Chương 158: Phù sư
Huyết Hồng
15/09/2015
Hấp thu vài viên Kim Đan
đoạt được, dùng linh thức kiểm tra tình trạng bên trong cơ thể mình, Vật Khất bất giác than dài. Đạo đắc kinh quả là huyền diệu vô cùng, nhưng
thực quá khắc khổ, bao nhiêu Kim Đan như vậy, lại chỉ làm cho mười hư
đan rắn lại thêm một chút. Cướp được bao Kim Đan như vậy Vật Khất mới
phát hiện, mật pháp của Đạo đắc kinh , chỉ hút lấy đan nguyên thuần nhất nhất trong Kim Đan, cũng tức là sau khi Kim Đan dung hợp với linh hồn
sẽ sản sinh ra một ngọc dịch tiên thiên nhập vào hư đan, còn lại chín
phần cấu thành nên Kim Đan đều bị loại bỏ.
Với suy tính như vậy, nếu mười hư đan kia của Vật Khất đại thừa, thì mật độ Kim Đan ngũ hành tiên thiên sẽ gấp nghìn lần tu sĩ bình thường, có thể hấp thụ uy lực chân nguyên gấp nghìn lần.
“Quá hà khắc rồi, tu luyện như vậy, cần bao lâu mới có thể tu luyện tới đại thừa cảnh giới? Khó trách không ngoại vật tá trợ, Đạo Đắc Kinh trên cơ bản không có khả năng tự mình tu luyện đi. Ngoại vật, ngoại vật, rất nhiều Kim đan, rất nhiều linh thạch, rất nhiều linh dược, rất nhiều ngày tinh hoa, mới có thể để phóng đại tu vi cho ta!” Vật Khất cảm khái một tiếng, đem toàn bộ những năng lượng vô dụng trong kim đan chuyển hóa làm Mạc cơ tâm pháp ngũ hành vận khí thuật Liệt Thiên Kiếm tông tu luyện ra hậu thiên ngũ hành chân khí.
Những Kim đan cướp bóc được này, đều hấp thu hậu thiên linh khí mà thành, chỉ trải qua khổ luyện của tu sĩ, mới có thể ngưng kết thành Ngọc dịch tiên thiên trong Kim Đan. Những ngọc dịch tiên thiên này bị hư đan của Vật Khất hút vào làm rắn hóa hư đan, trong chín phần còn lại có rất ít được chuyển hóa thành tiên thiên ngũ hành chân cương, còn lại hóa thành chân khí ngũ hành hậu thiên, chảy không ngừng trong linh mạch của hắn.
Thất Huyền đại thiên mạch trong hai cánh tay của Vật Khất không ngừng nâng cao lên, có được chân khí pháp lực lớn lao của mấy viên Kim Đan, Ngũ hành vận khí thuật đã tu luyện đến cực hạn của tiên thiên. Chân khí trong cơ thể đã giống với Thích Thiên ma ban đầu, thu nhỏ ngưng thành một dạng dịch bán cố thể đặc hơn thủy nhân chút.
Đáng sợ hơn là, kinh mạch của Vật Khất hôm nay lớn hơn trước rất nhiều, rộng hơn gấp mười lần so với Thích Thiên Ma ban đầu. Vì vậy tổng lượng chân khí trong người hắn cũng tăng lên hàng chục lần, chỉ cần hắn muốn thì bất kì lúc nào, hắn cũng có thể ngưng kết Liệt Thiên kiếm đan theo tâm pháp kiếm quyết ngũ hành của Liệt Thiên Kiếm Tông.
Chỉ có điều, một mình Ngũ Hành Kiếm điển ngưng kết ra Liệt Thiên Kiếm đan không vừa mắt Vật Khất . Nếu có thể tìm thấy bí điển kiếm khí cao nhất của Liệt Thiên Kiếm Tông Quy Nguyên Quyết thì có thể một lần mà ngưng kết được ngũ hành cụ toàn kiếm đan, vừa khớp hô ứng với Thất Huyền đạo thiên mạch tiên thiên ngũ hành chân cương, đây mới là điều Vật Khất muốn đạt được.
Cho nên ngưng kết kiếm đan có thể để lùi lại vài ngày, nghĩ xem làm sao có thể tìm được kiếm khí Quy Nguyên Quyết rồi mới nói.
Đứng dậy thu thập sạch sẽ bí phủ bừa bộn, cẩn thận mở ra tất cả trận pháp cấm chế trong động phủ, Vật Khất lúc này mới bước lên một cái Na Dịch trận đi ra ngoài hơn ba trăm dặm, bên con sông lớn không tiên kia, vân sắc của một tảng đá ngầm nổi lên, quang vân cơ thể Vật Khất bỗng rực lên.
Ngưng thở, bơi ra ngoài đường nước hẹp mười mấy trượng, dọc đường đuổi hết mười mấy con cua muốn giương càng tấn công hắn, Vật Khất ngoi lên ở cửa sông, nhẹ nhàng phi thân lên bờ.
Nhổ vài bãi nước miếng, từ trong áo, hắn lôi ra một con cua to khoảng thước to gan ném xuống nước, Vật Khất ngẩng đầu lên cười lớn, kim thiết trong giọng nói của hắn vang lên như chuông đồng, truyền xa đến hàng chục dặm.
Vì canh kim quá lớn, tâm tạng, tỳ tàng, gan tạng, thận tang, phế tạng của hắn đều mạnh lên, nhờ ngũ hành vận khí thuật thúc đẩy, lục phủ ngũ tạng phun ra chân khí ngũ sắc, không ngừng nhập vào với kinh mạch, khiến tiếng cười hắn vang lên tận mây xanh, chấn động đến cả mặt sông, khiến cả mặt sông dậy sóng.
Bố trí bí phủ xong, việc đi lại thoái lui ở thế giới này đã hoàn tất. Luyện xong cơ thể, hơn gấp mấy lần địa tiên Nguyên Anh, thậm chí cơ thể còn mạnh hơn mấy chục lơn, tạo cơ sở chắc chắn cho việc tu luyện sau này. Ngũ hành linh vật, tiên thiên ngũ hành chi khí đã bổ sung tề toàn, lại có thêm Tham Lang kiếm, bông sen bạc, tiên thiên nhất khí thái bạch phá hư châu, đan điền còn có một hình nhân thế mạng bảo mệnh, Vật Khất cảm thấy hắn có thể đi bất kì đâu trong thế giới rộng lớn này.
Từ sau khi đến thế giới này, thì luôn có một đám mây mù phủ trên đầu hắn, giờ thì đám mây đó dần dần tiêu tan. Khí mạch toàn thân Vật Khất thông đạt, thức hải thông suốt, khi hắn cười lớn, hít thở được linh khí của trời đất, tương hợp với phong vân xung quanh, linh thức dần dần hài hòa với thiên địa chi đạo.
Đang lúc vui mừng cao hứng thì Vật Khất chợt nghe thấy có tiếng gió ùa tới.
Quay đầu lại phía sau nhìn, Vật Khất thổ ra hai phi kiếm hạ phẩm, một là phi kiếm ngự dụng thương lan kiếm quyết, một phi kiếm khống chế băng sơn kiếm quyết, lần lượt hóa thành kiếm quang có sóng nước bao quanh và một kiếm quang có vô số hạt đất vàng bao lấy, bảo vệ toàn thân hắn. Tham Lang kiếm thì càng sẵn sàng, chỉ cần có biến là có thể lập tức nghênh địch.
Vật Khất bây giờ như một con độc xà đang cuộn mình, có thể tấn công một nhát chí mạng bất kì lúc nào.
Nhưng hắn lại vận mật pháp của Đạo đắc kinh , giấu khí tức xuống, người ngoài nhìn vào, hắn vẫn là một tiên thiên nạp tức cảnh giới không nhằm nhò gì, ai mà có thể nhìn ra hắn lại là một con bạo long ẩn náu trong hình dáng một con thỏ trắng?
Dùng thuẫn pháp từ phía sau đi tới chỗ Vật Khất là người đàn ông mặc trường bào màu nâu đất cổ quái, tóc bay bay, chân đi trên một ngọc bản to như cánh cửa, trên ngọc bản có điêu khắc vô số phù triện. Khuôn mặt người này hơi gầy, thân như cành trúc, cảm giác như một trận gió là có thể thổi bay ông ta đi thật xa được.
Đứng trên ngọc bản khổng lồ, người đàn ông đó nhìn xuống Vật Khất nói: “Ngươi chính là Vật Khất? Thiên Vận hầu của Đại Yến triều Vật Khất? là con chó của Yến Lạc Công Thừa Phong?”
Ngạc nhiên nhìn người đàn ông có tu vi Kim Đan kia, Vật Khất thở dài nói: “Vật Khất chính là lão gia ta, Thiên Vận hầu cũng chính là ta. Nhưng con có thì không dễ nghe lắm, không nói hai chữ đó có được không? Ta dù gì cũng là môn khách của Lô Thừa Phong! Là môn khách, là huynh đệ, ngươi hiểu không?”
Người đàn ông đó vừa gặp đã nói những lời lẽ cay nghiệt, vì thế Vật Khất cũng chẳng hơi đâu mà đáp tử tế với hắn.
Người đó cười lớn, gật đầu lia lịa nói: “Ngươi đúng là Vật Khất rồi! Đúng là hắn rồi!” Hít sâu, người đàn ông đó gào lên: “Đồ khốn nạn, ngươi có biết bọn ta tìm ngươi bao lâu rồi không? Ngươi có thể ngồi yên một chỗ, để chúng ta đến tìm giết ngươi được không? Ngươi chạy lung tung vào trong núi này làm gì?”
Nhìn chằm chằm vào người đó, Vật Khất đợi người đó ‘tua’ hết mới ngạc nhiên nói: “Ngươi nói cái gì?”
“Năm huynh đệ chúng ta, từ Kế Đô theo ngươi đến đây, chỉ là ngươi quá may mắn, lần nào hoặc là có người ở bên cạnh, hoặc là ở nơi thâm sơn cùng cốc nên bọn ta không ra tay được, khó khăn lắm người mới vào Mông sơn. Ngươi vào Mông sơn, Thiên linh định tinh bàn của đại sư huynh không thể nào tìm được vị trí chính xác của ngươi, chỉ có thể khoanh vùng, bọn ta tìm mấy tháng rồi!!!”
Dừng lại nghỉ lấy hơn, người đàn ông đó giận dữ nói: “Đã ở đây vài tháng rồi, đến quần áo cũng chuấn bị mang theo! Không ăn, không uống, không mĩ nhân hầu hạ, không môn nhân nghe lệnh, mọi thứ đều phải tự làm!!!”
Vung tay ném một linh phù lên bầu không, một cường quang màu lam bắn lên trời, sau đó nổ bung ra, rồi bung ra thành vô số quang điểm màu lam, kết thành ba chữ “Thiên linh tông”
Thiên linh tông, một trong ba mươi môn phái của Đại Yến, chuyên tinh chế phù triện, mọi phù triện có tính sát thương, phụ trợ đều là sản phẩm của Thiên linh tông, mọi cấu kiện phòng ngự của mọi thành trì đệ phủ đều có bàn tay của môn phái này.
“Dám hỏi vị tiền bối này, Vật Khất đã gây hấn gì với Thiên Linh môn các vị sao?” Vật Khất vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Không chỉ có, mà còn là mối thâm thù với Thiên Linh tông chúng ta!”
Bốn cường quang hiện ra, cả năm tu sĩ truy sát Vật Khất đều có mặt, trong đó có một người đã đạt Kim Đan đại thừa, đột phá sự tồn tại cảu Nguyên Anh, các hàng chục dặm, hắn đã cảm thấy uy lực tiến lại gần.
Với suy tính như vậy, nếu mười hư đan kia của Vật Khất đại thừa, thì mật độ Kim Đan ngũ hành tiên thiên sẽ gấp nghìn lần tu sĩ bình thường, có thể hấp thụ uy lực chân nguyên gấp nghìn lần.
“Quá hà khắc rồi, tu luyện như vậy, cần bao lâu mới có thể tu luyện tới đại thừa cảnh giới? Khó trách không ngoại vật tá trợ, Đạo Đắc Kinh trên cơ bản không có khả năng tự mình tu luyện đi. Ngoại vật, ngoại vật, rất nhiều Kim đan, rất nhiều linh thạch, rất nhiều linh dược, rất nhiều ngày tinh hoa, mới có thể để phóng đại tu vi cho ta!” Vật Khất cảm khái một tiếng, đem toàn bộ những năng lượng vô dụng trong kim đan chuyển hóa làm Mạc cơ tâm pháp ngũ hành vận khí thuật Liệt Thiên Kiếm tông tu luyện ra hậu thiên ngũ hành chân khí.
Những Kim đan cướp bóc được này, đều hấp thu hậu thiên linh khí mà thành, chỉ trải qua khổ luyện của tu sĩ, mới có thể ngưng kết thành Ngọc dịch tiên thiên trong Kim Đan. Những ngọc dịch tiên thiên này bị hư đan của Vật Khất hút vào làm rắn hóa hư đan, trong chín phần còn lại có rất ít được chuyển hóa thành tiên thiên ngũ hành chân cương, còn lại hóa thành chân khí ngũ hành hậu thiên, chảy không ngừng trong linh mạch của hắn.
Thất Huyền đại thiên mạch trong hai cánh tay của Vật Khất không ngừng nâng cao lên, có được chân khí pháp lực lớn lao của mấy viên Kim Đan, Ngũ hành vận khí thuật đã tu luyện đến cực hạn của tiên thiên. Chân khí trong cơ thể đã giống với Thích Thiên ma ban đầu, thu nhỏ ngưng thành một dạng dịch bán cố thể đặc hơn thủy nhân chút.
Đáng sợ hơn là, kinh mạch của Vật Khất hôm nay lớn hơn trước rất nhiều, rộng hơn gấp mười lần so với Thích Thiên Ma ban đầu. Vì vậy tổng lượng chân khí trong người hắn cũng tăng lên hàng chục lần, chỉ cần hắn muốn thì bất kì lúc nào, hắn cũng có thể ngưng kết Liệt Thiên kiếm đan theo tâm pháp kiếm quyết ngũ hành của Liệt Thiên Kiếm Tông.
Chỉ có điều, một mình Ngũ Hành Kiếm điển ngưng kết ra Liệt Thiên Kiếm đan không vừa mắt Vật Khất . Nếu có thể tìm thấy bí điển kiếm khí cao nhất của Liệt Thiên Kiếm Tông Quy Nguyên Quyết thì có thể một lần mà ngưng kết được ngũ hành cụ toàn kiếm đan, vừa khớp hô ứng với Thất Huyền đạo thiên mạch tiên thiên ngũ hành chân cương, đây mới là điều Vật Khất muốn đạt được.
Cho nên ngưng kết kiếm đan có thể để lùi lại vài ngày, nghĩ xem làm sao có thể tìm được kiếm khí Quy Nguyên Quyết rồi mới nói.
Đứng dậy thu thập sạch sẽ bí phủ bừa bộn, cẩn thận mở ra tất cả trận pháp cấm chế trong động phủ, Vật Khất lúc này mới bước lên một cái Na Dịch trận đi ra ngoài hơn ba trăm dặm, bên con sông lớn không tiên kia, vân sắc của một tảng đá ngầm nổi lên, quang vân cơ thể Vật Khất bỗng rực lên.
Ngưng thở, bơi ra ngoài đường nước hẹp mười mấy trượng, dọc đường đuổi hết mười mấy con cua muốn giương càng tấn công hắn, Vật Khất ngoi lên ở cửa sông, nhẹ nhàng phi thân lên bờ.
Nhổ vài bãi nước miếng, từ trong áo, hắn lôi ra một con cua to khoảng thước to gan ném xuống nước, Vật Khất ngẩng đầu lên cười lớn, kim thiết trong giọng nói của hắn vang lên như chuông đồng, truyền xa đến hàng chục dặm.
Vì canh kim quá lớn, tâm tạng, tỳ tàng, gan tạng, thận tang, phế tạng của hắn đều mạnh lên, nhờ ngũ hành vận khí thuật thúc đẩy, lục phủ ngũ tạng phun ra chân khí ngũ sắc, không ngừng nhập vào với kinh mạch, khiến tiếng cười hắn vang lên tận mây xanh, chấn động đến cả mặt sông, khiến cả mặt sông dậy sóng.
Bố trí bí phủ xong, việc đi lại thoái lui ở thế giới này đã hoàn tất. Luyện xong cơ thể, hơn gấp mấy lần địa tiên Nguyên Anh, thậm chí cơ thể còn mạnh hơn mấy chục lơn, tạo cơ sở chắc chắn cho việc tu luyện sau này. Ngũ hành linh vật, tiên thiên ngũ hành chi khí đã bổ sung tề toàn, lại có thêm Tham Lang kiếm, bông sen bạc, tiên thiên nhất khí thái bạch phá hư châu, đan điền còn có một hình nhân thế mạng bảo mệnh, Vật Khất cảm thấy hắn có thể đi bất kì đâu trong thế giới rộng lớn này.
Từ sau khi đến thế giới này, thì luôn có một đám mây mù phủ trên đầu hắn, giờ thì đám mây đó dần dần tiêu tan. Khí mạch toàn thân Vật Khất thông đạt, thức hải thông suốt, khi hắn cười lớn, hít thở được linh khí của trời đất, tương hợp với phong vân xung quanh, linh thức dần dần hài hòa với thiên địa chi đạo.
Đang lúc vui mừng cao hứng thì Vật Khất chợt nghe thấy có tiếng gió ùa tới.
Quay đầu lại phía sau nhìn, Vật Khất thổ ra hai phi kiếm hạ phẩm, một là phi kiếm ngự dụng thương lan kiếm quyết, một phi kiếm khống chế băng sơn kiếm quyết, lần lượt hóa thành kiếm quang có sóng nước bao quanh và một kiếm quang có vô số hạt đất vàng bao lấy, bảo vệ toàn thân hắn. Tham Lang kiếm thì càng sẵn sàng, chỉ cần có biến là có thể lập tức nghênh địch.
Vật Khất bây giờ như một con độc xà đang cuộn mình, có thể tấn công một nhát chí mạng bất kì lúc nào.
Nhưng hắn lại vận mật pháp của Đạo đắc kinh , giấu khí tức xuống, người ngoài nhìn vào, hắn vẫn là một tiên thiên nạp tức cảnh giới không nhằm nhò gì, ai mà có thể nhìn ra hắn lại là một con bạo long ẩn náu trong hình dáng một con thỏ trắng?
Dùng thuẫn pháp từ phía sau đi tới chỗ Vật Khất là người đàn ông mặc trường bào màu nâu đất cổ quái, tóc bay bay, chân đi trên một ngọc bản to như cánh cửa, trên ngọc bản có điêu khắc vô số phù triện. Khuôn mặt người này hơi gầy, thân như cành trúc, cảm giác như một trận gió là có thể thổi bay ông ta đi thật xa được.
Đứng trên ngọc bản khổng lồ, người đàn ông đó nhìn xuống Vật Khất nói: “Ngươi chính là Vật Khất? Thiên Vận hầu của Đại Yến triều Vật Khất? là con chó của Yến Lạc Công Thừa Phong?”
Ngạc nhiên nhìn người đàn ông có tu vi Kim Đan kia, Vật Khất thở dài nói: “Vật Khất chính là lão gia ta, Thiên Vận hầu cũng chính là ta. Nhưng con có thì không dễ nghe lắm, không nói hai chữ đó có được không? Ta dù gì cũng là môn khách của Lô Thừa Phong! Là môn khách, là huynh đệ, ngươi hiểu không?”
Người đàn ông đó vừa gặp đã nói những lời lẽ cay nghiệt, vì thế Vật Khất cũng chẳng hơi đâu mà đáp tử tế với hắn.
Người đó cười lớn, gật đầu lia lịa nói: “Ngươi đúng là Vật Khất rồi! Đúng là hắn rồi!” Hít sâu, người đàn ông đó gào lên: “Đồ khốn nạn, ngươi có biết bọn ta tìm ngươi bao lâu rồi không? Ngươi có thể ngồi yên một chỗ, để chúng ta đến tìm giết ngươi được không? Ngươi chạy lung tung vào trong núi này làm gì?”
Nhìn chằm chằm vào người đó, Vật Khất đợi người đó ‘tua’ hết mới ngạc nhiên nói: “Ngươi nói cái gì?”
“Năm huynh đệ chúng ta, từ Kế Đô theo ngươi đến đây, chỉ là ngươi quá may mắn, lần nào hoặc là có người ở bên cạnh, hoặc là ở nơi thâm sơn cùng cốc nên bọn ta không ra tay được, khó khăn lắm người mới vào Mông sơn. Ngươi vào Mông sơn, Thiên linh định tinh bàn của đại sư huynh không thể nào tìm được vị trí chính xác của ngươi, chỉ có thể khoanh vùng, bọn ta tìm mấy tháng rồi!!!”
Dừng lại nghỉ lấy hơn, người đàn ông đó giận dữ nói: “Đã ở đây vài tháng rồi, đến quần áo cũng chuấn bị mang theo! Không ăn, không uống, không mĩ nhân hầu hạ, không môn nhân nghe lệnh, mọi thứ đều phải tự làm!!!”
Vung tay ném một linh phù lên bầu không, một cường quang màu lam bắn lên trời, sau đó nổ bung ra, rồi bung ra thành vô số quang điểm màu lam, kết thành ba chữ “Thiên linh tông”
Thiên linh tông, một trong ba mươi môn phái của Đại Yến, chuyên tinh chế phù triện, mọi phù triện có tính sát thương, phụ trợ đều là sản phẩm của Thiên linh tông, mọi cấu kiện phòng ngự của mọi thành trì đệ phủ đều có bàn tay của môn phái này.
“Dám hỏi vị tiền bối này, Vật Khất đã gây hấn gì với Thiên Linh môn các vị sao?” Vật Khất vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Không chỉ có, mà còn là mối thâm thù với Thiên Linh tông chúng ta!”
Bốn cường quang hiện ra, cả năm tu sĩ truy sát Vật Khất đều có mặt, trong đó có một người đã đạt Kim Đan đại thừa, đột phá sự tồn tại cảu Nguyên Anh, các hàng chục dặm, hắn đã cảm thấy uy lực tiến lại gần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.