Thất Tiêu: Anh Trai Bệnh Kiều Ác Ma
Chương 30: Đảo Hoang (4)
Tô Châu Hà
22/02/2024
Trong lúc ăn cơm, Từ Ngộ Vãn không ngồi cùng bên với Giang Trầm, yên lặng ăn cơm, không nói chuyện với anh.
Lão Từ cảm thấy khá thú vị, ông chưa từng thấy hai anh em cãi nhau đến mức độ không thèm nói chuyện với nhau thế này. Ông vui vẻ ở một bên xem náo nhiệt, còn nói: “Đúng là sống lâu thì chuyện gì cũng có thể gặp.”
Lão Từ cũng rất theo sát trào lưu của giới trẻ, còn sử dụng mấy từ lóng rất tiêu chuẩn: “Các con định giận dỗi nhau đến bao giờ thế? Sao nào? Định cả đời không nói chuyện với nhau à?”
Từ Ngộ Vãn buồn bực ăn cơm không trả lời, Giang Trầm cũng không lên tiếng, chỉ để lão Từ độc thoại.
Lão Từ không được để ý đến nhưng cũng không hề khó chịu, ông lại tiếp tục hỏi Từ Ngộ Vãn: “Bảo bối, con nói cho cha xem rốt cuộc con với anh trai con có chuyện gì thế? Anh trai con không cho con quen bạn trai nên con dỗi à?”
Từ Ngộ vãn nghe xong thì sặc, vô thức muốn xua tay phủ nhận, nhưng không cẩn thận lại đụng đổ ly nước chanh trên bàn. Giang Trầm lập tức phản ứng lại, vươn tay nắm lấy ly nước sắp đổ.
Mặc dù anh nắm được chiếc ly, nhưng nước bên trong vẫn đổ ra ngoài hơn một nửa, làm ướt váy Từ Ngộ Vãn.
Giang Trầm vô thức nhíu mày, rút khăn giấy trên bàn rồi đi tới trước mặt Từ Ngộ Vãn. Anh ngồi xổm xuống, nhìn dáng vẻ giống như muốn lau vết ướt trên váy cô. Từ Ngộ Vãn lui về sau một bước, nhưng lại bị anh đưa tay kéo trở về.
Từ Ngộ Vãn biết hành động này của Giang Trầm chỉ là theo thói quen nuông chiều cô mà thôi. Cuối cùng cô vẫn từ chối Giang Trầm, lùi về phía sau một bước dài, đẩy cả ghế ra.
Chiếc ghế ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh chói tai, Từ Ngộ Vãn cụp mắt xuống: “Cảm ơn anh trai, để em đi tắm.”
Công ty của lão Từ lại có việc nên ông phải tới công ty gấp. Từ Ngộ Vãn cũng không ý kiến gì, cô biết công việc của cha bận rộn, ông có thể trở về ăn cơm với cô thế này cô đã cảm thấy vui vẻ lắm rồi.
Lúc trước Từ Ngộ Vãn rất thích tắm ở trong phòng của Giang Trầm. Bởi vì tắm xong thì cô có thể trực tiếp nằm lên giường của anh, rất tiện lợi. Lần này cũng thế, cô vô thức đi vào phòng của Giang Trầm.
Nhưng đi được một nửa thì Từ Ngộ Vãn phản ứng lại được, cô không nên như vậy.
Thế là lại ôm quần áo đi ra ngoài.
Giang Trầm chặn cô lại.
Giang Trầm cao hơn Từ Ngộ Vãn một cái đầu, thế nên có thể dễ dàng ôm cô vào trong ngực. Không biết anh đứng ở cửa từ lúc nào, Từ Ngộ Vãn vừa chạm vào lồng ngực của anh thì thân thể đã cứng đờ.
Giọng nói lạnh lùng của Giang Trầm vang lên bên tai cô.
“Không vào à?”
Trái tim Từ Ngộ Vãn đập thình thịch, cảm giác chua chát và đau đớn bỗng nhiên xuất hiện, giống như bị một móng vuốt cào lên.
Cô cúi đầu, nhẹ nói: “Em về phòng em...”
Cô còn chưa nói xong thì Giang Trầm đã ôm lấy eo cô, trực tiếp bế cô đi vào phòng tắm trong phòng anh. Từ góc nhìn của Từ Ngộ Vãn có thể thấy được quai hàm trơn tru của anh. Khi anh đi về phía trước, ánh mắt của anh cũng chẳng có cảm xúc gì.
Giang Trầm ôm cô đặt lên bồn rửa mặt, sau đó xả nước nóng cho cô. Đến tận lúc này, Từ Ngộ Vãn mới khôi phục lại khả năng ngôn ngữ, cô hỏi: “Giang Trầm, anh làm như thế này là có ý gì?”
Giọng nói rất nhẹ.
Nghe giống như rất yếu đuối, cũng rất mệt mỏi.
Bởi vì, cô thực sự không hiểu anh.
Chẳng lẽ chỉ vì cô là em gái của anh, vì anh chiều chuộng cô, nên có thể làm ra loại chuyện này sao?
Cô cúi đầu: “Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Giang Trầm bước tới, vươn tay cởi quần áo của cô: “Giúp em tắm rửa.”
Nhiệt độ nước vừa phải, không nóng cũng không lạnh, ngâm mình rất thoải mái.
Giang Trầm thực sự làm như lời anh nói, giúp Từ Ngộ Vãn tắm rửa.
Anh vặn đầy nước vào bồn tắm, sau đó xắn tay áo lên, đầu tiên là giúp Từ Ngộ Vãn kỳ lưng. Ngón tay của anh hơi lạnh, sau khi chạm vào lưng cô khiến cô lập tức tê dại.
Sau đó là đằng trước.
Anh bắt đầu từ phần xương quai xanh của cô, ngón tay chậm rãi di chuyển, kỳ cọ phần ngực và núm vú cương cứng.
Anh vừa mới động vào thì Từ Ngộ Vãn đã lập tức có phản ứng, cô co rụt người lại: “Anh làm gì đấy?”
Giang Trầm vẫn không chút dao động, ngón tay tự nhiên lướt qua ngực cô, dọc một đường đi xuống bụng, giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh: “Giúp em tắm rửa.”
Từ Ngộ Vãn vừa định nói để tự cô làm thì Giang Trầm đã vươn tay tới khu vực giữa hai chân cô.
Từ Ngộ Vãn vô cùng mẫn cảm, anh vừa chạm vào nơi tư mật của cô thì cô lập tức hít sâu một hơi.
Đôi mắt xinh đẹp của cô lấp lánh nước, Từ Ngộ Vãn tức giận hét lên: “Giang Trầm!”
Lão Từ cảm thấy khá thú vị, ông chưa từng thấy hai anh em cãi nhau đến mức độ không thèm nói chuyện với nhau thế này. Ông vui vẻ ở một bên xem náo nhiệt, còn nói: “Đúng là sống lâu thì chuyện gì cũng có thể gặp.”
Lão Từ cũng rất theo sát trào lưu của giới trẻ, còn sử dụng mấy từ lóng rất tiêu chuẩn: “Các con định giận dỗi nhau đến bao giờ thế? Sao nào? Định cả đời không nói chuyện với nhau à?”
Từ Ngộ Vãn buồn bực ăn cơm không trả lời, Giang Trầm cũng không lên tiếng, chỉ để lão Từ độc thoại.
Lão Từ không được để ý đến nhưng cũng không hề khó chịu, ông lại tiếp tục hỏi Từ Ngộ Vãn: “Bảo bối, con nói cho cha xem rốt cuộc con với anh trai con có chuyện gì thế? Anh trai con không cho con quen bạn trai nên con dỗi à?”
Từ Ngộ vãn nghe xong thì sặc, vô thức muốn xua tay phủ nhận, nhưng không cẩn thận lại đụng đổ ly nước chanh trên bàn. Giang Trầm lập tức phản ứng lại, vươn tay nắm lấy ly nước sắp đổ.
Mặc dù anh nắm được chiếc ly, nhưng nước bên trong vẫn đổ ra ngoài hơn một nửa, làm ướt váy Từ Ngộ Vãn.
Giang Trầm vô thức nhíu mày, rút khăn giấy trên bàn rồi đi tới trước mặt Từ Ngộ Vãn. Anh ngồi xổm xuống, nhìn dáng vẻ giống như muốn lau vết ướt trên váy cô. Từ Ngộ Vãn lui về sau một bước, nhưng lại bị anh đưa tay kéo trở về.
Từ Ngộ Vãn biết hành động này của Giang Trầm chỉ là theo thói quen nuông chiều cô mà thôi. Cuối cùng cô vẫn từ chối Giang Trầm, lùi về phía sau một bước dài, đẩy cả ghế ra.
Chiếc ghế ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh chói tai, Từ Ngộ Vãn cụp mắt xuống: “Cảm ơn anh trai, để em đi tắm.”
Công ty của lão Từ lại có việc nên ông phải tới công ty gấp. Từ Ngộ Vãn cũng không ý kiến gì, cô biết công việc của cha bận rộn, ông có thể trở về ăn cơm với cô thế này cô đã cảm thấy vui vẻ lắm rồi.
Lúc trước Từ Ngộ Vãn rất thích tắm ở trong phòng của Giang Trầm. Bởi vì tắm xong thì cô có thể trực tiếp nằm lên giường của anh, rất tiện lợi. Lần này cũng thế, cô vô thức đi vào phòng của Giang Trầm.
Nhưng đi được một nửa thì Từ Ngộ Vãn phản ứng lại được, cô không nên như vậy.
Thế là lại ôm quần áo đi ra ngoài.
Giang Trầm chặn cô lại.
Giang Trầm cao hơn Từ Ngộ Vãn một cái đầu, thế nên có thể dễ dàng ôm cô vào trong ngực. Không biết anh đứng ở cửa từ lúc nào, Từ Ngộ Vãn vừa chạm vào lồng ngực của anh thì thân thể đã cứng đờ.
Giọng nói lạnh lùng của Giang Trầm vang lên bên tai cô.
“Không vào à?”
Trái tim Từ Ngộ Vãn đập thình thịch, cảm giác chua chát và đau đớn bỗng nhiên xuất hiện, giống như bị một móng vuốt cào lên.
Cô cúi đầu, nhẹ nói: “Em về phòng em...”
Cô còn chưa nói xong thì Giang Trầm đã ôm lấy eo cô, trực tiếp bế cô đi vào phòng tắm trong phòng anh. Từ góc nhìn của Từ Ngộ Vãn có thể thấy được quai hàm trơn tru của anh. Khi anh đi về phía trước, ánh mắt của anh cũng chẳng có cảm xúc gì.
Giang Trầm ôm cô đặt lên bồn rửa mặt, sau đó xả nước nóng cho cô. Đến tận lúc này, Từ Ngộ Vãn mới khôi phục lại khả năng ngôn ngữ, cô hỏi: “Giang Trầm, anh làm như thế này là có ý gì?”
Giọng nói rất nhẹ.
Nghe giống như rất yếu đuối, cũng rất mệt mỏi.
Bởi vì, cô thực sự không hiểu anh.
Chẳng lẽ chỉ vì cô là em gái của anh, vì anh chiều chuộng cô, nên có thể làm ra loại chuyện này sao?
Cô cúi đầu: “Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Giang Trầm bước tới, vươn tay cởi quần áo của cô: “Giúp em tắm rửa.”
Nhiệt độ nước vừa phải, không nóng cũng không lạnh, ngâm mình rất thoải mái.
Giang Trầm thực sự làm như lời anh nói, giúp Từ Ngộ Vãn tắm rửa.
Anh vặn đầy nước vào bồn tắm, sau đó xắn tay áo lên, đầu tiên là giúp Từ Ngộ Vãn kỳ lưng. Ngón tay của anh hơi lạnh, sau khi chạm vào lưng cô khiến cô lập tức tê dại.
Sau đó là đằng trước.
Anh bắt đầu từ phần xương quai xanh của cô, ngón tay chậm rãi di chuyển, kỳ cọ phần ngực và núm vú cương cứng.
Anh vừa mới động vào thì Từ Ngộ Vãn đã lập tức có phản ứng, cô co rụt người lại: “Anh làm gì đấy?”
Giang Trầm vẫn không chút dao động, ngón tay tự nhiên lướt qua ngực cô, dọc một đường đi xuống bụng, giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh: “Giúp em tắm rửa.”
Từ Ngộ Vãn vừa định nói để tự cô làm thì Giang Trầm đã vươn tay tới khu vực giữa hai chân cô.
Từ Ngộ Vãn vô cùng mẫn cảm, anh vừa chạm vào nơi tư mật của cô thì cô lập tức hít sâu một hơi.
Đôi mắt xinh đẹp của cô lấp lánh nước, Từ Ngộ Vãn tức giận hét lên: “Giang Trầm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.