Thất Tiêu: Anh Trai Bệnh Kiều Ác Ma
Chương 19: Kịch Liệt (1)- Cao H
Tô Châu Hà
22/02/2024
Giang Trầm nghe thấy những tiếng rên của cô thì vô cùng hài lòng. Anh ôm cô lên, để cô ngồi trên đùi mình, nhìn cô với ánh mắt tràn đầy khen ngợi: “Bảo bối làm tốt lắm, anh sẽ thưởng cho em.”
Từ Ngộ Vãn vẫn còn không hiểu anh nói thưởng cho cô có nghĩa là gì thì đã thấy Giang Trầm nâng mông cô lên, sau đó lại ấn mạnh xuống.
Quy đầu không hề bị cản trở, trực tiếp xuyên thẳng vào trong, tới tận miệng tử cung.
“A... Sâu quá... Sâu quá...”
Miệng tử cung bị anh đâm nát rồi.
Một cảm giác đau đớn và tê dại lan tràn khắp toàn thân, Từ Ngộ Vãn lập tức bật khóc.
Nhưng lần này là khóc vì thoải mái.
Chứ không có đau khổ và thất vọng.
Miệng tử cung mẫn cảm của cô mở ra, nhanh chóng mút chặt lấy quy đầu. Giang Trầm lập tức hít sâu một hơi. Anh sờ ngực cô: “Bảo bối, sao em ăn giỏi thế?”
Trông anh vẫn chững chạc đàng hoàng như cũ, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại nói ra những từ ngữ vô cùng dâm dục.
Từ Ngộ Vãn thở không ra hơi, cô vừa nức nở vừa nói: “Hu hu hu, Giang Trầm... Sâu... Sâu quá... Em sẽ... Sẽ bị hỏng mất...”
Giang Trầm vuốt ve lưng cô, hờ hững trả lời: “Đúng vậy, sẽ bị hỏng mất...”
Sau đó, anh lại tiếp tục di chuyển, mỗi lần đều vô cùng mạnh bạo. Từ Ngộ Vãn không có cách nào chống trả, chỉ có thể vòng tay ôm lấy cổ anh, nhắm mắt há miệng rên rỉ, nước mắt rơi trên vai anh.
Cô bị anh làm đến khóc rồi.
Ánh mắt của Giang Trầm trở nên vô cùng tĩnh mịch.
Trong quá trình làm tình, vẻ mặt của anh vẫn bình tĩnh như thế, nhưng hơi thở lại bạo lộ sự mất khống chế của anh. Giang Trầm thở hổn hển, sau đó dùng sức đâm thật sâu vào trong tử cung của Từ Ngộ Vãn, hừ nhẹ một cái rồi bắn vào trong cô.
Một dòng chất lỏng đặc sếnh và nóng hổi bắn vào trong tử cung của Từ Ngộ Vãn. Từ Ngộ Vãn hét lên một tiếng, cả người uốn cong lên như chiếc cung tên, hai bầu ngực đập vào mặt Giang Trầm. Anh thoải mái mà ngậm lấy bầu ngực của cô, liếm mút một hồi, rồi lại hôn lên môi cô, tiếp tục trao đổi nước bọt.
Gương mặt Từ Ngộ Vãn giàn dụa nước mắt, nhưng vẫn cố chấp nhìn thử ánh mắt của anh. Lúc này anh vẫn bình tĩnh như trước, giống như trận làm tình kịch liệt này không ảnh hưởng gì đến anh cả, cũng chẳng có gì khác lúc trước. Nhưng mà đáy mắt của anh vẫn lộ ra chút không trầm ổn.
Trong ánh mắt của anh, cô nhìn thấy có được sự ôn nhu, cũng xen lẫn sự động tình.
Cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy được dáng vẻ động tình của anh trai mình khi cắm vào trong thân thể cô.
Từ Ngộ vãn bổ nhào đến ôm chặt lấy anh, tựa vào vai anh thở hổn hển. Tiếng thở của cô rơi vào trong tai Giang Trầm cũng trở nên rất dễ nghe.
Giang Trầm cũng dịu dàng ôm lấy eo của cô, cũng không rút dương vật của mình ra khỏi người cô mà cứ để yên cho tiểu huyệt của cô ngậm lấy.
Từ Ngộ Vãn vẫn còn không hiểu anh nói thưởng cho cô có nghĩa là gì thì đã thấy Giang Trầm nâng mông cô lên, sau đó lại ấn mạnh xuống.
Quy đầu không hề bị cản trở, trực tiếp xuyên thẳng vào trong, tới tận miệng tử cung.
“A... Sâu quá... Sâu quá...”
Miệng tử cung bị anh đâm nát rồi.
Một cảm giác đau đớn và tê dại lan tràn khắp toàn thân, Từ Ngộ Vãn lập tức bật khóc.
Nhưng lần này là khóc vì thoải mái.
Chứ không có đau khổ và thất vọng.
Miệng tử cung mẫn cảm của cô mở ra, nhanh chóng mút chặt lấy quy đầu. Giang Trầm lập tức hít sâu một hơi. Anh sờ ngực cô: “Bảo bối, sao em ăn giỏi thế?”
Trông anh vẫn chững chạc đàng hoàng như cũ, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại nói ra những từ ngữ vô cùng dâm dục.
Từ Ngộ Vãn thở không ra hơi, cô vừa nức nở vừa nói: “Hu hu hu, Giang Trầm... Sâu... Sâu quá... Em sẽ... Sẽ bị hỏng mất...”
Giang Trầm vuốt ve lưng cô, hờ hững trả lời: “Đúng vậy, sẽ bị hỏng mất...”
Sau đó, anh lại tiếp tục di chuyển, mỗi lần đều vô cùng mạnh bạo. Từ Ngộ Vãn không có cách nào chống trả, chỉ có thể vòng tay ôm lấy cổ anh, nhắm mắt há miệng rên rỉ, nước mắt rơi trên vai anh.
Cô bị anh làm đến khóc rồi.
Ánh mắt của Giang Trầm trở nên vô cùng tĩnh mịch.
Trong quá trình làm tình, vẻ mặt của anh vẫn bình tĩnh như thế, nhưng hơi thở lại bạo lộ sự mất khống chế của anh. Giang Trầm thở hổn hển, sau đó dùng sức đâm thật sâu vào trong tử cung của Từ Ngộ Vãn, hừ nhẹ một cái rồi bắn vào trong cô.
Một dòng chất lỏng đặc sếnh và nóng hổi bắn vào trong tử cung của Từ Ngộ Vãn. Từ Ngộ Vãn hét lên một tiếng, cả người uốn cong lên như chiếc cung tên, hai bầu ngực đập vào mặt Giang Trầm. Anh thoải mái mà ngậm lấy bầu ngực của cô, liếm mút một hồi, rồi lại hôn lên môi cô, tiếp tục trao đổi nước bọt.
Gương mặt Từ Ngộ Vãn giàn dụa nước mắt, nhưng vẫn cố chấp nhìn thử ánh mắt của anh. Lúc này anh vẫn bình tĩnh như trước, giống như trận làm tình kịch liệt này không ảnh hưởng gì đến anh cả, cũng chẳng có gì khác lúc trước. Nhưng mà đáy mắt của anh vẫn lộ ra chút không trầm ổn.
Trong ánh mắt của anh, cô nhìn thấy có được sự ôn nhu, cũng xen lẫn sự động tình.
Cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy được dáng vẻ động tình của anh trai mình khi cắm vào trong thân thể cô.
Từ Ngộ vãn bổ nhào đến ôm chặt lấy anh, tựa vào vai anh thở hổn hển. Tiếng thở của cô rơi vào trong tai Giang Trầm cũng trở nên rất dễ nghe.
Giang Trầm cũng dịu dàng ôm lấy eo của cô, cũng không rút dương vật của mình ra khỏi người cô mà cứ để yên cho tiểu huyệt của cô ngậm lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.