Chương 196: Thảm Trọng Đại Giới
Tâm Mộng Vô Ngân
25/07/2014
oOo
Bên cạnh, Pháp Quả đại sư và các cao thủ nhìn thấy lão đã động thủ, thế vây công cũng bị phá cho nên mỗi người tự chọn mục tiêu phát động tấn công. Như vậy, trừ kiếm trận giao phong với Tứ Linh Quần Yêu trận, mười sáu vị cao thủ Lục viện cùng hơn hai mươi cao thủ Yêu vực triển khai một trường hỗn chiến. Trong cuộc đại chiến, Pháp Quả đại sư, Thất Huyền chân nhân, Ngọc Vô Song, Liễu Tinh Hồn, Càn Nguyên chân nhân tu vi tinh thâm vững vàng chiếm thế thượng phong. Đan Thanh kiếm hiệp, Thất Diệp chân nhân, Pháp Tính đại sư, Phong Phi Dương bốn người thực lực tương đương với đối thủ mỗi người tự giành giật thế thượng phong. Còn lại Bổn Nhất, Vô Vọng, Tất Thiên, Hứa Khiết, Lý Hoành Phi tình huống bất diệu, dưới sự công kích của cao thủ Yêu vực thối lui từng bước hoàn toàn lâm vào thế bị động.
Giữa không trung, Hàn Ưng nhìn quét qua cao thủ chính đạo, nói với bốn tên cao thủ còn lại bên mình:
- Hiện tại thời cơ tốt nhất, các ngươi toàn lực phát động, nhất định phải cứu Hổ Vương thoát khỏi vòng vây ba đại cao thủ. Chỉ cần các ngươi cầm chân được ba người này và Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi lại không thể rút ra, đến lúc đó Hổ Vương có thể đánh trọng thương số cao thủ chính đạo kia. Thời gian có hạn, tất cả nắm chắc thời gian, lên!
Bốn tiếng hú cao vút tận mây xanh, bốn đạo hắc ảnh trong lúc phóng lên không huyễn hóa thành hàng ngàn hàng vạn thương ưng, kim xà, ngô công, lôi báo chia ra bốn hướng bao phủ chu vi hàng trăm trượng, bên trong ô yên chướng khí, độc khí giàn giụa. Trong hắc vân, bốn con yêu thú cực kỳ to lớn mỗi tên thi triển sở trường thiểm điện, toàn phong, kịch độc, lôi hỏa giao thoa trùng điệp hình thành một không gian đặc biệt bên ngoài Kim Cương thánh phật ba đại cao thủ phát động tấn công mãnh liệt. Trong đám hắc vân truyền ra tiếng kêu kinh hãi của ba đại cao thủ. Nguy hiểm lâm đầu, ba đại cao thủ tự đề cao hộ thể chân khí, kim quang, huyền ngân, thanh mang tam sắc đột hiện, trong hắc vụ phát ra ánh sáng chói mắt. Nhưng cùng lúc đó Hắc Sát Hổ Vương ngẩng mặt hú một tiếng âm thanh như sấm chớp phá trời xông tận mây xanh. Thân ảnh vừa ảo biến, thân thể Hổ Vương xuất hiện cạnh Hàn Ưng cực kỳ huyền diệu, mục quang lạnh lẽo nhìn cao thủ chính đạo trước mặt.
- Đại vương, lần này là cơ hội hiếm thấy để chúng ta thuận lợi giáo huấn lũ chính đạo ngu xuẩn không biết trời cao đất dày kia.
Hổ mục nhướng lên, toàn thân Hắc Sát Hổ Vương lưu quang lấp lánh, thân thể một biến thành ba xuất hiện phía trước Pháp Tính đại sư, Thất Diệp chân nhân và Bổn Nhất. Hổ chưởng vừa xuất cường phong như trụ, lúc ba người có phản ứng chưởng lực kinh khiếp đã đến sát bên căn bản không cho ba người cơ hội né tránh. Ba người tự quát lớn một tiếng, công lực toàn thân gia tăng mãnh liệt cắn răng nghênh tiếp. Ba nơi lục chưởng cùng lúc va chạm, ba âm thanh vang lên hợp thành một tiếng động cực lớn cùng ba tiếng kêu thảm khốc truyền khắp toàn trường. Nhìn thoáng qua thấy ba người đã bị trọng thương, Hắc Sát Hổ Vương chuyển thân hóa ảnh, lại thuật thân ảnh tam phân tấn công Vô Vọng, Tất Thiên, Liễu Tinh Hồn. Trong lúc Pháp Tính đại sư ba người trọng thương bị chấn bay cao thủ toàn trường đã chú ý đến động thái của Hổ Vương, thấy hắn phát động lần thứ hai Pháp Quả đại sư, Ngọc Vô Song, Hạo Vân cư sĩ, Thất Huyền chân nhân nhìn nhau, từng người chấn lui đối thủ xoay người lao đến Hổ Vương. Vô Vọng, Tất Thiên, Liễu Tinh Hồn ba người thấy Hổ Vương đánh tới đồng loạt hét lên giận dữ, thân thể lập tức xoay tròn cực nhanh trường kiếm trong tay
trảm ngang chém dọc, kiếm mang bất tận hội tụ thành một điểm trực chỉ ngực
Hổ Vương.
Cười khinh miệt, đối với đòn phản kích của ba người Hổ Vương không mảy may chú ý, khi kiếm mang hội tụ toàn bộ sức lực của ba người đến gần, hai tay hắn vừa vặn đưa lên trước ngực luân phiên xoay tròn, một vùng xoáy đen kịt như hắc động phát ra tiếng sấm tức khắc nuốt trọn kiếm mang cực kỳ đáng sợ. Nhìn thấy thần sắc kinh hãi của ba người, song chưởng Hổ Vương hợp lại, một cổ lốc xoáy với sức mạnh xé toạc mọi thứ hình thành một cơn bão lấy hắn làm trung tâm lan ra tứ phía. Ba tiếng kêu kinh hãi phát ra từ miệng Liễu Tinh Hồn ba người, cơn lốc xoáy mãnh liệt khiến thân thể họ run rẩy kịch liệt, máu tươi bắn tung tóe. Pháp quả đại sư và bốn đại cao thủ giữa không trung sắp công kích đến nơi đột nhiên cơn bão dữ dội nổi lên chấn tán đòn liên thủ của bốn người hóa giải một chiêu uy mãnh này. Đến lúc này, toàn trường trừ hai tòa trận thế đang vận hành, kỳ dư những người có mặt đều bị cơn bão đánh bật ra tất cả cuộc giao phong vì thế tạm thời đình lại. Cấp tốc tập họp lại một nơi, Pháp Quả đại sư nhìn cao thủ bên mình, hai chiêu ngắn ngủi Hổ Vương đánh trọng thương sáu cao thủ, tu vi như vậy quả thật khiến người nghe hãi sợ. Ánh mắt nhìn lướt qua Lý Trường Xuân giữa không trung, lão ta vẫn đi lòng vòng trong mê vụ hình tròn hiển nhiên chưa tìm được đường thoát. Còn Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi vẫn bị yêu vật ngăn trở coi bộ tạm thời không thể li khai, cứ như vậy lần này mai phục tập kích ngược lại lâm vào tình thế nguy hiểm.
Cười nham hiểm, Hàn Ưng nói:
- Các vị xem ra đều biết tình hình bất diệu phải không ? Đáng tiếc đây là điều các người tự chuốc lấy. Hôm nay các ngươi không phải muốn một lần diệt gọn bọn ta sao, bây giờ nhìn xem ai tiêu diệt ai? Bách thú khiếu thiên, phát động!
Dứt lời tất cả cao thủ Yêu vực bên mình kể cả Hổ Vương và hắn đồng loạt tấn công, hiển nhiên tâm địa hiểm độc không nói cũng hiểu!
Pháp Quả đại sư trầm trọng hét lên:
- Tất cả tạo thành vòng tròn đưa người trọng thương vào bên trong, những người còn lại khí mạch tương liên chúng ta dùng Ngũ hành đại trận đọ sức với chúng. Chờ cao thủ tam phái thoát thân, phản công lại cũng không muộn.
Nói xong, một tòa Ngũ hành đại trận xuất hiện giữa tràng, chính diện do Pháp Quả đại sư, Càn Nguyên chân thủ hộ, tả biên có Ngọc Vô Song và Hứa Khiết, hữu biên có Hạo Vân cư sĩ và Đan Thanh kiếm hiệp, đằng sau có Thất Huyền chân nhân và Phong Phi Dương, Lý Hoành Phi ở bên trong bảo vệ sáu người bị trọng thương. Chiến hỏa tràn ngập một vùng, khói chiến tranh nổi lên khắp nơi, song phương chiến đấu kịch liệt duy trì chưa được ăn xong bữa cơm thì Ngũ hành đại trận của chính đạo bắt đầu xuất hiện chỗ hở. Sớm nhất, Hứa Khiết sau vô số lần đối kháng mạnh mẽ công lực tiêu hao quá lớn, khi Hổ Vương soái lĩnh cao thủ tấn công lần nữa lập tức chấn bay nàng. Nàng vừa bị đánh bật Ngọc Vô Song một cây khó chống, tình hình trở nên thập phần nguy hiểm. May thay Lý Hoành Phi thấy không ổn tức thì thay thế vị trí của Hứa Khiết tạm thời bình ổn. Sau đó không lâu, dưới các đợt mãnh công liên tục của Hổ Vương, Đan Thanh kiếm hiệp, Phong Phi Dương lần lượt xuất hiện tình trạng đuối sức, điều này làm cho mọi người rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm. Lại nói bên kia, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi toàn lực phối hợp kết thành một thiên võng nhìn chung ngăn được yêu vật đến gần. Nhưng số lượng yêu vật quá nhiều có thể nói vô tận đã cầm chân hai người. Thời điểm Hắc Sát Hổ Vương thoát thân hai người đều cảm giác bất diệu, trong lòng rất trông mong cao thủ tam phái có thể nhanh chóng thoát khỏi sự cầm chân của yêu vật quay lại ngăn cảnhổ Vương. Nhưng nhìn thấy cao thủ Lục viện càng lúc càng nguy hiểm còn cao thủ tam phái vẫn bị khốn giữa không trung, Kiếm Vô Trần lập tức nổi cơn thịnh nộ.
Lần này là hắn toàn lực ủng hộ, hắn từng tuyên bố nhất định có thể tiêu diệt yêu vật, nhưng giờ đây xem ra tình hình không hay, hắn thân là Minh chủ sau này làm sao nhìn mặt người khác. Nộ hỏa thiêu đốt, ánh mắt Kiếm Vô Trần lập tức lạnh như băng, lạnh giọng nói:
- Tâm Nghi, muội trước tiên ra ngăn trở Hổ Vương, ta thi triển Huyết Hà Đồ tiêu diệt lũ yêu vật này sau đó đối phó Hổ Vương.
Diệp Tâm Nghi nghe xong thần sắc chợt biến, nhìn hắn trầm giọng nói:
- Huyết Hà Đồ uy lực vô cùng, huynh cẩn thận khống chế bằng không hậu quả ra sao tin chắc huynh rõ hơn muội.
Nói xong thân thể ảo biến đột ngột hiện ra trước mặt Pháp Quả đại sư, bàn tay nhỏ nhắn ngạnh tiếp một đòn của Hổ Vương. Một âm thanh cực lớn vang lên, thân mình Diệp Tâm Nghi lắc lư bị chấn lùi ba bộ sắc mặt lập tức trở nên nhợt nhạt. Còn Hổ Vương cũng hô lên kinh ngạc thân ảnh chợt lùi về một trượng, mục quang lạnh lẽo nhìn nàng. Nhìn lướt qua không trung, Hổ Vương gầm lên xung quanh cuồn phong gào rú, một tầng phong trụ vô hình cấp tốc thu lại bắt đầu dồn nén lên cao thủ chính đạo. Thân thể vừa phóng, Hổ Vương bay vút lên không hóa thân thành một con hắc sắc cự hổ to cỡ mấy trăm trượng, với uy nghiêm vạn thú chí tôn xuất hiện giữa bầu trời. Cự mục trợn tròn, Hổ Vương nộ khẩu mở lớn hướng về chính đạo cao thủ dưới mặt đất, một cổ cuồng phong như thao thiên cự lãng từ trên trời giáng xuống khiến mặt đất dao động không yên, cao thủ Lục viện bay tứ tán. Diệp Tâm Nghi sắc mặt đại biến, trong tiếng hét khẽ Dao Trì Ngọc Lệnh bay thẳng lên trời, hóa thánh một con Thanh loan cực kì to lớn thanh sắc quang hoa lập lòe, lao vào Hắc hổ trên bầu trời. Đồng thời thân thể nàng cũng bắn vọt lên, một đường dài nhỏ hoàng sắc hóa thành một chùm quang hoa, hình thành một cái mống giữa không trung rơi xuống nơi Hổ Vương. Nhìn chăm chú Thanh loan, Hắc hổ cự vĩ phất lên một đạo phong trụ nghênh đón, va chạm mãnh liệt với thanh mang phát ra từ miệng Thanh loan. Đầy trời lưu quang lấp lánh, thanh hạt sắc quang quang hoa phản chiếu cái mống vô cùng rực rỡ. Thân thể Hắc hổ nhoáng lên, tránh né sự trói buộc của quang đái trên đỉnh đầu, chân trước vừa khua một hình hổ trảo cực lớn y như thật đánh thẳng vào Thanh loan. Thanh loan cũng không chịu kém, mỏ sắt mở rộng quang hoa lóe sáng đối đầu đòn tấn công của Hắc hổ. Như thế, hai con cự thú tung hoành giao chiến giữa không trung, hổ gầm loan gáy phong vân khuấy động.
Mặt đất, cao thủ hai bên sau khi ổn định thân thể đều chăm chú nhìn lên trời ước đoán kết quả mỗi bên. Nhưng ngay thời điểm này, một tầng huyết quang tràn ngập không trung, toàn thân Kiếm Vô Trần hồng quang chói mắt Huyết Hà Đồ trên đỉnh đầu lập lòe khí tức khủng bố điên cuồng thôn phệ yêu vật.
Huyết Hà Đồ vừa hiện, trong lòng cao thủ Yêu vực không thể không giật mình khiếp sợ, cổ khí tức đáng sợ thôn phệ vạn vật giống như đạo lạc ấn ấn sâu vào tim các yêu vật. Cao thủ Lục viện thì tinh thần chấn động, một niềm hy vọng dâng lên trong tâm mỗi người. Bầu trời, cao thủ tam phái đã đột phá được phòng tuyến của bốn tên cao thủ Yêu vực và xuất hiện trong mây. Còn Lý Trường Xuân trải qua hàng chục lần tìm kiếm, sau khi trả cái giá nặng nề cuối cùng cũng phá giải được huyễn thuật yêu vật quay trở lại mặt đất.
Trên không trung, Hắc Sát Hổ Vương cảm nhận khí tức Huyết Hà Đồ biết rằng sự tình bắt đầu không ổn, thân thể bỗng nhiên huyễn hóa vô số thừa cơ che giấu hành tung, vô thanh vô tức quay về bên hàn Ưng. Khẽ căn dặn các cao thủ triệt thoái, thân ảnh Hổ Vương lóe lên xuất hiện phía trên kiếm trận do môn hạ Lục viện lập thành, thân thể từ nhỏ hóa lớn chớp mắt biến thân thành một con cự hổ vài trăm trượng, cự khẩu vừa hút sức mạnh cường đại nuốt gọn toàn bộ mấy chục đệ tử của cả kiếm trận. Tiếp sau đó quang hoa ngoài thân lóe lên, thân thể huyễn hóa hư không tung ảnh tan biến vô thanh vô tức.
Khi cao thủ chính đạo thấy các đệ tử hy sinh liền điên cuồng lao tới thì thân mình Hắc Sát Hổ Vương lại xuất hiện, song chưởng với sơn hà chi lực hung hãn ấn vào ngực Pháp Tính đại sư và Thất Diệp chân nhân, cùng lúc đánh nát thân thể hai người đồng thời hổ khẩu mở to nuốt gọn nguyên thần cả hai hai người đang đào tẩu. Tiếp theo thân thể lại hóa hổ, sau khi cự vĩ quét bay số lớn cao thủ, có vài phần đắc ý nở nụ cười khiêu khích đối với Kiếm Vô Trần đang bay tới, thân thể nháy mắt di động xuất hiện ngoài ba dặm, cùng cao thủ Yêu vực biến mất trong Hoàng Hà cự lãng.
Thanh âm phẫn nộ phát ra từ miệng Kiếm Vô Trần, hắn không ngờ Hắc Sát Hổ Vương từ trước đến giờ tự xưng vạn thú chi vương hôm nay đột nhiên thi triển gian kế âm hiểm, làm cho lần tấn công này không những thất bại còn tổn thất nghiêm trọng khiến hắn khó mà chấp nhận.
Bên cạnh, Diệp tâm Nghi nhìn hắn khẽ khuyên nhủ:
- Xong rồi, việc lần này tuy chưa thành công nhưng ít ra chúng ta cũng biết một điểm, Hắc Sát Hổ Vương tịnh không phải tên lỗ mãng như chúng ta tưởng tượng. Sau này đối phó hắn, chúng ta cần nghĩ ra kế sách tốt hơn, tuyệt không đánh giá thấp hắn tránh giẫm lên vết xe đổ.
- Lời Diệp minh chủ rất chính xác, Hắc Sát Hổ Vương có thể trở thành một trong tam đại thống lĩnh Yêu vực hiển nhiên tịnh không đơn giản như vẻ bề ngoài. Ba lần giao phong trước đây chúng ta đều bị hắn lừa gạt, vì thế trong lòng luôn luôn nhìn nhận hắn chỉ có tu vi tuyệt cường còn trí mưu không đủ, nên phán đoán sai lầm. Từ bây giờ, chỉ cần đề phòng tốt hơn tin rằng có một ngày tiêu diệt bọn chúng, hiện tại chúng ta nên thu dọn rồi ly khai thôi.
Nhìn xung quanh, Kim Cương thánh phật nhẹ nhàng nói.
Kiếm Vô Trần nhìn quanh mình, lần này cao thủ Lục viện cộng lại gần trăm người tham gia bây giờ chỉ còn lại mười tám người. Pháp Tính đại sư của Bồ Đề học viện và Thất Diệp chân nhân của Đạo viên hai vị cao thủ hy sinh trong trận chiến.
Mục quang lướt qua gương mặt mọi người, khi bắt gặp ánh mắt có ý chế nhạo của Phong Phi Dương, Kiếm Vô Trần hừ lạnh quay người bỏ đi. Sau lưng, Diệp Tâm Nghi thở dài nhè nhẹ, phân phó Kim Cương thánh phật xử lý thi thể những người hy sinh, số còn lại mang người trọng thương rời khỏi trường đấu.
Bên cạnh, Pháp Quả đại sư và các cao thủ nhìn thấy lão đã động thủ, thế vây công cũng bị phá cho nên mỗi người tự chọn mục tiêu phát động tấn công. Như vậy, trừ kiếm trận giao phong với Tứ Linh Quần Yêu trận, mười sáu vị cao thủ Lục viện cùng hơn hai mươi cao thủ Yêu vực triển khai một trường hỗn chiến. Trong cuộc đại chiến, Pháp Quả đại sư, Thất Huyền chân nhân, Ngọc Vô Song, Liễu Tinh Hồn, Càn Nguyên chân nhân tu vi tinh thâm vững vàng chiếm thế thượng phong. Đan Thanh kiếm hiệp, Thất Diệp chân nhân, Pháp Tính đại sư, Phong Phi Dương bốn người thực lực tương đương với đối thủ mỗi người tự giành giật thế thượng phong. Còn lại Bổn Nhất, Vô Vọng, Tất Thiên, Hứa Khiết, Lý Hoành Phi tình huống bất diệu, dưới sự công kích của cao thủ Yêu vực thối lui từng bước hoàn toàn lâm vào thế bị động.
Giữa không trung, Hàn Ưng nhìn quét qua cao thủ chính đạo, nói với bốn tên cao thủ còn lại bên mình:
- Hiện tại thời cơ tốt nhất, các ngươi toàn lực phát động, nhất định phải cứu Hổ Vương thoát khỏi vòng vây ba đại cao thủ. Chỉ cần các ngươi cầm chân được ba người này và Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi lại không thể rút ra, đến lúc đó Hổ Vương có thể đánh trọng thương số cao thủ chính đạo kia. Thời gian có hạn, tất cả nắm chắc thời gian, lên!
Bốn tiếng hú cao vút tận mây xanh, bốn đạo hắc ảnh trong lúc phóng lên không huyễn hóa thành hàng ngàn hàng vạn thương ưng, kim xà, ngô công, lôi báo chia ra bốn hướng bao phủ chu vi hàng trăm trượng, bên trong ô yên chướng khí, độc khí giàn giụa. Trong hắc vân, bốn con yêu thú cực kỳ to lớn mỗi tên thi triển sở trường thiểm điện, toàn phong, kịch độc, lôi hỏa giao thoa trùng điệp hình thành một không gian đặc biệt bên ngoài Kim Cương thánh phật ba đại cao thủ phát động tấn công mãnh liệt. Trong đám hắc vân truyền ra tiếng kêu kinh hãi của ba đại cao thủ. Nguy hiểm lâm đầu, ba đại cao thủ tự đề cao hộ thể chân khí, kim quang, huyền ngân, thanh mang tam sắc đột hiện, trong hắc vụ phát ra ánh sáng chói mắt. Nhưng cùng lúc đó Hắc Sát Hổ Vương ngẩng mặt hú một tiếng âm thanh như sấm chớp phá trời xông tận mây xanh. Thân ảnh vừa ảo biến, thân thể Hổ Vương xuất hiện cạnh Hàn Ưng cực kỳ huyền diệu, mục quang lạnh lẽo nhìn cao thủ chính đạo trước mặt.
- Đại vương, lần này là cơ hội hiếm thấy để chúng ta thuận lợi giáo huấn lũ chính đạo ngu xuẩn không biết trời cao đất dày kia.
Hổ mục nhướng lên, toàn thân Hắc Sát Hổ Vương lưu quang lấp lánh, thân thể một biến thành ba xuất hiện phía trước Pháp Tính đại sư, Thất Diệp chân nhân và Bổn Nhất. Hổ chưởng vừa xuất cường phong như trụ, lúc ba người có phản ứng chưởng lực kinh khiếp đã đến sát bên căn bản không cho ba người cơ hội né tránh. Ba người tự quát lớn một tiếng, công lực toàn thân gia tăng mãnh liệt cắn răng nghênh tiếp. Ba nơi lục chưởng cùng lúc va chạm, ba âm thanh vang lên hợp thành một tiếng động cực lớn cùng ba tiếng kêu thảm khốc truyền khắp toàn trường. Nhìn thoáng qua thấy ba người đã bị trọng thương, Hắc Sát Hổ Vương chuyển thân hóa ảnh, lại thuật thân ảnh tam phân tấn công Vô Vọng, Tất Thiên, Liễu Tinh Hồn. Trong lúc Pháp Tính đại sư ba người trọng thương bị chấn bay cao thủ toàn trường đã chú ý đến động thái của Hổ Vương, thấy hắn phát động lần thứ hai Pháp Quả đại sư, Ngọc Vô Song, Hạo Vân cư sĩ, Thất Huyền chân nhân nhìn nhau, từng người chấn lui đối thủ xoay người lao đến Hổ Vương. Vô Vọng, Tất Thiên, Liễu Tinh Hồn ba người thấy Hổ Vương đánh tới đồng loạt hét lên giận dữ, thân thể lập tức xoay tròn cực nhanh trường kiếm trong tay
trảm ngang chém dọc, kiếm mang bất tận hội tụ thành một điểm trực chỉ ngực
Hổ Vương.
Cười khinh miệt, đối với đòn phản kích của ba người Hổ Vương không mảy may chú ý, khi kiếm mang hội tụ toàn bộ sức lực của ba người đến gần, hai tay hắn vừa vặn đưa lên trước ngực luân phiên xoay tròn, một vùng xoáy đen kịt như hắc động phát ra tiếng sấm tức khắc nuốt trọn kiếm mang cực kỳ đáng sợ. Nhìn thấy thần sắc kinh hãi của ba người, song chưởng Hổ Vương hợp lại, một cổ lốc xoáy với sức mạnh xé toạc mọi thứ hình thành một cơn bão lấy hắn làm trung tâm lan ra tứ phía. Ba tiếng kêu kinh hãi phát ra từ miệng Liễu Tinh Hồn ba người, cơn lốc xoáy mãnh liệt khiến thân thể họ run rẩy kịch liệt, máu tươi bắn tung tóe. Pháp quả đại sư và bốn đại cao thủ giữa không trung sắp công kích đến nơi đột nhiên cơn bão dữ dội nổi lên chấn tán đòn liên thủ của bốn người hóa giải một chiêu uy mãnh này. Đến lúc này, toàn trường trừ hai tòa trận thế đang vận hành, kỳ dư những người có mặt đều bị cơn bão đánh bật ra tất cả cuộc giao phong vì thế tạm thời đình lại. Cấp tốc tập họp lại một nơi, Pháp Quả đại sư nhìn cao thủ bên mình, hai chiêu ngắn ngủi Hổ Vương đánh trọng thương sáu cao thủ, tu vi như vậy quả thật khiến người nghe hãi sợ. Ánh mắt nhìn lướt qua Lý Trường Xuân giữa không trung, lão ta vẫn đi lòng vòng trong mê vụ hình tròn hiển nhiên chưa tìm được đường thoát. Còn Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi vẫn bị yêu vật ngăn trở coi bộ tạm thời không thể li khai, cứ như vậy lần này mai phục tập kích ngược lại lâm vào tình thế nguy hiểm.
Cười nham hiểm, Hàn Ưng nói:
- Các vị xem ra đều biết tình hình bất diệu phải không ? Đáng tiếc đây là điều các người tự chuốc lấy. Hôm nay các ngươi không phải muốn một lần diệt gọn bọn ta sao, bây giờ nhìn xem ai tiêu diệt ai? Bách thú khiếu thiên, phát động!
Dứt lời tất cả cao thủ Yêu vực bên mình kể cả Hổ Vương và hắn đồng loạt tấn công, hiển nhiên tâm địa hiểm độc không nói cũng hiểu!
Pháp Quả đại sư trầm trọng hét lên:
- Tất cả tạo thành vòng tròn đưa người trọng thương vào bên trong, những người còn lại khí mạch tương liên chúng ta dùng Ngũ hành đại trận đọ sức với chúng. Chờ cao thủ tam phái thoát thân, phản công lại cũng không muộn.
Nói xong, một tòa Ngũ hành đại trận xuất hiện giữa tràng, chính diện do Pháp Quả đại sư, Càn Nguyên chân thủ hộ, tả biên có Ngọc Vô Song và Hứa Khiết, hữu biên có Hạo Vân cư sĩ và Đan Thanh kiếm hiệp, đằng sau có Thất Huyền chân nhân và Phong Phi Dương, Lý Hoành Phi ở bên trong bảo vệ sáu người bị trọng thương. Chiến hỏa tràn ngập một vùng, khói chiến tranh nổi lên khắp nơi, song phương chiến đấu kịch liệt duy trì chưa được ăn xong bữa cơm thì Ngũ hành đại trận của chính đạo bắt đầu xuất hiện chỗ hở. Sớm nhất, Hứa Khiết sau vô số lần đối kháng mạnh mẽ công lực tiêu hao quá lớn, khi Hổ Vương soái lĩnh cao thủ tấn công lần nữa lập tức chấn bay nàng. Nàng vừa bị đánh bật Ngọc Vô Song một cây khó chống, tình hình trở nên thập phần nguy hiểm. May thay Lý Hoành Phi thấy không ổn tức thì thay thế vị trí của Hứa Khiết tạm thời bình ổn. Sau đó không lâu, dưới các đợt mãnh công liên tục của Hổ Vương, Đan Thanh kiếm hiệp, Phong Phi Dương lần lượt xuất hiện tình trạng đuối sức, điều này làm cho mọi người rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm. Lại nói bên kia, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi toàn lực phối hợp kết thành một thiên võng nhìn chung ngăn được yêu vật đến gần. Nhưng số lượng yêu vật quá nhiều có thể nói vô tận đã cầm chân hai người. Thời điểm Hắc Sát Hổ Vương thoát thân hai người đều cảm giác bất diệu, trong lòng rất trông mong cao thủ tam phái có thể nhanh chóng thoát khỏi sự cầm chân của yêu vật quay lại ngăn cảnhổ Vương. Nhưng nhìn thấy cao thủ Lục viện càng lúc càng nguy hiểm còn cao thủ tam phái vẫn bị khốn giữa không trung, Kiếm Vô Trần lập tức nổi cơn thịnh nộ.
Lần này là hắn toàn lực ủng hộ, hắn từng tuyên bố nhất định có thể tiêu diệt yêu vật, nhưng giờ đây xem ra tình hình không hay, hắn thân là Minh chủ sau này làm sao nhìn mặt người khác. Nộ hỏa thiêu đốt, ánh mắt Kiếm Vô Trần lập tức lạnh như băng, lạnh giọng nói:
- Tâm Nghi, muội trước tiên ra ngăn trở Hổ Vương, ta thi triển Huyết Hà Đồ tiêu diệt lũ yêu vật này sau đó đối phó Hổ Vương.
Diệp Tâm Nghi nghe xong thần sắc chợt biến, nhìn hắn trầm giọng nói:
- Huyết Hà Đồ uy lực vô cùng, huynh cẩn thận khống chế bằng không hậu quả ra sao tin chắc huynh rõ hơn muội.
Nói xong thân thể ảo biến đột ngột hiện ra trước mặt Pháp Quả đại sư, bàn tay nhỏ nhắn ngạnh tiếp một đòn của Hổ Vương. Một âm thanh cực lớn vang lên, thân mình Diệp Tâm Nghi lắc lư bị chấn lùi ba bộ sắc mặt lập tức trở nên nhợt nhạt. Còn Hổ Vương cũng hô lên kinh ngạc thân ảnh chợt lùi về một trượng, mục quang lạnh lẽo nhìn nàng. Nhìn lướt qua không trung, Hổ Vương gầm lên xung quanh cuồn phong gào rú, một tầng phong trụ vô hình cấp tốc thu lại bắt đầu dồn nén lên cao thủ chính đạo. Thân thể vừa phóng, Hổ Vương bay vút lên không hóa thân thành một con hắc sắc cự hổ to cỡ mấy trăm trượng, với uy nghiêm vạn thú chí tôn xuất hiện giữa bầu trời. Cự mục trợn tròn, Hổ Vương nộ khẩu mở lớn hướng về chính đạo cao thủ dưới mặt đất, một cổ cuồng phong như thao thiên cự lãng từ trên trời giáng xuống khiến mặt đất dao động không yên, cao thủ Lục viện bay tứ tán. Diệp Tâm Nghi sắc mặt đại biến, trong tiếng hét khẽ Dao Trì Ngọc Lệnh bay thẳng lên trời, hóa thánh một con Thanh loan cực kì to lớn thanh sắc quang hoa lập lòe, lao vào Hắc hổ trên bầu trời. Đồng thời thân thể nàng cũng bắn vọt lên, một đường dài nhỏ hoàng sắc hóa thành một chùm quang hoa, hình thành một cái mống giữa không trung rơi xuống nơi Hổ Vương. Nhìn chăm chú Thanh loan, Hắc hổ cự vĩ phất lên một đạo phong trụ nghênh đón, va chạm mãnh liệt với thanh mang phát ra từ miệng Thanh loan. Đầy trời lưu quang lấp lánh, thanh hạt sắc quang quang hoa phản chiếu cái mống vô cùng rực rỡ. Thân thể Hắc hổ nhoáng lên, tránh né sự trói buộc của quang đái trên đỉnh đầu, chân trước vừa khua một hình hổ trảo cực lớn y như thật đánh thẳng vào Thanh loan. Thanh loan cũng không chịu kém, mỏ sắt mở rộng quang hoa lóe sáng đối đầu đòn tấn công của Hắc hổ. Như thế, hai con cự thú tung hoành giao chiến giữa không trung, hổ gầm loan gáy phong vân khuấy động.
Mặt đất, cao thủ hai bên sau khi ổn định thân thể đều chăm chú nhìn lên trời ước đoán kết quả mỗi bên. Nhưng ngay thời điểm này, một tầng huyết quang tràn ngập không trung, toàn thân Kiếm Vô Trần hồng quang chói mắt Huyết Hà Đồ trên đỉnh đầu lập lòe khí tức khủng bố điên cuồng thôn phệ yêu vật.
Huyết Hà Đồ vừa hiện, trong lòng cao thủ Yêu vực không thể không giật mình khiếp sợ, cổ khí tức đáng sợ thôn phệ vạn vật giống như đạo lạc ấn ấn sâu vào tim các yêu vật. Cao thủ Lục viện thì tinh thần chấn động, một niềm hy vọng dâng lên trong tâm mỗi người. Bầu trời, cao thủ tam phái đã đột phá được phòng tuyến của bốn tên cao thủ Yêu vực và xuất hiện trong mây. Còn Lý Trường Xuân trải qua hàng chục lần tìm kiếm, sau khi trả cái giá nặng nề cuối cùng cũng phá giải được huyễn thuật yêu vật quay trở lại mặt đất.
Trên không trung, Hắc Sát Hổ Vương cảm nhận khí tức Huyết Hà Đồ biết rằng sự tình bắt đầu không ổn, thân thể bỗng nhiên huyễn hóa vô số thừa cơ che giấu hành tung, vô thanh vô tức quay về bên hàn Ưng. Khẽ căn dặn các cao thủ triệt thoái, thân ảnh Hổ Vương lóe lên xuất hiện phía trên kiếm trận do môn hạ Lục viện lập thành, thân thể từ nhỏ hóa lớn chớp mắt biến thân thành một con cự hổ vài trăm trượng, cự khẩu vừa hút sức mạnh cường đại nuốt gọn toàn bộ mấy chục đệ tử của cả kiếm trận. Tiếp sau đó quang hoa ngoài thân lóe lên, thân thể huyễn hóa hư không tung ảnh tan biến vô thanh vô tức.
Khi cao thủ chính đạo thấy các đệ tử hy sinh liền điên cuồng lao tới thì thân mình Hắc Sát Hổ Vương lại xuất hiện, song chưởng với sơn hà chi lực hung hãn ấn vào ngực Pháp Tính đại sư và Thất Diệp chân nhân, cùng lúc đánh nát thân thể hai người đồng thời hổ khẩu mở to nuốt gọn nguyên thần cả hai hai người đang đào tẩu. Tiếp theo thân thể lại hóa hổ, sau khi cự vĩ quét bay số lớn cao thủ, có vài phần đắc ý nở nụ cười khiêu khích đối với Kiếm Vô Trần đang bay tới, thân thể nháy mắt di động xuất hiện ngoài ba dặm, cùng cao thủ Yêu vực biến mất trong Hoàng Hà cự lãng.
Thanh âm phẫn nộ phát ra từ miệng Kiếm Vô Trần, hắn không ngờ Hắc Sát Hổ Vương từ trước đến giờ tự xưng vạn thú chi vương hôm nay đột nhiên thi triển gian kế âm hiểm, làm cho lần tấn công này không những thất bại còn tổn thất nghiêm trọng khiến hắn khó mà chấp nhận.
Bên cạnh, Diệp tâm Nghi nhìn hắn khẽ khuyên nhủ:
- Xong rồi, việc lần này tuy chưa thành công nhưng ít ra chúng ta cũng biết một điểm, Hắc Sát Hổ Vương tịnh không phải tên lỗ mãng như chúng ta tưởng tượng. Sau này đối phó hắn, chúng ta cần nghĩ ra kế sách tốt hơn, tuyệt không đánh giá thấp hắn tránh giẫm lên vết xe đổ.
- Lời Diệp minh chủ rất chính xác, Hắc Sát Hổ Vương có thể trở thành một trong tam đại thống lĩnh Yêu vực hiển nhiên tịnh không đơn giản như vẻ bề ngoài. Ba lần giao phong trước đây chúng ta đều bị hắn lừa gạt, vì thế trong lòng luôn luôn nhìn nhận hắn chỉ có tu vi tuyệt cường còn trí mưu không đủ, nên phán đoán sai lầm. Từ bây giờ, chỉ cần đề phòng tốt hơn tin rằng có một ngày tiêu diệt bọn chúng, hiện tại chúng ta nên thu dọn rồi ly khai thôi.
Nhìn xung quanh, Kim Cương thánh phật nhẹ nhàng nói.
Kiếm Vô Trần nhìn quanh mình, lần này cao thủ Lục viện cộng lại gần trăm người tham gia bây giờ chỉ còn lại mười tám người. Pháp Tính đại sư của Bồ Đề học viện và Thất Diệp chân nhân của Đạo viên hai vị cao thủ hy sinh trong trận chiến.
Mục quang lướt qua gương mặt mọi người, khi bắt gặp ánh mắt có ý chế nhạo của Phong Phi Dương, Kiếm Vô Trần hừ lạnh quay người bỏ đi. Sau lưng, Diệp Tâm Nghi thở dài nhè nhẹ, phân phó Kim Cương thánh phật xử lý thi thể những người hy sinh, số còn lại mang người trọng thương rời khỏi trường đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.