Chương 78: Giảm Nhiệt Hạ Sốt
Tố Lưu Hồi Xuyên
30/10/2022
Trên mặt đất ném mấy tờ giấy ăn đã bị vo tròn lại thành cục. Lâm Yến thở dốc, tay đặt ở trên mắt che lại ánh đèn chói lóa.
Cổ tay cậu buông lỏng, còng tay được người kia gỡ xuống rồi tùy tay ném trên mặt đất.
Lâm Yến trong mắt còn phiếm hơi nước, mê mang mà nhìn Lục Tẫn. Kết thúc rồi ư?
Lâm Yến chống tay lên sofa muốn đứng dậy, giây tiếp theo cả người nhẹ bẫng bị Lục Tẫn ôm lên.
Giọng nói Lục Tẫn rất khàn, ngữ khí ẩn ẩn câu người: “Bác sĩ Lâm, nhịp tim thất thường của tôi còn chưa được chữa khỏi hẳn đâu, anh có nguyện ý tiến hành thâm nhập trị liệu không?”
Lâm Yến rất lâu sau vẫn không đáp lời.
Trong phòng rất tĩnh lặng, đồng hồ phát ra tiếng vang “tích tắc”, nói cho bọn họ biết thời gian đang trôi đi.
“Được.”
Một tiếng này gần như không thể nghe thấy.
Biểu tình lạnh băng của Lâm Yến đã dần dần tan rã, miễn cưỡng còn có thể duy trì ổn định. Cậu dời mắt nhìn về phía khác, phảng phất như tiếng “Được” kia chỉ là ảo giác.
Lục Tẫn cúi đầu hôn lên trán cậu, vững vàng mà ôm cậu vào phòng.
Lâm Yến là một diễn viên giỏi, Lục Tẫn vẫn luôn biết việc này. Anh đã từng xem qua tất cả phim của Lâm Yến, linh khí bức người, chỉ cần có cơ hội là nhất định có thể nổi.
Mà bây giờ cậu lại đem kĩ thuật diễn đấy dùng trên loại chuyện này. Cậu kháng cự rồi lại trầm luân, băng tuyết dần dần tan rã, nụ hoa giấu ở bên trong dần dần nở rộ.
Lục Tẫn bị cậu câu đến thần hồn điên đảo, khó có thể tự khống chế. Anh ngồi dậy, kéo ngăn tủ đầu giường lấy ra hai loại đồ vật.
Hắn cười nói: “Bác sĩ Lâm sao lại còn chuẩn bị sẵn cả máy trị liệu thế này? Có phải đã sớm mơ ước tôi rồi phải khôg?”
Lâm Yến bị hắt một đầu nước bẩn, xụ mặt nói: “Không có, còn nói hươu nói vượn thì anh lăn xuống đi.”
Cậu cũng không biết Lục Tẫn chuẩn bị từ khi nào.
Lục Tẫn thở dài: “Được rồi, cho bác sĩ Lâm mặt mũi thì coi như là tôi mua đi.” Lâm Yến tức giận đến mức cắn cho anh một cái.
Lục Tẫn tùy ý để cậu lưu lại dấu vết trên cổ tay mình, dùng răng mở bao. … Tiếng chim thánh thót vang lên ở ngoài cửa sổ.
Lâm Yến không thể tin được mà cầm điện thoại nhìn giờ, “Hơn bốn giờ rồi?” Cậu vừa mở miệng đã ngưng lại.
Giọng cậu khàn đến mức không thể nghe nổi. Lục Tẫn: “Đói không? Bữa sáng muốn ăn gì nào?”
Mặt Lâm Yến không biểu tình: “Muốn ngủ, sao anh vẫn còn sức thế?” Lần này trị liệu này cuối cùng cũng hạ màn.
Bác sĩ Lâm tinh bì lực tẫn, bị đầu sỏ gây tội ôm đi tắm rửa một lần. Lâm Yến nằm liệt trong bồn tắm, nước ấm vây quanh cơ thể khiến cơ bắp cậu đều thả lỏng xuống.
Cậu đưa mắt nhìn xuống, tím tím xanh xanh thảm không nỡ nhìn. Lâm Yến “Tê” một tiếng.
Lục Tẫn là chó thật hả?
Lâm Yến cả người mệt mỏi, tắm rửa xong ra ngoài, khăn trải giường đã được đổi.
Cậu còn chờ không nổi đi đến chỗ ngủ của mình mà cứ thế nằm lên giường, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.
Khi tỉnh lại đã là hai giờ chiều. Lâm Yến lại tiếp tục nhắm hai mắt vào, căn bản là không muốn dậy.
Cơ bắp đau nhức cũng không phải là không thể chịu đựng, có đôi khi cậu tập luyện quá độ hoặc đóng phim với cường độ lớn cũng sẽ bị như thế.
Nhưng thứ thực sự khó có thể chịu đựng chính là… Lâm Yến che kín mặt.
Cậu không biết bị Lục Tẫn ôm về vi trí ngủ bao giờ, cậu duỗi tay sờ không thấy gì. Độ ấm bên cạnh đã tan đi, Lục Tẫn hình như sớm đã dậy rồi.
Tên khốn tràn đầy tinh lực.
Lâm Yến lại nằm thêm năm phút rồi mới đứng dậy rửa mặt, sau đó đi xuống lầu tìm người. Mới vừa đi ra khỏi phòng, Lâm Yến đã ngây người.
Trước mắt toàn màu đỏ.
Lâm Yến nhìn chỗ nào cũng treo đầy bóng bay đỏ rồi lụa hồng rực rỡ kèm với chữ Hỉ màu đỏ.
Nhìn qua còn tưởng ai sắp kết hôn đến nơi.
Cái này còn chưa tính, trên bàn cơm còn dùng trứng làm thành một hình trái tim.
Mà vị trí cậu thường ngồi có bày một cái đệm.
Lâm Yến: “…”
Lại bắt đầu rồi phải không?
Quả nhiên nam hồ ly tinh hôm qua chỉ là kĩ năng giới hạn thời gian thôi đúng không?
Cửa phòng bếp mở có một cái đầu thò ra. Cái đầu kia còn cười với cậu: “Dậy rồi à? Đói bụng không, anh sắp nấu xong cháo rồi nè.”
Lâm Yến thực sự đang cảm thấy rất đói bụng, cậu hỏi: “Có gì ăn không? Em lót dạ chút.”
Lục Tẫn chỉ vào “Trái tim” trên bàn rồi nói: “Ăn trứng không?”
Đầu Lâm Yến lại bắt đầu đau: “Em không ăn! Anh lại làm cái gì đấy? Dậy từ lúc nào?”
Lục Tẫn: “Anh không có ngủ mà, ngủ không được, Anh cảm thấy hôm nay quả là một ngày đáng để kỉ niệm nên đi mua đồ trang trí phòng, thời gian có hạn nên chỉ trang trí được phòng khách.”
Phòng khách còn chưa đủ à… Lâm Yến day nhẹ huyệt thái dương: “Hôm nay có gì mà kỷ niệm chứ?” Lục Tẫn: “Kỷ niệm đêm động phòng hoa chúc, anh đánh dấu trên lịch luôn rồi.” Lâm Yến: “…”
Cảm ơn anh?
Ngày hôm qua Lục Tẫn đánh chết cũng không biết xấu hổ, buổi sáng tự nhiên lại nhặt về một tia ngượng ngùng.
Anh quan tâm hỏi: “Bôi thuốc chưa? Mông em chắc là…”
Lời nói còn lại tiêu biến dưới tầm mắt lạnh băng của Lâm Yến. Lâm Yến: “Thuốc nào?”
Lục Tẫn: “Thuốc bôi… dành cho mông vểnh của em.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn: “Sợ em nhìn không thấy nên anh đã cố ý đặt ở bên cạnh kem đánh răng đó.”
Lâm Yến cắn răng: “Bảo sao em thấy kem đánh răng này tự dưng lại có mùi lạ…”
Mẹ nó có ai lại đem thuốc mỡ để cùng kem đánh răng chứ?? Lục Tẫn chớp mắt, chần chờ nói: “Em dùng để đánh răng rồi à?” “Không có.”
Lâm Yến hít sâu một hơi: “Em cảm thấy hương vị không đúng liền rửa sạch ròi.”
Chỉ trách cậu không nhìn kỹ bao bì.
Lục Tẫn thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.”
Lâm Yến: “Anh không thể để lại giấy nhắn à?”
Lục Tẫn ngẫm nghĩ: “Anh quên mất.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn đem đầu rụt về phòng bếp, tắt bếp ga đi rồi bưng chén cháo ra. “Cháo ngon đó, em ăn trước đi.”
Lâm Yến không quá muốn ngồi trên đệm, càng không muốn ngồi lên ghế nên đành đứng ở cạnh bàn. Cậu nhận lấy chén cháo, thấy trong cháo có gì đó là lạ, thuận miệng hỏi: “Anh, cháo gì đây?”
Lục Tẫn: “Cháo hoa cúc cẩu kỷ.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn không chú ý trong nháy mắt ánh mắt Lâm Yến trở nên phức tạp, tiếp tục nói: “Giảm nhiệt hạ sốt.”
Lâm Yến: “…” Đúng là cậu đang rất cần hạ nhiệt đây.
Phòng khách bị Lục Tẫn làm cho hoa hòe loè loẹt, Lâm Yến nhìn một lát cũng đến chết lặng rồi, chẳng buồn mở miệng.
Nhưng mà… Lục Tẫn giống như bị nghiện mà đem sô pha toàn bộ đều đổi thành màu đỏ, còn có bàn ăn, chăn nệm các loại.
Thoạt nhìn giống như vợ chồng mới cuới bố trí hôn phòng.
Lâm Yến: “Được rồi đủ rồi, em cảm thấy trong nhà không cần nhiều màu đỏ như vậy đâu.”
Lục Tẫn đem nước ấm đặt vào tay cậu, “Để hai ngày đi.”
Anh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Lâm Yến, xoa nhẹ tóc của cậu rồi cười nói: “Kỳ thật này căn hộ này trước giờ cũng chưa từng được trang trí như vậy, nhưng mà anh cảm thấy nếu chúng ta kết hôn như lộ trình bình thường hẳn là cũng cần mấy thứ này.”
Lâm Yến ôm chén trà ngẩn người.
Lục Tẫn: “Nên anh muốn trang trí ra cho em nhìn.”
Lâm Yến mím môi, cúi đầu uống nước: “Cũng được.”
Lục Tẫn thò lại gần hôn môi cậu, “Không thành thật.”
Lâm Yến có chút ngốc.
Lục Tẫn: “Em rõ ràng rất ghét bỏ.”
Lâm Yến đem mặt anh đẩy ra, ngẫm nghĩ nói: “Không có, em không chê.”
Lục Tẫn giống như là thực hiện âm mưu mà cười rộ lên: “Thế sang năm chúng ta lại kỷ niệm động phòng hoa chúc lần nữa nha.”
Lâm Yến: “Anh đừng có mà được voi mà vòi tiên.”
…… Sau khi kết thúc《 Tâm sự ái muội 》, fan CP của Hoàng Hôn Đỏ đều cảm thấy vô cùng tịch mịch. Lúc trước Lâm Yến ở trong chương trình nói qua là sẽ liên hệ lại, vì thế bọn họ nhón chân mong chờ, hy vọng chính chủ có thể phát đường.
Nhưng suốt hai tháng nay, hai người này chỉ hoạt động riêng lẻ. Hoàn toàn về đến trạng thái ở đầu tiết mục.
Trong thế giới của bọn họ không hề có nhau nhưng người trong siêu thoại cp cũng không có giảm bớt nhiệt. Ngược lại bởi vì chương trình đang dần được phát sóng sau khi cắt ghép xong, số lượng video edit không ngừng gia tăng.
Fan CP vốn chẳng sợ chính chủ không phát đường, đám người đấy đều có thể tự tìm ra đường để cắn. Thế nhưng lần này lại không có gì để xuống tay. Hai người này trừ bỏ quảng cáo và tuyên truyền thì cái gì cũng không đăng.
Anti-fan cũng than ngắn thở dài.
【 Anti-fan Giáp: Sớm bảo bọn họ là chỉ là diễn rồi, tập cuối ngọt như vậy đều là do kịch bản của tổ tiết mục thôi.
Nhưng nói chung là vẫn cảm ơn bọn họ, còn bán ra được cp lắm đường như này.】
【 Anti-fan Ất: Chuẩn rồi, quả thực là mặt trời lớn của ngành thương mại CP. Hy vọng mấy doanh nghiệp khác biết lấy bọn họ làm tiêu chuẩn. 】
【 Anti-fan Giáp: Về sau phỏng chừng cũng không còn cơ hội, haizz. 】
【 Anti-fan Giáp: Đúng rồi, chủ tus có phong cách kì lạ kia làm sao cũng biến mất rồi? Lâu không thấy cũng nhớ ghê.
】
【 Anti-fan Ất: Giúp cậu tag @ Không có tên đừng nhìn và @Kẻ đánh cắp trái tim nè 】
Lâm Yến đã lâu chưa đăng nhập diễn đàn.
Từ khi ở cùng Lục Tẫn, sinh hoạt quá đỗi phong phú, cậu quên mất cái diễn đàn này còn tồn tại.
Nhưng sáng hôm nay Lục Tẫn đi công tác, ba ngày sau mới có thể trở về. Lâm Yến làm việc xong về nhà, chán muốn chết mà mở Weibo ra, đăng nhập tài khoản phụ.
Vừa mới online, đã nhìn thấy trong diễn đàn có người tag cậu.
Lâm Yến ngẩn người một lúc mới nhớ tới, đây cũng coi như một phấn đàn*, nhưng bởi vì phong cách kỳ lạ giống anti-fan cho nên mới đều tụ tập ở nơi này.
*Phấn đàn: diễn đàn cho fan Lâm Yến bị coi như anti-fan vẫn là bởi vì phong cách chỉnh sửa biên tập lạ đời của Kẻ Đánh Cắp Trái Tim.
Nghĩ đến đây, Lâm Yến không khỏi có chút chột dạ.
Dù sao cậu lúc trước cũng đáp ứng với người kia cùng nhau trao đổi tài khoản rồi sau này làm việc chung.
Nhưng sau thì… cứ thế mà gác lại.
Lâm Yến click mở tài khoản của Kẻ Đánh Cắp Trái Tim ra nhìn, bỗng nhiên phát hiện đối phương cũng đã lâu rồi không online. Lần cuối online vẫn đang hỏi cách để tạo ấn tượng với người yêu.
Thoát fan rồi à?
Cũng có khả năng như thế.
Lâm Yến không thể nói ra đây là tư vị gì. Dù nghĩ thoát fan là chuyện rất bình thường nhưng dù sao cũng đã từng trò chuyện qua. Cứ như là mất đi một người bạn vậy.
Lâm Yến tính đem Weibo đóng lại, thời điểm sắp thoát ra thì cậu liếc thấy một cái id quen mắt ở trong diễn đàn ngoi lên.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Quào bận quá, gần đây cũng không có làm cái gì, cô phụ chờ mong của mọi người rồi.
】
【 Anti-fan Giáp: Oa ông nội tôi ơi, cậu rốt cuộc cũng online rồi, công việc bận quá à. 】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Không phải, bận yêu đương. 】
【 Anti-fan Giáp:…】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Người yêu tôi quả thực rất đáng yêu. 】
Cả đám bạn trong diễn đàn trơ mắt nhìn hắn một phen cuồng tâng bốc người yêu, trong lòng phun ra mười ngàn chữ đậu má.
Phát cơm chó nhiều quá rồi!
Bọn họ gần đây còn không có đường ăn, làm gì đã có ai có tình yêu đâu? Tức chết người.
Khi có người đang tính liên hệ quản trị viên để đá người ra thì Kẻ Đánh Cắp Trái Tim liền chuyển đề tài.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Nếu mọi người đã mong nhớ video của tôi thì tôi sẽ tính toán thời gian gần nhất để làm. Vì khá lâu rồi chưa xuất hiện nên lúc đó tôi sẽ cho rút thăm trúng thưởng. 】
【 Anti-fan giáp: Rút thăm trúng thưởng! Thưởng cái gì?
】 【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Đến lúc đó sẽ biết. 】
Lâm Yến nhìn lén diễn đàn bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Trộm Tâm Tặc.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Người anh em, cậu chuẩn bị đăng kí một trăm tài khoản phụ đi, nhớ tới rút thăm trúng thưởng. 】
【 Không có tên đừng nhìn: Sao lại thế? 】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Hả?】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: À, tôi sợ đến lúc đó nhiều người rút thăm trúng thưởng quá, cậu rút không trúng nên chuẩn bị thêm ít tài khoản phụ thì có thể gia tăng xác suất. 】
【 Không có tên, đừng nhìn: Thật ra tôi cũng không cần lắm đâu. 】
Điện thoại rung lên, tin nhắn của Lục Tẫn đã gửi đến.
Lâm Yến nhanh chóng chuyển qua WeChat.
【 Lục Đại Lang: Có đó không? Em có biết công ty nào cho thuê thủy quân đáng tin cậy chút không? 】
*Thủy quân: dạng như tập hợp những anh hùng bàn phím được thuê để viết bài, đăng bài trên các nền tảng mạng xã hội với một số lượng lớn. Có thể làm thay đổi hướng dư luận hoặc tuyên truyền quảng bá.
Lâm Yến: “?”
Tác giả có chuyện muốn nói: Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!
Cổ tay cậu buông lỏng, còng tay được người kia gỡ xuống rồi tùy tay ném trên mặt đất.
Lâm Yến trong mắt còn phiếm hơi nước, mê mang mà nhìn Lục Tẫn. Kết thúc rồi ư?
Lâm Yến chống tay lên sofa muốn đứng dậy, giây tiếp theo cả người nhẹ bẫng bị Lục Tẫn ôm lên.
Giọng nói Lục Tẫn rất khàn, ngữ khí ẩn ẩn câu người: “Bác sĩ Lâm, nhịp tim thất thường của tôi còn chưa được chữa khỏi hẳn đâu, anh có nguyện ý tiến hành thâm nhập trị liệu không?”
Lâm Yến rất lâu sau vẫn không đáp lời.
Trong phòng rất tĩnh lặng, đồng hồ phát ra tiếng vang “tích tắc”, nói cho bọn họ biết thời gian đang trôi đi.
“Được.”
Một tiếng này gần như không thể nghe thấy.
Biểu tình lạnh băng của Lâm Yến đã dần dần tan rã, miễn cưỡng còn có thể duy trì ổn định. Cậu dời mắt nhìn về phía khác, phảng phất như tiếng “Được” kia chỉ là ảo giác.
Lục Tẫn cúi đầu hôn lên trán cậu, vững vàng mà ôm cậu vào phòng.
Lâm Yến là một diễn viên giỏi, Lục Tẫn vẫn luôn biết việc này. Anh đã từng xem qua tất cả phim của Lâm Yến, linh khí bức người, chỉ cần có cơ hội là nhất định có thể nổi.
Mà bây giờ cậu lại đem kĩ thuật diễn đấy dùng trên loại chuyện này. Cậu kháng cự rồi lại trầm luân, băng tuyết dần dần tan rã, nụ hoa giấu ở bên trong dần dần nở rộ.
Lục Tẫn bị cậu câu đến thần hồn điên đảo, khó có thể tự khống chế. Anh ngồi dậy, kéo ngăn tủ đầu giường lấy ra hai loại đồ vật.
Hắn cười nói: “Bác sĩ Lâm sao lại còn chuẩn bị sẵn cả máy trị liệu thế này? Có phải đã sớm mơ ước tôi rồi phải khôg?”
Lâm Yến bị hắt một đầu nước bẩn, xụ mặt nói: “Không có, còn nói hươu nói vượn thì anh lăn xuống đi.”
Cậu cũng không biết Lục Tẫn chuẩn bị từ khi nào.
Lục Tẫn thở dài: “Được rồi, cho bác sĩ Lâm mặt mũi thì coi như là tôi mua đi.” Lâm Yến tức giận đến mức cắn cho anh một cái.
Lục Tẫn tùy ý để cậu lưu lại dấu vết trên cổ tay mình, dùng răng mở bao. … Tiếng chim thánh thót vang lên ở ngoài cửa sổ.
Lâm Yến không thể tin được mà cầm điện thoại nhìn giờ, “Hơn bốn giờ rồi?” Cậu vừa mở miệng đã ngưng lại.
Giọng cậu khàn đến mức không thể nghe nổi. Lục Tẫn: “Đói không? Bữa sáng muốn ăn gì nào?”
Mặt Lâm Yến không biểu tình: “Muốn ngủ, sao anh vẫn còn sức thế?” Lần này trị liệu này cuối cùng cũng hạ màn.
Bác sĩ Lâm tinh bì lực tẫn, bị đầu sỏ gây tội ôm đi tắm rửa một lần. Lâm Yến nằm liệt trong bồn tắm, nước ấm vây quanh cơ thể khiến cơ bắp cậu đều thả lỏng xuống.
Cậu đưa mắt nhìn xuống, tím tím xanh xanh thảm không nỡ nhìn. Lâm Yến “Tê” một tiếng.
Lục Tẫn là chó thật hả?
Lâm Yến cả người mệt mỏi, tắm rửa xong ra ngoài, khăn trải giường đã được đổi.
Cậu còn chờ không nổi đi đến chỗ ngủ của mình mà cứ thế nằm lên giường, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.
Khi tỉnh lại đã là hai giờ chiều. Lâm Yến lại tiếp tục nhắm hai mắt vào, căn bản là không muốn dậy.
Cơ bắp đau nhức cũng không phải là không thể chịu đựng, có đôi khi cậu tập luyện quá độ hoặc đóng phim với cường độ lớn cũng sẽ bị như thế.
Nhưng thứ thực sự khó có thể chịu đựng chính là… Lâm Yến che kín mặt.
Cậu không biết bị Lục Tẫn ôm về vi trí ngủ bao giờ, cậu duỗi tay sờ không thấy gì. Độ ấm bên cạnh đã tan đi, Lục Tẫn hình như sớm đã dậy rồi.
Tên khốn tràn đầy tinh lực.
Lâm Yến lại nằm thêm năm phút rồi mới đứng dậy rửa mặt, sau đó đi xuống lầu tìm người. Mới vừa đi ra khỏi phòng, Lâm Yến đã ngây người.
Trước mắt toàn màu đỏ.
Lâm Yến nhìn chỗ nào cũng treo đầy bóng bay đỏ rồi lụa hồng rực rỡ kèm với chữ Hỉ màu đỏ.
Nhìn qua còn tưởng ai sắp kết hôn đến nơi.
Cái này còn chưa tính, trên bàn cơm còn dùng trứng làm thành một hình trái tim.
Mà vị trí cậu thường ngồi có bày một cái đệm.
Lâm Yến: “…”
Lại bắt đầu rồi phải không?
Quả nhiên nam hồ ly tinh hôm qua chỉ là kĩ năng giới hạn thời gian thôi đúng không?
Cửa phòng bếp mở có một cái đầu thò ra. Cái đầu kia còn cười với cậu: “Dậy rồi à? Đói bụng không, anh sắp nấu xong cháo rồi nè.”
Lâm Yến thực sự đang cảm thấy rất đói bụng, cậu hỏi: “Có gì ăn không? Em lót dạ chút.”
Lục Tẫn chỉ vào “Trái tim” trên bàn rồi nói: “Ăn trứng không?”
Đầu Lâm Yến lại bắt đầu đau: “Em không ăn! Anh lại làm cái gì đấy? Dậy từ lúc nào?”
Lục Tẫn: “Anh không có ngủ mà, ngủ không được, Anh cảm thấy hôm nay quả là một ngày đáng để kỉ niệm nên đi mua đồ trang trí phòng, thời gian có hạn nên chỉ trang trí được phòng khách.”
Phòng khách còn chưa đủ à… Lâm Yến day nhẹ huyệt thái dương: “Hôm nay có gì mà kỷ niệm chứ?” Lục Tẫn: “Kỷ niệm đêm động phòng hoa chúc, anh đánh dấu trên lịch luôn rồi.” Lâm Yến: “…”
Cảm ơn anh?
Ngày hôm qua Lục Tẫn đánh chết cũng không biết xấu hổ, buổi sáng tự nhiên lại nhặt về một tia ngượng ngùng.
Anh quan tâm hỏi: “Bôi thuốc chưa? Mông em chắc là…”
Lời nói còn lại tiêu biến dưới tầm mắt lạnh băng của Lâm Yến. Lâm Yến: “Thuốc nào?”
Lục Tẫn: “Thuốc bôi… dành cho mông vểnh của em.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn: “Sợ em nhìn không thấy nên anh đã cố ý đặt ở bên cạnh kem đánh răng đó.”
Lâm Yến cắn răng: “Bảo sao em thấy kem đánh răng này tự dưng lại có mùi lạ…”
Mẹ nó có ai lại đem thuốc mỡ để cùng kem đánh răng chứ?? Lục Tẫn chớp mắt, chần chờ nói: “Em dùng để đánh răng rồi à?” “Không có.”
Lâm Yến hít sâu một hơi: “Em cảm thấy hương vị không đúng liền rửa sạch ròi.”
Chỉ trách cậu không nhìn kỹ bao bì.
Lục Tẫn thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.”
Lâm Yến: “Anh không thể để lại giấy nhắn à?”
Lục Tẫn ngẫm nghĩ: “Anh quên mất.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn đem đầu rụt về phòng bếp, tắt bếp ga đi rồi bưng chén cháo ra. “Cháo ngon đó, em ăn trước đi.”
Lâm Yến không quá muốn ngồi trên đệm, càng không muốn ngồi lên ghế nên đành đứng ở cạnh bàn. Cậu nhận lấy chén cháo, thấy trong cháo có gì đó là lạ, thuận miệng hỏi: “Anh, cháo gì đây?”
Lục Tẫn: “Cháo hoa cúc cẩu kỷ.”
Lâm Yến: “…”
Lục Tẫn không chú ý trong nháy mắt ánh mắt Lâm Yến trở nên phức tạp, tiếp tục nói: “Giảm nhiệt hạ sốt.”
Lâm Yến: “…” Đúng là cậu đang rất cần hạ nhiệt đây.
Phòng khách bị Lục Tẫn làm cho hoa hòe loè loẹt, Lâm Yến nhìn một lát cũng đến chết lặng rồi, chẳng buồn mở miệng.
Nhưng mà… Lục Tẫn giống như bị nghiện mà đem sô pha toàn bộ đều đổi thành màu đỏ, còn có bàn ăn, chăn nệm các loại.
Thoạt nhìn giống như vợ chồng mới cuới bố trí hôn phòng.
Lâm Yến: “Được rồi đủ rồi, em cảm thấy trong nhà không cần nhiều màu đỏ như vậy đâu.”
Lục Tẫn đem nước ấm đặt vào tay cậu, “Để hai ngày đi.”
Anh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Lâm Yến, xoa nhẹ tóc của cậu rồi cười nói: “Kỳ thật này căn hộ này trước giờ cũng chưa từng được trang trí như vậy, nhưng mà anh cảm thấy nếu chúng ta kết hôn như lộ trình bình thường hẳn là cũng cần mấy thứ này.”
Lâm Yến ôm chén trà ngẩn người.
Lục Tẫn: “Nên anh muốn trang trí ra cho em nhìn.”
Lâm Yến mím môi, cúi đầu uống nước: “Cũng được.”
Lục Tẫn thò lại gần hôn môi cậu, “Không thành thật.”
Lâm Yến có chút ngốc.
Lục Tẫn: “Em rõ ràng rất ghét bỏ.”
Lâm Yến đem mặt anh đẩy ra, ngẫm nghĩ nói: “Không có, em không chê.”
Lục Tẫn giống như là thực hiện âm mưu mà cười rộ lên: “Thế sang năm chúng ta lại kỷ niệm động phòng hoa chúc lần nữa nha.”
Lâm Yến: “Anh đừng có mà được voi mà vòi tiên.”
…… Sau khi kết thúc《 Tâm sự ái muội 》, fan CP của Hoàng Hôn Đỏ đều cảm thấy vô cùng tịch mịch. Lúc trước Lâm Yến ở trong chương trình nói qua là sẽ liên hệ lại, vì thế bọn họ nhón chân mong chờ, hy vọng chính chủ có thể phát đường.
Nhưng suốt hai tháng nay, hai người này chỉ hoạt động riêng lẻ. Hoàn toàn về đến trạng thái ở đầu tiết mục.
Trong thế giới của bọn họ không hề có nhau nhưng người trong siêu thoại cp cũng không có giảm bớt nhiệt. Ngược lại bởi vì chương trình đang dần được phát sóng sau khi cắt ghép xong, số lượng video edit không ngừng gia tăng.
Fan CP vốn chẳng sợ chính chủ không phát đường, đám người đấy đều có thể tự tìm ra đường để cắn. Thế nhưng lần này lại không có gì để xuống tay. Hai người này trừ bỏ quảng cáo và tuyên truyền thì cái gì cũng không đăng.
Anti-fan cũng than ngắn thở dài.
【 Anti-fan Giáp: Sớm bảo bọn họ là chỉ là diễn rồi, tập cuối ngọt như vậy đều là do kịch bản của tổ tiết mục thôi.
Nhưng nói chung là vẫn cảm ơn bọn họ, còn bán ra được cp lắm đường như này.】
【 Anti-fan Ất: Chuẩn rồi, quả thực là mặt trời lớn của ngành thương mại CP. Hy vọng mấy doanh nghiệp khác biết lấy bọn họ làm tiêu chuẩn. 】
【 Anti-fan Giáp: Về sau phỏng chừng cũng không còn cơ hội, haizz. 】
【 Anti-fan Giáp: Đúng rồi, chủ tus có phong cách kì lạ kia làm sao cũng biến mất rồi? Lâu không thấy cũng nhớ ghê.
】
【 Anti-fan Ất: Giúp cậu tag @ Không có tên đừng nhìn và @Kẻ đánh cắp trái tim nè 】
Lâm Yến đã lâu chưa đăng nhập diễn đàn.
Từ khi ở cùng Lục Tẫn, sinh hoạt quá đỗi phong phú, cậu quên mất cái diễn đàn này còn tồn tại.
Nhưng sáng hôm nay Lục Tẫn đi công tác, ba ngày sau mới có thể trở về. Lâm Yến làm việc xong về nhà, chán muốn chết mà mở Weibo ra, đăng nhập tài khoản phụ.
Vừa mới online, đã nhìn thấy trong diễn đàn có người tag cậu.
Lâm Yến ngẩn người một lúc mới nhớ tới, đây cũng coi như một phấn đàn*, nhưng bởi vì phong cách kỳ lạ giống anti-fan cho nên mới đều tụ tập ở nơi này.
*Phấn đàn: diễn đàn cho fan Lâm Yến bị coi như anti-fan vẫn là bởi vì phong cách chỉnh sửa biên tập lạ đời của Kẻ Đánh Cắp Trái Tim.
Nghĩ đến đây, Lâm Yến không khỏi có chút chột dạ.
Dù sao cậu lúc trước cũng đáp ứng với người kia cùng nhau trao đổi tài khoản rồi sau này làm việc chung.
Nhưng sau thì… cứ thế mà gác lại.
Lâm Yến click mở tài khoản của Kẻ Đánh Cắp Trái Tim ra nhìn, bỗng nhiên phát hiện đối phương cũng đã lâu rồi không online. Lần cuối online vẫn đang hỏi cách để tạo ấn tượng với người yêu.
Thoát fan rồi à?
Cũng có khả năng như thế.
Lâm Yến không thể nói ra đây là tư vị gì. Dù nghĩ thoát fan là chuyện rất bình thường nhưng dù sao cũng đã từng trò chuyện qua. Cứ như là mất đi một người bạn vậy.
Lâm Yến tính đem Weibo đóng lại, thời điểm sắp thoát ra thì cậu liếc thấy một cái id quen mắt ở trong diễn đàn ngoi lên.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Quào bận quá, gần đây cũng không có làm cái gì, cô phụ chờ mong của mọi người rồi.
】
【 Anti-fan Giáp: Oa ông nội tôi ơi, cậu rốt cuộc cũng online rồi, công việc bận quá à. 】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Không phải, bận yêu đương. 】
【 Anti-fan Giáp:…】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Người yêu tôi quả thực rất đáng yêu. 】
Cả đám bạn trong diễn đàn trơ mắt nhìn hắn một phen cuồng tâng bốc người yêu, trong lòng phun ra mười ngàn chữ đậu má.
Phát cơm chó nhiều quá rồi!
Bọn họ gần đây còn không có đường ăn, làm gì đã có ai có tình yêu đâu? Tức chết người.
Khi có người đang tính liên hệ quản trị viên để đá người ra thì Kẻ Đánh Cắp Trái Tim liền chuyển đề tài.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Nếu mọi người đã mong nhớ video của tôi thì tôi sẽ tính toán thời gian gần nhất để làm. Vì khá lâu rồi chưa xuất hiện nên lúc đó tôi sẽ cho rút thăm trúng thưởng. 】
【 Anti-fan giáp: Rút thăm trúng thưởng! Thưởng cái gì?
】 【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Đến lúc đó sẽ biết. 】
Lâm Yến nhìn lén diễn đàn bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Trộm Tâm Tặc.
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Người anh em, cậu chuẩn bị đăng kí một trăm tài khoản phụ đi, nhớ tới rút thăm trúng thưởng. 】
【 Không có tên đừng nhìn: Sao lại thế? 】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: Hả?】
【 Kẻ Đánh Cắp Trái Tim: À, tôi sợ đến lúc đó nhiều người rút thăm trúng thưởng quá, cậu rút không trúng nên chuẩn bị thêm ít tài khoản phụ thì có thể gia tăng xác suất. 】
【 Không có tên, đừng nhìn: Thật ra tôi cũng không cần lắm đâu. 】
Điện thoại rung lên, tin nhắn của Lục Tẫn đã gửi đến.
Lâm Yến nhanh chóng chuyển qua WeChat.
【 Lục Đại Lang: Có đó không? Em có biết công ty nào cho thuê thủy quân đáng tin cậy chút không? 】
*Thủy quân: dạng như tập hợp những anh hùng bàn phím được thuê để viết bài, đăng bài trên các nền tảng mạng xã hội với một số lượng lớn. Có thể làm thay đổi hướng dư luận hoặc tuyên truyền quảng bá.
Lâm Yến: “?”
Tác giả có chuyện muốn nói: Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.