Thật Ra Tôi Không Ngốc Chút Nào
Chương 10
Lạc Khê Nhi
18/09/2023
27.
Chậc!
Xung quanh vang lên một tiếng xì xào.
"Nhảy một lần cho một vạn? Hoa khôi trường chúng ta quá hào phóng, mình cũng muốn nhảy." (32 triệu vnđ)
"Nói thật, mình cũng..."
Tiếng thì thầm xung quanh, trộn lẫn âm thanh căm phẫn chửi rủa của bố tôi trong tai nghe.
"Làm sao có thể như thế được chứ, một vạn tệ cũng không mua nổi một cọng tóc của bé ngoan đâu. Có mỗi một xíu tiền như vậy mà cô ta cũng có can đảm khoe ra á?! Bé ngoan đừng sợ, ba lập tức đến ngay đây."
Trong lòng tôi nghĩ, tôi không sợ.
Hơn nữa ba tôi không biết phải mất một tiếng đi xe từ nhà mình đến nhà Cố Việt sao?
Tôi định xoay người bỏ đi.
Cố Việt nhíu mày lo lắng tiến lên: "Thất Thất, làm sao vậy?"
Tôi định trả lời.
Trên bầu trời lại truyền đến tiếng cánh quạt.
Ngay sau đó, một ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng vào chúng tôi.
Tất cả mọi người đều ngây ngốc mà nhìn về phía bầu trời.
Nghe được một giọng nói hùng hậu, mạnh mẽ phát ra từ loa.
"Ai chịu biểu diễn nhảy xuống nước ở trước mặt con gái tôi Hạ Thất Thất, nhảy một lần trả mười vạn!"
Tôi kinh ngạc, là ba tôi đó hả?
Ông ngồi trực thăng đến đây từ khi nào?!
28.
Cố Việt không biết ban nãy xảy ra chuyện gì, cậu ta nhíu mày hỏi bạn học bên cạnh có chuyện gì xảy ra.
Sau khi biết được chân tướng, biểu cảm trên gương mặt cậu lập tức thay đổi.
Đôi mắt cậu lạnh lùng nhìn về phía Kiều Hân.
Ba tôi vừa cầm loa từ trên khoang máy bay vừa đi xuống.
Vừa mới hạ cánh, có người chỉ vào ba tôi rồi khiếp sợ kinh hô.
"Là ông ấy! Ông trùm hải sản Hạ Thừa Hải! Nghe nói giá trị con người lên đến hàng trăm tỷ. Ông ấy, ông ấy mà là ba của Hạ Thất Thất á?!"
"Cái quỷ gì vậy? Hạ Thất Thất không phải là người nghèo nhất trong trường sao? Ba cậu ta có giá trị đến hàng trăm tỷ?!"
Ba tôi cầm loa đứng ở bên cạnh tôi.
Trước tiên, ông ấy nhìn lướt qua các bạn học xung quanh mình.
Rất nhanh, ánh mắt của ông liền khóa trên người Kiều Hân và Triệu Miêu.
"Vừa nãy là các người trơ trẽn mà không biết ngượng, chút tiền không mua nổi sợi tóc đó, các người đã nghĩ tới việc nhục nhã con gái tôi?"
"Tôi sẽ hào phóng hơn, người nào nhảy xuống nước cho con gái của tôi xem, một lần tôi sẽ trả mười vạn." (327.507.712 vnđ)
Sắc mặt Kiều Hân và Triệu Miêu trở nên trắng bệch khó coi.
Chân đều nhũn ra.
Nhưng lúc này Cố Việt cũng lạnh lùng mở miệng.
"Các người biểu diễn nhảy nước cho Hạ Thất Thất xem, tôi trả thêm mười vạn."
Cuối cùng Kiều Hân cũng không thể kìm nén được nữa, đột nhiên bật khóc và bỏ chạy.
Triệu Miêu bất lực nhìn chúng tôi, cũng vội vội vàng đuổi theo Kiều Hân ra ngoài.
Chậc!
Xung quanh vang lên một tiếng xì xào.
"Nhảy một lần cho một vạn? Hoa khôi trường chúng ta quá hào phóng, mình cũng muốn nhảy." (32 triệu vnđ)
"Nói thật, mình cũng..."
Tiếng thì thầm xung quanh, trộn lẫn âm thanh căm phẫn chửi rủa của bố tôi trong tai nghe.
"Làm sao có thể như thế được chứ, một vạn tệ cũng không mua nổi một cọng tóc của bé ngoan đâu. Có mỗi một xíu tiền như vậy mà cô ta cũng có can đảm khoe ra á?! Bé ngoan đừng sợ, ba lập tức đến ngay đây."
Trong lòng tôi nghĩ, tôi không sợ.
Hơn nữa ba tôi không biết phải mất một tiếng đi xe từ nhà mình đến nhà Cố Việt sao?
Tôi định xoay người bỏ đi.
Cố Việt nhíu mày lo lắng tiến lên: "Thất Thất, làm sao vậy?"
Tôi định trả lời.
Trên bầu trời lại truyền đến tiếng cánh quạt.
Ngay sau đó, một ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng vào chúng tôi.
Tất cả mọi người đều ngây ngốc mà nhìn về phía bầu trời.
Nghe được một giọng nói hùng hậu, mạnh mẽ phát ra từ loa.
"Ai chịu biểu diễn nhảy xuống nước ở trước mặt con gái tôi Hạ Thất Thất, nhảy một lần trả mười vạn!"
Tôi kinh ngạc, là ba tôi đó hả?
Ông ngồi trực thăng đến đây từ khi nào?!
28.
Cố Việt không biết ban nãy xảy ra chuyện gì, cậu ta nhíu mày hỏi bạn học bên cạnh có chuyện gì xảy ra.
Sau khi biết được chân tướng, biểu cảm trên gương mặt cậu lập tức thay đổi.
Đôi mắt cậu lạnh lùng nhìn về phía Kiều Hân.
Ba tôi vừa cầm loa từ trên khoang máy bay vừa đi xuống.
Vừa mới hạ cánh, có người chỉ vào ba tôi rồi khiếp sợ kinh hô.
"Là ông ấy! Ông trùm hải sản Hạ Thừa Hải! Nghe nói giá trị con người lên đến hàng trăm tỷ. Ông ấy, ông ấy mà là ba của Hạ Thất Thất á?!"
"Cái quỷ gì vậy? Hạ Thất Thất không phải là người nghèo nhất trong trường sao? Ba cậu ta có giá trị đến hàng trăm tỷ?!"
Ba tôi cầm loa đứng ở bên cạnh tôi.
Trước tiên, ông ấy nhìn lướt qua các bạn học xung quanh mình.
Rất nhanh, ánh mắt của ông liền khóa trên người Kiều Hân và Triệu Miêu.
"Vừa nãy là các người trơ trẽn mà không biết ngượng, chút tiền không mua nổi sợi tóc đó, các người đã nghĩ tới việc nhục nhã con gái tôi?"
"Tôi sẽ hào phóng hơn, người nào nhảy xuống nước cho con gái của tôi xem, một lần tôi sẽ trả mười vạn." (327.507.712 vnđ)
Sắc mặt Kiều Hân và Triệu Miêu trở nên trắng bệch khó coi.
Chân đều nhũn ra.
Nhưng lúc này Cố Việt cũng lạnh lùng mở miệng.
"Các người biểu diễn nhảy nước cho Hạ Thất Thất xem, tôi trả thêm mười vạn."
Cuối cùng Kiều Hân cũng không thể kìm nén được nữa, đột nhiên bật khóc và bỏ chạy.
Triệu Miêu bất lực nhìn chúng tôi, cũng vội vội vàng đuổi theo Kiều Hân ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.