Thất Thân Trong Đêm Tân Hôn (H)
Chương 37: Quyển 1 - Minh Hôn
Sí Diễm
02/02/2024
Trước đây hắn còn tưởng y ngại mất mặt, cho nên y không muốn, hiện tại xem ra, y căn bản là không thể nào.
Tuy không phải rất quen thuộc, nhưng bởi vì thật lâu trước kia hắn đã từng cứu Sở Kiến Mặc một lần, cho nên cũng mơ hồ hỏi thăm qua một chút chuyện của y, sau đó hai người cũng không có gặp lại, theo thời gian trôi đi, cũng chậm rãi phai nhạt.
Hiện giờ hồi tưởng lại, từ nhỏ đã sinh hoạt trong hoàn cảnh này, không ai quan tâm yêu thương, hẳn là y sẽ không cầu xin người khác giúp đỡ.
Trong lòng hơi đắng chát, bỗng nhiên không có tâm tình trêu chọc y nữa, thở dài, Lâu Trường Sinh giơ tay bắt lấy bàn tay làm càn bên hông hắn, dẫn đường đi tới bên hông của mình, ấn xuống nút thắt đai lưng, tiếng nói ôn hòa: “Phải cởi chỗ này.”
Sở Kiến Mặc không rảnh tự hỏi chuyện khác, theo bản năng nghe theo chỉ thị của hắn, dùng sức kéo dây lưng mềm mại một cái, vạt áo to rộng tức khắc mở ra.
Không đợi y phản ứng lại, nắm bàn tay y tiếp tục tách hai vạt áo ra đâu vào đấy, vén trung y hơi dài lên, kéo quần lót ra, giải phóng cây gậy thô dài cương cứng.
Cảm nhận được trọng lượng nặng trĩu và xúc cảm mạch đập ngang dọc trong tay, y lòng như lửa đốt mà cởi bỏ quần áo ra, kéo quần lót đã rối tinh rối mù xuống, hoa huyệt bị dâm thủy tẩm ướt non mềm đè ở quy đầu trơn bóng khổng lồ, vội vội vàng vàng mà nuốt vào.
Nhưng mà y hoàn toàn không có kinh nghiệm, hơn nữa tổng cộng chỉ mới làm hai lần, miệng huyệt mềm mại vừa chặt vừa hẹp, côn thịt kia kích cỡ kinh người, căn bản là ăn không vô.
Đang lúc không biết phải làm sao, Lâu Trường Sinh không biến sắc tiếp nhận động tác của y, một tay kéo mông, một ty khác đỡ côn thịt cương cứng, đặt ở khe hở không ngừng đóng mở nghiền mạnh mấy cái, phần eo thúc thật mạnh lên, hung hăng đâm vào.
"A... Trướng quá..." Sở Kiến Mặc cong lưng lên, hai chân gồng cứng buộc chặt trên vòng eo săn chắc của Lâu Trường Sinh, hoa huyệt bị đâm sâu vào trong cộng với cảm giác căng trướng bên trong làm y khó chịu nhíu mày, tuy vì bị thuốc kích thích nên tiểu huyệt đã ướt nhẹp, mềm nhũn nhưng bị đâm vào đột ngột thì nó vẫn khó nuốt được côn thịt to dài kia.
Nhưng dưới dục vọng đang cháy bỏng thì sự khó chịu đó chỉ lóe lên rồi biến mất, vách huyệt bị kéo dãn ra vô thức co chặt lại rồi nhanh chóng thích ứng với côn thịt cứng ngắc, lớp lớp thịt mềm quấn lấy côn thịt, đói khát mút chặt lấy nó.
Cảm giác bị lấp đầy tạo ra sự thỏa mãn làm dịu cảm giác trống rỗng khao khát từ nãy đến giờ, y giãn mày ra, còn chưa đợi côn thịt vào hết thì y đã thả lỏng chân ra rồi nâng mông lên, vội vàng tự chuyển động nuốt nhả côn thịt trong hoa huyệt.
Vì đã hứng tình lắm rồi nên trong hoa huyệt của y vừa nóng vừa trơn, thịt mịn bên trong mềm nhũn như bùn quấn lấy côn thịt to dài, vừa mút vừa cắn chặt lấy nó, bên trong nóng đến mức gần như có thể hòa tan côn thịt lạnh lẽo.
Lâu Trường Sinh như bị bỏng, cơ bắp trên người hắn gồng cứng, côn thịt phồng to thêm một vòng, hắn chỉ muốn mặc kệ tất cả giã nát tiểu huyệt trơn mềm chặt khít này nhưng suy nghĩ vài giây, hắn vẫn kìm lại, để người trong lòng tự xử.
Lâu Trường An có ý xấu, vì muốn thấy mỹ nhân ngoan ngoãn phục tùng mình nên đã đặc biệt chọn một loại xuân dược mãnh liệt, dược tính rất mạnh, không thể chỉ cọ xát vài cái là giảm bớt được.
Tuy không phải rất quen thuộc, nhưng bởi vì thật lâu trước kia hắn đã từng cứu Sở Kiến Mặc một lần, cho nên cũng mơ hồ hỏi thăm qua một chút chuyện của y, sau đó hai người cũng không có gặp lại, theo thời gian trôi đi, cũng chậm rãi phai nhạt.
Hiện giờ hồi tưởng lại, từ nhỏ đã sinh hoạt trong hoàn cảnh này, không ai quan tâm yêu thương, hẳn là y sẽ không cầu xin người khác giúp đỡ.
Trong lòng hơi đắng chát, bỗng nhiên không có tâm tình trêu chọc y nữa, thở dài, Lâu Trường Sinh giơ tay bắt lấy bàn tay làm càn bên hông hắn, dẫn đường đi tới bên hông của mình, ấn xuống nút thắt đai lưng, tiếng nói ôn hòa: “Phải cởi chỗ này.”
Sở Kiến Mặc không rảnh tự hỏi chuyện khác, theo bản năng nghe theo chỉ thị của hắn, dùng sức kéo dây lưng mềm mại một cái, vạt áo to rộng tức khắc mở ra.
Không đợi y phản ứng lại, nắm bàn tay y tiếp tục tách hai vạt áo ra đâu vào đấy, vén trung y hơi dài lên, kéo quần lót ra, giải phóng cây gậy thô dài cương cứng.
Cảm nhận được trọng lượng nặng trĩu và xúc cảm mạch đập ngang dọc trong tay, y lòng như lửa đốt mà cởi bỏ quần áo ra, kéo quần lót đã rối tinh rối mù xuống, hoa huyệt bị dâm thủy tẩm ướt non mềm đè ở quy đầu trơn bóng khổng lồ, vội vội vàng vàng mà nuốt vào.
Nhưng mà y hoàn toàn không có kinh nghiệm, hơn nữa tổng cộng chỉ mới làm hai lần, miệng huyệt mềm mại vừa chặt vừa hẹp, côn thịt kia kích cỡ kinh người, căn bản là ăn không vô.
Đang lúc không biết phải làm sao, Lâu Trường Sinh không biến sắc tiếp nhận động tác của y, một tay kéo mông, một ty khác đỡ côn thịt cương cứng, đặt ở khe hở không ngừng đóng mở nghiền mạnh mấy cái, phần eo thúc thật mạnh lên, hung hăng đâm vào.
"A... Trướng quá..." Sở Kiến Mặc cong lưng lên, hai chân gồng cứng buộc chặt trên vòng eo săn chắc của Lâu Trường Sinh, hoa huyệt bị đâm sâu vào trong cộng với cảm giác căng trướng bên trong làm y khó chịu nhíu mày, tuy vì bị thuốc kích thích nên tiểu huyệt đã ướt nhẹp, mềm nhũn nhưng bị đâm vào đột ngột thì nó vẫn khó nuốt được côn thịt to dài kia.
Nhưng dưới dục vọng đang cháy bỏng thì sự khó chịu đó chỉ lóe lên rồi biến mất, vách huyệt bị kéo dãn ra vô thức co chặt lại rồi nhanh chóng thích ứng với côn thịt cứng ngắc, lớp lớp thịt mềm quấn lấy côn thịt, đói khát mút chặt lấy nó.
Cảm giác bị lấp đầy tạo ra sự thỏa mãn làm dịu cảm giác trống rỗng khao khát từ nãy đến giờ, y giãn mày ra, còn chưa đợi côn thịt vào hết thì y đã thả lỏng chân ra rồi nâng mông lên, vội vàng tự chuyển động nuốt nhả côn thịt trong hoa huyệt.
Vì đã hứng tình lắm rồi nên trong hoa huyệt của y vừa nóng vừa trơn, thịt mịn bên trong mềm nhũn như bùn quấn lấy côn thịt to dài, vừa mút vừa cắn chặt lấy nó, bên trong nóng đến mức gần như có thể hòa tan côn thịt lạnh lẽo.
Lâu Trường Sinh như bị bỏng, cơ bắp trên người hắn gồng cứng, côn thịt phồng to thêm một vòng, hắn chỉ muốn mặc kệ tất cả giã nát tiểu huyệt trơn mềm chặt khít này nhưng suy nghĩ vài giây, hắn vẫn kìm lại, để người trong lòng tự xử.
Lâu Trường An có ý xấu, vì muốn thấy mỹ nhân ngoan ngoãn phục tùng mình nên đã đặc biệt chọn một loại xuân dược mãnh liệt, dược tính rất mạnh, không thể chỉ cọ xát vài cái là giảm bớt được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.