu nâu. Đối với Thiên Sát, tuy tính cách của hắn là thẳng thắn giao đấu, nhưng về phương diện tu vi, có thể nói là mạnh mẽ vô cùng, bất luận là công kích hay phòng ngự, người thường đều tuyệt đối không thể theo kịp. Bên ngoài, công kích của Lục Vân cũng đã bộc phát khi kết giới của Thiên Sát vừa hoàn thành. Tám phân thân hội tụ bốn loại pháp quyết Phật Đạo Nho Tiên áp dụng vào trận pháp, hội tụ làm một sức mạnh thần thánh, đồng thời phát xuất từ tám hướng, hình thành một kết giới ngũ sắc bao quanh Thiên Sát, vừa thu nhỏ vừa đối kháng với kết giới phòng ngự của Thiên Sát. Quá trình này kéo dài rất lâu, sức mạnh thần thánh do Lục Vân phát ra hệt như một thanh đao bén, khi gặp phải khí tà ác của Thiên Sát, hai bên giao chiến kịch liệt, nhanh chóng áp chế khí tà. Đương nhiên, khí thần thánh và khí tà ác tương sinh tương khắc, hệt như là nước và lửa, trình độ mạnh yếu thế nào phải xem thử thực lực của hai người thi triển pháp thuật. Nếu như hai người thi triển pháp thuật có thực lực tương đương, khí thần thánh đó tự nhiên rất dễ tiêu diệt được khí tà ác. Nhưng thực lực hai người nếu chênh lệch quá lớn, khí tà ác cũng có thể thôn tính lấy khí thần thánh. Thực lực Lục Vân có yếu hơn chút đỉnh so với Thiên Sát, nhưng chàng lại nắm được tiên cơ, bổ túc kỳ diệu cho điểm này, dĩ nhiên sức mạnh thần thánh do chàng phát ra nhanh chóng công phá được kết giới màu nêu ngoài cùng của Thiên Sát, tiếp tục công thẳng vào kết giới màu đen ở lớp thứ hai. Kết giới màu đen là do hai cánh của Thiên Sát tạo ra, sức phòng ngự của nó rất vững chắc, liên tục vài lần đánh lui làn sáng ngũ sắc của Lục Vân, khiến cho hai bên giằng co không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thất Giới Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook