Thất Thân Làm Thiếp

Chương 19: Kế để bụng bầu

Nguyệt Sinh

16/03/2013

Thất Thân Làm Thiếp

Vẻ mặt nàng có chút không tự nhiên, tất cả những điều ấy lưu lại hết trong mắt Phượng Cô.

Ánh mắt hắn có tia buồn bã, sự giận dữ ngấm trong lòng.

Hắn vốn là người kiêu ngạo, không thể nào có thể tha thứ cho người dám khinh thường hắn như thế. Chưa bao giờ có một nữ tử nào mà hắn đang nhìn lại dám tránh mặt hắn như thế.

Duy chỉ có… Nguyệt nhi.

Chỉ có Nguyệt nhi mới có tính cách đặc biệt như vậy… tại sao… tại sao nữ tử này lại có điểm so ra giống thế…?

Thượng Quan Vãn Thanh tại sao đang thấy hắn lại đột nhiên kéo màn chui vào trong xe ngựa, muốn tránh ta ư, có thể dễ dàng như vậy sao? Phượng Cô nhìn về phía cỗ xe ngựa một chút rồi hướng ánh mắt về phía rừng, ánh mắt phát ra những tia nhìn kỳ quái, trong lòng nghĩ ra mưu kế.

Hắn phất tay lên, Hoàng Kỳ vội vã chạy lên phía trước.

“Đi thỉnh Nhị phu nhân lại đây.”

Hoàng Kỳ lĩnh mệnh đi.

Phượng Cô muốn tìm nàng, nói thật không chỉ trong lòng Vãn Thanh cảm giác kinh ngạc không hiểu mà tất cả các thị vệ cùng tỳ nữ, ai ai cũng thập phần không hiểu được là Gia nghĩ gì.

Dù sao xuất môn mấy ngày nay, Phượng Cô đối với nàng càng hờ hững. Hốt nhiên gọi nàng qua, thật là kỳ quái.

Vãn Thanh bước xuống xe ngựa, đón nhận ánh nhìn kỳ quái của bọn gia nhân, chậm rãi hướng bước tới xe Phượng Cô ở phía trước.

“Tướng công, thiếp đã tới.” Vãn Thanh thi lễ với Phượng Cô, nghe qua thập phần băng giá, xa cách.

“Ân, vào đi.” Chỉ nghe một giọng hơi nhỏ khàn khàn phát ra, tựa như lúc mới ngủ dậy, vô cùng gợi cảm.

Đi vào???



Vãn Thanh những tưởng nàng nghe nhầm, hắn bỗng dưng gọi nàng vào, đương lúc do dự đã thấy Hoàng Kỳ cùng Lục Cầm hai người kéo màn che lên, phần Song nhi đỡ tay nàng bước lên.

Cho dù nàng nghĩ nàng nghe nhầm nhưng những người xung quanh thì không thể nghe nào nhầm được. Trong lòng cười khổ, nàng không hiểu rằng, Phương Cô, roorsrt cục là hắn muốn làm gì? Đột nhiên lại gọi nàng lên xe ngựa của hắn?

Không thể khước từ, nàng đành bước lên.

Xe ngựa Phượng Cô ngồi thoạt nhìn thì đơn giản nhưng gần lại mới thấy được làm từ lụa trắng, loại vải quý của Trung Hoa, là loại thượng hạng, phù hợp dùng đầu mùa xuân, vải lạnh mà thập phần mềm mại, thấm mồ hôi, người bình thường muốn có để làm xiêm y còn khó, thế mà hắn lại lấy làm vải bọc xe, bọc nệm ngồi, hết sức xa xỉ. Phượng Cô hai mắt nhắm nghiền, mặt nghiêng về góc xe, trên nền vải lụa trắng da tựa hồ như tuyết, ánh mặt trời chiếu xuyên qua cả một góc xe hắt vào.

Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt hắn, làm cho người ta chói mắt không tài nào mở mắt ra được.

Vãn Thanh thập phần biết hắn là người tuấn mỹ, nhưng vào giờ khắc này mới thấy hắn quả là cực mỹ, nàng không thể rời mắt, hắn như một âm hồn ôm chặt thân thể người khác.

Giờ phút này, chưa nói hắn là âm hồn ôm thân thể nàng, nhưng cũng đã ôm ánh mắt nàng khiến nàng vô phương dời mắt khỏi hắn.

Lúc này mới giật mình nhớ ra Hồng Thư đã có lần từng nói: “Chỉ cần người nhìn kỹ dung nhan Gia một lần, để Gia nguyện ý người tử cũng cam lòng, Gia chính là người mà Trời sanh ra để cầu hồn người khác. Nam tử mỹ lệ nhất trên đời, lãnh khốc âm tà, ngưng tụ lại một chữ duy nhất: Mỹ.

Hồng Thư nói không hề sai, chỉ có một điểm: Mỹ… Thật kinh người.

Đúng lúc này, Phượng Cô khẽ hé đôi mắt phượng ra, hài hước nói: “Tướng công ta liệu đã vừa mắt ngươi chứ?”

Xem ra tâm tình của hắn cũng không tệ lắm.

Mặt Vãn Thanh đỏ ửng, ngẫm ra thấy thật vô lý, danh chính ngôn thuận nàng và hắn là phu thế, ngay cả vô tình vô nghĩa thế nào thì hắn cũng là phu quân của nàng. Nghĩ thế liền trấn định lại bản thân.

Phượng Cô nhìn sắc mặt nàng lúc đỏ lúc trắng, ánh mắt thay đổi biến hóa cảm giác rất kỳ lạ. Hết thảy hắn gặp qua nhiều người, một là chăm chú nhìn hắn hoặc là mắt đảo lén lút, người có biểu hiện như nàng lần đầu hắn mới gặp qua.

Vẻ mặt nàng thật phong phú: e thẹn, kinh ngạc, sợ hãi…

Nàng ban đầu thanh ngạo là thế, một hồi lại xấu hổ, quả kỳ lạ.



Hắn hỏi nàng, nàng không đáp mà lại chìm đắm trong tư tưởng.

Không cam lòng bị nàng xem nhẹ, khẽ nhướn mi, Phượng Cô nâng âm điệu: “Có gì không hài lòng sao?”

“Hài lòng.” Vãn Thanh chưa lấy lại tinh thần, nghe Phượng Cô hỏi thế, vô thức trả lời.

Đột ngột, mặt nàng lại đỏ bừng, đầu cúi thấp xuống, không dám nhìn hắn. trong lòng rối loạn.

Những lời kia sao nàng lại có thể nói ra a! Không chút suy nghĩ gì lại nói năng như thế, những lời không cao quý chút nào.

Ai ngờ Phượng Cô nghe xong, hốt nhiên vang lên tiếng cười lớn: Hahahahaha…

Những tràng cười vang ra khiến từng đàn chim bay trong rừng hốt hoảng toán loạn.

Mấy người Hồng Thư bên ngoài nghe thấy tiếng cười của Phương Cô đều nhất loạt kinh hãi, đưa mắt nhìn nhau hoang mang.

Các nàng theo hầu Gia đã nhiều năm, tất nhiên thấy tâm tư Gia tốt không phải ít. Nhưng rất ít khi hắn thoải mái cười lớn như thế, cho nên mấy người đều lộ ra nụ cười vui vẻ.

Bởi vì, Gia vui vẻ, các nàng nhất định cũng sẽ vui vẻ.

Duy chỉ có Vãn Thanh là không có cùng suy nghĩ tốt như thế, mắt nàng lãnh đạm trước tràng cười của nam nhân kiêu ngạo mà khinh cuồng này, trong ngực phập phồng sợ hãi.

Trên mặt nàng hết trắng lại chuyển sang hồng, muốn tránh đi cũng không tránh được, dù sao, nàng đánh cũng không lại hắn, đấu cũng không lại, lại càng không biết nói gì. Nơi này núi non hoang vu, nếu hắn tức giận ném nàng đi thì biết làm thế nào? Bản thân nàng không có gì phải lo lắng, chỉ sợ hại đến Song nhi vô tội và mẫu thân ở nhà.

Vì vậy không thể làm gì khác là nhịn xuống, nàng cũng không hiểu tại sao bản thân lại làm vậy, ở trước mặt hắn lúc này lại thể hiện bộ mặt như thế, khác hẳn hang ngày luôn trấn tĩnh.

Càng nghĩ càng giận, giận hắn bao nhiêu lại giận bản thân mình bấy nhiêu.

Yên tĩnh ngẫm lại, cảm giác thấy thái độ hắn biến hóa quá, không hiểu được vấn đề gì xảy ra.

Hướng mắt qua nhìn hắn một cái, không hề để lộ sơ hở, chỉ tựa như là ánh nhìn thong thường, Vẫn không nhìn ra vấn dề gì, vì vậy không thể làm gì khác hơn là cúi xuống, không hề nghĩ đến hắn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thất Thân Làm Thiếp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook