Thất Sơn Tiên Môn

Chương 26: Đạo tộc hành động

Quân KaKa

19/12/2021

Ở một nơi vắng vẻ nằm trên một trong những cung đường đi bộ lên núi dành cho người đi bộ. Lúc này có một người đàn ông tuổi khoảng tứ tuần đang đứng lẳng lặng nhìn về phía chân núi. Trong ánh mắt như đang suy tư vấn đề nghiêm trọng gì đó, cũng dường như là đang chờ đợi ai đó.

Khoảng mấy phút sau, có ba bóng người từ ba phương hướng khác nhau chạy nhanh tới chỗ người đàn ông. Chỉ thấy họ đồng thời làm động tác chắp tay cung kính hướng tới người đàn ông kia :

“Xin ra mắt chấp sự đại nhân”

Người đàn ông kia mặt không biểu hiện một chút cảm xúc nào. Miệng khẽ ừ một tiếng cho có lệ. Bộ dạng hết sức là hờ hững trước sự tôn kính của ba người kia. Chỉ thấy hắn mở miệng, giọng điệu không nhanh không chậm mà nói :

“Điều tra thế nào rồi ?”

Một tên trong số đó bước lên trước, cung kính đáp :

“Bẩm đại nhân, chúng tôi đã ở phụ cận điều tra hơn nửa tháng. Phần lớn thời gian cả nhà tên Trần Minh Quân cũng rất bình thường, không có gì bất thường. Riêng tên đó thì đã rời khỏi nhà trước khi chúng tôi đến. Mấy ngày gần đây thì mới được một người con gái đưa về. Sau khi điều tra thì chúng tôi được biết đêm trước khi về nhà thì Trần Minh Quân đã ra tay giúp đỡ cô gái đó đánh đuổi mấy tên dâm tặc. Chỉ có điều là ....”

Nói đến đây, tên đó tỏ vẻ ngập ngừng lo sợ .. nhưng rồi lại quyết tâm nói tiếp

“Chỉ có điều là, chúng tôi vô phương tìm được mấy tên dâm tặc đó. Chúng giống như đã bốc hơi khỏi thế gian này sau đêm hôm đó vậy”

Nghe vậy người đàn ông kia nhăn mài lại.

Thấy vậy cả ba tên không khỏi âm thầm đổ mồ hôi. Vị chấp sự đại nhân này tính tình cực kỳ bá đạo. Không hài lòng một chút là đánh người. Người của tổ chức tình báo bị đánh cho tàn phế hoặc chết cũng không ít. Một tên khác trong đó lại bước lên mà nói :

“Bẩm đại nhân, thuộc hạ đã đến tận nơi xảy ra sự việc và kiểm tra rất kỹ. Quả thực có dấu vết dần co của mấy tên dâm tặc đó với cha con cô gái kia. Nhưng mà không có dấu tích gì cho thấy mấy tên đó bỏ chạy cả. Giống như chúng tại chỗ bị bốc hơi vậy.”

Tên còn lại cũng nói thêm :

“Bọn thuộc hạ cũng đã từ miệng của cha cô gái kia biết được chính xác sự việc là có thật. Chuyện này nếu có vấn đề thì chỉ có thể là vấn đề ở trên người Trần Minh Quân. Bởi vì cha con cô gái không hề chứng kiến cảnh Trần Minh Quân đánh đuổi bọn dâm tặc mà chỉ nghe hắn nói lại. Sau khi nghe ngống thì được biết cô gái chỉ thấy tên cầm đầu đột nhiên nằm ra bãi cỏ, mấy tên thuộc hạ thì cũng đột nhiên buông cô gái kia ra. Nhưng lúc đó cô gái quá hoảng loạn nên chỉ để ý đến cha của mình.”

Nghe vậy vị chấp sự đại nhân mới hòa hoãn lại một chút, nhưng rồi lại ra giọng chất vấn tiếp :

“Còn gì nữa không ?”

Tên đứng đầu mới nói tiếp :

“Bẩm đại nhân, mới ngày hôm trước thì có một chút sự việc lạ. Thuộc hạ thấy rất nhiều người thân của tên Trần Minh Quân tụ tập đến nhà hắn. Một lúc sau, chúng tôi định nghe lén thì phát hiện tất cả bọn họ đều biến mất cả rồi. Chúng tôi đã xác nhận lại bằng hệ thống máy dò thân nhiệt. Tuyệt đối không có nhìn sai. Tất cả bọn họ ở bên trong ngôi nhà chưa có ai đi ra, nhưng đều biến mất. Do chúng tôi sợ đánh cỏ động rắn nên không dám tiếp cận gần hơn.”

“Chúng tôi liên tục quan sát ngôi nhà. Khoảng một tiếng đồng hồ sau đó, từ tầm nhìn nhiệt chúng tôi rõ ràng thấy bọn họ lại đột nhiên xuất hiện trong ngôi nhà. Chuyện này chúng tôi thực sự không thể giải thích được.”

— QUẢNG CÁO —

Lúc này thì người đàn ông kia đã có chút rung rung ở hai bàn tay. Không phải hắn sợ cái gì cả. Hắn đang tự suy diễn mà cảm thấy hưng phấn. Nhưng hắn nhanh chóng đè xuống hưng phấn trong lòng mà nghiêm nghị nói :

“Làm rất tốt, tiếp tục quan sát điều tra. Trong tộc sẽ nhanh chóng có người đến đây hành động. Nếu thông tin điều tra không đúng dẫn tới kết quả xấu thì tự các ngươi biết rõ hậu quả rồi đó !”

Cả ba tên đồng thanh hô

“Vâng, thưa đại nhân”

“Ừ, được rồi, xuống núi đi”



Cả ba tên quay người chuẩn bị xuống núi tiếp tục giám sát thì vị chấp sự kia như suy nghĩ gì đó, bổng lên tiếng :

“Chờ đã !”

Cả ba không khỏi khó hiểu mà quay lại hỏi :

“Có chuyện gì nữa thưa đại nhân”

“Tất cả sự việc các ngươi đã điều tra không cần báo cáo về tổng bộ. Ta sẽ tự mình báo cáo. Nhất là chuyện bọn người kia biến mất thần bí trong nhà.”

Ba người không hiểu chuyện gì, chỉ cần nghe lệnh là được nên cùng đồng thanh hô :

“Thuộc hạ đã hiểu rõ thưa chấp nhận đại nhân, nếu có ai yêu cầu báo cáo thì thuộc hạ cũng đã biết nói ra sao”

Tên chấp sự tỏ vẻ hài lòng :

“Ừ, rất tốt, chỉ cần làm tốt chuyện này. Về sau ta sẽ chú ý một chút các ngươi. Nói không chừng còn có cơ hội gia nhập ngoại tộc để tiến hành tu hành.”

Ba tên kia không khỏi mừng như điên :

“Cảm tạ đại nhân tài bồi, bọn thuộc hạ nhất định sẽ cố gắng không làm ngài thất vọng”

“Ừ, được rồi. Đi đi”

“Vâng thưa đại nhân”

Đứng nhìn bóng dáng ba tên do thám dần dần biến mất. Người đàn ông này mới bắt đầu lẩm bẩm : — QUẢNG CÁO —

“Hư không tiêu thất, chính là hư không tiêu thất. Ngoài bảo vật dung giới ra thì không còn là gì khác. Thậm chí còn có để dung nạp được con người lâu như vậy. Từ đó suy ra, có khả năng rất lớn mấy tên dâm tặc đã bị thu vào dung giới. Lần này nếu có thể cầm tới tay mà nói, cơ duyên bên trong dung giới chắc chắn là không nhỏ. Tên tiểu tử Trần Minh Quân có khả năng rất lớn là đã thu được cơ duyên này từ vụ việc ở Cần Thơ. Còn có khả năng vị cường giả thần bí kia đã chết không chừng. Trước quan sát thêm cho đảm bảo an toàn tuyệt đối cái đã.”

Sau đó chỉ thấy hắn động cước bộ, thi triển một loại thân pháp nào đó. Thân hình giống như lướt đi trên những cành cây ngọn cỏ. Chỉ một thoáng sau thì bóng dáng của hắn đã biến mất.

Sau khi hắn đi không lâu. Từ bên cạnh một thân cây, một bóng người như hòa làm một với thân cây bước ra. Tên này đứng nhìn theo hướng vị chấp sự kia biến mất. Trong mắt do dự gì đó, nhưng rồi cũng quay người lại hướng đỉnh núi mà phóng đi như bay.

....

Khoảng 20 phút sau đó, trên đỉnh Thiên Cấm Sơn, tại bên trong căn phòng của một khách sạn.

“Ngươi nói cái gì ? Bảo vật dung giới sao ? Còn có thể dung nạp được con người thời gian lâu hơn một tiếng đồng hồ ?”

“Bẩm thiếu chủ, việc này chính tai ta nghe ba tên do thám của Hồng Gia nói. Cũng nghe chính miệng tên chấp sự Hồng Kim Tinh lẩm bẩm nói như vậy. Thuộc hạ cũng suy đoán khả năng cực cao là tên Trần Minh Quân đó đã tiếp xúc vị cường giả kia. Hoặc là có thể nói là đã tiếp xúc thi thể của vị cường giả kia rồi thu được cơ duyên to lớn nào đó, bao gồm cả bảo vật dung giới.”

“Không được ! Chuyện này quá quan trọng, cần ngay lập tức báo cho cha ta biết. Còn nữa, hãy thông báo cho đội do thám của chúng ta, bảo họ lập tức trang bị thêm máy quan sát tầm nhìn nhiệt rồi quan sát 24/24 ngôi nhà đó cho ta.”

“Vâng thưa thiếu chủ”

Nói rồi hắn lấy trong người ra một cái điện thoại vệ tinh. Bấm số gì đó rồi gọi ngay.

...



Ở một khu đất trống rộng lớn tới hàng trăm hecta. Kỳ thực bên trong là một thị trấn nhỏ được trận pháp bảo vệ. Tại căn biệt thự to lớn nhất ở trung tâm thị trấn, có một nhóm người đang thảo luận gì đó. Chỉ thấy một người phụ nữ có vẻ ngoài tầm tứ tuần ngồi ở cái ghế trung tâm. Bà yên lặng không nói một lời đưa ánh mắt nhìn toàn bộ người trong căn phòng đang nháo nhào tranh luận. Một lúc sau bà nhẹ nhàng lên tiếng :

“Được rồi, xin chư vị im lặng”

Nghe thế thì trong phòng mọi người dừng tranh luận, sau đó ai về chỗ nấy. Chờ tất cả đã im lặng và an vị thì bà lại lên tiếng :

“Đại trưởng lão, ông nghĩ như thế nào ?”

Lúc này một ông lão có vẻ ngoài khoảng lục tuần mới đứng lên. Cung kính hướng về người phụ nữ mà đáp :

“Thưa lão tổ, theo ta thấy thì nên nhanh chóng cử tinh anh tham dự. Tốt nhất ngài cũng nên tự mình đi qua một chuyến. Nếu quả thật đúng là bảo vật dung giới cao cấp thì khả năng từ trong đó sẽ thu được cơ duyên to lớn. Nếu thực sự thu được cơ duyên này, ngày Ngô gia quật khởi trở lại đỉnh cấp đã không còn xa.”

Một người phụ nữ ngồi đối diện với đại trưởng lão cũng lên tiếng :

— QUẢNG CÁO —

“Thưa lão tổ, ta đồng ý với đại trưởng lão về cơ duyên khả năng là to lớn. Thế nhưng đại trưởng lão khả năng quên một chuyện. Chúng ta không có tin tình báo gì liên quan vị cường giả kia. Lở như gặp phải vị kia ... thì hậu quả thiết nghĩ là ai cũng rõ ràng”

Đại trưởng lão nghe vậy thì phản bác

“Hừ, bảo vật dung giới cao cấp như là vật bất ly thân. Nếu tên cường giả kia còn sống thì sẽ giao cho một người khác sử dụng hay sao ? Ta dám chắc rằng thằng ranh con đó chỉ là cơ duyên xảo hợp tiếp xúc với thi thể của cường giả kia rồi thu được bảo vật dung giới. Nói không chừng còn có nhiều cơ duyên khác mà chúng ta chưa biết. Trong lúc chúng ta ở đây tranh cãi thì nói không chừng các Đạo tộc khác đã hành động rồi.”

Sau đó lại một đám người nhốn nháo với nhau. Một bên thì đồng ý tham gia đoạt cơ duyên. Một bên thì lại lo sợ vị cường giả thần bí kia. Bầu không khí lại quay lại tình trạng ồn ào lúc trước.

Thấy cảnh này, người phụ nữ được gọi là lão tổ không khỏi lắc đầu. Bà tiếp tục gõ tay lên bàn ra hiệu cho mọi người im lặng. Sau khi ai lại về chỗ nấy thì bà lại nói tiếp :

“Truyền lệnh xuống, cử ra 20 đệ tử tinh anh đến ngoại vi Thiên Cấm Sơn án binh bất động. Tiếp tục để đội do thám quan sát 24/7. Đồng thời, đề cao thu thập thông tin tình báo từ các Đạo tộc khác.”

Bà quan sát một vòng tất cả mọi người rồi nói tiếp :

“Chuyện này đến đây là thôi, tuyệt đối không được rời khỏi đây tranh luận gì thêm. Tất cả giải tán.”

“Tuân lệnh lão tổ”

Sau khi tất cả mọi người đã rời đi, người phụ nữ ngồi ở ghế chủ vị không khỏi thở dài.

“Ngô Gia bây giờ như một mớ hỗn loạn, một người có tư cách làm gia chủ cũng không có. Tình hình này kéo dài chỉ sợ ...”

...

Trần Minh Quân đã hôn mê suốt 24 giờ vẫn chưa tỉnh lại. Lần này ngoài cạn kiệt tinh thần lực thì do linh hồn chịu một tác động nào đó nên vẫn đang trong quá trình hồi phục. Hư Linh đã kiểm tra nhiều lần vẫn thấy không có gì đáng lo ngại nên cứ để Trần Minh Quân thoải mái nghỉ ngơi.

Qua ngày kế tiếp thì Trần Minh Tuấn và Trần Hồng Thắm cũng đã dẫn theo cả nhà đến. Bởi vì chồng của Trần Hồng Thắm là cô nhi cho nên chỉ có Trần Minh Tuấn là dẫn theo người nhà bên vợ.

Vợ của Trần Minh Tuấn tên là Nguyễn Thị Lan, làm nghề kế toán. Họ có với nhau hai đứa con gái, một đứa 3 tuổi và một đứa 5 tuổi. Mẹ của Nguyễn Thị Lan là Trịnh Xuân Hoa, năm nay chỉ mới 48 tuổi. Khi còn rất trẻ bà bị cưỡng hiếp nên mang thai Nguyễn Thị Lan. Sau đó lại cam chịu kết hôn với kẻ cưỡng hiếp mình. Nhưng ai ngờ đâu, năm Nguyễn Thị Lan 8 tuổi và đứa con gái còn lại mới 2 tuổi thì chồng bà đã bỏ đi theo người phụ nữ khác. Bà cũng ở vậy nuôi hai đứa con gái lớn khôn. Em gái của Nguyễn Thị Lan tên là Nguyễn Thị Lý. Cô năm nay đã 23 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của trường đại học An Giang.

Chồng của Trần Hồng Thắm thì là một cô nhi, cho nên không có người thân nào khác ngoài đứa con trai duy nhất mới 4 tuổi của họ. Anh tên là Nguyễn Quang Minh, hiện đang là một chuyên viên về dược. Công việc của anh là làm ở viện nghiên cứu dược đồng bằng sông Cửu Long chi nhánh An Giang.

Mặc dù chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhưng cũng làm theo. Vì Trần Minh Tuấn và Trần Hồng Thắm rất nghiêm túc. Yêu cầu mọi người dọn đến đây rồi sẽ rõ mọi chuyện. Trong lúc mọi người đang bận rộn sắp xếp đồ đạc cá nhân thì ở bên ngoài sóng gió đã bắt đầu hướng tới ngôi nhà này mà ập tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thất Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook